Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 215 - Kết cục đã định

Khi đối mặt với cường giả Hư Thần cảnh Mộ Dung Diệc.

Diệp Thu Bạch cũng không có một chút hoảng loạn nào, không có ý định tránh né hay lui lại.

Thẳng tắp phóng tới, tựa như một thanh bảo kiếm ra khỏi vỏ phóng về phía Mộ Dung Diệc!

Mộ Dung Diệc thấy thế, sắc mặt trầm xuống.

Chẳng lẽ hắn cho rằng chính mình đã ngăn chặn mà còn có cơ hội đạt được mục đích sao?

Hay là Diệp Thu Bạch có lòng tin vượt qua được hắn.

Nhưng Mộ Dung Diệc nào biết rằng Diệp Thu Bạch cũng không tính ác chiến với hắn.

Khi Mộ Dung Diệc tích tụ lực lượng để tiến hành công kích thì một bóng dáng đột nhiên xuất hiện trước người hắn.

Nghĩ đến đây.

Lại là Vân Hải Hãi Lãng trận!

Sắc mặt Mộ Dung Diệc không khỏi biến đổi!

Sóng biển ngập trời nhanh chóng trong xuất hiện, quét về phía Tiểu Hắc.

Tiểu Hắc tung một quyền mang theo tiếng không gian rách nát nện về phía Mộ Dung Diệc!

Sóng biển cuồn cuộn khiến người ta kinh hãi không thôi!

Là Tiểu Hắc!

Đây là một trong những trận pháp đỉnh cấp của Mộ Dung gia.

Cảm nhận được cỗ lực lượng thân thể kinh khủng có thể ảnh hưởng đến không gian này.

Chỉ thấy Tiểu Hắc cau mày nói: "Sư huynh còn đang chiến đấu, ngươi đừng quấy rầy hắn."

Sắc mặt Mộ Dung Diệc trở nên nghiêm trọng, ngay lập tức kết trận!

Sóng biển vây lấy Tiểu Hắc từ bốn phương tám hướng!

Nếu hắn cứng rắn đón đỡ một quyền này, có khả năng sẽ không thể nào thừa nhận nổi.

Tiểu Hắc không hề tránh hay né.

Được cường giả Hư Thần cảnh như Mộ Dung Diệc thi triển, uy thế của trận pháp mạnh hơn lúc Mộ Dung Mưu thi triển không biết bao nhiêu lần.

Tựa như bao trùm cả thiên địa vậy.

Mỗi một lần đạp bước đều sẽ khiến không gian rung động một lần!

Từng hoa văn ngọn lửa cùng với hoa văn màu xanh băng quấn quanh thân thể Tiểu Hắc.

Cảnh này khiến sắc mặt của hắn càng thêm nghiêm trọng.

Trong mắt có một cỗ ma khí đen nhánh lưu động.

Tiểu Hắc nắm chặt tay, hai loại hoa văn vốn xung đột với nhau hội tụ về chỗ nắm tay.

Cổ họng phát ra tiếng hô trầm thấp.

Rắc rắc!

Ngay sau đó, hắn tung một quyền!

Lực lượng thân thể khủng bố được tập trung.

Chiến ý nồng đậm không ngừng uốn lượn quanh thân thể!

Rốt cuộc là lực lượng thân thể đến mức nào mà có thể ảnh hưởng đến không gian nhiều như vậy.

Dù cường giả Hư Thần cảnh Phật môn tu luyện Kim Cương Thể cũng không tới mức này đi?

Đối mặt với sóng biển cuồn cuộn từ bốn phương tám hướng quét đến.

Giống như là hắn đang thi triển bí kỹ vậy.

Mỗi bước chân đều tạo ra tiếng nổ vang rền, vang vọng bên tai Mộ Dung Diệc.

Oanh!

Oanh!

Trong không gian xuất hiện từng khe nhỏ.

Nắm tay nện vào sóng biển!

Ầm!

Giờ khắc này.

Ngọn núi rung chuyển!

Sóng biển cuồn cuộn lại bắt đầu sôi trào, đảo ngược!

Còn làn sóng trước mặt Tiểu Hắc thì bị một quyền này đánh tan!

Sắc mặt Mộ Dung Diệc thay đổi.

Chính hắn cũng không có nương tay.

Vừa dứt lời.

Nhưng mà lúc này Tiểu Hắc đã vọt tới gần, hắn quát to: "Lúc này mà còn muốn quấy rầy sư huynh ta sao?"

Mộ Dung Diệc hoảng hốt muốn ra tay ngăn cản Diệp Thu Bạch.

Muốn nhanh chóng đánh giết Mộ Dung Mưu!

Giờ phút này Diệp Thu Bạch cũng xẹt qua bên cạnh hắn.

Nhìn Tiểu Hắc đang vọt tới, Mộ Dung Diệc cắn răng.

Nếu không có thiên phú trên kiếm đạo thì không có khả năng lĩnh ngộ được kiếm ý.

Loại thứ hai chính là thể tu.

Tôi thể chi đạo vô cùng thống khổ, không có bao nhiêu người có thể kiên trì bước tới.

Mỗi một lần tôi thể, thực lực cũng không có tăng trưởng nhiều.

Cũng bởi vậy mà thể tu càng hiếm có hơn cả kiếm tu.

Nhưng một khi rèn luyện thân thể đến một mức độ nhất định thì sẽ cực kỳ khủng bố.

Linh hồn bất diệt, thân thể bất tử.

Đây không phải là lời nói vô căn cứ.

Đương nhiên, hiện giờ Tiểu Hắc còn chưa đạt tới cảnh giới này nhưng cũng đủ khiến lòng Mộ Dung Diệc gõ lên một hồi chuông cảnh báo...

Thứ nhất chính là kiếm tu có thiên phú.

Trên đời này, có hai loại người tu đạo hiếm có.

Con đường thể tu vốn vô cùng gian nan.

Nói cách khác, tên thể tu trước mắt này cũng có thực lực Hư Thần cảnh?

Nhưng đối phương vẫn có thể dùng một quyền đánh tan trận pháp?

Hoàn toàn dùng thực lực Hư Thần cảnh để tấn công.

Tiểu Hắc liền áp sát!

Mộ Dung Diệc căn bản không cách nào để ý tới Diệp Thu Bạch nữa.

Chỉ đành hô: "Bắc Phong thành chủ, xin ra tay!"

Bắc Phong cùng với lão giả Phật môn liếc nhau, gật gật đầu.

Mộ Dung Diệc là minh hữu của bọn họ.

Tự nhiên cần phải ra tay giúp đỡ.

Ngôn viện trưởng và Lâm Hòa Phong cũng nhanh chóng ngăn trước mắt hai người.

Ngôn viện trưởng nói: "Chiến đấu giữa tiểu bối không cần hai vị nhúng tay đi."

Lâm Hòa Phong cười tủm tỉm nói: "Thật sự xem chúng ta không tồn tại sao?"

Hai người chính là chưởng môn và viện trưởng của hai thế lực đầu sỏ Trung Vực.

Mọi người đều biết là cường giả Hư Thần cảnh!

Có hai người kiềm chế, Bắc Phong và lão giả Phật môn cũng chỉ có thể ngừng lại.

Mộ Dung Diệc nhìn thấy cảnh này, thiếu chút nữa cắn nát răng rồi.

Khốn nạn!

Chẳng lẽ chỉ có thể trơ mắt nhìn nhi tử của mình chết trước mặt mình sao?

Không!

Mộ Dung Diệc hét to một tiếng.

Hai tay múa may.

Từng trận kỳ bay ra từ trong thân thể hắn!

Mấy trận kỳ này cũng không phải vật chân thật mà là do linh khí biến thành.

Ngay sau đó chung quanh xuất hiện biển lửa bùng cháy mãnh liệt.

Giống như diệt thế chi hỏa!

Lấy thân hóa trận!

Bí pháp Mộ Dung gia!

Ngay sau đó, Mộ Dung Diệc với gương mặt dữ tơn nghênh đón Tiểu Hắc.

Sắc mặt Tiểu Hắc không đổi, chỉ là hai loại hoa văn trên thân thể càng lóng lánh hơn!

Khí thể của Tiểu Hắc bỗng nhiên tăng lên!

Hắn gầm nhẹ, tung một quyền!

Mộ Dung Diệc cũng bấm tay niệm thần chú, từng luồng diệt thế chi hỏa hội tụ thành một thanh trường kích, bắn thẳng tới Tiểu Hắc!

Nắm tay va chạm với trường kích ngọn lửa.

Nhưng một màn khiến sắc mặt Mộ Dung Diệc lại thay đổi xuất hiện.

Trường kích ngọn lửa bị Tiểu Hắc đánh nát trong khoảnh khắc này!

Mộ Dung Diệc không kịp phản ứng.

Tiểu Hắc lại ra tay!

Lại tung thêm một quyền!

Mộ Dung Diệc không kịp phản công.

Chỉ có hội tụ lực lượng trận pháp tạo thành một tầng phòng ngự bên ngoài thân thể.

Nhưng mà thế này có tác dụng sao?

Một quyền của Tiểu Hắc rơi xuống!

Ầm!

Trong không gian lại có tiếng nổ vang!

Tựa như không khí bị áp súc thật chặt sau đó nổ tung tạo ra sóng xung kích, Mộ Dung Diệc bị đánh bay ra ngoài!

Điên cuồng phun ra mấy ngụm máu, sắc mặt tái nhợt trong nháy mắt.

Nhưng hắn mới vừa nhìn lại thì liền thấy được gương mặt bình thản của Tiểu Hắc.

Trong quá trình hắn bay ngược, Tiểu Hắc đang đuổi theo!

Mộ Dung Diệc hoảng sợ.

Tiểu Hắc lại tung ra một quyền.

Quỹ đạo bay của Mộ Dung Diệc bị cứng rắn thay đổi, bắn thẳng xuống mặt đất.

Chỉ là cảnh tượng này vẫn còn tiếp diễn.

Bóng dáng Tiểu Hắc nhanh chóng xuất hiện trên mặt đất.

Cũng chính là nơi Mộ Dung Diệc sắp rơi xuống.

Tiểu Hắc lên gối!

Răng rắc!

Đầu gối hung hăng đập vào hông Mộ Dung Diệc...

Xương cốt đứt thành từng khúc!

Trong mắt Mộ Dung Diệc tràn ngập tuyệt vọng.

Hắn sẽ chết trong tay một tên tiểu bối sao?

Giờ phút này hắn vẫn còn có thể trợn mắt nhìn quanh.

Chỉ thấy Diệp Thu Bạch đã cầm kiếm tới gần Mộ Dung Mưu.

"Nếu muốn phân sinh tử thì cần phải trả một cái giá lớn."

Nói xong, mũi kiếm liền đâm xuyên qua trán Mộ Dung Mưu.

Thần hồn câu diệt!

Kết cục đã định!
Bạn cần đăng nhập để bình luận