Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 743 - Cảm thấy khó hiểu, khen thưởng không thích hợp sao?

. . . . .

Ngân hà sao?

Một đám người Diệp Thu Bạch đều cảm thấy sửng sốt.

Không khỏi đưa ánh mắt nhìn ngân hà chung quanh.

Bóng người bên trong quầng sáng nói ngân hà chính là phần thưởng cho bọn hắn.

Cũng chính là phần thưởng cuối cùng của Tuyệt Hồn thành.

Mục Phù Sinh sờ sờ cằm nói:

"Chẳng lẽ phía trước hấp thu những linh hồn thể có liên quan đến phần thưởng này?"

Ngân hà chính là bản thể của Tuyệt Hồn thành sao?

Ngay sau đó Diệp Thu Bạch tiến về phía trước, cảm nhận được lượng linh hồn chi lực khổng lồ bên trong ngân hà, sắc mặt có chút ngưng trọng nói:

"Mà phần thưởng cho các ngươi chính là linh hồn lực đã được ngưng tụ, tuy rằng không quá cường đại nhưng mà đối với tiểu bối trẻ tuổi giới vực trung vĩ mà nói rất có ích."

"Dựa theo lời tiền bối nói, ngân hà là pháp bảo cắn nuốt linh hồn sao?"

"Không sai, ngân hà này thực tế chính là bản thể của Tuyệt Hồn thành."

"Hiện giờ này đoàn linh hồn thể này là linh hồn chi lực tinh thuần nhất! Có thể trực tiếp hấp thu!"

Mọi người nghe xong đều cảm thấy hơi kinh ngạc.

"Hơn nữa sau khi linh hồn thể bị ngân hà cắn nuốt, đều bị tinh lọc cực kỳ sạch sẽ."

"Linh hồn thể mà Tuyệt Hồn thành trấn áp chẳng qua là linh hồn thể mà ngân hà chưa cắn nuốt thôi, hiện giờ đã cắn nuốt chỉnh hợp hết."

Bóng người trong quầng sáng nghe được lời này cũng gật đầu nói:

Diệp Thu Bạch suy nghĩ chút rồi nói:

Như vậy ngân hà đến tột cùng là pháp bảo cấp bậc ra sao?

Nghe bóng người nói xong, mọi người đều có chút sững sờ.

Thế mà có thể làm được loại chuyện này.

"Ký ức của bản thân cùng với ấn ký đều đã bị ma diệt."

Nếu là dạng này.

Nếu đơn thuần cắn nuốt linh hồn sẽ bị những ký ức này xâm nhập vào bên trong thức hải của bản thân.

Trong linh hồn của một người có rất nhiều "Tạp chất".

Mạnh mẽ vận dụng thần hồn chi lực mai một ấn ký bên trong.

Tinh lọc linh hồn so với tinh lọc linh khí còn khó khăn hơn rất nhiều.

Phía trước, đám người Tiểu Hắc đã từng hoài nghi linh hồn thể ở các nơi truyền thừa ít nhất đều là cường giả ở giới vực vĩ độ cao. . . . . .

Nếu chỉ là tinh luyện linh khí thì đã có thể xem như hi hữu, nhưng cũng không cách làm mọi người kinh hãi như thế.

Bóng người trong quầng sáng bỗng lên tiếng khẳng định phỏng đoán của Diệp Thu Bạch.

Nếu Mục Phù Sinh, Diệp Thu Bạch, Tiểu Hắc cùng đám người trực tiếp cắn nuốt linh hồn thể của đối phương, dù cho chỉ cắn nuốt một linh hồn thôi cũng sẽ rơi vào kết cục thức hải rách nát hoặc là bị đoạt xá.

Như vậy thì trong tình huống này.

Hai người căn bản không phải đồ vật ở một cấp bậc!

Nhưng mà những linh hồn thể bị trấn áp bên trong Tuyệt Hồn thành làm gì có linh hồn nào mà đơn giản?

Tạm thời không đề cập tới những linh hồn thể bị trấn áp ở thành trì bên ngoài kia.

Chỉ nói tới những linh hồn ở các nơi truyền thừa trung đoạn Tuyệt Hồn thành thôi, đều là những linh hồn có thực lực rất mạnh mẽ, thậm chí còn có thể làm chí cường giả ở giới vực trung vĩ độ.

Cũng chính là ký ức, ấn ký lúc còn sống, thậm chí là công pháp linh hồn từng tu luyện!

Trừ phi thực lực hai bên có sự chênh lệch quá lớn.

Chuyện tinh lọc hết tất cả "tạp chất" bên trong linh hồn không phải người bình thường có thể làm được.

Từ đó dẫn tới thức hải tan vỡ, thậm chí còn có khả năng bị đoạt xá!

"Có thể tinh luyện trong cực hạn hấp thu của các ngươi, muốn hấp thu bao nhiêu thì cứ hấp thu bấy nhiêu."

Nghe được bóng người xác nhận.

Lâm Trí Nam, Tô Mộ U đều cảm thấy vui vẻ.

Nếu đúng như lời bóng người, thần hồn của bọn họ sẽ được tăng cường một đoạn dài, từ trước đến nay chưa bao giờ có!

Đối với bọn họ mà nói, thần hồn vẫn luôn là sở đoản, yếu kém hơn các mặt khác nhiều.

Cũng có thể nói gần như tất cả người tu đạo đều đặt chuyện tu luyện linh khí lên vị trí hàng đầu.

Linh hồn chỉ ở thời điểm yếu mới có thể tăng lên đôi chút.

Nói tóm lại, chỉ cần đủ dùng là được.

Mục Phù Sinh thì ngược lại, không hề cảm thấy háo hức mà là khẽ nhíu mày.

"Điểm đáng hoài nghi nhất chính là cho không, nếu đối phương có yêu cầu gì thì cũng bình thường."

"Chính là vô công bất thụ lộc, nếu nói chuyện này không có vấn đề, ta thật sự không thể nào tin được."

Mục Phù Sinh tiếp tục truyền âm nói:

Vì sao mà không đến giới vực vĩ độ cao tìm người có thực lực và thiên phú càng cường đại hơn chứ?

Nếu muốn tìm kiếm người truyền thừa.

Chẳng lẽ chỉ là tìm thú vui?

"Làm sao vậy, có chỗ nào không thích hợp sao?"

Mục Phù Sinh gật gật đầu, trả lời:

"Chỗ không thích hợp quá quá nhiều."

"Điểm thứ nhất chính là mục đích của đối phương, vì sao phải thành lập Tuyệt Hồn thành trấn áp nhiều linh hồn cường giả như vậy, sau đó tới cuối cùng còn muốn người thông quan đi hấp thụ những linh hồn thể này."

Bởi vì bóng người trong quầng sáng hiển nhiên không có bỏ mình.

Hơn nữa đối phương còn không thuộc về vĩ độ này mà là thuộc về vĩ độ cao hơn.

Nếu không không có khả năng làm được điểm này.

Cường giả đứng ở độ cao như thế, trong thời điểm chưa chết vì sao muốn bố trí Tuyệt Hồn thành?

Lại vì sao phải tạo ra cơ chế khen thưởng như thế này?

Diệp Thu Bạch truyền âm hỏi:

Tin rằng đối phương chắc chắn không cách nào biết được nội dung bọn họ truyền âm!

Nhưng dùn ngọc bội truyền âm do sư tôn cấp thì khác, ba người hoàn toàn tin tưởng Lục Trường Sinh.

Nếu chính mình lợi dụng linh khí tiến hành truyền âm, có khả năng sẽ bị đối phương đoán được.

Ba người sử dụng ngọc bội truyền âm mà Lục Trường Sinh cho để trao đổi.

Diệp Thu Bạch cùng Tiểu Hắc thấy thế đều tiến lại gần nhau.

Diệp Thu Bạch gật gật đầu, nghiêm mặt nói:

"Đúng vậy, còn điểm thứ hai đâu?"

Mục Phù Sinh nói tiếp:

"Điểm thứ hai cũng căn cứ vào điểm thứ nhất mà suy ra."

"Đồng thời đây cũng là điểm mà ta cảm thấy khó hiểu."

"Giả thiết là nếu đối phương muốn khen thưởng, nhất định có thể đưa ra rất nhiều loại khen thưởng, nhưng mà hắn cố tình khen thưởng cắn nuốt linh hồn chi lực."

"Linh hồn là phần mà một người tu đạo khó lòng phòng bị nhất, một khi đối phương động tay chân, với loại cường giả có thực lực này mà động tay e là khó có thể phát hiện."

Nghe Mục Phù Sinh nói giống như chuyện giật gân, có vẻ cẩn thận quá mức thôi.

Nhưng mà sau khi cẩn thận suy nghĩ lại có thể phát hiện.

Mục Phù Sinh phân tích rất có lý.

Tiểu Hắc nghiêng nghiêng đầu, đưa ra ý kiến:

"Nếu không thì chúng ta kiểm tra đo lường một chút, xem xem trong linh hồn thể có bị động tay động chân hay không?"

Mục Phù Sinh cười khổ nói:

"Không được, tuy rằng lôi pháp của ta có thể tinh lọc linh hồn nhưng với thực lực hiện giờ còn làm không được điểm này."

Nghe Mục Phù Sinh nói xong, Diệp Thu Bạch lại cười nói:

"Nếu cộng thêm Thanh Vân kiếm thì sao?"

Thanh Vân kiếm?

Mục Phù Sinh và Tiểu Hắc đều nhìn về phía Diệp Thu Bạch.

Đúng vậy!

Kiếm đạo có năng lực xuyên thủng hết thảy hư vọng.

Nếu chỉ với cảnh giới kiếm đạo hiện tại của Diệp Thu Bạch có lẽ không cách nào khám phá ra.

Nhưng nếu sử dụng Thanh Vân kiếm thì kết quả sẽ khác.

Huống hồ hiện giờ lực lượng trấn áp của Tuyệt Hồn thành đã biến mất.

Hạn chế đối với cảnh giới cùng với cấp bậc vũ khí công pháp đều đã biến mất.

Tuy rằng bọn họ cũng không biết, vũ khí cấp bậc như Thanh Vân kiếm đã không phải là thứ mà Tuyệt Hồn thành có thể trấn áp nổi. . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận