Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 398 - Tâm cảnh ước thúc

. . . . . . . . . . . . . . . . .

Bị ma khí đen nhánh vô tận bao vây.

Cốt tủy trong cơ thể Tiểu Hắc không ngừng bị từng luồng ma khí đen nhánh ăn mòn, phát ra tiếng răng rắc!

Hiện giờ đã chín ngày trôi qua rồi.

Ở thời khắc chuyển giao giữa ngày và đêm, cuối cùng ma khí vây quanh Tiểu Hắc cũng tản ra!

Thân thể Tiểu Hắc xuất hiện.

Giờ khắc này.

Trên bề mặt thân thể Tiểu Hắc có 206 chỗ lập lòe hắc quang!

Đương nhiên.

Sự thống khổi thâm nhập cốt tủy thế này có mấy người có thể chịu đựng được?

Nếu nói trước đó cấp bậc thân thể của Tiểu Hắc chỉ có thể so với Bán Đế.

Xương cốt bị đánh nát, sau đó lại rèn luyện trọng tổ.

Tiểu Hắc có thể cảm giác được xướng cốt toàn thân mình đều bị hủy diệt, rèn luyện và trọng tổ!

Tiểu Hắc nhìn về phía trước, bóng người màu đen đã biến mất không thấy tăm hơi.

Nếu người khác nhìn thấy có thể nhận ra 206 chỗ tản ra hắc quang là chỗ có xương cốt.

Trách không được trước đó nam tử tóc đen có nói.

Thân thể không chỉ tăng lên một cấp bậc!

Sau khi được ma khí đen nhánh tôi luyện.

Chín ngày qua là chín ngày cực kỳ thống khổ.

Tiểu Hắc đi vào bên trong.

Giờ đây sau khi trải qua quá trình rèn luyện trọng tổ thì cốt cách của hắn đã có thể có thể so với Đế cảnh!

Trong gian phòng tiếp theo, màu đen chủ đạo đã bị thay thế bởi màu đỏ hồng.

Đối với Tiểu Hắc vừa là khảo nghiệm vừa để thức tỉnh!

Đồng thời đại môn cũng mở ra.

Hiển nhiên đây là khảo nghiệm thứ hai, cũng là kỳ ngộ thứ hai!

Trước người Tiểu Hắc có một cái ao.

Trước mắt Diệp Thu Bạch là một đầu đầu ma thú!

Khoảnh khắc Tiểu Hắc bước vàom hắn có thể thực trực tiếp cảm nhận được mùi máu tươi gay mũi, mùi máu che trời lấp đất quét về phía Tiểu Hắc.

Trong thời gian chín ngày qua, Diệp Thu Bạch cầm kiếm gỗ trong tay, không ngừng chém giết!

Có từng tia máu tươi lan khắp toàn bộ căn phòng!

Đây là lần thứ hai hắn rèn luyện kiếm pháp của mình, tăng cường cảnh giới kiếm đạo.

Trong tình huống này, đã là khảo nghiệm thì cũng sẽ là rèn luyện.

Hắn không có vận dụng Tinh Vẫn kiếm hay là Thanh Vân kiếm, Ám Ma kiếm.

Màu đỏ như được bôi từ máu.

Đầu ma thú này có cảnh giới tương đương với Diệp Thu Bạch.

Nhưng mà thân thể ma thú còn mạnh hơn tu sĩ nhân tộc bình thường một ít.

Cho nên thực lực ma thú sẽ mạnh hơn so với người tu đạo cùng cảnh giới.

Trong ao tràn ngập máu sền sệt.

Nơi khảo nghiệm của Diệp Thu Bạch là một bình nguyên hoang dã.

Tiểu Hắc hít sâu một hơi bước vào trong hồ. . . . . . . . . . . . . . . .

Nghĩ tới đây.

Đồng dạng cũng là cơ hội tốt cho Diệp Thu Bạch xem lại lý giải của bản thân đối với kiếm đạo.

Cho nên Diệp Thu Bạch không có lựa chọn sử dụng vũ khí tốt hơn, từ bỏ ưu thế trên vũ khí.

Lấy kiếm gỗ ra chém giết vô số ma thú trên bình nguyên!

Mấy ngày trôi qua, trên bình nguyên hoang dã đã có vô số thi hài ma thú.

Không có con nào không phải bị Diệp Thu Bạch giết chết!

Nhưng mà không ngừng giết chóc trong bảy ngày ở nơi có linh khí loãng, không có thời gian phục hồi.

Dần dần Diệp Thu Bạch bắt đầu cảm thấy có chút uể oải.

Ban đầu có thể một hai kiếm chém chết một hai đầu ma thú.

Còn bây giờ trong vòng vậy ma thú, muốn đột phá vòng vây đều có chút khó khăn!

Dù kiểm tra bổ khuyết gì đó thì cũng không phải chuyện có thể làm lúc này!

Nhưng mà kiếm pháp chung quy chính là kiếm pháp.

Bổ khuyết từng chỗ một!

Nhớ tới chỗ còn thiếu hụt bên trong kiếm pháp của mình.

Nhớ tới chín ngày qua không ngừng chém giết ma thú.

Diệp Thu Bạch cắn chặt răng nhớ tới kiếm đạo của mình

Thể lực không cách nào hồi phục!

Còn đám ma thú thì lại lớp lớp, nối nhau ùa tới!

Giống như sát chi bất tận giống nhau!

Trong tình huống này hạ.

Nên làm cái gì bây giờ?

Nhiều nhất chỉ kiên trì được thêm hai ngày nữa thôi.

Linh khí trong cơ thể Diệp Thu Bạch sẽ bị tiêu hao gần như không còn!

Đến lúc đó hắn sẽ trở thành đồ ăn trong miệng đám ma thú này.

Trở thành chất dinh dưỡng!

Linh khí không được bổ sung.

Quá mệt mỏi!

Trường kiếm trong tay không ngừng vung, tốc độ càng lúc càng thong thả!

Hơi thở không ngừng phập phồng.

Sắc mặt Diệp Thu Bạch ửng đỏ một cách bất thường.

Kiếm ý gào thét nhưng không còn sắc nhọn kiếm ý sắc nhọn như trước.

Linh khí không đủ, thể lực không chèo chống nổi.

Kiếm pháp có tăng lên cũng vô dụng!

Hiện giờ tính chất của trận chiến đã có sự thay đổi.

Chuyện Diệp Thu Bạch phải làm chính là lao ra khỏi vòng vây ma thú.

Lúc này.

Trong đầu Diệp Thu Bạch có một giọng nói quen thuộc vang lên.

"Không cần rối rắm cường độ của vũ khí."

"Cũng không cần ngây ngốc không cần vũ khí lợi hại, một hai phải dùng đầu gỗ đi tôi luyện thực lực của chính mình."

"Không ngừng sử dụng vũ khí hiện giờ, quen thuộc với nó, dung nhập kiếm đạo của mình, trở thành thân thể một bộ phận, đồng dạng cũng là một loại rèn luyện!"

"Tuy rằng nói là kiếm tu không nên rối rắm chuyện kiếm tốt kiếm xấu, cảnh giới kiếm đạo cao thì dù có dùng kiếm gỗ hoặc là một thanh kiếm rỉ sét loang lổ cũng có thể thi triển chiêu thức có hiệu quả như tuyệt thế bảo."

"Nhưng mà hiện giờ cảnh giới kiếm đạo của ngươi không đạt tới trình độ này."

"Có thể tăng cường kiếm đạo của bản thân là ưu thế của ngươi."

"Nhưng cũng bởi vì vậy mà vây khốn chính mình, đây cũng là điểm bất lợi."

Sư tôn!

Nghe được giọng nói quen thuộc, Diệp Thu Bạch lập tức phản ứng lại!

Hắn nhìn quanh một vòng nhưng không phát hiện bóng dáng ai cả.

Nhưng hắn biết chắc sư tôn đang ở nơi nào đó quan sát mình!

Nghe được lời này.

Diệp Thu Bạch như thể hồ quán đỉnh, tỉnh ngộ lại!

Đúng vậy.

Không cần quá mức ước thúc chính mình.

Kiếm chính là kiếm.

Quá mức rối rắm chuyên dùng kiếm tốt hay kiếm xấu mà rèn luyện kiếm đạo bản thân chính là sai lầm!

Chẳng lẽ dùng Tinh Vẫn kiếm, dùng Thanh Vân kiếm thì không thể tiến hành rèn luyện sao?

Có dùng kiếm nào thì nó vẫn nằm trong tay, vẫn do mình chi phối thôi.

Huống hồ Diệp Thu Bạch tự hỏi bản thân.

Thật sự hoàn toàn nắm giữ Tinh Vẫn kiếm sao?

Không có!

Bởi vì quá mức ước thúc bản thân, muốn dùng kiếm gỗ để lấy được hiệu quả rèn luyện kiếm đạo tốt nhất mà hắn mắc phải sai lầm!

Nghĩ tới đây.

Diệp Thu Bạch cười khẽ một tiếng lấy Tinh Vẫn kiếm ra.

Đây vốn chính là kiếm của hắn, tự nhiên là một phần thực lực!

Quen thuộc với Tinh Vẫn kiếm, hoàn toàn khống chế được nó cũng là tăng cường cảnh giới kiếm đạo!

Có gì mà không được?

Đồng thời hắn còn lấy ra đan dược được khôi phục bỏ vào trong miệng.

Linh khí bắt đầu tràn đầy!

Tinh Vẫn kiếm trong tay được từng đạo Kiếm Thánh sắc nhọn bao vây!

Hắn lại bắt đầu xung phong liều chết.

Trên đường không ngừng lợi dụng Tinh Vẫn kiếm chém chết ma thú.

Linh khí không có liền cắn đan dược.

Ba ngày trôi qua, Diệp Thu Bạch đã đột phá vòng vây ma thú đi tới bên kia!

Đồng thời lúc này Diệp Thu Bạch cũng đột phá đến Đế cảnh!

Giải trừ ước thúc trong lòng.

Cảnh giới tự nhiên cũng tăng lên như nước chảy thành sông. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận