Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 721 - Binh lâm thành hạ

. . . . . . .

Diệp Thu Bạch bước vào Trọc Tiên cảnh nằm trong Mục Phù Sinh dự kiến trong vòng.

Rốt cuộc, tuy rằng tốc độ tiến bộ của đại sư huynh là chậm nhất trong nhóm đệ tử Thảo Đường.

Nhưng xét về phương diện đạo cơ.

Không ai có thể so được với Diệp Thu Bạch.

Ưu thế của đạo cơ vững chắc sẽ càng ngày càng rõ ràng khi đột phá đến cảnh giới cao hơn.

Giống như hiện tại, Diệp Thu Bạch đột phá đến Trọc Tiên cảnh sơ kỳ không có bất kỳ trở ngại nào!

Hơi thở phát ra khi đột phá cũng sẽ mạnh hơn so với những người khác nhiều.

Trên mặt lộ ra biểu tình kinh hãi!

Diệp Thu Bạch thì nhìn thấy được nhiều thứ hơn.

Khi mà tia lôi đình này xuất hiện trong lòng Mục Phù Sinh.

Giống như chỉ cần tiếp xúc với tia lôi đình này sẽ bị diệt sát ngay tức khắc.

"Như thế nào?"

Mục Phù Sinh truyền âm:

Đồng thời trong cùng cảnh giới, Mục Phù Sinh còn chưa thấy ai có thể là đối thủ của Diệp Thu Bạch.

Tia lôi đình màu vàng kim này so với Huyền âm Tử Lôi trước đó của Mục Phù Sinh mang theo một cỗ lực lượng sát phạt của Thiên Đạo.

Mục Phù Sinh cười cười, ngay sau đó trong lòng bàn tay xuất hiện một tia lôi đình màu vàng kim.

Sau khi Diệp Thu Bạch đột phá liền mở hai mắt, thấy được Mục Phù Sinh, cười hỏi:

Tuy rằng chỉ một tia nhỏ nhưng hơi thở hủy diệt mà nó nó mang đến khiến cho tim bọn họ đập nhanh, dù cho không hề có ý công kích!

Thiên Trừng Thần Lôi, cái tên thật ra chuẩn xác.

Đám người Lâm Trí Nam bên cạnh theo bản năng lui về phía sau một bước!

"Ngươi tới tầng thứ mấy?"

Thay vì nói là lôi đình, không bằng nói nó là trừng phạt mà Thiên Đạo giáng xuống!

"Sư tôn cho ta Cửu Cửu Hồng Mông Thần Lôi Thuật, hiện giờ đã đột phá đến đạo lôi đình thứ hai, Thiên Trừng Thần Lôi."

Quả nhiên ở tầng thứ tám có một điểm sáng duy nhất.

"Cũng không biết tiểu tử Tiểu Hắc kia đến được tầng thứ mấy."

Dứt lời, Diệp Thu Bạch lại đứng dậy đi hướng về tháp tu luyện.

"Tầng thứ sáu, vì muốn hướng lên tầng trên nên ta quyết định hấp thu linh khí trong lệnh bài gỗ rồi mới tiếp tục."

Cách thời điểm Tuyệt Hồn thành đóng cửa cũng không còn thừa bao nhiêu.

Mục Phù Sinh nói:

Vì sao khen thưởng cuối cùng của Tuyệt Hồn thành vẫn không có người nào được đến?

Sau bảy ngày, mặc kệ có người thống trị ba tòa thành trì hay không, có bắt được phần thưởng cuối cùng hay không, tất cả người bên trong đều sẽ bị Tuyệt Hồn thành bài xích ra ngoài.

Bảy ngày nữa sẽ hoàn toàn đóng cửa!

Đúng là hành động phù hợp với tính cách của Mục Phù Sinh.

Hiện giờ thương thế đã khôi phục rồi, tự nhiên phải xông đến tầng thứ bảy một lần.

Thật ra hắn muốn xem xem với cảnh giới kiếm đạo hiện tại, nửa bước Kiếm Tiên, hắn có thể một hơi đột phá đến tầng thứ mấy. . . . . . .

Thời gian trôi qua từng chút từng chút một.

Vừa nói xong, Diệp Thu Bạch ngẩng đầu nhìn về thân tháp, ngay sau đó nhẹ nhàng mỉm cười.

"Được rồi, ngươi tu luyện trước đi."

Hiển nhiên, lực lượng thân thể của Tiểu Hắc cũng đang không ngừng tăng cường thông qua quá trình chiến đấu.

Nhìn điểm sáng này, không có ai nghi ngờ thân phận người bên trong, chỉ có mình Tiểu Hắc mới có thể nhanh chóng lên tới tầng thứ tám như vậy.

Người tu đạo có thể tiến vào trung tâm Tuyệt Hồn thành không có ai mà không phải là tồn tại đứng đầu.

Khi mà các thiên kiêu đến từ các thế lực lớn cùng với thiên kiêu hàng đầu trong tán tu lên đài tranh đấu.

Chênh lệch cũng không có quá nhiều.

Tình huống thống trị cả ba tòa thành từ đầu đến cuối cũng chỉ xuất hiện một lần.

Lần đó diễn ra cách hiện tại hơn một ngàn năm.

Đương nhiên người thống trị cả ba tòa thành khi ấy vẫn không có được phần thưởng cuối cùng.

Có người từng hỏi nhưng người nọ chỉ nói:

"Điều kiện đạt được phần thưởng cuối cùng của Tuyệt Hồn thành quá mức hà khắc."

"Gần như không ai có thể thỏa mãn."

Cũng chính là một tầng cuối cùng của tháp tu luyện.

Lúc này Tiểu Hắc đã lên tới tầng thứ chín!

"Hiện giờ bọn họ đang trong thời khắc mấu chốt, không tới thời điểm bất đắc dĩ không thể quấy rầy bọn họ."

"Muốn giải quyết Luyện Ngục thành cần phải dựa vào ba người Diệp Thu Bạch."

Lâm Trí Nam lập tức lắc đầu nói:

"Nếu không thì gọi mấy người Diệp Thu Bạch ra?"

"Vô Gian Luyện Ngục tìm tới nơi này rồi."

Nhạc Chính Trì có chút ngưng trọng, nói:

"Chúng ta đi chuẩn bị một chút."

Lúc này Nhạc Chính Trì đã đột phá đến Trọc Tiên cảnh hậu kỳ.

Thần Huy, Tô Mộ U cũng đột phá.

Ba người đã dừng lại ở Trọc Tiên cảnh trung kỳ một thời gian dài, linh khí đạt được bên trong tháp tu luyện đủ cho bọn họ đột phá.

Lâm Trí Nam và Miêu Bang thì đột phá đến Trọc Tiên cảnh trung kỳ.

Miêu Bang nhíu mày nói:

"Với thực lực hiện tại của chúng ta, nếu đối phương sử dụng bí pháp tiến vào Địa Tiên cảnh, e là vẫn không ngăn cản được."

Khi Nhạc Chính Trì cảm nhận được động tĩnh bên ngoài tường thành lập tức cùng mấy người Tô Mộ U kết thúc tu luyện.

Rốt cuộc mấy người Phan Tà cũng tìm được vị trí của Tinh Vân thành.

Hôm nay.

Có thể thành công rời khỏi Tuyệt Hồn thành đồng thời tiến tới một cửa cuối cùng, không một ai không có thực lực cảnh giới tăng thêm nhiều.

Nhưng truyền thừa, thiên tài địa bảo bên trong vẫn khiến vô số thiên kiêu đỏ mắt.

Mọi người cũng không biết chi tiết thế nào.

Lúc này ở tầng thứ tám lại có hai điểm sáng, hiển nhiên là Diệp Thu Bạch cùng với Mục Phù Sinh.

Nhạc Chính Trì gật đầu tán thành lời Lâm Trí Nam.

"Không sai, chúng ta giữ chân đối phương trước đi."

Bên ngoài tháp tu luyện có thêm ba bóng dáng.

Đám người Nhạc Chính Trì xoay người nhìn lại, chính là ba người Tiên Viên thôn!

Viên Hán lên tiếng hỏi:

"Đã xảy ra chuyện gì?"

Lâm Trí Nam thuật lại sự tình.

Viên Hán lập tức nói:

"Không cần quấy rầy bọn họ, chúng ta đi cùng các ngươi giữ chân trước."

Mọi người gật đầu. . . . . . .

Giờ phút này, bên ngoài tường thành Tinh Vân thành.

Phan Tà nhìn Khâu Căn Ngân bên cạnh, hỏi:

"Thế nào, bên trong có hơi thở sao?"

Sau khi biết được vị trí của Tinh Vân thành.

Phan Tà lập tức gọi bốn người Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện tới.

Dù sao thì hành động lần này phải đảm bảo không được xuất hiện chuyện ngoài ý muốn. .

Nếu như thất bại lần nữa, lão tổ chắc chắn sẽ trách tội!

Phan Tà không dám tưởng tượng hậu quả sẽ như thế nào.

Khâu Căn Ngân gật đầu, lạnh nhạt nói:

"Đã tới."

Vừa dứt lời, bóng dáng đám người Nhạc Chính Trì xuất hiện trên tường thành.

Phan Tà cười dữ tợn đảo mắt qua mấy người, cuối cùng lại khẽ nhíu mày.

"Như thế nào, ba người kia đâu?

Núp ở phía sau không dám ra mặt sao?"

Mấy người Lâm Trí Nam tự nhiên biết ba người trong miệng Phan Tà là ai.

Vì thế cười đáp:

"Không ở đây thì như thế nào, ở đây thì như thế nào?"

Nghe vậy, Phan Tà cười lạnh một tiếng, nói:

"Các ngươi, còn chưa đủ tư cách."

Ở trong mắt Phan Tà.

Bí pháp là để dành cho ba người Diệp Thu Bạch.

Bởi vì ba người Diệp Thu Bạch mới là mối họa lớn nhất trong lòng Vô Gian Luyện Ngục bọn họ.

Thiên phú và thực lực quá mức cường đại, cường tới nông nỗi khiến cho tim bọn hắn phải đập nhanh.

Nếu như ba người bọn họ không ở đây, Phan Tà tuyệt đối sẽ không sử dụng bí pháp.

Thấy thế, Thần Huy lấy trường thương ra, hơi thở bùng nổ!

Hắn hét to:

"Như thế nào, ngươi chắc chắn có thể ăn được chúng ta?"

Trọc Tiên cảnh hậu kỳ?

Phan Tà cười dữ tợn nói:

"Thì sao, ha ha, đột phá đến Trọc Tiên cảnh hậu kỳ liền cảm thấy mình có thể là đối thủ của chúng ta sao?"

"Nếu bọn họ không ra, vậy dùng các ngươi khai đao trước!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận