Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 286 - Trở về Đế cảnh

Cầu Đạo sơn.

Với thân phận của Hồng Anh cộng thêm danh vọng của Lục Trường Sinh thì tự nhiên có thể tùy tiện tiến vào.

Ngũ hành ý cảnh.

Kim mộc thủy hỏa thổ.

Đây là tồn tại cơ sở nhất trong tất cả các loại ý cảnh.

Nhưng đồng thời cũng là ý cảnh cùng một nhịp thở với một thế giới.

Tuy rằng thuộc về cơ sở nhưng lại không hề đơn giản.

Trước kia Hồng Anh đã lĩnh ngộ hỏa chi ý cảnh.

Vì sinh hoạt dưỡng lão sau này!

Bắt đầu luyện chế đan dược.

Cần có đủ linh khí nữa thôi.

Lục Trường Sinh lấy đủ loại tài liệu từ trong nạp giới ra.

Còn Lục Trường Sinh thì lại chui vào trong phòng luyện đan.

Như vậy lý giải của nàng đối với đan đạo cũng được gia tăng rất nhiều.

Vạn đạo đồng nguyên.

Mộc Uyển Nhi thì ở bên cạnh quan sát.

Hiện giờ Hồng Anh đã cảm ngộ đủ về cảnh giới tiếp theo, như vậy đã đủ rồi.

Bốn loại ý cảnh còn lại, với ngộ tính của Hồng Anh thì cũng không cần phải tốn quá nhiều thời gian.

Liều mạng thôi!

Trên bầu trời Thảo Đường bỗng nhiên có lôi đình cuồn cuộn . . . .

Như vậy chỉ cần luyện chế đan dược giúp nàng nhanh chóng hấp thu linh khí.

Lôi điện không ngừng đánh xuống . . . .

Thời điểm Lục Trường Sinh luyện đan Mộc Uyển Nhi đều sẽ ở bên cạnh quan sát.

Không lâu sau.

Hắn chỉ chỉ vào lò đan nói: "Đống đan dược này đều dùng để đề cao tốc độ tu luyện và gia tăng cảnh giới, ta tùy tiện luyện chế một lò!"

Nàng đã hoàn thành việc lĩnh ngộ năm loại ý cảnh.

Còn ngươi đây lấy lò làm đơn vị đo lường?

Cũng chỉ là thời gian mà một người tu đạo đả tọa mà thôi.

Cảnh giới không xong?

Năm ngày thoáng qua trong chớp mắt.

Lục Trường Sinh vẫy vẫy tay nói: "Sẽ không có, mấy đan dược này đều được ta cải tiến rồi."

Đó là thứ gì?

Tác dụng phụ?

Hồng Anh cũng trở về từ Cầu Đạo sơn.

Hơn nữa đây toàn là đan dược Thiên giai đã trải qua lôi kiếp rèn luyện!

Loại đan dược cấp bậc này cũng có thể luyện chế một lò sao . . . . .

"Tiền bối . . . . Dùng đan dược gia tăng thực lực có thể chịu tác dụng phụ, căn cơ không vững chắc hay không?"

Lục Trường Sinh cũng trực tiếp dọn lò luyện đan ra ngoài.

Luyện đan sư khác một lần luyện chế một viên hai viên.

Khổng Giang Hàn và quốc sư thấy một màn như vậy, trợn tròn mắt.

Một lò sao?

Khổng Giang Hàn: . . . . . .

Quốc sư: . . . . . .

Hồng Anh không cảm thấy bất ngờ chút nào.

Lục Trường Sinh không chỉ thể hiện ra cảnh giới trận đạo, cả cảnh giới đan đạo cũng sâu không lường được!

Đan dược mà hắn luyện chế ra tới không có bất kỳ tác dụng phụ nào!

Hồng Anh cười nói: "Đa tạ sư tôn."

Dứt lời nàng liền lấy ra ba viên đan dược rồi để vào trong miệng, ngay sau đó khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện.

Trong lúc nhất thời, linh khí điên cuồng tuôn ra!

Quanh thân Hồng Anh xuất hiện một con lốc linh khí thật lớn.

Bởi vì tác dụng của đan dược nên cũng không cần phải tinh luyện gì thêm, cũng không cần lo lắng linh khí quá nhiều không hấp thu không được.

Quanh thân Hồng Anh có gió lốc linh khí quay cuồng, đan điền của nàng đang không ngừng hấp thu một lượng linh khí khổng lồ!

Rốt cuộc sắp xuất hiện sau vạn năm không có sao?

Cường giả Đế cảnh.

Trong lúc nhất thời, rất nhiều chú ý Nam Vực.

"Chẳng lẽ... Là Đại đế?"

Hơn nữa sau khi Lục Trường Sinh cải tiến đan dược thì không tồn tại chuyện cảnh giới không vững chắc.

Thời gian chậm rãi trôi . . . .

Mười ngày sau.

Ở Thảo Đường, thậm chí toàn bộ Nam Vực!

Có một hơi thở khủng bố sôi trào tựa nước đang sôi ùng ục!

Tất cả người ở Man hoang giới vực đều hướng ánh mắt về phía Nam Vực!

Có chuyện gì xảy ra?

"Là tiền bối đại năng nào đang đột phá?"

"Dao động linh khí kinh khủng thế này, dù đột phá đến Bán Đế cũng không đến mức."

Đã hiểu rõ cảnh giới mình cần đột phá, cảm ngộ đầy đủ.

Hiện giờ luân hồi chín thế.

Kiếp trước nàng vốn đã là cường giả Đế cảnh.

Còn Hồng Anh.

Cảnh giới không vững chắc đó là bởi vì không hiểu rõ về cảnh giới, chưa cảm nhận đủ mà dùng thiên tài địa bảo mạnh mẽ tăng lên.

Ngay sau đó bị Hồng Anh hấp thu hết . . . .

Thậm chí dưới sự trợ giúp của đan dược mà Lục Trường Sinh luyện chế.

Tốc độ hấp thu linh khí cũng trở nên cực kỳ cực nhanh.

Tựa như nuốt chửng vậy.

Nhanh chóng cắn nuốt linh khí khổng lồ chung quanh!

Quốc sư và mấy người Cửu Thiên Bộ đều kích động nhìn Hồng Anh.

Rốt cuộc bệ hạ cũng sắp trở về Đế cảnh.

Như vậy thì Vân Hoàng đế quốc mới thật sự là đế quốc.

Dù sao cũng là đế quốc.

Nếu không có cường giả Đế cảnh, hữu danh vô thực.

Hồng Anh bước vào Đế cảnh rồi, những kẻ âm thầm không phục mới có thể biến mất hết!

Lại một ngày trôi qua.

Chung quanh Hồng Anh bắt đầu xuất hiện một cỗ hơi thở cực kỳ thâm hậu, huyền diệu!

Khổng Giang Hàn quen thuộc với cỗ hơi thở này.

Hơi thở của Đế cảnh!

Giờ khắc này.

Hồng Anh chính thức trở về Đại Đế chi cảnh!

Trong nhóm đệ tử của Lục Trường Sinh, rốt cuộc cũng có một cường giả Đế cảnh.

Hồng Anh bỗng nhiên mở mắt, đôi mắt lóe thần quang.

Cảm nhận được cỗ lực lượng quen thuộc nhưng lại mạnh mẽ hơn so với kiếp trước.

Hồng Anh không khỏi nở nụ cười, ngay sau đó quỳ một gối trước Lục Trường Sinh, cung kính nói: "Đa tạ sư tôn tương trợ!"

Lục Trường Sinh vẫy vẫy tay.

Có vẻ không thèm để ý.

Tất cả đều là vì sinh hoạt dưỡng lão về sau nha . . . . .

Hiện giờ.

Ngũ hành ý cảnh và cảnh giới đều đủ điều kiện rồi.

Vậy thì chỉ còn thiếu quy tắc chi lực.

Hiện giờ Hồng Anh am hiểu nhất chính là luân hồi chi lực!

Như vậy, chỉ cần Hồng Anh lĩnh ngộ luân hồi đạo tắc, hẳn là đủ khả năng không chế Thiên Đạo của giới vực này rồi.

Lục Trường Sinh nhìn Hồng Anh, nói tiếp: "Ngươi phải cẩn thận cảm nhận."

Vừa dứt lời thì có một hơi thở luân hồi chậm rãi tràn ra từ trên người Lục Trường Sinh . . . . .

Hồng Anh hơi sửng sốt.

Hơi thở luân hồi này có chút khác biệt với luân hồi mà nàng có.

Giống như nối kết với quy tắc của Thiên Đạo.

Lục Trường Sinh vừa phóng thích luân hồi đạo tắc vừa giải thích: "Đạo tắc chi lực cũng có thể gọi là quy tắc chi lực của Thiên Đạo."

"Ý cảnh chỉ đại biểu ngươi đã tiếp xúc tới căn nguyên của cỗ lực lượng này."

"Còn đạo tắc thì đại biểu cho ngươi đã khống chế được cỗ căn nguyên chi lực này!"

Hồng Anh chậm rãi nhắm mắt lại.

Nàng biết, Lục Trường Sinh đang giúp nàng cảm ngộ luân hồi đạo tắc.

Khổng Giang Hàn cảm thấy khó hiểu, rốt cuộc đạo tắc chi lực là một lực lượng thế nào?

Hắn cũng hoảng sợ mà cảm nhận cỗ quy tắc chi lực này.

Đối mặt với quy tắc chi lực.

Hắn thấy mình giống như một con kiến . . . . .

Cảm ngộ đối với ý cảnh so với quy tắc chi lực chênh lệch như con kiến cùng con voi.

Hồng Anh được luân hồi đạo tắc bao vây.

Rơi vào trạng thái nhập định.

Thiên nhân chi cảnh!

thiên nhân chi cảnh gia trì giúp năng lực lĩnh ngộ của Hồng Anh có thể tăng thêm mấy lần. ...

Cùng lúc đó.

Ở Vô biên giới vực.

Trên đường núi cách Long KHải thành năm trăm dặm, có một đoàn xe đang chậm rãi di chuyển.

Dương Tề nhìn tòa thành trì to lớn ẩn ẩn hiện hiện phía xa xa.

Thở dài rồi nói: "Tiểu muội . . . . . . Sắp tới rồi."

Sau một lúc lâu.

Từ bên trong xe ngựa mới có một tiếng nói trầm thấp vang lên.

Âm thanh tràn ngập ai oán, không nỡ, cùng với sự ưu sầu . . . .

Tất nhiên Dương Tề hiểu rõ tâm tư của Dương Ngọc Uyển.

Đột nhiên, cắn răng nói: "Tiểu muội, nếu ngươi không muốn thì chúng ta liền không đi!"

Dương Ngọc Uyển cười khổ nói: "Hiện tại không đi chính là xé bỏ ước định với Long gia, đến lúc đó, Long gia cũng sẽ làm khó Dương gia ta."

"Đến lúc đó Dương gia thật sự không còn bất kỳ đường sống nào."

Dương Ngọc Uyển kéo màn.

Lộ ra gương mặt tinh xảo bị ưu sầu phủ kín.

Nhìn về phía Tiểu Hắc đang nhắm mắt tu hành mà thở dài.

Tóm lại là có duyên không phận...
Bạn cần đăng nhập để bình luận