Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 853 - Hoàng Thiên ra tay

. . . .

Năm cái lôi đài phía sau, có bốn cái đã bị thiên kiêu từ bốn thế lực nhất lưu chiếm cứ.

Vô luận là Kim Sí Đại Bàng tộc Kim Vô Tẫn hay là Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện Hà Liêm.

Tử Linh Cung Tử vong chi tử Cốt Kinh hay Dao Trì Thánh Nữ Quý Thiên Dao.

Phóng mắt toàn bộ giới vực vĩ độ cao đều là thiên kiêu trẻ tuổi có tiếng tăm lừng lẫy.

Đều đã đạt tới Thần Vương cảnh!

Trong lúc nhất thời cũng cũng không có người khiêu chiến bốn người, vẫn còn quan sát lẫn nhau.

Chỉ có lôi đài cuối cùng trong năm lôi đài phía sau khi có người đạp liền bị khởi xướng khiêu chiến.

Lục Trường Sinh trợn trắng mắt, nói:

Lục Trường Sinh buông tay nói:

Hoàng Thiên liếc liếc mắt nhìn Lục Trường Sinh, hỏi:

"Chúng ta đây hiện tại lên luôn sao?"

Dù sao năm lôi đài phía trước dành cho cường giả từ Thần Hoàng cảnh trở lên chiến đấu.

Thân hình Hoàng Thiên giống như một ngọn lửa chợt lóe rồi tắt, lập tức biến mất tại chỗ.

Còn năm lôi đài phía trước vẫn còn trống.

"Phải xem ý các ngươi, nếu các ngươi cảm thấy có thể chịu đựng được xa luân chiến."

Cường giả Thần Hoàng cảnh tới nơi đây, nói nhiều cũng không nhiều, nói ít cũng hoàn toàn không ít.

Hình như các cường giả cũng không sốt ruột.

"Nếu ta muốn ra tay còn mang các ngươi tới làm gì."

Trên lôi đài thứ nhất trong năm lôi đài phía trước có một ngọn lửa trống rỗng xuất hiện!

"Ngươi có ra tay hay không?"

Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Hoàng Thiên hiện ra từ bên trong ngọn lửa.

Vừa dứt lời.

Cùng lúc đó.

Cho nên bọn họ thấy Hoàng Thiên có thể sử dụng Niết bàn chi hỏa, đoán là nàng nhận được truyền thừa của Phượng hoàng tộc lưu lại!

Nhưng theo bọn họ biết, dù là Phượng hoàng hay Long tộc đều đã chìm vào lịch sử, hoàn toàn bị dòng sông lịch sử chôn vùi.

Nếu có người ở bên cạnh quan sát liền có thể nhìn thấy, dù người này không hề động đậy nhưng không gian chung quanh hắn đều vặn vặn vẹo vẹo!

Niết bàn chi hỏa sao?

Chỉ thấy ánh mắt Hạo Thiên Thần Chủ giống như xuyên qua vạn dặm không gian hướng về phía Hạo Thiên điện.

Một ít cường giả nhìn thấy ngọn lửa này, có hơi sửng sốt.

Nói tới đây, Hạo Thiên Thần Chủ đột nhiên nhếch miệng cười: "Có chút thú vị . . . . ."

"Niết bàn chi hỏa? Không đúng. . . . . . So với Niết bàn chi hỏa còn mạnh mẽ hơn vài phần. . . . . ."

Lẩm bẩm nói:

Chỉ có nắm giữ huyết mạch Phượng hoàng mới có thể thi triển ra ngọn lửa này.

Đây cũng không phải do linh khí cường đại hồn hậu dẫn tới, chỉ đơn thuần là lực lượng thân thể!

Cơ bắp toàn thân hô hấp đồn liền có thể khiến cho không gian vặn vẹo!

Làm được điểm này cũng chỉ có Hạo Thiên Thần Chủ. . . . . .

Thời kỳ thượng cổ vốn đã diệt tộc vì trận đại chiến giữa hai chủng tộc!

Sâu trong Hạo Thiên Thần Tông có một nam tử cường tráng tay trần đột nhiên đình chỉ luyện quyền.

Cùng lúc đó.

Nhưng cho dù là truyền thừa thôi thì người nắm giữ Niết bàn chi hỏa cũng không phải là tồn tại đơn giản!

Giờ phút này, ở lôi đài bên ngoài Hạo Thiên điện.

Năm tòa lôi đài phía trước cũng đã kín người.

Ngoại trừ Hoàng Thiên, bốn tòa lôi đài còn lại đều do cường giả Thần Hoàng cảnh chiếm cứ, trong đó có hai tên Thần Hoàng cảnh hậu kỳ, hai tên Thần Hoàng cảnh trung kỳ.

Lục Trường Sinh nhìn Liễu Tự Như bên cạnh mình, hỏi:

"Hoàng Thiên đã lên rồi, sao ngươi còn không lên?"

Liễu Tự Như trợn trắng mắt, nói:

"Người ta là Thần Chủ cảnh đỉnh! Ta chỉ là một tên Thần Hoàng cảnh nho nhỏ, vội vàng lên tham gia náo nhiệt làm gì."

"Tuy rằng được Lục Tiền bối ngài 'yêu quý' một thời gian dài, có thể giằng co với cường giả Thần Hoàng cảnh hậu kỳ, nhưng mà cũng không chịu được xa luân chiến nha!"

Hai chữ 'yêu quý' là Liễu Tự Như nghiến răng nghiến lợi nói ra.

Phía trên trường thương có diệt thế lôi đình vờn quanh!

Đặng Khâu nhìn thấy Hoàng Thiên không có biểu tình gì cả thì chậm rãi rút ra một thanh trường thương.

Nàng muốn áp chế cảnh giới thì dù cho là Hạo Thiên Thần Chủ không có sử dụng toàn lực cảm ứng cũng không cách nào nhìn ra manh mối!

Hoàng Thiên có được huyết mạch Thần hoàng, huyết mạch Ngũ trảo kim long cùng với tinh huyết của Lục Trường Sinh.

Như vậy cũng không đến mức khiến người khác quá chú ý.

Hoàng Thiên cần áp chế thực lực Thần Chủ cảnh đỉnh phong của mình xuống tới Thần Hoàng cảnh hậu kỳ.

"Thật sự không nghĩ tới Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện ra tay sớm thế này, hơn nữa còn muốn trực tiếp chiếm cứ hai cái ghế."

Một lôi đài là Hà Liêm, một lôi đài là Đặng Khâu.

"Xem ra, Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện muốn bày ra thực lực của mình trong Hạo Thiên yến lần này."

Đặng Khâu thân là đại trưởng lão Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện, tự nhiên có tu vi Thần Hoàng cảnh đỉnh.

Có thể nói là cường giả chỉ đứng sau Thần Chủ cảnh!

Đặng Khâu nhìn về phía Hoàng Thiên trước mắt, nhàn nhạt nói:

"Niết bàn chi hỏa sao?

Xem ra ngươi có khí vận không tồi, nhưng mà với thực lực Thần Hoàng cảnh hậu kỳ của ngươi, có lẽ chỉ có thể dừng bước ở đây."

Dựa theo ý của Lục Trường Sinh.

"Đại trưởng lão Hỗn Nguyên Thần Lôi Điện, Đặng Khâu. . . . . ."

Người phía dưới thấy thế, sắc mặt đều ngưng trọng.

Đột nhiên có một người nhảy dựng lên trực tiếp rơi vào lôi đài Hoàng Thiên chiếm cứ.

Giờ phút này.

Nhưng quá trình quả thực cực kỳ tàn ác nha!. . . . . .

Tuy rằng Lục Trường Sinh giúp thực lực của Liễu Tự Như tăng cường một mảng lớn.

Khoảnh khắc trường thương được tế ra.

Thiên địa giống như trở nên âm u hơn, lôi đình tại không ngừng gào thét, quanh quẩn trong khu vực!

"Nếu như ra tay ở thời điểm sắp kết thúc, có lẽ ngươi còn có thể chiếm cứ một cái ghế, nhưng hiện tại. . . . . ."

Dứt lời.

Đặng Khâu liền nhấc trường thương, chân phải dậm mạnh xuống sàn lôi đài!

Ngay lập tức có lôi đình tràn ra nhanh chóng bao trùm toàn bộ lôi đài!

Sau đó lôi đình giống như hóa thành những sơi dây cuốn về phía Hoàng Thiên, muốn trói chặt nàng.

Hình như Đặng Khâu không muốn cho Hoàng Thiên bất kỳ một cơ hội nào.

Khi lôi đình quấn tới Hoàng Thiên hắn liền nâng trường thương bước một bước dài phóng đi!

Mọi người thấy một màn như vậy đều không khỏi lắc đầu.

"Đặng Khâu căn bản không có ý định nương tay."

"Chuyện bình thường, dù sao sau đó có khả năng vẫn còn có người khác khiêu chiến cho nên sử dụng toàn lực, dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết đối thủ, kết thúc chiến đấu mới là biện pháp tốt nhất."

"Huống hồi đối thủ của hắn có được Niết bàn chi hỏa, nếu không thể một kích chém giết, như vậy đối thủ sẽ dùng tốc độ khủng bố mà hồi phục."

Niết bàn chi hỏa, niết bàn trọng sinh.

Thần hồn bất diệt liền có thể đạt tới cảnh giới thân thể bất tử!

Hoàng Thiên nhìn lôi đình trước mắt cùng với trường thương mang theo lôi đình diệt thế đang đến gần.

Sắc mặt cũng không hề có chút thay đổi.

Nàng nâng bàn tay ngọc thon dài lên.

Cánh tay mềm mại bỗng phóng thích một vòng xoáy lửa.

Vòng xoáy lửa hóa thành cơn lốc càn quét, thiêu đốt hết tất cả lôi đình chung quanh.

Cùng lúc đó lốc lửa cũng nuốt trọn lấy Đặng Khâu!

Người xem vốn cho rằng Đặng Khâu có thể trực tiếp phá tan cơn lốc lửa nhưng mà không ai ngờ trường thương của Đặng Khâu lại rơi xuống dừng trên mặt lôi đài.

Còn thân thể hắn thì bị cơn lốc lửa cuốn bay ra khỏi lôi đài!

Không hề có sức đánh trả. . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận