Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1021 - Để lộ tin tức, Ma Lạp buông xuống

. . . .

Tuy rằng chỉ cần dán phù triện dán ở những vị trí được chỉ định là hoàn thành nhiệm vụ.

Nhưng mà bốn vị trí này cách nhau khá xa.

Nếu như không có Vân Huyễn đan chống đỡ, với thực lực của mấy người Doãn Sĩ Liêm cần phải đi vòng vèo bốn mới dán được một phù triện, ra ngoài nghỉ ngơi một chút mới tiến tới vị trí thứ hai.

Sau khi ăn Vân Huyễn đan phối hợp với thực lực của bọn họ thì chống đỡ năm ngày trong đầm lầy hẳn là không có bất kỳ vấn đề gì.

Vào ngày thứ ba, mấy người Mục Phù Sinh đã dán xong tờ phù triện thứ ba vào đúng vị trí.

Trên đường cũng gặp phải một ít ma thú đầm lầy, đại bộ phận đều có thực lực tương đương với người tu đạo Thần Tướng cảnh đỉnh, cũng có mấy con ma thú đạt tới Thần Vương cảnh!

Chỉ mới khu vực ngoài rìa Vân Mộng trạch mà ma thú đã có đạt tới Thần Vương cảnh rồi.

Lúc này Trình Dao vừa muốn nói gì đó nhưng đột nhiên ngọc bội trong ngực nàng bắt đầu lập loè, một tin tức truyền vào trong đầu Trình Dao khiến sắc mặt nàng thay đổi.

Sắc mặt Trình Dao hơi trầm xuống, nhìn thoáng qua mọi người, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên thân Mục Phù Sinh, gằn từng chữ một nói:

Mục Phù Sinh cầm bản đồ nhìn rồi nói:

"Làm sao vậy? Có chuyện gì xảy ra sao?"

"Vị trí cuối cùng ở nơi nào?"

"Vì sao vậy?"

Không hổ danh là nơi được xưng sinh mệnh cấm khu.

"Ta cảm thấy chúng ta nên tranh thủ thời gian rời đi."

Diệp Thu Bạch nhìn về phía Mục Phù Sinh.

Cũng khó trách tài nguyên ở Vân Mộng Tinh Vực lại trân quý.

Yến Huyền nhận ra sự khác thường của Trình Dao đầu tiên nên quan tâm hỏi han:

Lời Trình Dao nói tiếp theo cũng đã chứng thực dự cảm bất hảo này.

"Cách không xa, hẳn là nửa ngày có thể tới nơi."

"Ở Vân Mộng thành, trong thời gian gần đang mạnh mẽ tìm kiếm những kẻ nằm vùng, vốn không thu hoạch được gì."

Mọi người nghe vậy đều là chăm chú nhìn Trình Dao.

Trong lòng Doãn Sĩ Liêm có dự cảm bất hảo.

Trình Dao đưa mắt nhìn về phía Tiểu Hắc.

"Nội dung là. . . . . . Người trong bức họa có phải ở Vân Mộng thành hay không, sau đó lại đến nơi nào."

Sắc mặt Diệp Thu Bạch hơi trầm xuống.

"Nhưng mà mấy ngày nay bọn nằm vùng đột nhiên bắt đầu mạo hiểm hành động, điên cuồng muốn truyền tin tức ra bên ngoài, cuối cùng ở bên ngoài Vân Mộng thành bắt được một tên nằm vùng của Huyết Lang Phái."

"Vậy hiện tại chúng ta làm sao đây, rời đi trước?"

Trình Dao càng nói sắc mặt càng thêm khó coi:

Mục Phù Sinh lên tiếng:

"Đã không còn kịp rồi."

Phương Khung hỏi.

"Tuy rằng bắt được nhưng tin tức cũng đã truyền ra ngoài."

"Xem ra là người Ma Vương vực tìm tới."

Tiểu Hắc gật gật đầu:

"Bất quá có Hạo Thiên Thần Chủ uy hiếp nên người mà bọn họ xuất động chúng ta có thể xử lý."

Nói tới đây.

Tin tức truyền ra ngoài rồi, vậy có nghĩa là đối phương đã phái người chạy tới Vân Mộng trạch, có khả năng đã tiến vào đây!

Người Huyết Lang Phái muốn tìm là Tiểu Hắc!

Tuy rằng không nói gì nhưng mọi người đều hiểu rõ chuyện gì.

"Sau khi tiến vào Vân Mộng trạch ta liền quan sát hoàn cảnh chung quanh một lần, lối ra chỉ có hai đường, dọc theo hai đường kia trở về chắc chắn sẽ đụng phải."

"Tuy rằng dọc theo đường đi ta đều xóa hết mọi dấu vết di chuyển và chiến đấu của chúng ta, cũng ngăn cách hơi thở chung quanh."

"Bất quá xem xé thời gian thì hẳn là bọn họ cũng sắp tìm tới nơi này rồi."

Nếu như không phải Mục Phù Sinh xóa đi dấu vết.

E là vào ngày đầu tiên, người Ma Vương vực và Huyết Lang Phái đã tìm thấy và vây quanh bọn họ rồi.

"Tới."

Đột nhiên, Mục Phù Sinh quay đầu nhìn về phía sau.

Có từng đạo bóng dáng vững vàng dừng chân trên bề mặt đầm lầy.

Trong đó có người Huyết Lang Phái mang nụ cười dữ tợn, tay cầm đại đao.

Là đại năng phương nào nha. . . . . . Có thể tập trung nhiều yêu nghiệt, cường giả chuyển thế để thu làm đồ đệ.

Đồng thời nghĩ đến chuyện bọn họ đến từ một sư môn. . . . . .

Trách không được sẽ có lực lượng thân thể khủng bố như vậy.

Bọn họ không nghĩ tới người này thế mà là vị Ma Chủ kia.

Truyền kỳ về vị Ma chủ tiền nhiệm kinh tài tuyệt diễm khi đó vẫn còn truyền lưu ở giới vực vĩ độ cao.

Ở giới vực vĩ độ cao, ai mà không biết, không hiểu. . .

Ma Lạp cười cười, nhìn về phía Tiểu Hắc.

"Rốt cuộc tìm được ngươi, lần này hẳn là chạy không thoát."

Lang Vương hơi kinh ngạc, đồng dạng đưa mắt chăm chú nhìn Tiểu Hắc:

"Ma Lạp đại ca, hắn chính là vị Ma chủ Ma Vương vực tiền nhiệm kia sao?

Hiện giờ thực lực cũng không ra làm sao."

Lang Vương không hề ái ngại nói ra.

Lời hắn rơi vào trong tai ba người Doãn Sĩ Liêm.

Doãn Sĩ Liêm, Yến Huyền và Trình Dao đều kinh hãi nhìn về phía Tiểu Hắc.

Ma chủ tiền nhiệm của Ma Vương vực?

Tiểu Hắc thì nhìn nam tử áo đen cao lớn, nhíu mày nói: "Ma Lạp. . . . . ."

"Thủ lĩnh Huyết Lang Phái, Lang Vương. . . . . ."

Sắc mặt Doãn Sĩ Liêm trở nên khó coi:

Một người tay cầm kim đao, một người khác thân thể to lớn, khoác áo đen.

Hai người cầm đầu cũng cực kì quen thuộc.

Còn có hơn mười tên nam tử thân khoác áo đen.

Chỉ thấy Tiểu Hắc tiến lên trước một bước, nhìn về phía Ma Lạp nói:

"Có lẽ nhân thủ ngươi mang đến còn chưa đủ."

"Chưa đủ?

Tất cả đều là Thần Vương cảnh, tuy rằng ta không thể ra tay bất quá cũng dư dả rồi đi?"

Trước đó Hạo Thiên Thần Chủ đưa ra hạn chế cho bọn họ, chỉ có thể vượt qua một đại cảnh giới.

Bất quá một đại cảnh giới có thể dễ dàng vượt qua vậy sao?

Huống hồ còn có nhiều người nữa.

Nghe vậy, Tiểu Hắc lại nhếch miệng cười, hai chân bỗng nhiên đạp mạnh xuống đầm lầy bên dưới!

Ma khí bao quanh thân Tiểu Hắc, hai chân cũng không có lún xuống đầm lầy.

Một mảng bùn đất to lớn bắn lên, Tiểu Hắc trực tiếp vọt tới một tên cường giả Thần Vương cảnh hậu kỳ.

Ngay sau đó tung ra một quyền nên vào trên ngực đối phương.

Răng rắc!

Xương ngực tên này đứt từng khúc!

Ngũ tạng lục phủ trực tiếp bị chấn nát!

Tên cường Thần Vương cảnh hậu kỳ này điên cuồng phun máu tươi.

Bên trong máu tươi còn xen lẫn mảnh nội tạng vỡ.

Trong chớp mắt bị đánh bay ngược ra ngoài rơi xuống đàm lầy, không còn sinh cơ, bị đầm lầy dần dần nuốt lấy. . . . . .

Hết thảy đều phát sinh trong thời gian rất ngắn.

Chớp mắt liền kết thúc rồi.

Ma Lạp cùng với những người khác đều kinh hãi nhìn Tiểu Hắc.

Chỉ thấy Tiểu Hắc vặn vặn cổ tay, nhếch miệng cười, nhìn chằm chằm Ma Lạp đang kinh hãi mà nói:

"Ngươi cho rằng qua một thời gian dài, thực lực của ta lại không có một chút tiến bộ sao?"

Dài?

Dài lắm sao?

Mới có bao lâu đâu chứ?

Thế mà lực lượng thân thể từ Thần Tướng cảnh tăng lên đến Thần Vương cảnh rồi?

Một tên cường giả Thần Vương cảnh hậu kỳ cứ bị một quyền hạ gục trong nháy mắt.

Ma Lạp hoảng sợ.

Ngay sau đó ánh mắt tràn ngập sát khí lạnh thấu xương!

"Tốt! Tốt! Không hổ là Ma chủ đại nhân tiền nhiệm vẫn kinh tài tuyệt diễm như cũ, bất quá ngươi cảm thấy ngươi đã bại lộ thiên phú ta còn có thể thả ngươi rời đi?"

Một khi trưởng thành thì bọn họ sẽ nghênh đón kết thúc. . . . . .

Chỉ thấy từ trong thân thể Ma Lạp có ma khí đen nhánh bắt đầu sôi trào, tràn ra quấn quanh thân thể Ma Lạp.

"Nếu ngươi đã tăng lên đến Thần Vương cảnh trung kỳ, như vậy ta cũng có thể tự mình ra tay."

Ma Lạp là Thần Hoàng cảnh hậu kỳ.

"Vẫn còn nằm trong vòng hạn chế của Hạo Thiên Thần Chủ, không sai chứ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận