Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1308 - Sóng ngầm lưu động, điểm đáng ngờ

Ở trong hoàng thất, nếu hoàng tử không có một chút lòng dạ và tâm cơ làm sao có thể sống sót chứ?

Cho dù có thể sống sót, e là cũng bị quản chế khắp nơi, bị các hoàng tử khác tước mất quyền lực, thôn phệ hết tài nguyên.

Cửu hoàng tử nhỏ tuổi nhất, thế lực yếu nhất lại có thể trổ hết tài năng được Thiên tử Thần triều ký thác kỳ vọng sắc phong Thái tử, điều này nói rõ Cửu hoàng tử không tầm thường.

Giờ phút này, ở tiểu viện của Cửu hoàng tử.

Sau khi đám người Tiểu Hắc rời đi, Lâm lão rốt cục nhịn không được mở miệng nói: "Thái tử điện hạ, vì sao phải vậy?! Trong đám bọn họ chỉ có hai tên có thực lực đủ xem, còn lại đều là pháo hôi, gánh trọng trách thế nào đây?"

"Lâm lão, trước khi sắc phong ta vẫn không phải là Thái tử."

Lâm lão lập tức khom người nói: "Trong mắt lão hủ, Thái tử chính là Thái tử."

Cửu hoàng tử cười khẽ một tiếng, ngón tay chỉ Lâm lão.

Cửu hoàng tử lắc đầu nói:

"Tuy rằng ta không cách nào nhìn ra thực lực của bọn họ, cũng không thấy chỗ nào kỳ lạ, bất quá vẫn nguyện ý đánh cược một phen."

Lâm lão kinh ngạc nói: "Chuyện này... chẳng lẽ Thái tử điện hạ nhìn ra bọn họ ẩn tàng thực lực?"

"Còn Trình Đại Hải, khi hắn nhìn về mấy người đó thì trong ánh mắt có sự căm thù, chắc là đến cướp đoạt thứ tự hoàn thành nhiệm vụ, người có thể khiến cho đệ tử thân truyền như Trình Đại Hải đối đãi như thế chắc chắn có chỗ bất phàm."

Đôi mắt như xuyên thấu lòng người của Cửu hoàng tử hơi híp lại, thản nhiên nói:

"So với vứt bỏ tính mạng, ta càng sợ minh vô tích sự vượt qua cuộc đời này..."

"Ngươi nha..."

Lâm lão cười khổ: "Ngài sắp được sắc phong Thái tử, tiền đặt cược này có phải hơi lớn không?"

"Không đề cập tới tăng thêm nhân thủ sẽ càng nguy hiểm, bọn họ có thể tiếp nhận nhiệm vụ, tự nhiên không phải dựa vào hai tên đệ tử thân truyền nửa bước Tổ cảnh."

"Bất quá, sao mà ngươi biết những người còn lại là pháo hôi?"

"Chỉ là có chút kỳ quái, Phong Diệp kia có vẻ chiếu cố mấy tên Thần Đế cảnh, thậm chí đôi khi còn lấy bọn họ làm chủ, từ vị trí đứng có thể thấy Phong Diệp đứng sau thể tu da ngăm đen kia nửa bước."

"Ngươi nói đúng không, Lâm lão?"

"Không có."

Sắc mặt Lâm lão ngưng trọng, ôm quyền nói: "Lão hủ nhất định phụ trợ Cửu hoàng tử điện hạ leo lên đỉnh phong!"...

Cửu hoàng tử cười nhạt một tiếng: "Tuy rằng ta rất tiếc mạng, nhưng làm hoàng tử nếu như vì quá tiếc mạng mà bó tay bó chân cũng chỉ là kẻ vô tích sự."

Nói tới đây, Cửu hoàng tử liếc mắt nhìn Lâm lão, khóe miệng nhếch lên cười nói:

Nói tới đây, tên thuộc hạ lấy ra một quyển trục da dê đưa cho Tam hoàng tử.

Ở Xích Long biệt viện, chỗ của Tam hoàng tử.

"Thái độ của Ngũ hoàng đệ và Đại hoàng huynh thế nào?"

Chỉ là vô số người đi ở trên đường cái đều cấm ngôn, không nói chuyện gì, trên mặt tràn ngập sự bất an.

Ở Chúc Long biệt viện, chỗ của Đại hoàng tử.

Cửu Long thành vẫn phồn vinh như trước.

"Chúc Long quân nghe lệnh! Chuẩn bị xuất phát!"...

"Tiểu Cửu, ngươi còn quá non nớt, vị trí Thái tử nên đổi cho ta ngồi đi."

Sau khi nhận được tin tức, Đại hoàng tử đang lau thanh ngân thương trong tay, đứng dậy cười lạnh nói:

Nhìn như phồn vinh nhưng trên thực tế lại đang trong bầu không khí sợ hãi.

Thuộc hạ đáp lại: "Bẩm Tam hoàng tử, người của bọn họ cũng đã tập kết."

Tam hoàng tử cười nói:

"Được, vậy chép hai phần bản đồ đưa qua cho bọn họ."...

"Bẩm báo hoàng tử điện hạ, Cửu hoàng tử quyết định ba ngày sau sẽ khởi hành."

Sau đó Tam hoàng tử mới nhẹ nhàng cầm quyển trục lên, vừa nhìn vừa nói:

Chỉ thấy Tam hoàng tử trông có vẻ âm nhu không cần nhắc nhở, hai thị nữ bên cạnh liền hương phấn ra rắc lên quyển trục.

"Đây là bản đồ đường về thành của Cửu hoàng tử."

Thời gian ba ngày thoáng cái đã qua.

Ngoài cổng Thanh Long thành, đoàn người Cửu hoàng tử cùng với đám Tiểu Hắc đang tập kết ở đây.

Vì sao không trực tiếp để cho cường giả mang theo hắn bay trở về đây? Lại muốn thông qua ma thú sơn mạch, không phải sẽ tốn thêm bốn ngày sao?

Theo lời Cửu hoàng tử nói thì bên chúng ta có cường giả, chẳng lẽ đối phương không có?

Mỗi một vị hoàng tử đều có cường giả hộ đạo, để cho Lâm lão mang theo hắn trực tiếp bay tới Cửu Long thành, cường giả bên đối phương chặn lại vẫn bị ép phải hạ xuống mặt đất, lúc đó có khả năng trên mặt đất đã bày thiên la địa võng, không có cơ hội trốn thoát.

Huống hồ nếu hắn đi trước thì đám thân vệ này thế nào?

Thân vệ mà bị giết sạch, bá quan văn võ sẽ nghi ngờ năng lực của hắn, trở thành chướng ngại trong quá trình sắc phong Thái tử!

Những hoàng huynh hoàng tỷ có khả năng sẽ nhân cơ hội mà phá hỏng chuyện sắc phong Thái tử.

Đương nhiên nếu chỉ vì những lý do này mà lựa chọn đi đường bộ tốn nhiều thời gian hơn thì Mục Phù Sinh không tin.

"Chuyển hướng, tiếp tục đi về hướng Tây Bắc."

Nhưng thời điểm Phong Diệp dứt lời, tiếng Cửu hoàng tử từ trong nhà gỗ truyền ra.

"Được rồi, nhiệm vụ của chúng ta chỉ là hộ tống mà thôi, mặc kệ những chuyện khác, người tới thì đánh, không ai an an ổn ổn thì đến Cửu Long thành ăn mừng. Trong lúc này cứ cẩn thận tránh cho Trình Đại Hải phá hư chuyện là được."

Phong Diệp thì buông tay nói:

Mục Phù Sinh gật đầu, lập tức nhìn về phía Diệp Thu Bạch nói: "Ta cũng cảm thấy không đúng, có nhiều chỗ kỳ quái."

Phương Khung lắc đầu nói: "Tạm thời còn không có phát hiện dị thường."

Lâm lão đứng trên đầu hổ ra lệnh, đại quân đi theo con đường đã định.

"Cảm giác có gì đó không đúng."

Diệp Thu Bạch đi bên sườn đột nhiên nhíu mày nói.

Tiểu Hắc Thạch Sinh và Phương Khung hơi sửng sốt.

Phong Diệp thì nhìn về phía Trình Đại Hải đi bên trái phía trước, Trình Đại Hải và Ngọc Thành đang đi cùng nhau.

Hình như cảm nhận được ánh mắt của Phong Diệp, Trình Đại Hải còn quay đầu cười cười với Phong Diệp.

Phong Diệp hừ lạnh một tiếng, thu hồi ánh mắt nói: "Trình Đại Hải cũng không có rời đi."

Diệp Thu Bạch lắc đầu nói: "Không phải do Trình Đại Hải... Đã bố trí xong rồi sao?"

Trong thời gian ba ngày, Phương Khung và Mục Phù Sinh bày ra trận pháp và phù triện trên con đường bọn họ đi qua, có thể sớm giám thị người đi qua khu vực đó.

Mục Phù Sinh nhìn thoáng qua nhà gỗ, hai mắt híp lại.

Cho dù là cường giả Tổ Cảnh cũng không thể thăm dò được tình huống bên trong.

Bất quá hôm nay Cửu hoàng tử đã vào trong một nhà gỗ đơn sơ trên lưng một ma thú to lớn dạng hổ, quanh đều bố trí trận pháp che chắn cùng với trận pháp phòng ngự.

Trừ phi... Cửu hoàng tử còn có mục đích khác.

Mục Phù Sinh cũng có thể nghĩ ra mười mấy loại biện pháp.

Lộ tuyến có thể lựa chọn quá nhiều, phương thức quay về Cửu Long thành cũng quá nhiều, Cửu hoàng tử lòng dạ thâm sâu không có khả năng không nghĩ tới phương thức có hiệu suất cao hơn và an toàn hơn.

Nghe đến đây chúng tướng sĩ đều cảm thấy khó hiểu, đám người Mục Phù Sinh cũng khẽ nhíu mày.

"Đây là phòng ngừa có nội gián tiết lộ tin tức?"

Sắc mặt Mục Phù Sinh trở nên ngưng trọng.

Theo ấn tượng đầu tiên của hắn đối với Cửu hoàng tử, e là chuyện này không đơn giản như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận