Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 381 - Vây quanh

. . . . . . . . . . . . . . . . . .

Vô biên giới vực.

Đám người Mục Khanh Khanh đã đi sâu vào bên trong Lâm Giới sơn.

Nhưng mà khi bọn họ đi vào nơi này thì lại phát hiện trên mặt đất toàn là thi thể nằm dài . . . . .

Có ngân giáp cấm quân.

Cũng có Tà tộc ngoại vực.

Đương nhiên thi thể cấm quân nhiều hơn. . . . . .

Trong đó còn có thi thể của hai tên cường giả Phân Thần cảnh!

Sắc mặt Mục Khanh Khanh trở nên nghiêm trọng khi nhìn những thi hài này.

Là đi tới?

Mọi người nhìn về phía Mục Khanh Khanh, chờ đợi nàng quyết định.

Mà mấy người dò xét được gì đó, có khả năng đang liều mạng chạy trốn, né tránh Tà tộc ngoại vực công kích.

Phân Thần cảnh đều bị giết chết.

Từ bỏ tình báo, cũng từ bỏ những đồng liêu khác. . . . . .

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt mọi người đều trầm trọng.

Hay là cứu mấy người ki để lấy được tình báo.

Vậy thì những người khác thế nào đây?

Xem ra thật sự có chuyện.

Hẳn là vẫn còn dư lại mấy người. . . . . .

Ai mà đi theo một tên thống lĩnh có thể dễ dàng từ bỏ thuộc hạ của mình chứ?

Dù sao nàng cũng là người thống lĩnh hiện giờ.

Bề ngoài sẽ không có ai bàn tán gì, thậm chí còn sẽ nói là có thể hiểu được nhưng trong sự tin tưởng đối với thống lĩnh sẽ giảm xuống!

Hay là rút đi thôi.

Rõ ràng nếu lúc này rút đi không những đánh mất tình báo mà còn đánh mất cả lòng người.

"Toàn lực điều tra khu vực này, tìm những người khác đồng thời nhìn xem chung quanh có dấu vết nào lưu lại hay không."

Giờ phút này Mục Khanh Khanh chỉ có thể lựa chọn tiếp tục đi tới, cứu những người còn sống và lấy được tình báo!

Diệp Thu Bạch nhìn thấy cảnh này mà khẽ gật đầu.

Cũng không xứng đáng nắm giữ binh quyền.

Diệp Thu Bạch trợn trắng mắt, mình không có khen gia hỏa này mà hắn đã lâng lâng rồi?

Nhân tâm một khi tan thì Mục Khanh Khanh cũng không còn xứng ngồi ở vị trí thống lĩnh nữa.

Mục Phù Sinh lại lắc lắc đầu.

"Nếu là ngươi, e là trực tiếp rút đi đi?"

"Nhưng mà so với tính cách của ngươi thì kém rất xa."

Đáp án rõ ràng.

Nói với Mục Phù Sinh bên cạnh:

"Muội muội của ngươi không tồi."

Mục Phù Sinh kiêu ngạo, hai tay chống nạnh nói: "Khen thừa, ngươi cũng không nhìn xem là muội muội của ai."

Vì thế Mục Khanh Khanh chỉ huy:

Sự tin cậy là tín nhiệm dành cho Mục Khanh Khanh cũng tăng thêm vài phần!

Mọi người nghe xong mà tinh thần rung lên.

Mấy người còn sống có khả năng lưu lại tín hiệu để chỉ rõ phương hướng chạy trốn.

Diệp Thu Bạch hơi kinh ngạc.

"Vậy là ta nhìn lầm ngươi, ngươi thế mà cũng có tinh thần mạo hiểm? Xem ra về sau ta phải thay đổi cách nhìn với ngươi."

Chỉ thấy Mục Phù Sinh ngượng ngùng gãi gãi đầu đáp: "Không phải, ý ta là ta căn bản liền sẽ không tiến vào nơi này."

Diệp Thu Bạch: ". . . . . ."

Được thôi!

Là ta sai rồi!

Là ta quá xem trọng ngài rồi!

Tiểu Hắc và Thạch Sinh bên cạnh cũng không khỏi nở nụ cười.

Sư đệ mới của bọn họ quá thú vị.

Đi theo manh mối hết nửa ngày .

Bọn họ không chỉ có phát hiện thêm hai thi thể cùng với ký hiệu mà còn phát hiện một ít manh mối.

Nghe vậy, mọi người lập tức nhích người xuất phát hướng về phía đông.

"Toàn bộ xuất phát! Chú ý manh mối chung quanh!"

Mục Khanh Khanh lập tức vung tay ngọc, lớn tiếng nói:

Việc này không nên chậm trễ.

Chỉ thấy tên phó tướng chỉ vào một thân cây bị gãy rồi nói:

"Điện hạ, ngài xem chỗ này."

Mục Khanh Khanh theo ngón tay phó tướng chỉ.

Chỉ thấy trên thân cây có khắc một thanh kiếm.

Thân kiếm rất nhỏ, chuôi kiếm rất ngắn.

Chi tiết cũng là Mục Khanh Khanh cố ý thiết kế.

Đây là ám hiệu trong quân!

Mũi kiếm chỉ về phía đông!

Nói cách khác, mấy người kia chạy về hướng đông!

Mục Khanh Khanh lập tức đi qua.

"Điện hạ, nơi này có phát hiện!"

Một tên phó tướng thủ hạ của Mục Khanh Khanh hét lớn:

Lúc này.

Trách không được thời điểm sư tôn thu hắn làm đồ đệ lại cười vui vẻ.

Nhìn thế nào cũng thấy tính cách giống với sư tôn. . . . . .

Rốt cuộc bọn họ cũng cảm nhận được linh khí dao động!

Linh khí bị sương đen hạn chế.

Nếu không phải quanh Lâm Giới sơn đã bày ra nhiều tịnh thế đại trận, có thể hạn chế sương đen ở một mức độ nhất định.

E là bọn họ cũng không thể phát hiện chút linh khí dao động này!

Phía trước bọn họ vài trăm dặm có tà lực màu đen va chạm với linh khí!

Chỉ là linh khí cực kỳ uể oải. . . . . .

Cảm nhận được điểm này.

Mục Khanh Khanh lập tức thúc giục mọi người nhanh chạy tới.

Chờ bọn họ tới nơi thì khóe mắt muốn nứt ra!

Chỉ thấy vốn có bốn người.

Một người trong đó bị những Tà tộc ngoại vực xé thành mảnh nhỏ nhét vào trong miệng trước mắt đám người Mục Khanh Khanh.

Mà tên Tà tộc ngoại vực này có thực lực đạt tới Phân Thần cảnh!

Mạnh hơn cường giả Phân Thần cảnh thông thường vài phần.

Ba người còn lại chính ba cường giả Phân Thần cảnh.

Một người trong đó là ngân giáp thống lĩnh!

Ngân giáp thống lĩnh cũng thấy được mấy người Mục Khanh Khanh đến, lập tức quát:

"Điện hạ, nhanh rời đi!"

Vừa nói vừa tung ra một thanh trường thương!

Trên trường thương có cột lấy một quyển trục!

Mục Khanh Khanh tiếp nhận nhưng cũng không có mở ra.

Chắc chắn bên trong là tình báo mà bọn họ dùng mạng trao đổi!

Tên Tà tộc ngoại vực kia nhìn thấy cảnh này liếm liếm máu đỏ trên khóe miệng, có vẻ hưởng thụ.

Hắn nhìn đám người Mục Khanh Khanh, tham lam nói:

"Lại có đồ ăn đưa tới cửa tới?"

"Nhìn số lượng cũng đủ cho các bộ hạ phân chia."

"Muốn chạy sao? E là không được."

Nói xong liền phất phất tay.

Chung quanh đám người Mục Khanh Khanh có thêm vài tên Tà tộc mặt xanh cấp thống lĩnh.

Vây quanh tất cả mọi người!

Sắc mặt gân giáp thống lĩnh và cường giả Phân Thần cảnh còn lại đều trở nên khó coi.

Tên Tà tộc ngoại vực Phân Thần cảnh trước mắt quá mức cường đại!

Dù ba người bọn họ liên thủ cũng bị áp chế.

Huống hồ nơi này còn có mấy tên Tà tộc ngoại vực khác.

Dẫn tới đội ngũ bọn họ chỉ còn lại có ba người. . . . . .

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Mục Khanh Khanh cũng khó coi.

"Ta cũng không phải không chuẩn bị mà tới."

Nếu đã quyết định tới nơi này, tất nhiên Mục Khanh Khanh muốn bảo đảm sự an toàn của bản thân.

Vì thế Mục Khanh Khanh lấy ra một quyển trục.

Hai tên cường giả Phân Thần cảnh bên cạnh thấy nàng hành động cũng gật gật đầu, vươn tay với Mục Khanh Khanh.

Từng luồng linh khí được rót vào bên trong quyển trục.

Tức khắc có một tịnh thế đại trận xuất hiện, trận pháp này không hề bị suy giảm uy năng vì được khắc trên quyển trục.

Yêu cầu có cường giả Phân Thần cảnh toàn lực rót linh khí mới có thể kích hoạt!

Nhưng mà cần có thời gian hoàn thành. . . . . .

Mục Khanh Khanh nhìn về phía Mục Phù Sinh, ngưng trọng nói:

"Ca, nơi này giao cho ngươi, nhất định phải chống đỡ được thời gian một nén nhang."

Mục Phù Sinh nghe xong cũng không có từ chối.

Tới nước này đã không cách nào quay đầu lại.

Hắn cũng không có khả năng sử dụng thiên lôi độn phù, tuy rằng có thể mang theo mấy người nhưng là một nửa người sẽ phải ngã xuống ở đây.

Mục Phù Sinh không có khả năng làm chuyện này!. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận