Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 626 - Ta chắc chắn dùng toàn lực nha!

. . . . . . . .

Thần hồn bị hủy diệt, ít nhất ở giới vực này không có khả năng cứu trở về.

Dù là cường giả Thiên Tiên cảnh đỉnh cũng bó tay không biện pháp nào.

Các loại đan dược, thiên tài địa bảo đều không có bất kỳ tác dụng.

Sắc mặt tông chủ Vô Nhai Tông khó coi nhìn một màn này.

Ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Mục Phù Sinh.

Hắn thế mà đánh giết toàn bộ đệ tử thiên tài của Vô Nhai Tông tại đây!

Phải biết rằng muốn tu luyện Vô nhai vân hải trận yêu cầu thiên phú cực kỳ hà khắc.

Khóe miệng Mục Phù Sinh hơi nhếch lên, nói:

"Huống hồ ta thật sự không nghĩ tới một chưởng đã vỗ chết bọn họ rồi, sớm biết vậy ta đã thu tay chút."

Nhận thấy được một cỗ sát ý không hề che giấu hướng về phía mình.

"Vạn vực thi đấu, luận bàn luận đạo, sinh tử chớ luận."

Sau này sẽ chọn người tiếp nhận chức vụ tông chủ, phó tông chủ cùng với đại trưởng lão trong bốn người.

"Tiền bối thân là người đứng đầu thế lực nhị, khí lượng sẽ không nhỏ vậy đi?"

Còn yêu cầu độ phù hợp cao giữa những người tu luyện mới khả năng thi triển trận pháp.

"Ta sợ không thể thắng nên không cẩn thận dùng toàn lực. . . . . ."

Nhưng giờ đây lại bị Mục Phù Sinh hoàn toàn chém giết hết rồi?

Tông chủ Vô Nhai Tông thậm chí còn bàn trước với thái thượng trưởng lão.

"Tiền bối, người nhìn ta chằm chằm ta làm gì chứ?"

Đương nhiên cũng có người nhìn Mục Phù Sinh mà trong lòng run sợ.

Mục Phù Sinh nhìn sang, thấy được tông chủ Vô Nhai Tông đang nhìn chằm chằm.

Tuy rằng ngươi là đệ tử thiên kiêu Thánh Phù tông nhưng nói như thế nào thì ngươi cũng đang đối thoại cùng với một cường giả Thiên Tiên cảnh!

Mục Phù Sinh "thật cẩn thận" nhìn tông chủ Vô Nhai Tông, nhẹ giọng nói:

Mọi người đều dùng ánh mắt đồng tình nhìn tông chủ Vô Nhai Tông.

Tuy rằng động tác và biểu cảm rất tinh tế nhưng sao có thể qua được mắt đám lão gia hỏa thành tinh chứ?

Mục Phù Sinh làm như thế nào để phá Vô nhai vân hải trận?

Do đó thức hải ba người rung chuyển, tâm thần không, không thể duy trì trận pháp nữa.

Cường giả các thế lực cũng không có quan tâm mấy vấn đề này.

Nhưng bọn họ cũng biết được thêm một tin tức mới.

Còn dám nói chuyện thiếu đòn thế này?

Đột nhiên cười cười.

Tên nam tử trung niên kia lại vuốt cằm, hình như suy tư gì đó mà nhìn Mục Phù Sinh.

Mục Phù Sinh có phương pháp công kích thần hồn.

Bọn họ quan tâm đến những gì vừa quan trắc được.

Sau đó lại nắm chặt cơ hội đánh nát thần hồn ba người.

Chuyện này hết sức bình thường.

Thân là phù sư có thần hồn cường đại là hợp tình hợp lý.

Còn chuyện không cẩn thận và kỹ thuật diễn thuần thục của hắn trong mắt đám cường giả Thiên Tiên cảnh chỉ là trò trẻ con.

Dùng thần hồn công kích thức hải ba tên đệ tử Vô Nhai Tông.

Chủ yếu la cho những người tu đạo có tu vi thấp xem xem thôi.

Mục Phù Sinh cũng không cảm thấy chính mình có thể qua mắt bọn họ được.

"Thật sự có chút thú vị. . . . . ."

Lúc này, sắc mặt tông chủ Vô Nhai Tông âm trầm nói:

"Rốt cuộc chúng ta có thù oán gì với ngươi? Mà ngươi lại muốn giết bốn đệ tử Vô Nhai Tông ta?"

Mục Phù Sinh nghe vậy.

Lại không có nói ra thân phận của mình mình, ngược lại tỏ vẻ kinh ngạc nói:

"Không có thù oán nha, không phải ta nói trong lúc nhất thời không kịp dừng tay sao."

"Tiền bối cũng biết năng lực thực chiến của đệ tử Thánh Phù tông chúng ta yếu hơn người tu đạo khác vài phần."

"Cho nên vì thủ thắng ta đã không dám thả lỏng cảnh giác một khắc nào, mỗi một lần ra tay chắc chắn phải dùng tới toàn lực, nếu không thì thua làm sao?"

Càng nghe, sắc mặt tông chủ Vô Nhai Tông càng thêm âm trầm.

Nếu là đại sư huynh còn tốt, còn có thể thương lượng đánh này đánh kia cho qua.

Nếu ở trận chung kết gặp được hai vị sư huynh sẽ thế nào đây?

Mục Phù Sinh đột nhiên cười.

Chẳng qua. . . . . .

Nếu đột phá thì có thể càng nắm chắc hơn.

Dưỡng Hồn Thuật tầng thứ năm Bích lân hồn hỏa đã sắp đột phá khi còn ở Thánh Phù tông.

Nam tử trung niên cũng nhanh chóng tuyên bố.

"Luận đạo đài nơi đây, Vạn vực thi đấu vòng hai, Thánh Phù tông thắng lợi."

Mấy người Lãnh Ngâm Thu cũng không có cảm thấy bất ngờ chút nào, chỉ cười cười.

Tuy rằng đệ tử Thánh Phù tông có năng lực thực chiến không mạnh.

Nhưng đối mặt với một thế lực nhị lưu vẫn không có bất kỳ áp lực nào.

Huống hồ là do yêu nghiệt như Mục Phù Sinh đích thân ra tay.

Trưởng lão Thánh Phù tông nhìn về phía Mục Phù Sinh, cười nói:

"Chúng ta cũng đi thôi, cần chuẩn bị chuẩn bị cho vòng thứ ba."

Mục Phù Sinh gật gật đầu, cần chuẩn bị.

Nghĩ đến đây, tông chủ Vô Nhai Tông hừ lạnh một tiếng, nháy mắt biến mất tại chỗ.

Đến lúc đó Vô Nhai Tông sẽ không còn tồn tại.

Có trưởng lão Thánh Phù tông ở đây, tùy tiện ra tay trước không nói tới chuyện có thể giết được hay không, dù giết được cũng sẽ gặp phải Thánh Phù tông dốc toàn lực trả thù.

Huống hồ hắn là đệ tử Thánh Phù tông nên cũng không thể ra tay.

Không thể phản bác.

Tuy rằng nghe có vẻ hoang đường nhưng lời Mục Phù Sinh nói đúng là sự thật.

Nếu gặp phải Tiểu Hắc sư huynh. . . . . .

Nghĩ đến bộ dạng mãng phu cuồng chiến của Tiểu Hắc sư huynh. . . . . .

Tuyệt đối sẽ không đánh cho có được, sẽ càng đánh càng hung hãn.

Mục Phù Sinh rùng mình một cái. . . . . . . . . . . .

Ở luận đạo đài có Tiểu Hắc.

Giờ phút này cũng đã gần kết thúc.

Trùng hợp chính là chỗ luận đạo đài có Tiểu Hắc cũng xuất hiện một thế lực từng xâm lấn Vô biên giới vực.

Liệt Nhật Cốc.

Khi vừa đối mặt với người Liệt Nhật Cốc, Tiểu Hắc liền nhận ra đối phương, cũng tỏ ý muốn lên đài trước nhất.

Không có nhiều người hiểu biết Tiên Viên thôn.

Đây là thế lực ở nơi nào?

Làm sao chưa từng có nghe tới?

Vốn tưởng rằng là một thế lực tam lưu không chút tiếng tăm gì đến từ giới vực nhỏ.

Nhưng khi đám người Tiên Viên thôn ra tay thì bọn họ liền phát hiện chính mình sai rồi.

Trên cơ bản thì bất kỳ một tên Tiên Viên thôn nào cũng đều có thể một đánh hai ba cái.

Thậm chí có đôi khi còn tiêu diệt toàn bộ đối thủ!

Tuy rằng thế lực có cấp bậc cao nhất cũng chỉ là thế lực đứng đầu nhị lưu, Liệt Nhật Cốc.

Nhưng cũng không đến mức thua thảm như vậy đi?

Hiện giờ, Tiểu Hắc là thành viên Tiên Viên thôn duy nhất chưa từng ra tay.

Khi đến đối thủ là Liệt Nhật Cốc hắn liền chủ động xuất chiến.

Hơn nữa, trực tiếp giết chết bốn tên đệ tử bằng một phương thức cực kỳ bạo lực, một quyền đánh nát.

Cực kỳ thảm thiết!

Trên luận đạo đài tràn ngập máu loãng!

Mặt cốc chủ Liệt Nhật Cốc như phủ sương lạnh nhìn chẳm chằm Tiểu Hắc

"Ngươi là ai?"

Tiểu Hắc nhếch miệng cười, nhìn về phía cốc chủ, nói:

"Người đòi nợ."

"Trước kia các ngươi xâm lấn Vô Biên hoàng triều thế nào ta liền giết đệ tử các ngươi như thế đó."

Mục sư đệ chính là hoàng tử Vô Biên hoàng triều.

Đối phương xâm lược giết hại vô số người Vô Biên hoàng triều nên Tiểu Hắc tự nhiên không có khả năng buông tha rồi!

Cốc chủ Liệt Nhật Cốc nghe được, sắc mặt trở nên cực kỳ âm trầm.

"Thì ra là người hạ giới. . . . . ."

Hạ giới sao?!

Mọi người đều nhìn về phía Tiểu Hắc.

Người từ hạ giới mà cường đại thế này?

Nghiền áp toàn trường?

"Người trẻ tuổi không nên quá cuồng mới tốt, nếu không thì e là không tới lúc trưởng thành đã. . . . . ."

Nói xong, cốc chủ Liệt Nhật Cốc liền rời đi.

Mấy ngày kế tiếp, Thiên Mệnh Tông phát lời mời Liệt Nhật Cốc và Vô Nhai Tông, cùng nhau bàn chuyện quan trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận