Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1049 - Băng Tinh Thiên Thê, Thanh Loan kinh hãi

. . . .

Phiêu Tuyết Tông đứng sừng sững trên một tòa băng sơn.

Tòa băng sơn này quanh năm có bão tuyết bao trùm, bão tuyết mãnh liệt và rét lạnh hơn bất kỳ địa phương nào khác ở Cực Hàn tinh vực.

Đồng thời nghe nói bão tuyết này chưa từng biến mất, lúc nào cũng bao bọc tòa băng sơn.

Khi ba người DIệp Thu Bạch đi tới chân núi.

Ở phía trước của họ chỉ có một con đường dẫn lên băng sơn.

Đây là một thang trời, giống như một con đường hành hương.

Nhưng điều khiến ba người DIệp Thu Bạch để ý chính là khu vực băng tinh thang trời là nơi duy nhất không bị gió tuyết bao trùm!

Không bao lâu sau, một nữ tử xinh đep mặc váy dài trắng như tuyết, góc váy có băng tinh xuất hiện trước mặt ba người DIệp Thu Bạch.

DIệp Thu Bạch trực tiếp mở miệng hỏi:

Nói xong liền rót tiên khí rót vào trong ngọc bội, ngọc bội bắt đầu lóng lánh, có một giọng nữ vang lên từ ngọc bội.

"Thánh nữ của các ngươi là ai?

DIệp Thu Bạch lấy ngọc bội ra:

"Ngươi chính là đạo lữ trong miệng Thánh nữ?"

Giống như có một loại từ trường cực kỳ đặc thù, khi gió tuyết thổi tới sẽ dùng một góc độ đặc thù vòng qua.

"Tử Tình xảy ra chuyện gì."

"Hy vọng tên kia không lừa gạt chúng ta."

Đồng thời dưới chân núi cũng không có thủ vệ, điều này đại biểu Phiêu Tuyết tông tự tin vào thang trời này.

Mặt nữ tử không chút biểu cảm, ánh mắt hờ hững như cách người ngoài ngàn dặm.

Hiện giờ đã xác định Mộ Tử Tình chính là Thánh nữ của Phiêu Tuyết Tông.

"Ta sẽ nhanh chóng xuống dưới."

"Nếu là dạng này thì ta khuyên ngươi nên từ bỏ đi.

Nghe vậy đôi mắt hời hững của nữ tử hơi nhíu.

Nghe được câu trả lời của cô gái, ba người DIệp Thu Bạch vui mừng.

"Phiêu Tuyết Tông từ trước đến nay không cho phép người ngoài tùy ý ra vào."

DIệp Thu Bạch khẽ nhíu mày:

Hiển nhiên nàng không tin DIệp Thu Bạch có thể leo lên.

"Bây giờ ngươi chỉ mới đạt tới Thần Vương cảnh sơ kỳ, so với vị ở Băng Thần Điện kia, thiên phú, thực lực và bối cảnh đều không ở cùng một cấp độ."

Cũng chỉ có tông chủ đời thứ nhất cùng với... Thánh nữ thế hệ này lên được đến đỉnh.

Tưởng Thanh Loan khẽ lắc đầu:

"Lên Băng Tinh Thiên Thê không ai có thể cứu ngươi, nếu miễn cưỡng leo lên chỉ có thể bỏ mạng vô ích, ngươi đã nghĩ kỹ chưa?"

Tưởng Thanh Loan thấy thế, nhíu mày nói:

Mà Diệp Thu Bạch cũng không để ý tới ánh mắt coi thường của Tưởng Thanh Loan, trực tiếp đi về phía Băng Tinh Thiên Thê.

"Tuy rằng với thiên phú của Thánh Nữ, cho dù người của Băng Thần Điện cũng không cách nào xứng đôi, bất quá ngươi càng không xứng."

Tuy rằng Băng Tinh Thiên Thê cũng không hạn chế cảnh giới nhưng lại có yêu cầu cực cao về thiên phú, đạo cơ và ý chí.

Cho dù Tưởng Thanh Loan, thời điểm chưa tu luyện công pháp Phiêu Tuyết Tông cũng chỉ có thể leo len tới bậc thang thứ bốn trăm.

Trong lịch sử Phiêu Tuyết Tông.

"Ngươi không cần quan tâm mấy chuyện này, ta chỉ muốn gặp Tử Tình một lần."

Chỉ là ánh mắt của Tưởng Thanh Loan vẫn hờ hững.

"Nếu như muốn tiến vào chỉ có thể dựa vào thực lực của mình leo lên chín trăm chín mươi chín bậc Băng Tinh Thiên Thê này, mới khiến cho Phiêu Tuyết Tông đồng ý."

Tưởng Thanh Loan nhướng mày.

DIệp Thu Bạch lại cười tiêu sái đáp:

"Từ khi bước lên con đường tu đạo, nếu mọi chuyện đều phải để ý đến tính mạng, vậy còn phải tu đạo như thế nào nữa?"

"Huống hồ ta có lý do không thể không đi lên..."

Nói tới đây, Diệp Thu Bạch ngẩng đầu lên nhìn về phía đỉnh băng sơn.

Ở trên đỉnh núi có bão tuyết bao trùm thấp thoáng bóng một cung điện.

Tử Tình... Chờ ta.

Nghĩ tới đây, DIệp Thu Bạch càng thêm kiên định, trước ánh mắt kinh ngạc của Tưởng Thanh Loan, hắn từng bước vững vàng bước lên Băng Tinh Thiên Thê!

Khoảnh khắc bước lên Băng Tinh Thiên Thê.

Tầng tiên khí bảo hộ xung quanh Diệp Thu Bạch dùng để chống đỡ sự rét lạnh lặng yên tiêu tán.

Trong khi bọn họ nói chuyện thì DIệp Thu Bạch đã bước lên tới bậc thang thứ hai trăm.

Ta là đệ tử thân truyền tông môn chưa từng nghe qua trong miệng các ngươi sao?!

Tưởng Thanh Loan nhíu mày.

Chưa từng nghe qua...

"Còn có phương sư đệ, ngươi nhất định phải nhớ kỹ, không thể xem thường bất cứ chuyện gì, cho dù là tông môn nghe chưa từng nghe qua, cũng phải bảo trì cảnh giác!"

Nói tới đây, Mục Phù Sinh nhìn về phía Phương Khung, đột nhiên sắc mặt trở nên nghiêm túc, dạy:

Không hề dừng lại một chút nào!

Sắc mặt Tưởng Thanh Loan bắt đầu ngưng trọng.

Bước chân của Diệp Thu Bạch cực kỳ ổn định, mỗi một bước đều vững vàng rơi vào Băng Tinh Thiên Thê, đồng thời tốc độ lại cũng không nhanh không chậm, giống như không có áp lực quá lớn!

"Bất quá... Thời điểm tới bậc thang thứ hai trăm sẽ có sự thay đổi, hy vọng ngươi còn có thể bảo trì tốc độ..."

Mục Phù Sinh và Phương Khung cũng nhìn chăm chú quan sát.

"Mục sư huynh, ngươi đoán tới bậc thang thứ bao nhiêu thì đại sư huynh mới có bắt đầu cảm thấy có áp lực?

Ta đoán là tới bậc thang thứ sáu trăm."

Mục Phù Sinh cười lắc đầu:

"Ta không biết, dù sao ta không nhìn thấu Băng Tinh Thiên Thê này."

Ngay sau đó hắn bắt đầu tiếp tục bước.

"Chỉ vậy thôi..."

Thân thể DIệp Thu Bạch khẽ run lên, lập tức khẽ cười:

Ánh sáng xanh hóa thành băng bao phủ Diệp Thu Bạch, từng luồng sương trắng bắt đầu kết trên thân thể.

Dưới chân DIệp Thu Bạch, Băng Tinh Thiên Thê càng tản ra lam quang chói mắt!

Cái lạnh thấu xương ập tới.

Nhất thời sắc mặt của DIệp Thu Bạch hơi đổi.

Hắn có thể rõ ràng cảm giác được khí tức của băng chi đạo tắc càng mãnh liệt hơn, từ lòng bàn chân trực tiếp thẩm thấu vào trong thân thể!

Trên xương cốt giống như có một tầng băng tinh bao trùm, nhúc nhích một chút thì tiếng xương cốt ma sát trong trẻo sẽ vang lên!

Đây mới là ý nghĩa chân chính của băng đao cạo xương!

Đau thấu xương tủy.

Diệp Thu Bạch khẽ nhíu mày nhìn về phía trên.

Nếu ở chỗ này mà cảm thấy áp lực vậy làm sao có thể lên tới đỉnh?

Chỉ thấy khí tức Thần Vương cảnh sơ kỳ từ thân thể Diệp Thu Bạch bùng nổ.

Tiên khí điên cuồng gào thét!

Tưởng Thanh Loan thấy thế, ánh mắt rốt cục không cách nào bảo trì sự hở hững, thất thanh nói:

"Tiên khí?

Linh khí đều huyển hóa thành tiên khí hết này? Sao có thể chứ?!"

Chuyển hóa toàn bộ linh khí trong cơ thể thành tiên khí, đây chính là một trong những điều kiện để đột phá đến Thần Chủ cảnh!

Không đề cập tới có phải là tiên khí hay không, mức độ hùng hậu đã vượt xa người cùng cảnh giới!

Điều này cũng có nghĩa là đạo cơ của DIệp Thu Bạch vững chắc đến một trình độ khiến người ta rung động.

Hắn tiếp tục tiến lên.

Bậc thang thứ ba trăm...

Bậc thanh thứ bốn trăm...

Bậc thang thứ năm trăm...

Giờ khắc này sắc mặt Tưởng Thanh Loan tràn ngập sự kinh hãi.

Đã vượt qua thành tích của nàng rồi ...

Hơn nữa trông Diệp Thu Bạch vẫn thong dong như trước.

Băng Tinh Thiên Thê sẽ nhằm vào cảnh giới của người tu đạo mà tạo ra áp lực tương ứng.

Sẽ dùng áp lực cực hạn của cảnh giới, thậm chí vượt qua cực hạn để tiến hành khảo nghiệm người leo lên.

Hiển nhiên là thiên phú cùng với đạo cơ của Diệp Thu Bạch đều đạt tới mức độ cực kỳ khủng bố!

Cho đến khi lên tới tầng thứ sáu trăm.

Băng chi đạo tắc bắt đầu xâm nhập vào lục phủ ngũ tạng, thậm chí còn đóng băng cả đan điền!

DIệp Thu Bạch nắm chặt Ngân Long kiếm trong tay, kiếm ra khỏi vỏ!

Kiếm vực được triển khai!

"Kiếm Thần chi cảnh?!"

Phương Khung ở bên cạnh cười nói:

"Đây là lần thứ mấy ngươi kinh ngạc hô to rồi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận