Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 675 - Một quyền

. . . . . .

Phía trước vương tọa, Phan Tà một tay cầm cờ, một tay cầm tháp.

Tiểu tháp có được lực lượng trấn áp tương tự như Tuyệt Hồn thành, trấn áp sáu người Tô Mộ U ở bên dưới!

Dù vận chuyển linh khí hoặc vùng vẫy thân thể đều không thể chống lại lực lượng trấn áp.

Một bàn tay khác đặt lên cờ xí không ngừng công kích thức hải mấy người đang bị trấn áp và rút hồn.

Nhưng mà hết thảy hình như không có bất kỳ tác dụng nào đối với Tiểu Hắc.

Lực lượng trấn áp từ tiểu tháp bị Tiểu Hắc thi triển Ma thần buông xuống kích hoạt huyết mạch chi lực chống đỡ.

Còn cờ xí rút hồn sao?

"Rốt cuộc ngươi là ai!"

Tiểu Hắc cũng không có trả lời.

Dù là tâm trí hay thần hồn đều bất giác run rẩy.

Dẫn tới cổ họng cũng không ngừng run rẩy, tiếng phát ra cũng run theo.

Mỗi một bước tiến tới thì ma khí trên người Tiểu Hắc càng thêm nồng đậm, lan tràn, bao phủ lấy Phan Tà quanh thân.

Nhưng mà hình như đối với Tiểu Hắc mà nói cũng không có bất kỳ tác dụng nào.

Thức hải của một vị Ma Chủ có thể dễ dàng công phá vậy?

Thang đá có chín mươi chín bậc.

Làm cho hắn cảm giác mình không thể không thần phục.

Sắc mặt Phan Tà khó coi nhìn Tiểu Hắc từng bước từng bước tiến lên cầu thang, sắc mặt bình đạm nhìn hắn, đi hướng về phía hắn.

Phan Tà phẫn nộ quát, đồng tử đang không ngừng co rút!

Hắn từng bước từng bước tiến lên mà không gặp một chút trở ngại nào!

Máu trong cơ thể giống như bị cưỡng ép đóng băng lại, không cách nào lưu động một cách bình thường.

Trước đó Phan Tà leo lên đã phải tốn không ít công sức.

Mỗi khi đạp lên một bậc đều sẽ có địa hỏa thiêu đốt.

Địa hỏa màu đen bao phủ thân thể Tiểu Hắc liền sẽ bị một loại hoa văn của Vạn Cổ Ma Thể, cũng chính là hoa văn tràn ngập ngọn lửa hấp thu!

Nàng đã biết tên thể tu này mạnh hơn thể tu thông thường rất nhiều.

Tô Mộ U ngưng trọng nhìn Tiểu Hắc hành động.

Sư huynh đệ đồng môn của Diệp Thu Bạch.

Nhưng còn Tiểu Hắc thì thế nào đây?

Có thể dạy dỗ ra mấy yêu nghiệt bực này thật sự khiến người ta tò mò.

Thời điểm lên tới bậc cuối cùng còn phải dùng tới ngoại vật mới miễn cưỡng đăng đỉnh.

Giờ khắc này Phan Tà đã đứng ngồi không yên.

Chỉ còn lại một bậc cuối cùng là có thể đi đến trước mặt Phan Tà.

Lúc này, Tiểu Hắc bước lên bậc thứ chín mươi tám.

Trong nháy mắt đã lên tới bậc thang thứ chín mươi bảy rồi.

Một tên Mục Phù Sinh, một tên Tiểu Hắc.

Mỗi người đều có thiên phú kinh thiên, đại biểu cho một lĩnh vực khác nhau.

Vị sư tôn phía sau bọn họ là đại năng phương nào?

Lúc Vạn vực thi đấu diễn ra.

Thân thể cường đại đến mức này, rốt cuộc đã trải qua bao nhiêu lần thiên chuy bách luyện mới có thể đạt tới?

Nhưng mà cảnh tượng hiện tại lại khiến cho Tô Mộ U phải cảm thấy chấn động.

Thậm chí còn cường đại hơn người thuộc những thế lực thể tu lánh đời mà nàng nhận thức.

Hắn biết nếu như hiện tại mình không ra tay công kích, chờ đối phương đi đến trước mặt hắn sẽ không còn có bất kỳ cơ hội phản kháng nào.

Hiện giờ ở cầu thang tốt xấu gì cũng có địa hỏa màu đen cản trở.

Tuy rằng trông nó không hề có bất kỳ tác dụng nào đối với Tiểu Hắc nhưng mà vẫn hơn là không có gì cản trở đi?

Nghĩ đến đây.

Phan Tà gầm lên một tiếng.

Đôi tay bỗng nhiên thò ra.

Từng luồng huyết sắc chi ý ẩn chứa sát ý cùng với tà khí vô tận từ trong thân thể hắn trào ra.

Trong lúc nhất thời, trên đài cao như bị một biển máu bao phủ.

Huyết khí ngưng tụ thành biển máu, tràn ngập sát ý cùng với huyết tinh chi khí.

Ầm!

Một quyền của Tiểu Hắc trực tiếp đánh vào lòng chưởng ấn khổng lồ ngưng từ biển máu.

Trước ánh mắt kinh hãi của mọi người và Phan Tà.

Địa hỏa màu đen quét bò đầy thân thể Tiểu Hắc bao gồm cả cánh tay và nắm tay đã oanh ra.

Từng tiếng nổ cùng với tiếng gió rít vang lên.

Một quyền của Tiểu Hắc gần như hoàn toàn là lực lượng thân thể mà có thể khiến không gian rách nát rồi?

Không có sợ hãi, không có kinh hãi.

Có chỉ là sự tĩnh lặng như mặt hồ không có một chút gợn sóng.

Chỉ thấy Tiểu Hắc đứng ở bậc thứ chín mươi tám, tùy ý để địa hỏa màu đen ăn mòn thân thể, chậm rãi nâng cánh tay lên.

Năm ngón tay nắm lại, chậm rãi tung ra một quyền!

Ma thần khải và ma thần huyết đồng thời kích phát phối hợp với Vạn Cổ Ma Thể.

Lực lượng toàn thân hội tụ hết vào nắm tay Tiểu Hắc trong.

Tuy rằng nhìn qua rất thong thả, như không có dùng bao nhiêu sức lực.

Nhưng chính là một quyền bình đạm như vậy lướt qua không gian, không gian lại bắt đầu không ngừng xuất hiện khe hở!

Phải biết rằng không gian ở Tuyệt Hồn thành cực kỳ kiên cố.

Trên mặt không hề có chút cảm xúc nào.

Tiểu Hắc hơi ngẩng đầu.

Huyết chưởng vỗ xuống người Tiểu Hắc, trấn áp chém giết hắn trên cầu thang.

Biển máu chợt ngưng tụ thành một huyết chưởng khổng lồ.

Theo một chưởng Phan Tà tung ra.

Bên trong tà khí còn có vô số oan hồn đang rít lên thảm thiết.

Tiếng nổ vang truyền khắp toàn bộ động phủ!

Từng đợt khí lãng không ngừng khuếch tán ra chung quanh.

Địa hỏa bao trùm trên mặt đất điên cuồng lay động.

Lửa đỏ trên vách đá cũng giống như đuốc tàn trong gió không ngừng heo hắt.

Dung nham bên dưới nổi sóng, không ngừng đánh vào trên vách đá.

Giống như cự chùy oanh kích núi cao.

Ngay sau đó huyết chưởng do biển máu ngưng tụ mà thành cũng ầm ầm nổ tung!

Hóa thành từng đợt từng luồng huyết khí tiêu tán trong không gian này.

Tiểu Hắc cúi đầu, ánh mắt bình đạm nhìn về phía Phan Tà, nhàn nhạt nói:

"Đây là một kích toàn lực mà ngươi tự hào sao?"

Sau khi kích hoạt huyết mạch Ma thần.

Tính cách của Tiểu Hắc cũng đang không ngừng bị một đạo linh hồn khác trong thức hải ảnh hưởng!

Hoàn toàn khinh miệt, ngạo nghễ hết thảy.

Nghe được Tiểu Hắc hỏi chuyện.

Phan Tà bất tri giác lui về phía sau nửa bước.

Khi hắn nhận thấy được hành động vô thức của mình, xấu hổ nổi giận!

Tại sao mình lại lùi bước chứ?

Phải biết rằng hắn chính là cường giả Trọc Tiên cảnh hậu kỳ.

Đối mặt với một người thể tu mà sợ hãi sao?

Phải là những người tu đạo khác sợ hãi, e dè Vô Gian Luyện Ngục mới đúng!

Tiểu Hắc nhìn hành động của Phan Tà, mặt vẫn không cảm xúc, chậm rãi nói:

"Nếu chỉ có như vậy, ngươi không nên động thủ."

Nói xong.

Tiểu Hắc lại bước tiếp một bước.

Bước lên bậc thang thứ chín mươi chín.

Ở bậc thang cuối cùng này.

Địa hỏa màu đen hóa thành cơn lốc lửa bao lấy Tiểu Hắc.

Nhưng mà cơn lốc địa hỏa màu đen này chỉ tồn tại trong thời gian một hơi thở.

Ngay sau đó Tiểu Hắc oanh ra quyền.

Địa hỏa lập tức tán loạn.

Tiểu Hắc bước một bước dài xuất hiện trước mặt Phan Tà.

Lại tung ra thêm một quyền!

Ma ý màu đen thêm Vạn Cổ Ma Thể.

Lực lượng thân thể khủng bố tiếp tục hội tụ vào trong một quyền này!

Tiểu Hắc tính toán trực tiếp oanh sát Phan Tà!

Cảm nhận được cỗ lực lượng mà mình không cách nào chống đỡ ập tới.

Trong mắt Phan Tà, một quyền này tựa như sao trời rơi xuống, không trung sụp đổ, núi cao đâm thẳng.

Hắn không có khả năng chống đỡ, dù chỉ một chút!

Nghĩ đến đây.

Phan Tà cắn chặt răng lấy ra một phù triện.

Không gian tức khắc vặn vẹo.

Bóng dáng Phan Tà cũng biến mất theo không gian vặn vẹo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận