Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 586 - Dư nghiệt Tà Ma vực!

. . . . .

Đăng thiên thê có tổng cộng chín mươi chín bậc.

Mỗi một bậc thang đều có lực lượng trấn áp chênh lệch nhau mấy lần!

Sau khi tu vi hoàn toàn bị phong ấn, muốn dựa vào tiên thể cùng với ý chí mà đăng đỉnh cực kỳ khó khăn?

Thậm chí có thể nói là căn bản không có khả năng hoàn thành!

Hiện giờ người từng lên được bậc cao nhất, chính là người xếp hạng nhất trên bia đá ở cửa thành cũng chỉ tới bậc thứ sáu mươi chín.

Người này thậm chí còn khiến cho Tiên Cung chú ý.

Hiện giờ Tiên Lan đã bước ra một bước lên bậc thứ mười sáu.

Hắn không ngừng hướng về phía trước, tốc độ như cũ.

Rốt cuộc người này là cường giả phương nào?

Bậc thứ mười bảy.

Tiên Lan cảm thấy kinh hãi, trong lòng thầm nghĩ.

Thần sắc bình đạm, lưng thẳng tắp.

Lục Trường Sinh lại không để ý đến ánh mắt của Tiên Lan, Quỳnh Tiên Thất Nữ sao?

Nàng bỗng nhiên quay sang nhìn bên cạnh, sắc mặt cứng đờ.

Vì sao trước nay chưa từng nghe nói tới một nhân vật bực này?

Giống như bước lên thang trời này là chuyện bình thường, không hề có tính thử thách.

Lục Trường Sinh châm rãi lướt qua nàng, mỗi một bước đều cực kỳ vững vàng, không nhanh không chậm.

Không nhanh hơn cũng không chậm hơn, cứ vậy mà bước lên.

Nhưng mà từ xưa đến nay hồng nhan họa thủy, Lục Trường Sinh không muốn dính tới mấy nữ nhân xinh đẹp.

Bậc thứ mười tám.

Dính vào tất nhiên sẽ không có chuyện gì tốt rồi!

Chẳng lẽ cũng là người Tiên Cung?

Đúng là thật sự mỹ lệ động lòng người.

Phóng thích cả thần thức để ngừa có quỷ quái gì đó đánh lén hay trận pháp bẫy rập.

Hắn không muốn ở nơi trời xa đất lạ này trêu chọc đến thế lực khác.

Cho dù có thì với thể chất của mình hắn cũng có thể nhẹ nhàng đăng đỉnh.

Nếu mà dính vào chắc chắn sẽ bị những kẻ đó ghi hận nha!

Phải biết lực lượng trấn áp ở mỗi bậc thang sẽ được tăng cường!

Bên cạnh mấy hồng nhan họa thủy này căn bản không thiếu kẻ theo đuổi.

Lúc này, Lôi Dần Thời thầm nghĩ:

Tiên Hóa Huyền đã tới bậc thứ bốn mươi chín!

Tầng tầng chồng lên, ngoại trừ kẻ mang hack như Lục Trường Sinh thì có bao nhiêu người có thể làm được điểm này?

Huống hồ Tiên Lan này được đệ tử Tiên Cung coi trọng.

Phía trên, Lôi Dần Thời đã tới bậc thứ ba mươi lăm.

Nhìn Tiên Hóa Huyền, hai mắt hắn trở nên âm u.

Tuy rằng sắc mặt tái nhợt nhưng tốc độ tiến lên không có chút nào thay đổi!

Lục Trường Sinh vừa nghĩ vừa tiến lên và chú ý chung quanh.

Lực lượnh phong ấn không có một chút tác dụng với hắn!

Nếu Lục Trường Sinh muốn thì hắn tự nhiên có thể trực tiếp chạy nhanh.

Đây cũng là nguyên nhân mà Lục Trường Sinh tiến lên với tốc độ không nhanh.

"Hẳn là khoảng cách đủ rồi. . . . . ."

Ngay sau đó từ trong trong cơ thể hắn có từng sợi tà ma chi khí tràn ra!

Tiên Hóa Huyền cảm nhận được, sắc mặt lập tức biến đổi quay đầu lại!

Đưa mắt nhìn chằm chằm Lôi Dần Thời.

Sắc mặt Tiên Lan bên dưới cũng thay đổi.

Phần Viêm cũng sợ hãi rống to:

"Người Tà Ma vực!"

Lục Trường Sinh hơi sửng sốt.

Tà Ma vực?

Ta nói này, ngươi muốn giết bọn họ thì giết.

Lục Trường Sinh lại hết chỗ nói rồi.

Hiển nhiên Lôi Dần Thời muốn diệt khẩu!

"Ha ha ha ha! Thiên kiêu Tiên Cung và Quỳnh Tiên Thất Nữ, còn có thiên tài Tiên Phần Cốc thiên tài, có thể đánh chết các ngươi, sau khi trở về Tà Ma vực ta sẽ được trọng thưởng!"

Thấy thế, Lôi Dần Thời nhếch miệng cười to.

Phía dưới, Tiên Lan và Phần Viêm cũng cắn răng ra tay, muốn chống đỡ Luyện ngục chi hỏa tràn tới.

Lôi Dần Thời chọn ra tay ở chỗ này đó là bởi vì mấy người đều ở trong phạm vi công kích của hắn.

Đồng thời trên thang trời thì tu vi đều bị áp chế hết, chỉ có thể dựa vào thân thể thôi.

Lúc này ra tay mới có thể đảm bảo không chút sơ xuất!

Tiên Hóa Huyền kinh ngạc xen lẫn tức giận quát:

"Tà ma dám ở Tiên giới làm càn!"

Ngay sau đó muốn ra tay nhưng lại phát hiện tu vi bị phong ấn mới nhớ ra tình cảnh hiện tại.

Sắc mặt không khỏi trở nên âm trầm.

Nhưng mà luyện ngục chi hỏa đã đến cũng chỉ đến cứng rắn nhận lấy!

Tiên Hóa Huyền vừa chống đỡ áp lực của thang trời vừa tung một quyền!

Không chỉ quét về phía Tiên Hóa Huyền mà còn tấn công cả Tiên Lan, Phần Viêm cùng với Lục Trường Sinh!

Tà ma chi khí lại là hóa thành từng luồng Luyện ngục chi hỏa màu đen từ bên trong cơ thể Lôi Dần Thời bùng nổ.

"Người Tiên Cung, chết đi!"

Đang lúc hắn suy nghĩ thì Lôi Dần Thời ngửa đầu cười to nói:

Không phải tu vi bị phong ấn sao?

Nhưng sao tên này còn có thể phóng xuất hơi thở?

Gom ta chung một chỗ làm gì chứ!

Ta nhớ mình cũng không có trêu chọc ngươi mà. . . . . .

Nhìn thấy Luyện ngục chi hỏa của đối phương đánh úp tới.

Lục Trường Sinh cũng chỉ đành ra tay chống đỡ.

Dù sao thang trời cũng chỉ rộng thế này, bốn phương tám hướng toàn là Luyện ngục chi hỏa, còn có thể trốn chỗ nào?

Bất đắc dĩ, Lục Trường Sinh giơ một ngón tay điểm tới.

Tức khắc Luyện ngục chi hỏa trực tiếp hóa hư vô!

Đồng thời ngọn lửa đang càn quét công kích Tiên Hóa Huyền, Tiên Lan cùng với Phần Viêm cũng đồng thời tiêu tán. . . . . .

Không xong. . . . . .

Lục Trường Sinh sửng sốt.

Hình như. . . . . . Không có thu lực rồi.

Lục Trường Sinh vốn chỉ muốn đánh tan cỗ Luyện ngục chi hỏa trước mắt mình thôi.

Ai mà biết rằng Luyện ngục chi hỏa này quá yếu?

Phần Viêm thấy thế, lập tức ôm quyền nói:

"Đa tạ tiền bối!"

Tiên Lan thấy thế sửng sốt, người này thật cường đại.

Nảng theo Phần Viêm ôm quyền nói với Lục Trường Sinh: "Tiên Lan đa tạ tiền bối."

Tiên Hóa Huyền kinh hãi.

Người này là ai?

Chẳng lẽ Tinh Thần Tiên Tỏa Trận là do hắn phá sao?

Nhân vật cấp bậc kia tới nơi này làm gì?

Nhưng mà nói như thế nào thì cũng đã cứu mình một mạng.

"Tiên Cung Tiên Hóa Huyền, đa tạ tiền bối, xong việc ta chắc chắn bẩm báo sư tôn, báo đáp ân tình của tiền bối."

"Nhưng hiện giờ còn xin tiền bối ra tay diệt trừ dư nghiệt Tà Ma vực này!"

Lôi Dần Thời cũng kinh hãi không kém.

"Không có khả năng! Thực lực của ngươi không có bị trấn áp?!"

"Ta chính là người Tà Ma vực! Nếu ngươi dám ngăn cản ta, ngày nào đó Tà Ma vực đột phá phong ấn nhất định sẽ đánh chết ngươi!"

Lục Trường Sinh đau đầu không thôi.

Đã quyết định ra tay, hắn tự nhiên sẽ không để Lôi Dần Thời trở về.

Thả hổ về rừng sao?

Sau đó tiểu nhân lại gọi lão nhân tới báo thù?

Lục Trường Sinh không bao giờ phạm sai lầm cấp thấp này.

Hắn cũng không có đáp lời Tiên Hóa Huyền, cũng không để ý tới lời uy hiếp của Lôi Dần Thời.

Lục Trường Sinh bước một bước trực tiếp lên đến bậc thứ hai mươi chín, vượt qua sáu bậc mà tới trước mặt Lôi Dần Thời.

Trước ánh mắt kinh hãi của mọi người, hắn giơ một ngón tay điểm vào trán Lôi Dần Thời.

Lôi Dần Thời tuyệt vọng nhìn một luồng kiếm khí từ ngón tay Lục Trường Sinh trào ra.

Phốc!

Trong thời gian ngắn.

Kiếm khí trực tiếp xuyên thủng trán Lôi Dần Thời.

Ánh mắt tuyệt vọng của Lôi Dần Thời chậm rãi mất đi tiêu cự, tan rã. . . . . .

Hắn ngã khỏi thang trời.

Tiên Hóa Huyền lập tức ôm quyền nói:

"Chuyện tiền bối làm, chắc chắn Tiên Cung sẽ ban thưởng!"

Lục Trường Sinh nghe xong khóc không ra nước mắt.

Mẹ nó, trước đó cảm thấy Lôi Dần Thời này không thích hợp.

Đã cẩn thận để ý rồi.

Nhưng con hàng này không biết xấu hổ còn muốn diệt cả hắn!

Giờ tốt rồi.

Không muốn bị thế lực Tiên giới chú ý tới cũng khó khăn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận