Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 478 - Cốt Dực Xà Hổ

. . . . . . . . . . . . . . . .

Lôi Ngục tông cũng là thế lực đứng đầu Thiên Hà tinh vực.

So với Hình gia, không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.

Lôi Đường trong đám thiên kiêu cũng là đệ tử quan môn của tông chủ Lôi Ngục tông, yêu nghiệt dị thường.

Tương truyền ba năm trước đây đã một mình đi đến vực sâu Lôi Hồng, một mình chém giết Trấn Tà Lôi Hổ bên trong.

Lấy cốt của nó rèn luyện Lôi đình chi thể.

Lấy hồn nó tu thành bí pháp của Lôi Ngục tông!

Thực lực cực kỳ mạnh.

Có thực lực thế này sao có thể là một tên tùy tùng chứ?

Hình Thành bên cạnh quan sát cũng cười khổ.

Lôi Đường kinh ngạc nói:

Ngay cả bọn họ cũng không cách nào giải quyết hắn nhẹ nhàng thế này.

Không có bất kỳ cơ hội nào để phản kháng!

Hiện giờ thực lực còn nghiền ép nhân vật thiên kiêu nổi danh như Lôi Đường?

Thế mà hiện giờ Lục Trường Sinh chỉ dùng một ngón tay liền xua tan lồng giam lôi điện của hắn.

Mình tùy tiện tìm một người trên đường tới góp đủ số, rốt cuộc tìm trúng yêu nghiệt. . . . . .

Thực lực hoàn toàn nghiền áp.

Đồng thời trong thời gian ngắn đi đến trước mắt Lôi Đường, một ngón tay điểm vào trán.

Phải biết rằng, tuy rằng hắn không mạnh như ba người Đoạn Triều Hạc, Kim Vô Tẫn cùng với Quý Thiên Dao nhưng cũng chỉ ở phía sau bọn họ.

"Đừng nói nhảm nhiều như vậy, nhanh giao ra đây."

"Ngươi. . . . . . Rốt cuộc ngươi là người phương nào?"

Nghe vậy, Lôi Đường cười khổ một tiếng:

Không chỉ có thiên phú và ngộ tính nghiền ép Dao Trì Thánh Nữ Quý Thiên Dao.

Lục Trường Sinh không chút kiên nhẫn nói:

Hình Thành thấy thế liền tự giác cảnh phòng chung quanh, phòng ngừa bị người ta đánh lén.

Một luồng sáng xanh hiện lên, Lôi Đường bị đá ra khỏi cục đầu tiên.

Nhưng mà khi Hình Thành còn đang nghĩ thì Lục Trường Sinh đã lên tiếng:

E là thực lực này đã không phải nhân vật cùng cấp bậc với bọn họ.

Lục Trường Sinh câm nín nhìn hắn, đáp:

"Xem ra chúng ta đều xem thường ngươi, phỏng chừng Đoạn Triều Hạc cũng sẽ té ngã trong tay ngươi."

Mới qua có mấy nhịp thở. . . . . .

Thuận tiện. . . . . .

"Tìm hiểu xong rồi nha, cũng thuận tiện cảm ứng luôn mục tiêu kế tiếp rồi."

Ngay sau đó giao ngọc tỷ giao cho Lục Trường Sinh.

"Đi thôi, tìm cái tiếp theo."

Nghe vậy, Hình Thành trợn tròn mắt, ngây ngốc nói:

"Ngươi không có tìm hiểu công pháp bên trong sao?"

Lục Trường Sinh nhắm hai mắt lại, cảm ứng ngọc tỷ và tìm công pháp bên trong.

Hơn nữa, công pháp của Phàm Nhân thôn không phải là loại công có thể lĩnh ngộ trong thời gian ngắn.

Nhẹ thì trực tiếp thất bại, nặng thì tẩu hỏa nhập ma!

Khi một người tìm hiểu công pháp và tu luyện thì điều kiêng kị nhất chính là bị người khác quấy rầy.

Không chỉ tìm xong công pháp mà còn tìm được mục tiêu kế tiếp . . . . .

Ngươi này có thiên phú như thế nào nha. . . . . .

Hình Thành câm nín buông tay.

Hiển nhiên hắn lại xem nhẹ thiên phú của Lục Trường Sinh lần nữa. . . . . . .

Bên kia, Đoạn Triều Hạc đụng phải Kim Vô Tẫn nhưng hai người rất là ăn ý, không có ra tay với nhau.

"Ta nghĩ trận chiến của chúng ta nên lưu lại cuối cùng."

"Đá những người khác ra khỏi cục trước."

"Đương nhiên, tên tùy tùng kia phải giao cho ta."

"Tùy ngươi."

Đương nhiên cũng bao gồm Đoạn Triều Hạc và Kim Vô Tẫn.

Chung quanh còn có mấy người tham dự khảo nghiệm đuổi tới vì nghe được tiếng hổ gầm.

Trên thân thể khổng lồ có hoa văn trắng đen ngang dọc.

Phía sau nó là đuôi rắn to lớn.

Hiện giờ trước mặt nàng có một sinh vật to lớn với đôi cánh xương!

Nữ tử tự nhiên là Quý Thiên Dao.

Tuy rằng cấm không nhưng với tu vi của hai người và tốc độ cực nhanh cũng không mất bao lâu. . . . . . .

Lục Trường Sinh cũng nghe được tiếng hổ gầm.

Mới vừa giải quyết xong một người, hắn lập tức tìm hiểu công pháp trong ngọc tỷ sau đó nói:

"A? Đều hướng về nơi đó? Thật sự đỡ cho ta phải đi tìm một đám."

Nói xong liền lôi kéo Hình Thành xuyên phá không gian về hướng âm thanh truyền đến, không ngừng dẫn tới không gian băng toái!

Hình Thành không chút cảm xúc, hiển nhiên hắn đã quen rồi.

Hiện tại xem như hiểu rõ, tên nam tử mà mình tùy tiện kéo được trên đường là một cường giả lánh đời. . . . . . . . . . . .

Ở nơi mà tiếng hổ gầm truyền ra.

Một nữ tử giống như tiên tử trong tranh có tơ lụa uốn lượn quanh thân ngưng trọng nhìn về phía trước.

Hai người liếc nhau đạt thành nhận thức chung, đồng thời chạy như bay tới nơi đó.

Lúc này, phương xa đột nhiên có một tiếng hổ gầm rung trời vang lên.

Tự nhiên có muốn tranh thì cũng phải để lại cuối cùng.

Nội tình thế lực của ba người không kém nhau lắm, thiên phú cũng không chênh lệch.

Đương nhiên còn có Quý Thiên Dao nữa.

Đoạn Triều Hạc và Kim Vô Tẫn đều tự nhận, hoặc cũng có thể nói là người khác cho rằng cả hai là hai nhân vật mạnh nhất trong nhóm.

Trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người đều tràn ngập sự cuồng nhiệt!

"Cốt Dực Xà Hổ. . . . . ."

Đây chính là một đầu ma thú thượng cổ có thực lực cực kỳ mạnh mẽ.

Hiện nay đã sớm tuyệt tích ở Thiên Hà tinh vực rồi.

Không nghĩ trong Phàm Nhân thôn vẫn còn có một con lưu lại?

"Nơi được ma thú cường đại bảo hộ tự nhiên có thiên tài địa bảo."

"Huống hồ Cốt Dực Xà Hổ vốn chính là một bảo tàng biết di chuyển."

"Đôi cốt cánh, đuôi rắn cùng với huyết nhục đều có thể cường hóa thân thể!"

Kim Vô Tẫn tham lam liếm liếm môi nói:

"Cốt cánh và huyết nhục ta đều phải có."

Đoạn Triều Hạc nhàn nhạt nói:

"Thiên tài địa bảo nơi này thuộc về ta."

Những người khác bất mãn nói:

"Các ngươi phân chia thật tự nhiên, chẳng lẽ muốn chúng ta tay không sao?

Kim Vô Tẫn liếc mắt nhìn rồi thò tay ra.

Tức khắc, một đạo trảo ấn sắc nhọn lập lòe ánh sáng vàng kim chộp về phía người vừa nói!

Người này hoảng hốt dùng toàn lực ngăn trở.

Đáng tiếc chỉ trong nháy mắt liền bị Kim Vô Tẫn bóp chặt!

Thân thể bị ấn sâu vào trong đất.

Kim Vô Tẫn hừ lạnh một tiếng lấy ngọc tỷ ra, khinh miệt nói:

"Còn ai có ý kiến nữa, nếu muốn bị loại trừ trước có thể nói ra."

Trong lúc nhất thời, sắc mặt mọi người đều trở nên khó coi nhưng không dám lên tiếng.

Bởi vì bọn họ đều không phải là đối thủ của Kim Vô Tẫn.

Lúc này, Đoạn Triều Hạc nhìn về phía Quý Thiên Dao, dịu dàng nói:

"Thiên Dao, chúng ta liên thủ chém giết súc vật này, đuôi rắn kia đối với ngươi cũng có trọng dụng."

Quý Thiên Dao lãnh đạm nhìn, cũng không có phản ứng hắn.

Nàng đưa mắt nhìn quanh, hiển nhiên đang tìm kiếm người nào đó.

Đoạn Triều Hạc thấy thần thái của Quý Thiên Dao, sắc mặt không khỏi trở nên khó coi.

"Ngươi đang tìm tên tùy tùng kia sao?"

"Chỉ là một tên tùy tùng thôi, có khả năng đã sớm bị đá ra khỏi cục rồi."

Quý Thiên Dao không chút suy nghĩ, lắc đầu nói:

"Với thực lực của hắn thì không dễ bị loại trừ như vậy."

Hoàn toàn lĩnh ngộ Du Long Thân Pháp nên dù cho không đánh lại, chuyện chạy trốn vẫn rất nhẹ nhàng.

Giờ khắc này, bên cạnh Quý Thiên Dao bỗng có thêm có hai bóng dáng.

"Xem ra đều đến đông đủ nha?"

Nghe được giọng nói này, Quý Thiên Dao liền vui vẻ.

Hoàn toàn trái ngược với thái độ đối với Đoạn Triều Hạc.

"Sao ngươi tới chậm quá vậy?"

Nghe giọng điệu nũng nịu của nàng.

Mặt Lục Trường Sinh bỗng cứng đờ.

Sớm biết có nàng thì đã không tới. . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận