Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1226 - Ngưới nói đây là pháo

. . . .

Lục Trường Sinh, tiên sinh cùng với Thạch Sinh đã tới cổ chiến trường.

Khi Tiên Đế nhìn thấy tiên sinh cũng cúi đầu tôn kính nói:

"Tiên sinh."

Tiên sinh khẽ gật đầu cười nói:

"Cảm tạ Tiên giới đã gấp rút tiếp viện."

Dựa theo bối phận mà nói, tiên sinh có bối phận cao hơn Tiên Đế, lúc ấy tiên sinh dạy dỗ mấy vị Nhân Tổ, vô số Thần Đế, cả Tiên Đế cũng được tiên sinh dạy dỗ chút ít.

Hàn huyên xong, Tiên Đế lập tức nói:

Sau khi qua khỏi bình nguyên rộng lớn sẽ gặp từng tòa thành cao ngất!

Tiên Đế cười cười nói.

Thời điểm Tà Ma Vực hàng lâm cần bước qua núi cao, vượt qua trận pháp, muốn ngự không mà đi? Nếu như không có thực lực tuyệt đối e là không thể chống lại trận pháp cấm không.

"Các thế lực lớn của Phàm nhân giới cũng đã bố trí cứ điểm ở phía sau."

Phóng mắt có thể nhìn thấy từng tòa núi cao ngất! Trên núi cao liên miên có từng trận pháp gia trì.

Nhưng nếu không có Tiên Đế, e là một mình Hạo Thiên Thần Chủ không thể khiến nhiều người tin tưởng như vậy.

"Hiện giờ biện pháp phòng ngự sơ bộ đã hoàn thành."

Dưới sự trợ giúp của Hạo Thiên Thần Chủ và Tiên Đế, chuyện Tà Ma Vực sắp tấn công đã được lan truyền khắp nơi, các thế lực lựa chọn tiến đến cổ chiến trường, dù sao chuyện nơi đây cũng không phải chuyện của một người, nếu Tà Ma Vực công phá phòng tuyến, như vậy toàn bộ Phàm nhân giới, bao gồm cả thế lực của bọn họ đều sẽ rơi vào cảnh diệt vong!

Đây là đạo phòng tuyến thứ nhất, do Tiên Đế cùng với các cường giả hàng đầu Tiên giới liên thủ tập trung thiên địa quy tắc chi lực ngưng tụ thành!

Nghe vậy, Lục Trường Sinh cùng tiên sinh nhìn về hướng Tiên Đế chỉ.

Giữa các tường thành, cách nhau năm mươi dặm sẽ có một tòa tháp cao, dựa theo lời Tiên Đế thì phía trên có phù triện sư am hiểu phù triện, dùng phù triện tiến hành công kích tầm xa hoặc đối không.

"Phương diện trận pháp còn cần ngươi hoàn thiện một chút."

Sau núi cao là một vùng bình nguyên vô vùng rộng lớn, trên bình nguyên không có hố sâu hay chỗ trũng, cũng không có bất kỳ chướng ngại vật.

Nói xong liền nhìn về phía Lục Trường Sinh.

Cho dù không phải vì thiên hạ thương sinh cũng phải vì chính mình.

Ngay sau đó, Tiên Đế nói:

Sau đó hắn lấy ra từng ống pháo thật lớn đặt trên tường thành.

Ví dụ như trận pháp gia cố tường thành cùng với trận pháp khôi phục thương thế bổ sung tiên khí trên tường thành.

Lục Trường Sinh trả lời.

Bất quá ở phương diện phòng ngự, vẫn nên có thao tác trên phương diện không gian, ít nhất phải khiến cho Tà Ma Vực không được dễ chịu.

Một khi đã như vậy, chỉ cần tập trung hỏa lực trên bộ là được!

Lục Trường Sinh gật gật đầu, bất quá suy nghĩ lời lão đầu nói với hắn trước đó, uy năng của trận pháp không nên quá lớn, trước khi làm rõ thế lực phía Tà Ma Vực, Lục Trường Sinh cảm thấy nên cẩn thận.

"Ta từng thấy qua rồi, nhưng mà pháo đâu?"

Tất cả nỗi sợ hãi đều bắt nguồn từ hỏa lực không đủ!

Có một câu Lục Trường Sinh vẫn rất thích.

Ví dụ như cấm không, trận pháp cấm không do Tiên Đế mang đến cũng tạm, bất quá để cho Lục Trường Sinh hắn tăng cường thêm chút, ừ... Hẳn là đối phương chỉ có đi bộ qua núi.

Đúng vậy, sau khi biết được quân đội đối phương cấu thành như thế nào, dựa theo suy nghĩ của Lục Trường Sinh, sự phối hợp giữa quân đội Tà Ma Vực phần lớn dựa vào sự kiềm chế của hai đại quân đội trên không.

Đương nhiên chỉ trong dưới điều kiện không xuất động chiến lực cao tầng.

Bất quá Lục Trường Sinh đã bố trí trận pháp cấm không, với thực lực của hai đại quân trên không trung, không cách nào đột phá trận pháp, đã mất đi tác dụng trong đội hình.

Chỉ trong thời gian nửa ngày, Lục Trường Sinh đã hoàn thành bố trí hết.

"Pháo."

Tiên Đế hỏi.

"Đây là cái gì?"

Hạo Thiên Thần Chủ tò mò kéo dây pháo.

Lục Trường Sinh biến sắc vội vàng hô:

"Đừng..."'

Mọi người cũng có chút buồn bực, không phải là pháo sao? Kéo một chút thì có gì đâu?

Thế nhưng lời còn chưa dứt đã có một tiếng nổ thật lớn lấn át hết âm thanh.

Một viên hỏa cầu cấu thành từ hỏa chi đạo tác cùng với một chút hủy diệt đạo tắc bắn ra, bởi vì không có điều hướng nòng pháo nên một pháo trực tiếp bắn vào một tháp cao cách không xa.

Ầm ầm!

Đất núi rung chuyển, long trời lở đất!

Mặt đất đang không ngừng rung động giống như có động đất.

Lục Trường Sinh gật đầu:

"Thời gian còn lại không đến hai ngày..."

Tiên Đế nhìn về phía núi cao sau, sắc mặt ngưng trọng nói:

"Được rồi, chỉ có thể làm tới nước này thôi, chuyện còn chính là điều phối nhân thủ."

Tiên Đế: "..."

"Ngươi cũng không có hỏi."

Mọi người dại ra.

Hai trăm đài... Mỗi một đài ba bốn trăm phát...

Con mẹ nó, một phát tạo có lực lượng hủy diệt đủ để sánh ngang với một kích toàn lực của cường giả Thần Hoàng cảnh đỉnh phong!

Nếu như không phải lão Đăng bảo Lục Trường Sinh không nên quá cao điệu, khiến hắn phải làm giảm công năng của hỏa pháo thì... Thôi quên đi, không cần đề cập tới chuyện trang bức, không cần thiết không cần thiết.

Lúc này tiên sinh cười khổ một tiếng:

"Nếu như thời thượng cổ có Lục đạo hữu, chắc chắn kết quả không thảm thiết như vậy."

Tiên Đế cũng không khỏi hỏi:

"Ngươi biết luyện khí từ lúc nào? Sao ta không biết?"

Thủ đoạn luyện khí bực này ngay cả luyện khí sư Tiên giới cũng kém Lục Trường Sinh!

"À, bổ sung một chút, tuy rằng không hạn chế số lần phóng, bất quá sau khoảng bốn trăm phát thì vật liệu sẽ không chịu tải được năng lượng nữa, sẽ nổ tung."

"Chính là như vậy, lúc đúc cũng không đếm kỹ, đại khái chỉ chừng hai trăm đài mà thôi."

Lục Trường Sinh buông tay nói:

"Ngươi gọi đây là pháo?"

Mọi người ngây ngốc nhìn một màn này.

Tháp cao cũng hóa thành đá vụn trong chớp mắt.

"Ta còn có chuyện khác cần phải làm."

Nói xong liền lôi kéo Thạch Sinh biến mất tại chỗ. ...

Ở thông đạo Tiên giới.

Tà ma chi khí đã trải rộng toàn bộ thông đạo, khi Lục Trường Sinh xuất hiện liền cảm nhận được từng luồng tà ma chi khí ập tới.

Thạch Sinh hỏi: "Sư tôn, chúng ta tới nơi này làm gì?"

Đột nhiên hai mắt Thạch Sinh sáng lên, nói:

"Sư tôn muốn mang ta trực tiếp tới đại bản doanh của đối phương giết một trận trước sao?"

Lục Trường Sinh nghe mà không khỏi trợn trắng mắt, gõ đầu Thạch Sinh một cái nói:

"Giết cái đầu ngươi, nếu làm vậy sẽ gây ra động tĩnh lớn thế nào!"

Tuy rằng Lục Trường Sinh có thủ đoạn có thể không khiến người khác phát hiện ra là mình động thủ.

Bất quá Tà Ma Vực lớn như vậy mà đột ngột biến mất, không phải sẽ khiến cho những người trong miệng lão Đăng chú ý sao?

Lúc này có một giọng nói từ Trấn Thiên Phù Đồ Tháp truyền ra.

"Tiểu hữu, mang Trấn Thiên Phù Đồ Tháp đi, có lẽ nó sẽ trở thành trợ lực của các ngươi."

Lục Trường Sinh nhìn về phía Thạch Sinh, lấy ra một khối bảo thạch có ánh sáng màu tím lưu chuyển đưa cho Thạch Sinh, nói:

"Mục đích dẫn ngươi tới đây chính là thu lấy Trấn Thiên Phù Đồ Tháp."

Thạch Sinh sửng sốt: "Nhưng lấy đi thì lực lượng trấn áp sẽ biến mất..."

Không cần lo lắng, lực trấn áp còn lại sẽ chống đỡ được hai ngày cuối cùng.

Lục Trường Sinh gật đầu nói:

"Huống hồ với chút thời gian còn lạ, có lẽ ta có thể chữa trị Trấn Thiên Phù Đồ Tháp một chút."

Sử dụng Khám Thiên Chi Nhãn, chỗ thiếu hụt và chỗ cần tu bổ của Trấn Thiên Phù Đồ Tháp đều hiện ra rõ ràng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận