Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 283 - Nhân sinh nhiều chông gai

Kiếm ý bao bọc lấy hai tay Diệp Thu Bạch.

Hắn dốc hết sức lực, muốn rút Thanh Vân kiếm ra.

Nhưng mà cấp bậc của Thanh Vân kiếm quá mức cao siêu.

Kiếm đạo quy tắc, cảnh giới kiếm chi đạo tắc càng vượt xa cảnh giới kiếm đạo hiện tại của Diệp Thu Bạch!

Có thể nói.

Giữa hai bên không phải là tồn tại cùng một thứ nguyên.

Cho nên chỉ đang chuẩn bị thử rút Thanh Vân kiếm ra mà Diệp Thu Bạch đã chịu kiếm chi đạo tắc phản phệ mãnh liệt!

Kiếm chi đạo tắc tàn sát bừa bãi khắp nơi bên trong cơ thể hắn, đánh sâu vào máu thịt, cốt cách, kinh mạch cùng với đan điền!

Hắn không thể lui, phía sau hắn là đại sư huynh mà hắn coi như đại ca, người nhà!

Ma khí hội tụ thành một ma ảnh to lớn.

Hòn đá linh khí lại vọt tới quấy nhiễu lần nữa.

Thân thể Tiểu Hắc bị ma khí cuồn cuộn bao trùm!

Hắn cắn chặt khớp hàm, muốn nhanh chóng rút Thanh Vân kiếm ra khỏi vỏ.

Tiến về trước một bước.

Diệp Thu Bạch cảm thấy thống khổ vạn phần!

Đối mặt với tia linh khí đang bắn tới cực nhanh.

Còn Thạch Sinh thì đang đứng trước người Diệp Thu Bạch, Minh Hoàng Huyền Phủ trong tay đập mạnh vào hòn đá linh khí!

Nhưng Diệp Thu Bạch cũng không có bởi vì thống khổ mà từ bỏ.

Phía dưới.

Ngay sau đó cùng Tiểu Hắc đổng thời tung một quyền.

Tinh thần chi lực không ngừng sôi trào ở mọi bộ phận trên thân thể Thạch Sinh.

Ma khí bùng nổ!

Tiểu Hắc không lùi mà tiến tới!

Ma ảnh phía sau hắn cũng tiến về trước một bước theo!

Nắm tay của ma ảnh cũng va chạm với tia linh khí cực tốc bắn tới!

Phải biết rằng không gian ở Vô biên giới vực vô cùng kiên cố!

Nắm tay to lớn của ma ảnh phát ra từng luồng ma khí đen nhánh!

Lực lượng thân thể lại tăng mạnh lần nữa trong khoảnh khắc này!

Sao có thể chứ?!

Tiểu Hắc trong trạng thái nhập ma được Vạn Cổ Ma Thể gia trì thêm.

Giờ một kích toàn lực lại bị một tên tiểu bối ngăn cản rồi?

Đồng dạng hắn cũng không phải loại Bán Đế bình thường không thể đột phá thêm nữa, hắn là cường giả Bán Đế có tư cách trùng kích Đế cảnh!

Phải biết rằng hắn cũng không có nương tay, tia linh khí này chính là một kích toàn lực của hắn!

Dưới một quyền này, không gian bắt đầu sinh ra vết rách với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.

Thế mà lại ngăn cản được tia linh khí.

Mắt thấy một màn này.

Mắt lão giả mở to ra.

Dù là cường giả Bán Đế cảnh cũng không cách nào dễ dàng phá vỡ!

Trước ánh mắt lo lắng của Dương Ngọc Uyển.

Tia linh khí do linh khí từ cường giả Bán Đế áp súc thành, có lực xuyên thấu dữ đội đến mức nào?

Ầm!

Dương Tề cũng há miệng to đủ nhét được một quả trứng, giống như một quả trứng vịt.

Nếu Lục Trường Sinh có ở đây, tuyệt đối sẽ không cho hắn ngồi vào bàn ăn.

Nếu không thì chắc chắn không đoạt thức ăn lại hắn...

Bên kia.

Thanh Vân kiếm trong tay Diệp Thu Bạch phóng kiếm chi đạo tắc thẳng lên trời!

Kiếm chi đạo tắc không ngừng tàn sát bừa bãi trong không gian này!

Lão giả không khỏi lui về phía sau một bước, lộ ra sự kinh hãi.

Trận chiến này đã khiến hắn kinh hãi không biết bao nhiêu lần rồi.

Người khởi xướng chính là ba tên tiểu bối này.

Thạch Sinh cảm nhận được cỗ kiếm chi đạo tắc này cũng nhanh chóng thu hồi Minh Hoàng Huyền Phủ rồi lui ra phía sau!

Cũng là tồn tại xếp ở hàng đầu trong ba ngàn đại đạo.

Huống hồ đây còn là kiếm chi đại đạo!

Những thứ liên quan đến quy tắc đại đạo, có thứ nào đơn giản chứ?

Dù sao thì đạo tắc chi lực chính là loại lực lượng mà giới vực vĩ độ thấp không cách nào chịu nổi.

Ngay cả không gian kiện cố ở Vô biên giới vực cũng không cách nào chịu nổi lực lượng từ kiếm chi đạo tắc!

Hơi thở khủng bố của kiếm chi đạo tắc không ngừng tràn ra từ khoảng trống giữa vỏ kiếm và chuôi kiếm.

Chuẩn bị rút ra!

Diệp Thu Bạch gầm nhẹ một tiếng.

Giống như muốn dùng cạn sức lực, cạn linh khí, cạn hết cả kiếm ý!

Hình như Thanh Vân kiếm cảm nhận được chấp niệm mãnh liệt của Diệp Thu Bạch cùng với quyết tâm theo đuổi kiếm chi đại đạo.

Thân kiếm bắt đầu lộ ra khỏi vỏ kiếm một ít!

Chỉ rút ra một chút thôi mà phong ấn của vỏ kiếm cũng buông lỏng!

Vô số kiếm chi đạo tắc hội tụ thành từng đạo kiếm mang phá không chém về phía hòn đá linh khí!

Không gian bị rạch ra từng cái khe trong khoảnh khắc này!

Động!

Thanh Vân kiếm.

Giờ khắc này.

Ống tay áo màu trắng cũng tan nát thành vụn vải.

Kiếm ý bao bọc đôi tay, hắn dồn dùng hết toàn lực!

Chỉ thấy Diệp Thu Bạch cắn chặt răng chịu đựng sự phản phệ mà kiếm chi đạo tắc mang đến.

Kiếm chi đạo tắc biến thành kiếm mang cũng không có chạm vào hòn đá linh khí to lớn kia.

Kiếm mang trực tiếp xuyên thấu, vạch qua hòn đá linh khí!

Từng đạo kiếm mang băm hò đá linh khí thành một đống đá vụn!

Ngay sau đó đống đá vụn tiêu tán vào không gian.

Lão giả rung động, cảm thấy khó mà tin được.

Nhưng mà hắn chưa kịp phản ứng thì kiếm mang do kiếm chi đạo tắc biến thành lại trực tiếp xuyên thấu qua thân thể hắn!

Hai mắt hắn vẫn tràn ngập sự khó tin.

Thân thể từ một phân thành hai!

Dù thân thể hay đan điền hay là... Thần hồn!

Tên cường giả Bán Đế có thể trùng kích Đế cảnh này thân tử đạo tiêu.

Nói đơn giản thì chính là chết đến không thể lại chết thêm.

Cũng chính là chết tươi!

Thấy một màn như vậy, Diệp Thu Bạch cũng vội vàng thu hồi Thanh Vân kiếm.

Kiếm chi đạo tắc cũng ầm ầm tiêu tán, biến mất khỏi khu vực này.

Chỉ còn những cái khe không gian như ghi chép lại sự tồn tại của kiếm chi đạo tắc...

Diệp Thu Bạch cảm nhận được linh khí trong đan điền cạn kiệt, toàn thân thân vô cùng đau đớn, nhức mỏi!

Giống mọi bộ phận trên thân thể đều bị kiếm chi đạo tắc chém nát vậy.

May mà hắn còn có một đan điền thứ hai, đan điền này còn dự trữ kiếm ý nên mới giúp Diệp Thu Bạch không có ngã xuống.

Hắn nhanh chóng mở nạp giới ra.

Lấy đan dược khôi phục mà sư tôn luyện chế nuốt vào.

Lúc này thương thế mới được ổn định.

Nhưng sắc mặt vẫn trắng bệch như cũ.

Chỉ là rút ra một chút đã nhận lấy phản phệ và tiêu hao lớn như thế này, uy năng cũng đã cường đại như thế . . . . .

Nếu rút toàn bộ Thanh Vân kiếm ra khỏi vỏ.

Cảnh tượng lúc đó sẽ đồ sộ như như thế nào?

Lòng Diệp Thu Bạch hướng tới.

Đồng thời cũng càng gấp rút theo đuổi thực lực, cảnh giới cao hơn.

Bên kia.

Dương Tề nhìn xem hết thảy, không cách nào bình tĩnh nổi.

Dùng thực lực Càn Nguyên cảnh hậu kỳ chém giết cường giả Bán Đế có tư cách trùng kích Đế cảnh?

Thiên phú cấp bậc này . . . . . Có thể nói là quá khủng bố!

Nếu Diệp Thu Bạch không chết, ngày nào đó chắc chắn bước vào Đế cảnh!

Còn Dương Ngọc Uyển lúc này?

Nàng cũng không có chú ý tới cảnh Diệp Thu Bạch chém giết lão giả.

Giờ phút này, toàn bộ tâm trí nàng toàn đều bị Tiểu Hắc cuốn lấy . . . . . .

Nàng biết rõ mình đã gặp được nam tử đáng giá phó thác cả đời, hơn nữa còn động lòng vì hắn.

Đáng tiếc . . . .

Vận mệnh trêu người.

Vì sao không gặp được ngươi sớm hơn chứ?

Có lẽ . . . Nhân sinh đúng là phải có nhiều tiếc nuối thế này.

Không thể bù đắp, chỉ có thể dành làm hồi ức tốt đẹp . . . . . . . . . .

Giờ phút này.

Ở Man hoang giới vực.

Nam Vực, bên trong Thảo Đường.

Lục Trường Sinh nhìn đại trận xuyên qua không gian trước mặt.

Hai tay chống hông, thở phào một hơi.

"Rốt cuộc cũng bố trí xong, mẹ nó, lãng phí biết bao nhiêu tế bào não của ta . . . . . . ."

"Trước thử xem xem, đúng lúc đến giới vực gì đó kêu Hồng Anh nấu canh cá cho ta bồi bổ trí não!"

Nghe Lục Trường Sinh nói, hai mắt Mộc Uyển Nhi tức khắc sáng ngời.

"Ta cũng muốn đi, ta cũng muốn đi! Lâu rồi không gặp Hồng Anh tỷ!"

Nói xong.

Hai người liền cùng nhau bước vào đại trận xuyên qua không gian, chuẩn bị đến Thiên Linh giới vực . . . . . . Tìm Hồng Anh...

Nấu canh cá sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận