Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 351 - Gió mạnh mới biết cỏ cứng, trí giả tất hoài nhân

-

Đại kiếp nạn là cái gì, không người nào biết được.

Nhưng Tinh Vẫn Kiếm Hoàng vẫn phòng ngừa chu đáo, hành động thế này đáng giá được tôn kính.

Đây là suy nghĩ trong lòng Diệp Thu Bạch.

Kiếm Vô Phong ở bên cạnh cười nói: "Đối với chuyện này ngươi cũng không cần cảm thấy áp lực quá lớn, hiện giờ ngươi nên nỗ lực tăng cường thực lực của chính mình."

"Còn Tinh Vẫn Kiếm Tông sẽ vĩnh viễn trở thành hậu thuẫn của ngươi, tất cả nội tình đều sẽ nghiêng về phía ngươi."

Diệp Thu Bạch lại cười lắc lắc đầu nói: "Kiếm tiền bối, thực sự cảm tạ ngươi, nhưng chuyện tài nguyên thì ta không cần, nếu có yêu cầu ta mới tới tìm ngài."

Nghe vậy.

Diệp Thu Bạch rời đi.

"Kiếm lão, thế nào?"

Hiện giờ, sự thật chứng minh hắn lo lắng là dư thừa.

Nếu Diệp Thu Bạch ở đây nhất định sẽ nhận thức lão giả này, chính là lão giả canh giữ sơn môn Tinh Vẫn Kiếm Tông.

Kiếm Vô Phong cũng lo lắng.

Tuy rằng Tinh Vẫn Kiếm Tông xuống dốc, lực lượng xa xa không bằng phía trước.

Kiếm Vô Phong gật gật đầu, tán thưởng nói: "Dựa vào người khác, dựa vào ngoại vật vĩnh viễn không có khả năng đặt chân đến đỉnh, ngươi có loại tâm tính này, ta cũng liền an tâm rồi."

Lão giả gật gật đầu, đôi mắt không có một chút vẩn đục nào, tràn đầy sự khôn khéo .

Lo lắng Diệp Thu Bạch trở thành kiếm tử của Tinh Vẫn Kiếm Tông sẽ lạm dụng tài nguyên của Kiếm Tông.

Nói thật.

Kiếm Vô Phong lưu lại Mật Tàng các, một lão giả đi ra từ phía sau kệ sách.

Diệp Thu Bạch có thể trong tình huống này hạ, chống cự... Không thể dùng chống cự, căn bản liền không hướng phương diện này tưởng!

Xong việc.

Hắn là có thể đủ đương đến khởi lời này!

"Gió mạnh mới biết cỏ cứng, trí giả tất hoài nhân . . . . . . ."

Nhưng nội tình vẫn thâm hậu như cũ.

Kiếm Vô Phong cũng cười cười gật gật đầu, hiển nhiên hắn cũng tán đồng. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Có thể khiến hắn nói ra lời thế này.

"Chịu một chút đả kích là có nha."

"Này tính cách, cùng Kiếm Hoàng thật giống nha . . . . . . ."

Trong lòng Diệp Thu Bạch cũng có chút ngứa ngáy.

"Không tồi, Kiếm Tông, có thể phó thác cho hắn."

Bốn người đi tới sân luận bàn.

Dưới sự dẫn dắt của Lâm Giới.

Hắn cũng muốn biết thực lực của mình rốt cuộc gia tăng bao nhiêu. .

Lão giả là nhân vật phong hoa tuyệt đại cùng thời với Tinh Vẫn Kiếm Hoàng.

"Rốt cuộc thì tên biến thái như ngươi có thiên phú và cơ duyên tốt đến mức khiến người ta đỏ mắt."

Lâm Giới rút kiếm trong tay ra nói: "Hiện giờ hẳn là Diệp huynh cũng không còn chuyện gì khác, ta cũng muốn nhìn xem sau khi đạt được truyền thừa của Kiếm Hoàng tiền bối thì thực lực của ngươi gia tăng như thế nào."

Thấy thế.

Đã là đánh giá cao nhất!

Diệp Thu Bạch cười to: "Lâm huynh cũng không phải người hẹp hòi như vậy đi?"

Khi nhìn thấy Lâm Giới thì Lâm Giới lại nói đùa: "Sớm biết rằng sẽ như vậy thì ta đã không mang ngươi tới Kiếm Tông."

Diệp Thu Bạch rời khỏi Mật Tàng các liền đi tìm Lâm Giới cùng Tiểu Hắc và Thạch Sinh.

Đồng thời không biết ai để lộ tin tức mà vô số đệ tử Kiếm Tông đều đi tới chỗ sân hai người luận bàn xem náo nhiệt!

Dù sao Lâm Giới cũng là đệ tử của tông chủ kiếm tông, là hy vọng phục hưng của Tinh Vẫn kiếm tông.

Luận bàn với người đạt được truyền Tinh Vẫn Kiếm Hoàng một cách hoàn mỹ, được phong làm kiếm tử có quyền lực tương đương với tông chủ Kiếm Tông, Diệp Thu Bạch.

Hai người này luận bàn tất nhiên nhận được tất cả sự chú ý từ đệ tử Kiếm Tông.

Đối với chuyện này Lâm Giới cũng cũng không có nói gì.

Hai người nhảy lên trên luận võ đài.

Trước ánh mắt chăm chú của mọi người, Lâm Giới lấy bội kiếm ra.

Đồng thời Diệp Thu Bạch cũng lấy Ám Ma kiếm ra.

Khi thấy được kiếm trong tay Diệp Thu Bạch, Lâm Giới khẽ nhíu mày.

Nói thật, thanh kiếm này thật sự quá dài.

Nghe xong, Diệp Thu Bạch cũng không khách khí nâng Tinh Vẫn kiếm lên.

Lâm Giới hít sâu một hơi nói: "Ra tay đi."

Mỗi một kiếm tu đều luôn hướng về kiếm tốt.

Dù sao cũng là thanh kiếm mà Tinh Vẫn Kiếm Hoàng sử dụng.

Lúc Lâm Giới nhìn thấy Tinh Vẫn kiếm thì trong mắt cũng lộ ra sự khát vọng.

"Rốt cuộc ta cũng muốn nhìn một chút xem kiếm pháp của Tinh Vẫn Kiếm Hoàng có chỗ nào huyền diệu."

Nghe vậy.

Diệp Thu Bạch nhún vai.

Lấy Tinh Vẫn kiếm ra khỏi nạp giới!

Dưới ánh nắng chiếu rọi, Tinh Vẫn kiếm rực rỡ lấp lánh!

Nó tản ra tinh thần kiếm ý không chịu sự khống chế của Diệp Thu Bạch mà phiêu đãng trong không gian.

Nếu Lâm Giới nói như vậy thì Diệp Thu Bạch cũng sẽ không từ chối.

Huống hồ đây cũng là lần đầu tiên hắn sử dụng Tinh Vẫn kiếm.

Nói thật, hắn cũng có chút chờ mong, không biết mình có không khống chế được thanh bội kiếm của Kiếm Hoàng tràn ngập truyền kỳ này hay không!

Lâm Giới cười, vẫy vẫy tay nói, trong ánh mắt tràn ngập sự nóng bỏng:

"Không có việc gì."

Diệp Thu Bạch cười nói: "Nếu như ta lấy Tinh Vẫn kiếm ra, chẳng phải không công bằng đối với ngươi?"

Kiếm trong tay Lâm Giới chính là Linh Khí đỉnh, tự nhiên không phải Linh Khí hạ phẩm như Ám Ma kiếm có thể so sánh.

"Cho nên ngươi cứ lấy ra bội kiếm của Kiếm Hoàng đi."

"Tuy nói kiếm giả không nên ghét bỏ kiếm của chính mình nhưng thanh kiếm này kém hơn thanh kiếm trong tay ta rất nhiều."

Lần đầu sử dụng sẽ có cảm giác mới lạ kỳ quái.

Lần này Diệp Thu Bạch cũng không có sử dụng kiếm pháp trước đó mà là dùng Tinh Vẫn kiếm pháp.

Có chín chín tám mươi mốt kiếm.

Mỗi một kiếm chém ra đều sẽ có uy lực chồng lên uy lực của kiếm trước đó!

Khi chém ra kiếm thứ chín chín tám mươi mốt.

Dựa theo miêu tả trong Tinh Vẫn kiếm pháp thì lạc kiếm như lạc tinh!

Sao trời rơi xuống.

Một kiếm chém ra có thể chém rụng sao trời!

Nhưng với thực lực hiện tại của Diệp Thu Bạch thì hiển nhiên không có khả năng chém ra chín chín tám mươi mốt kiếm.

Mỗi khi chém ra một kiếm thì lực lượng đều sẽ chồng lên.

Đương nhiên cũng yêu cầu người thi pháp có tố chất thân thể cùng với cảnh giới tương ứng, có thể thừa nhận nổi tất cả lực lượng!

Chém ra kiếm thứ nhất!

Tinh thần kiếm ý hội tụ vào trên thân kiếm!

Bao dung lấy kiếm ý bên trong cơ thể Diệp Thu Bạch.

Khoảnh khắc một kiếm vừa ra thì chung quanh xuất hiện một cổ lực lượng trấn áp!

Sao trời vốn có lực lượng trấn áp!

Tinh Vẫn kiếm pháp cũng mượn dùng tinh thần chi lực.

Nói cách khác.

Tuy rằng không có công pháp trực tiếp tu luyện tinh thần chi lực nhưng lại dùng tinh thần chi lực làm mọi giới.

Người phía dưới quan sát đều ngưng trọng.

Cỗ kiếm ý nặng nề, như được thiên chuy bách luyện khiến kiếm tu bọn họ tán thành thiên phú của Diệp Thu Bạch!

Không thể không phục!

Kiếm giả thẳng tắp, nghĩ đến cái gì chính là cái đó, sẽ không có cong cong vòng vòng, nếu không thì cũng không cách nào bước lên kiếm tu chi lộ.

Sắc mặt Lâm Giới cũng ngưng trọng.

Trực diện với cỗ kiếm ý vô cùng nặng nề này, hắn cảm nhận rõ ràng nhất.

Chỉ là kiếm thứ nhất mà đã có uy thế như thế này.

Truyền thừa của Tinh Vẫn Kiếm Hoàng quả nhiên danh bất hư truyền!

Lần đầu tiên sử dụng làm hắn cảm thấy thật áp lực.

Phải biết rằng Lâm Giới cũng phải thiên kiêu bình thường.

Có thể được gọi là hy vọng phục hưng của Tinh Vẫn Kiếm Tông, có thể bình thường sao?

Còn thiên phú của Diệp Thu Bạch?

Lâm Giới khó có thể tưởng tượng, cũng sẽ không so sánh mình với loại yêu nghiệt biến thái này làm gì.

Một kiếm hạ xuống.

Lâm Giới nâng kiếm trong tay, cũng xuất kiếm!

Hai người luận bàn trước mắt bao người, các trưởng lão cùng phong chủ âm thầm quan sát. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận