Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 219 - Tính kế nhau

Trong gió lốc linh khí, từng luồng linh khí như hóa thành thực chất.

Nếu một tên cường giả Hư Thần cảnh đơn độc tiến vào, e là sẽ bị xé thành mảnh vụn.

Nhưng khi chín tên cường giả Hư Thần cảnh đồng thời khởi động lá chắn linh khí thì có thể miễn cưỡng đi vào bên trong đó.

Hiện giờ, đông đảo thế lực liên hợp lại đi hướng về trung tâm cơn lốc linh khí.

Chín tên cường giả Hư Thần cảnh cùng nhau tạo ra một lá chắn linh khí thật lớn bảo hộ tất cả mọi người, chậm rãi tiến tới.

Tuy là như thế.

Nhưng từng luồng linh khí đậm đặc vẫn va đập vào lá chắn kiên cố kia, tạo nên từng gợn sóng.

Lá chắn cũng đang không ngừng run rẩy!

"Nếu thật sự chống không nổi nữa thì chúng ta mới cần ra tay chứ!"

Vì lời này thật sự rất có đạo lý.

Diệp Thu Bạch bỗng nhiên nói.

Ngôn viện trưởng và Lâm Hòa Phong không biết phải nói gì.

Người có tu vi dưới Hư Thần cảnh đều đứng ở trung tâm đội ngũ.

Bắc Phong và lão giả Phật môn xem một màn này, trong lòng có chút khó chịu.

Điều này khiến mọi người không khỏi kinh hãi.

Đều là người một nhà nên Ngôn viện trưởng cùng Lâm Hòa Phong cũng không thể lên tiếng.

Bốn người Diệp Thu Bạch đều ở bên trong dù bọn họ có thực lực chống lại Hư Thần cảnh, thậm chí còn có thể đánh chết cường giả Hư Thần cảnh.

Rốt cuộc là thứ gì mà có thể phóng xuất ra loại gió lốc linh khí khủng bố thế này?

Nghe hắn nói xong.

Nhưng cảnh giới thật sự của đối phương đúng là Càn Nguyên cảnh.

"Dù sao bọn họ có thể chống đỡ được, chúng ta đều là Càn Nguyên cảnh, cần gì lãng phí linh khí ở loại địa phương này?"

Bọn họ cũng không thể gạt đi mặt mũi mà ép mấy tiểu bối này đứng ra duy trì lá chắn linh khí.

Bọn họ giữ lại thực lực, đến lúc cướp đoạt thần vật cũng sẽ có lợi hơn.

Bọn họ biết, bốn người Thảo Đường đều có thực lực Hư Thần cảnh.

Mọi người ồ lên!

Ly Hành.

Còn là ma thú Hư Thần cảnh?

Phía trước, một lão giả Hư Thần cảnh bỗng nhíu mày.

Giờ phút này, chín cường giả Hư Thần cảnh căn bản không cách nào ra tay đối phó hai đầu ma thú Hư Thần cảnh này!

Lúc này.

Có người ngưng trọng.

Chuyện rất phiền toái.

Hơn nữa, một khi bùng nổ chiến đấu, có khả năng sẽ đưa tới những ma thú khác.

Lão giả này là gia chủ Ly gia Trung Vực.

Nhưng bọn họ có thể hành động bình thường trong cơn lốc linh khí này sao sao?

Bản thân mấy người bọn họ cũng yêu cần liên hợp chín tên cường giả Hư Thần cảnh mới có thể chậm rãi tiến vào bên trong.

Vẫn cực kỳ miễn cưỡng!

Chỉ thấy sắc mặt hắn trở nên nghiêm trọng nói: "Có hai đầu ma thú Hư Thần cảnh đang hướng về phía bên này..."

Ma thú?

Cho nên mọi người đều không có chút nghi ngờ nào đối với lời Ly Hành nói.

Huyết mạch của Ly gia cùng với công pháp khiến bọn hắn rất nhạy cảm với hơi thở.

Cũng có người có vẻ sợ hãi!

Bắc Phong nhíu mày nói: "E là cần phải có người giải quyết hai đầu ma thú này một chút."

Ly Hành ở bên cạnh nói: "Ai có thể đi? Mấy người chúng ta đều không thể ra tay, hơn nữa nhất định phải mau chóng giải quyết nếu không thì hậu hoạn vô cùng."

Lão giả Phật môn dời mắt ánh về phía mấy người Diệp Thu Bạch.

Bắc Phong cũng mỉm cười nhìn qua đi, cao giọng nói: "Đương nhiên là phải dựa vào người Thảo Đường."

Mọi người đều dời mắt đầu hướng về phía mấy người Diệp Thu Bạch.

Bọn họ cũng từng nghe đồn mấy người này có thể chống lại cường giả Hư Thần cảnh!

Hiện giờ, Hư Thần cảnh không thể ra tay thì mấy người Thảo Đường là lựa chọn tốt nhất rồi.

Bắc Phong cười nói: "Diệp tiểu hữu, hai đầu ma thú Hư Thần cảnh này liền giao cho Thảo Đường các ngươi?"

Ba người Diệp Thu Bạch nhìn về phía Tiểu Hắc.

Lúc này, Tiểu Hắc lại nói: "Ta tới trước đi."

Diệp Thu Bạch rút Ám Ma kiếm ra nói: "Ra tay đi?"

Hai mắt hắn híp lại giống như một con cáo già.

Bắc Phong cũng gật đầu cười.

Diệp Thu Bạch cũng chỉ đành tiếp nhận, gật đầu cười nói: "Đương nhiên, loại chuyện này Thảo Đường tự nhiên phải ra một phần lực."

"Các ngươi sẽ không từ chối đi? Phải biết rằng hiện tại chúng ta là minh hữu nha."

"Nếu không ra tay mà nói, nếu kế hoạch lần này thất bại thì Thảo Đường các ngươi gánh nổi không?"

Hai câu này như mạnh mẽ chụp mũ vào trên đầu Thảo Đường.

Đây là dương mưu!

Thế nào là dương mưu?

Dương mưu là biết rõ đây là mưu kế của đối phương nhưng ngươi lại không thể không cam chịu!

Bắc Phong làm thành chủ Bắc Nguyên thành.

Tự nhiên không phải kẻ ngu xuẩn gì.

Ngược lại hắn cực kỳ khôn khéo!

Bắc Phong cười nói: "Nào có, chỉ là hiện tại không có người nào khác tốt hơn để chọn, chỉ có thể dựa vào người Thảo Đường."

Diệp Thu Bạch vẫn luôn treo nụ cười, nhẹ giọng nói: "Thủ đoạn của Bắc Phong thành chủ thật sự tốt."

Nếu không xuất chút lực thì có khả năng sẽ khiến nhiều người tức giận.

Dù sao hiện tại bọn họ đang tạm thời liên thủ.

Mấy người Diệp Thu Bạch không cách nào từ chối.

Trước ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người.

Tiểu Hắc vò đầu giải thích nói: "Công pháp của ta yêu cầu chiến đấu rèn luyện thân thể."

Vạn Cổ Ma Thể tầng thứ ba khống giống như hai tầng đầu cần có nơi cực nóng nơi cùng cực hàn để rèn luyện thân thể.

Hoa văn tầng thứ ba chém giết để tạo thành!

Trong quá trình chém giết tôi luyện sát ý!

Nghe vậy, Diệp Thu Bạch gật đầu nói: "Hai con đều do ngươi xử lý sao?"

Tiểu Hắc gật đầu.

Thấy thế ba người cũng không có từ chối.

Bởi vì Tiểu Hắc có thực lực này.

Mà lần này ra tay không phải sẽ không không có thu hoạch gì.

Đúng lúc chấn nhiếp những tông môn thế gia đang ở thế trung lập một chút.

Làm cho bọn họ kiến thức được thực lực của Thảo Đường.

Đối với chuyện Hồng Anh trùng kiến Vân Hoàng đế quốc cũng có lợi.

Phải biết rằng, sau lưng Hồng Anh chính là Thảo Đường.

Lúc này.

Diệp Thu Bạch mở miệng nói: "Chúng ta có thể ra tay nhưng chắc chắn phải chiến đấu bên ngoài lá chắn linh khí."

Mọi người hiểu ý của Diệp Thu Bạch.

Ngôn viện trưởng dẫn đầu nói: "Diệp tiểu hữu yên tâm, chúng ta sẽ trợ giúp."

Nói xong liền ném một ngọc bội hộ thân tới trước mặt Tiểu Hắc.

"Bên trong có một trận pháp phòng ngự, hẳn là có thể chống đỡ gió lốc linh khí trong một khoảng thời gian ngắn."

Ngọc bội có cấp bậc không hề thấp, trận pháp bên trong thuộc hàng Địa giai đỉnh!

Có thể nói ngọc bội hộ thân này có giá trị liên thành!

Đặt ở bên ngoài cũng có thể là bảo vật nhấc lên gió tanh mưa máu.

Nhìn thấy màn trình diễn của Ngôn viện trưởng.

Sao mọi người lại không biết tâm tư của Diệp Thu Bạch?

Đây là đang muốn nhận thù lao!

Ngôn viện trưởng đã lấy ra ngọc bội cấp bậc cao như vậy thì những người khác cũng không thể không lấy ra một ít bảo vật làm bản thân đau đớn nha.

Các tông môn thế gia khác đều lượt lấy ra đồ vật có giá trị sàn sàn.

Diệp Thu Bạch nhìn về phía Bắc Phong, nở nụ cười xán lạn.

"Bắc Phong thành chủ, kế hoạch liên thủ là ngươi đưa ra, kêu chúng ta ra tay cũng là ngươi, đồ vật ngươi lấy ra cũng sẽ không tệ đi?"

"Cũng không thể để sư đệ của ta bị gió lốc linh khí tổn thương đi?"

Với cường độ thân thể của Tiểu Hắc thì có thể chịu được cường độ của gió lốc linh khí trong khoảng thời gian ngắn.

Nhưng dù sao cũng phải moi được một chút chỗ tốt chứ?

Bắc Phong vẫn treo nụ cười trên mặt nhưng mà trong lòng lại thầm mắng, tiểu hồ ly!

Cho dù trúng chiêu cũng không quên cắn một miếng thịt từ trên người hắn.

Nhưng giờ phút này hắn cũng không thể không lấy ra bảo vật tương ứng.

Hắn ném một kiện áo giáp tới.

Trông cấp cực kỳ bất phàm.

Lúc Bắc Phong lấy ra, da mặt hắn không khỏi co rút một trận.

Đây cũng là dương mưu!

Diệp Thu Bạch mỉm cười tiếp nhận, đưa cho Tiểu Hắc rồi nói: "Đa tạ Bắc Phong thành chủ."

Nói xong, Tiểu Hắc liền thu áo giáp vào trong nạp giới nữa.

Thấy một màn như vậy.

Bắc Phong càng đau lòng hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận