Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 284 - Bổ khuyết Thiên Đạo

Bên trong Thiên Linh giới vực.

Vân Hoàng đế quốc đã hoàn toàn đứng vững gót chân ở đây.

Không chỉ là bởi vì mấy thế lực như Thiên Linh tông thần phục.

Hiện giờ thực lực của Hồng Anh cũng đã khôi phục tới Bán Đế cảnh!

Nàng đã từng đạt tới Đế cảnh chi nên lĩnh ngộ đối với cảnh giới rất đầy đủ.

Chỉ cần linh khí sung túc là có thể đột phá bất kỳ lúc nào.

Huống hồ Hồng Anh tu luyện cửu chuyển luân hồi, đã trải qua chín thế luân hồi, thiên phú mỗi một đời đều chồng chất trên người nàng.

Cộng thêm công pháp mà Lục Trường Sinh cho với linh khí nồng đậm tại Thiên Linh giới vực, Man hoang giới vực chi tâm.

Trong Vân Hoàng cung.

Chỉ nghe Khổng Giang Hàn báo cáo: "Linh khí ở Man hoang giới vực quá loãng, đây là nguyên nhân căn bản khiến văn minh tu đạo của Man hoang giới vực xuống dốc."

Đó chính là kết nối Thiên Linh giới vực và Man hoang giới vực lại.

Trước mặt nàng là quốc sư cùng bá chủ Thiên Linh giới vực tiền nhiệm, tông chủ Thiên Linh tông, Khổng Giang Hàn đang đứng.

Nhiệm vụ của Hồng Anh ngoại trừ tu luyện thì là quản lý Vân Hoàng đế quốc, công phá các vùng cấm sinh mệnh ở Thiên Linh giới vực.

Quốc sư tiếp lời, báo cáo: "Bẩm bệ hạ, trong vạn năm qua ta cũng từng nghiên cứu tới vấn đề này."

Đủ loại cơ duyên khiến cho tốc độ Hồng Anh khôi phục thực lực cực kỳ cực nhanh!

"Muốn giải quyết, e là có kết nối với Thiên Linh giới vực, truyền linh khí từ Thiên Linh giới vực đến Man hoang giới vực cũng không thể làm nên chuyện gì."

Còn có một chuyện, cũng là chuyện quan trọng nhất.

Trước mắt.

Hồng Anh mặc một thân hoàng bào đẹp đẽ quý giá, đầu đội mũ phượng, ngồi ngay ngắn trên vương tọa, từng luồng vương giả chi khí tràn ngập quanh thân nàng.

Mọi người không khỏi nhìn về phía quốc sư.

Đồng thời khiến cho linh khí ở Man hoang giới vực khôi phục trở lại trạng thái bình thường như thời kỳ thượng cổ.

Quốc sư giơ ngón tay, chỉ chỉ lên trời, trầm giọng nói: "Linh khí ở Man hoang giới vực bị loãng như thế, ta cho rằng nguyên nhân căn bản là do Thiên Đạo sụp đổ và thiếu hụt."

Hồng Anh nhíu mày nói: "Vậy nên làm như thế nào đây?"

"Cuối cùng đưa ra một cái kết luận."

Ngay cả cường giả Đế cảnh cũng không có một cái!

Cũng bởi vì Thiên Đạo sụp đổ, truyền thừa thiếu hụt.

Quốc sư lắc lắc đầu, bất đắc dĩ nói: "Lão hủ vô năng, cũng không có nghĩ được biện pháp giải quyết."

Không sai.

Thiên Đạo vĩnh viễn là một tồn tại nằm ở vị trí tối cao.

"Nếu như muốn khôi phục linh khí cho Man hoang giới vực, không chỉ cần liên thông với Thiên Linh giới vực mà còn muốn bù đắp Thiên Đạo!"

Nói gì tới chuyện bù đắp đây?

Ở giới vực vĩ độ thấp này cũng không ai có thể khống chế nó.

Đồng thời cũng cực kỳ thần bí, không có người nào hiểu rõ bản chất của nó.

Sau khi chinh chiến thiên lộ thì Thiên Đạo của Man hoang giới vực liền sụp đổ.

Khổng Giang Hàn cũng lắc đầu.

Hiển nhiên.

Bọn họ đều không có bất kỳ biện pháp nào giải quyết chuyện này.

Trực tiếp dẫn tới sau khi Man hoang giới vực trải qua thời kỳ thượng cổ huy hoàng thì văn minh tu đạo hoàn toàn đi về hướng diệt vong.

Nghe tới đây.

"Vậy chuyện bù đắp Thiên Đạo, các vị có biện pháp gì không?"

Hồng Anh nghe xong gật gật đầu.

Ngay tại một khắc này.

Trung tâm Vân Hoàng bỗng nhiên xuất hiện một cái khe không gian.

Có hai bóng người từ bên trong đi ra.

"A? Tới rồi sao?"

Nhìn một nam tử phong thái tĩnh lặng cùng với một thiếu nữ như ngọc vừa xuất hiện.

Hồng Anh hơi sửng sốt, ngay sau đó cười nói: "Sư tôn, sao ngài lại tới đây?"

Quốc sư và Khổng Giang Hàn cũng quay đầu lại nhìn.

Ánh mắt hai người mang hai loại cảm xúc bất đồng.

Ánh mắt quốc sư nhìn về phía Lục Trường Sinh thì tràn ngập kính ý!

Khổng Giang Hàn sửng sốt hỏi: "Tiền bối, ngươi từng bố trí tiết điểm không gian ở Thiên Linh giới vực sao?"

Đại trận xuyên qua không gian sao?

Nàng vừa định nói gì đó thì Lục Trường Sinh đã gọn gàng dứt khoát giải thích: "Nhanh hầm cho ta một nồi canh cá đi, bố trí cái đại trận xuyên qua không gian này thật sự tiêu tốn không ít tế bào não của ta, mệt chết huynh đệ rồi."

Hồng Anh thì có dự cảm không tốt.

Mấy người Khổng Giang Hàn trợn tròn mắt.

Bếp... Phòng bếp?

Chỉ dùng mấy trận pháp mà đã có thể toàn diện áp chế bọn họ.

Mộc Uyển Nhi nhảy nhót chạy đến trước vương tọa.

Người Cửu Thiên Bộ muốn ngăn cản nhưng lại bị Hồng Anh phất phất tay nói: "Không có việc gì, tới nào Uyển muội, ngồi ở nơi này."

Mấy người Cửu Thiên Bộ cười khổ một tiếng.

Cũng chỉ có người Thảo Đường mới có thể thân cận với bệ hạ như vậy.

Hồng Anh nhanh chóng đứng lên đi đến trước mặt Lục Trường Sinh.

Sư tôn đang đứng sao nàng lại có thể ngồi chứ?

"Sư tôn, sao ngài lại rảnh rỗi tới chỗ này?"

Lục Trường Sinh không có đáp mà nhìn một vòng chung quanh, nói: "Chỗ các ngươi, có phòng bếp không?"

Tám gã cường giả Đế cảnh đối mặt với người này giống như mấy đứa trẻ con cầm giáo vậy.

E là thực lực của người này đã sớm vượt qua Đế cảnh rồi . . . . . .

Ở trong tay người này, cường giả Đế cảnh như hắn không có bất kỳ một chút khả năng phản kháng nào.

Khổng Giang Hàn thì lại có chút sợ hãi . . . . .

Bọn họ có thể chiến thắng Thiên Linh giới vực, đạt tới địa vị như hiện tại, toàn bộ đều là công lao của Lục Trường Sinh.

Dù sao đối phương là sư tôn của bệ hạ, thực lực sâu không lường được!

"Cần cái đồ chơi kia làm gì?"

Nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của Lục Trường Sinh.

Khổng Giang Hàn nhíu mày, cười khổ nói: "Bố trí loại đại trận xuyên không vượt giới này yêu cầu nhân lực và tài nguyên rất lớn, thời gian cũng rất dài, dù bán cả Thiên Linh tông cũng không bố trí nổi."

"Hơn nữa, cần bố trí tiết điểm không gian ở điểm cần truyền tống đến mới có thể xác định địa điểm truyền tống."

Nhưng mà nhìn vẻ mặt của Lục Trường Sinh thì hiển nhiên hắn không có bố trí tiết điểm không gian.

Chẳng lẽ là truyền tống trận có thể tùy tiện xuyên qua các giới vực sao?

A... Không thể đi...

Lục Trường Sinh gãi gãi đầu, suy nghĩ chút rồi nói: "Nhân lực? Có mình ta bố trí à, hẳn là không hao phí nhân lực đi."

"Tài nguyên đều có sẵn rồi, thời gian đúng là rất dài, khiến ta tốn hết hai ngày đây!"

Hai cái gì...

Cái gì ngày??

Trong tình huống có tập kết tất cả trận pháp sư ở Thiên Linh giới vực hợp lực bố trí trận pháp loại này, có đủ tài nguyên thì chưa chắc hai ba năm có thể bố trí ra được!

Huống hồ loại đại trận này là loại không cần tiết điểm không gian mà khoảng truyền tống siêu dài, xuyên qua các giới vực!

Trong nhận thức của Khổng Giang Hàn thì cũng chỉ có Vô biên giới vực mới có một tòa.

Hơn nữa là đại trận truyền tống có tiết điểm không gian . . . . .

Hồng Anh cười nói: "Không cần đại kinh tiểu quái, trình độ trận đạo của sư tôn cũng sâu không lường được."

"Được rồi được rồi."

Lục Trường Sinh không kiên nhẫn nói: "Nhanh đi nhanh đi, nhanh hầm canh cá!"

Quốc sư cười nói: "Tiền bối chờ một lát, ta đây gọi người đi làm."

Hồng Anh nghe vậy cười nói: "Để ta làm đi."

Ạch...

"Bệ hạ tự mình làm?"

"Đương nhiên, thời điểm ở Thảo Đường đều do ta phụ trách hầm canh."

Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Hồng Anh lấy một cái tạp dề từ bên trong nạp giới rồi đi hướng ra bên ngoài.

Tuy rằng người tu đạo cũng không sợ dính dầu mỡ gì đó.

Nhưng mà theo lời Lục Trường Sinh nói thì không đeo tạp dề nấu cơm sẽ không có bộ dáng của đầu bếp?

Canh cá nhanh chóng được bưng lên.

Lục Trường Sinh ngồi trên vương tọa bình yên uống canh xong, sau đó sờ sờ bụng nói: "Được rồi được rồi, uống cũng uống xong rồi, trở về ngủ trưa thôi."

Hồng Anh cười nói: "Sư tôn, đừng có gấp mà, có một vấn đề cần ngài giải quyết chút."

Lục Trường Sinh: "..."

Xem ra uổng công canh cá rồi . . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận