Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 673 - Ngươi như vậy thì có vẻ truyền thừa của ta không có tác dụng

. . . . .

Khoảnh khắc Diệp Thu Bạch ngã xuống thì tất cả đã kết thúc.

Kết quả không thể đổi nữa.

Nhạc Chính Trì, Tô Hách nhìn Diệp Thu Bạch thật kỹ sau đó đều rời khỏi cung điện.

Còn Khâu Lộc đã chết đến mức không thể chết thêm lần nữa.

Lão giả nhìn Diệp Thu Bạch ngã xuống, cũng không có lo lắng.

Chỉ là linh khí tiêu hao quá nhiều, thoát lực mà thôi.

Lão giả cảm thấy hài lòng, gật gật đầu.

"Với thiên phú của ngươi, dù cho không có bổn tọa chỉ đạo nhập môn chắc chắn cũng có thể tìm hiểu được."

"Đây. . . . . . Đây là công pháp gì?"

Trong quá trình này, linh hồn thể của lão giả cũng càng thêm hư ảo.

Nhưng mà khi lão giả dò xét đến kinh mạch thì bỗng sửng sốt, hai con mắt mở to.

Từng luồng hơi thở màu trắng trào ra bao phủ toàn bộ thân thể Diệp Thu Bạch!

Lão giả tự nhận mình hiểu biết nhiều, nhìn thấy nhiều, một ít công pháp lưu truyền thế gian đều đã từng đọc qua, dù một ít công pháp bí ẩn hắn cũng biết đôi chút.

Linh hồn thể bay tới bên cạnh Diệp Thu Bạch.

Công pháp tu luyện bình thường đều lấy đan điền làm trung tâm, vận chuyển khắp kinh mạch toàn thân, hình thành một vòng thiên, sau đó lại phản hồi toàn thân.

Giúp hắn khôi phục linh khí, thần hồn cùng với thân thể.

Thò cánh tay hư ảo ra đặt lên trên đỉnh đầu Diệp Thu Bạch.

Từng sợi hơi thở màu trắng không chỉ chữa trị thân thể Diệp Thu Bạch mà còn dò xét nội bộ.

Nếu chỉ thế này thôi thì lão giả cũng không tỏ vẻ kinh ngạc, sửng sốt.

"Bổn tọa đã không còn nhiều thời gian nữa, vậy thì xem xem ngươi còn thiếu cái gì, truyền thừa để lại cho ngươi tự mình tìm hiểu đi."

Gặp phải công pháp mình chưa từng gặp tất nhiên là chuyện khá bình thường.

Cho nên cường giả chỉ cần kiểm tra kinh mạch đều thể phát giác được môn công pháp đang tu luyện là mạnh yếu, hoặc là loại công pháp thế nào!

Nhưng mà giờ đây lại không hề có manh mối, thông tin nào về công pháp mà Diệp Thu Bạch tu luyện.

"Khụ khụ. . . . . . Hẳn là tiểu tử này gặp được đại cơ duyên, bắt được truyền thừa của một vị đại năng kiếm đạo khác. . . . . ."

Hình như cảm thấy hơi xấu hổ khi lấy ra. . . . . .

Nhưng hiện giờ xem ra lão giả vẫn nhìn không thấu!

Đột nhiên lão giả nghĩ tới truyền thừa của mình còn không phải là công pháp sao. . . . . .

"Hay là từng nhìn thấy trên sách cổ?"

Chỉ là mức độ tinh diệu của công pháp này cùng với cường độ đều vượt xa nhận thức của lão giả!

Có được thể chất đặc biệt nên Diệp Thu Bạch chính là một tên kiếm tu trời sinh!

Nhưng có thể xác định một chuyện.

Qua lâu rồi nên không nhớ, lão giả lắc lắc đầu không suy nghĩ nữa.

Giờ đây nhận ra công pháp mà Diệp Thu Bạch tu luyện thì lão giả liền trầm mặc.

Chỉ là thể chất này. . . . . .

"Hình như đã gặp qua ở nơi nào rồi?"

Lão giả nhíu nhíu mày:

Công pháp của tiểu tử này mạnh hơn công pháp mà hắn tu luyện không biết bao nhiêu lần. . . . . .

Phía trước hắn đã cảm thấy thể chất của Diệp Thu Bạch không bình thường.

Lão giả tiếp tục cảm ứng, sau đó lại tiếp tục sửng sốt.

"Hay là xem các phương diện khác. . . . . ."

Thiên phú của Diệp Thu Bạch yêu nghiệt như thế.

Nguyên nhân chủ yếu là nhờ thể chất cùng với công pháp.

Vậy nên mới có năng lực vượt biên tác chiến mạnh mẽ.

Thể chất, công pháp cũng không có vấn đề gì.

Lại dò xét lần nữa, dò tới đan điền.

Lão giả không khỏi kinh ngạc cảm thán:

"Căn cơ thật là vững chắc!"

Ngay cả bản thân hắn ở giai đoạn tu vi như Diệp Thu Bạch đều không có kiên nhẫn mà tìm trăm phương nghìn kế củng cố cảnh giới.

Có thể tưởng tượng được mỗi một lần người này đột phá đều cố gắng áp chế cảnh giới.

Đại hỏa màu đen thì tràn ngập trên nền đất gập ghềnh trong động.

Ngọn lựa màu đỏ đậm bao phủ phía trên hang động lớn cùng với vách đá chung quang.

Hởi thở của Diệp Thu Bạch cũng bắt đầu tăng lên dần . . . . . . . . . . .

Bắt đầu không ngừng mài giũa đan điền thứ hai.

Linh hồn thể mờ nhạt của lão giả liền chui vào bên trong đan điền của Diệp Thu Bạch.

Nói xong.

Khi lão giả tiếp tục dò xét bất ngờ phát hiện ngoài đan điền chính thì trong cơ thể Diệp Thu Bạch còn có một đan điền hình kiếm mới ở giai đoạn đầu.

Hai cái đan điền sao?

Chỉ là đan điền này hình như không có được Diệp Thu Bạch coi trọng, tuy rằng từng có dấu vết tu luyện.

Chỉ dò xét sơ lược lão giả liền có thể phỏng đoán.

Hiện giờ đan điền thứ hai chỉ mới có hình thức ban đầu, còn quá mức thô ráp.

"Rốt cuộc tìm được chỗ có thể kế thừa . . . . ."

Lão giả giống như một hài đồng tìm được đồ chơi, vui mừng cười cười:

"Còn tưởng rằng tiểu yêu nghiệt này không còn chỗ nào cho truyền thừa của bổn tọa phát huy tác dụng chứ. . . . . ."

"Một khi đã như vậy thì truyền thừa của bổn tọa sẽ lưu lại ở đan điền thứ hai của ngươi, thuận thế dùng lực lượng còn sót lại của bổn tọa giúp ngươi mài giũa một trận luôn. . . . . ."

Rất nhiều cường giả Địa Tiên dừng lại tại một bước này chủ yếu vì cảnh giới không đủ vững chắc.

Khi đạt tới Địa Tiên cảnh đỉnh, muốn đột phá Thiên Tiên cảnh khó như lên trời!

Như vậy sau khi hắn đạt tới Tiên cảnh, mỗi lần đột phá một tiểu cảnh giới sẽ là chuyện khó càng thêm khó.

Một người tu đạo mà có cảnh giới không vững chắc.

Sự khủng bố sẽ hoàn toàn hiện rõ!

Tuy rằng chỗ tốt không hoàn toàn bày ra ở giai đoạn hiện tại nhưng mà khi tu luyện đến Tiên cảnh, thậm chí cảnh giới cao hơn nữa.

Từng luồng sát ý tràn ngập ma tính phiêu đãng khắp động.

Vách đá mà động phủ tựa vào có một hố lún xuống.

Bên trong hố có dung nham cuồn cuộn lưu động, thường thường có bọt khí thoát ra sau đó vỡ tan.

Dời tầm mắt về phía trung tâm hố.

Nơi đó có một thạch đài treo lơ lửng.

Cuối thạch đài có một cầu thang đá kéo dài lên trên, bên trên cao là một vương xương khô thật lớn.

Phía trên vương tọa có một cột đá trấn hồn.

Một bộ xương khô to lớn ngồi trang nghiêm bên trên vương tọa.

Dù cho đã thành xương khô nhưng Ma Vương chi ý mà nó toát ra vẫn khiến người đối diện thần phục!

Chỉ là phía trước bộ xương khô có một nam tử mặc áo đen, trên mặt treo nụ cười dữ tợn và tà ác, một tay cầm một lá cờ màu đỏ, một tay khác cầm một tòa tiểu tháp.

Hắn nhìn bảy người bên dưới, cười nói:

"Còn đang chống cự sao?

Không bằng từ bỏ đi, ngoan ngoãn mở thức hải ra giao thần hồn giao cho ta, như vậy có thể cho các ngươi chết một cách thống khoái."

Tiểu tháp phóng xuất ra lực lượng trấn áp cuồn cuộn, lực lượng trấn áp này tựa như đồng nguyên với cột đá trấn áp.

Lực lượng trấn áp hóa thành một vòng sáng quay chung quanh bảy người bên dưới!

Khiến cho thân thể và tu vi đều không thể dùng!

Mà một tay khác của nam tử đặt trên lá cờ đỏ.

Mặt cờ có vết máu đỏ đen vẽ ra một cái đầu lâu.

Trong hai mắt đầu lâu có lửa màu lục u ám thiêu đốt.

Ngọn lửa này khiến thần hồn run rẩy.

Hơi thở mà ngọn lửa tỏa ra không ngừng đánh vào thức hải của bảy người bên dưới, muốn công phá hết và thu gặt thần hồn!

Phía dưới, một nữ tử có gương mặt thanh nhã, giống như tiên tử đang cố gắng đỡ thân thể đứng vững, ngẩng đầu nhìn về phía nam tử áo đen, lạnh lùng nói:

"Phan Tà, ngươi làm như vậy chẳng lẽ không sợ chuyện phát sinh với Vô Gian Luyện Ngục ở thời kỳ thượng cổ tái diễn sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận