Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 888 - Luận bàn sao?

. . . .

Phần Viêm cốc ở trong một sơn cốc có liệt hỏa đốt trời.

Chung quanh sơn cốc có sóng nhiệt làm không gian vặn vẹo.

Phải biết rằng cường độ không gian ở Tiên giới cũng không phải là địa phương bình thường khác, thậm chí ngay cả không gian ở giới vực vĩ độ cao cũng không bằng.

Có thể thấy được uy năng của sóng nhiệt lớn đến thế nào.

Hành tẩu trong Phần Viêm cốc.

Ngoại trừ Hoàng Thiên, Liễu Tự Như.

Đám người Diệp Thu Bạch đều cảm giác được làn da đang bỏng cháy.

Từng lá chắn do Thần Hoàng chi hỏa ngưng tụ thành dừng quanh thân đám người Diệp Thu Bạch.

Phải biết rằng ở Tiên giới, đệ tử Phần Viêm cốc đều là người thành thạo chơi hỏa.

Lúc này.

Khi đệ tử Phần Viêm cốc cảm nhận được Thần Hoàng chi hỏa đều thấy kinh hãi!

Phần Viêm cốc cũng không phải dễ dàng tiến vào.

Tuy rằng là Tiên giới.

Máu trong thân thể đều như đang bị thiêu đốt!

Nhưng bọn họ lại không nhìn thấu Thần Hoàng chi hỏa.

Đây cũng chính là điều mà bọn họ kiêu ngạo, tự hào!

Đệ tử Phần Viêm cốc nhìn một màn này, khóe miệng đều không khỏi cong lên.

Cảm giác bỏng cháy cũng biến mất trong khoảnh khắc.

Cỗ Thần Hoàng chi hỏa này, phóng mắt tòan bộ Tiên giới e cũng có thể là ngọn lửa xếp hàng đầu.

Hoàng Thiên phất phất tay.

Lúc này hình như nhận được tin tức.

Chỉ cảm thấy tim mình đập nhanh hơn

Nhưng Hoàng Thiên đã kích hoạt huyết mạch Thần hoàng, hơn nữa còn dung nhập huyết mạch Ngũ trảo kim long và tinh huyết của Lục Trường Sinh.

Lục Trường Sinh cũng không có nói thẳng lý do mang theo các đệ tử tới ở nhờ.

Chỉ thấy Phần Viêm mừng rỡ nhìn Lục Trường Sinh nói:

Chỉ liếc mắt một cái liền nhìn ra trong cơ thể mấy người Diệp Thu Bạch cũng không có bao nhiêu tiên khí.

Đúng là nhi tử của cốc chủ Phần Viêm cốc, đồng thời cũng là thiên kiêu mạnh nhất Phần Viêm cốc hiện tại, Phần Viêm.

"Dẫn đường đi."

Một hình bóng quen thuộc bay nhanh tới đây.

Phẩm chất tiên khí thật sự cao hơn linh khí ở Phàm Nhân Giới quá nhiều.

Hơi thở trên người bọn họ làm đám người Diệp Thu Bạch cảm giác có chút áp bách, vô lực.

Dọc đường đi nhìn thấy nhiều người tu đạo ở Phần Viêm cốc, có người đang tu luyện, có người đang so đấu.

"Lục tiền bối!"

"Lục tiền bối nói đùa, hẳn là ngài tới khiến cho Phần Viêm cốc chúng ta thêm kiến thức chứ."

"Đúng rồi, phụ thân đã ở trong điện chờ sẵn, ta dẫn trước các ngươi tới?"

Lục Trường Sinh cũng không có từ chối.

"Không biết Lục tiền bối tới Phần Viêm cốc có chuyện gì."

Phần Viêm tò mò nhìn thoáng qua mấy người phía sau Lục Trường Sinh.

"Mang theo đệ tử tới rèn luyện một chút, để cho đám gia hỏa không nên thân này thêm kiến thức."

Mà uyển chuyển nói:

Đồng dạng cũng bởi vì một đường đám người Diệp Thu Bạch đi tới quá thông thuận.

Thời điểm ở Phàm Nhân Giới.

Phươn diện thiên phú có thể nghiền áp người tu đạo cùng cảnh giới.

Phương diện thực chiến có thể vượt biên tác chiến.

Nhưng mà lúc này đến Tiên giới.

Gặp phải những người tu đạo có cùng cảnh giới ở Phần Viêm cốc.

Sự chênh lệch giữa linh khí và tiên khí làm cho bọn họ cảm thấy thực lực cũng chênh lệch theo.

Lục Trường Sinh cảm nhận được cảm xúc của mấy tên đệ tử liền nói.

"Hiện tại, biết được thiên ngoại hữu thiên đi?"

Vô số ngọn lửa giống như tinh linh chơi đùa chung quanh Phần Viêm cung, mỗi một ngọn lửa đều ẩn chứa hỏa chi đạo tắc cực kỳ tinh thuần.

Nơi này là nơi dồi dào hỏa chi đạo tắc nhất.

Đây là địa phương mà cốc chủ Phần Viêm cốc cư ngụ.

Ở Phần Viêm cung.

Có sư tôn nào mà đả kích đệ tử như vậy sao?. . . . . .

Lục tiền bối thật sự là sư tôn của bọn họ sao?

Nhưng mà Lục Trường Sinh đây là người phương nào chứ?

Hoàng Thiên và Liễu Tự Như lại một lần xem nhẹ Lục Trường Sinh.

Chỉ nghe Lục Trường Sinh trực tiếp đả kích thêm:

"Nếu đã biết, vậy đừng gây chuyện khắp nơi, các ngươi không đánh lại ai cả!"

"Thành thành thật thật chăm chỉ tu luyện cho ta!"

Hoàng Thiên: ". . . . . ."

Liễu Tự Như: ". . . . . ."

Phần Viêm: "???"

A???

Dùng mấy lời này để tạo lòng tin cho các đệ tử.

Chăm chỉ tu luyện là có thể dễ dàng vượt qua bọn họ.

Sư tôn bình thường sẽ an ủi đệ tử của mình, nói các ngươi có thiên phú không kém, chẳng qua thua kém hoàn cảnh tu luyện mà thôi.

Dựa theo loại cốt truyện này.

Hoàng Thiên và Liễu Tự Như nhìn về phía Lục Trường Sinh, mỉm cười.

Đám người Diệp Thu Bạch gật gật đầu.

Nếu như thao túng để các ngọn lửa này đồng thời nổ tung.

Không biết uy năng sẽ lớn tới mức nào.

Phần Viêm vừa mang theo mấy người tiến vào cung điện vừa cười nói:

"Lục tiền bối, phụ thân ta đang chờ bên trong."

Lúc này có một tiếng nói sang sảng truyền đến.

"Lục tiên hữu, ngô nhi không chỉ một lần hai lần nói về ngươi với ta!"

Cùng với tiếng nói truyền đến là một nam tử cao lớn trông hơi tục tằng sải bước đi tới.

Hai ba bước liền tới trước mặt Lục Trường Sinh.

Khi Lục Trường Sinh đánh giá cốc chủ Phần Viêm cốc thì cốc chủ cũng đánh giá Lục Trường Sinh.

Hắn không khỏi cảm thấy kinh hãi.

Quả nhiên đúng như lời Phần Viêm nói.

Căn bản không cách nào dò xét người này sâu cạn thế nào.

Vừa thấy thì cảm thấu bất quá chỉ là một người bình thường.

Nhưng người có thể tiến vào Phần Viêm cốc mà lại không có bị ngọn lửa chung quanh thiêu đốt có thể là người thường sao?

Cốc chủ Phần Viêm cốc hơi thu liễm sự nghi ngờ cùng với ngạo khí của người thân ở địa vị cao.

"Lục tiên hữu, mục đích ngươi tới nơi này ta cũng đã nghe tiểu tử Phần Viêm nói."

"Trông mấy đệ tử của ngươi cũng không phải người Tiên giới chúng ta?"

Lục Trường Sinh cười nói:

"Ta không có chỗ ở cố định, thích du lịch bên ngoài cho nên đệ tử ta thu cũng không phải người Tiên giới."

"Thì ra như thế."

Cốc chủ cười nói:

"Muốn hoàn toàn chuyển hóa linh khí trong cơ thể thành tiên khí cần phải tốn không ít thời gian, nếu không cứ để đệ tử của Lục tiên hữu luận bàn với đệ tử Phần Viêm cốc chúng ta?"

"Cũng để Lục tiên hữu nhìn xem đệ tử Phần Viêm cốc chúng ta có lọt vào pháp nhãn của tiên hữu ngươi hay không."

Luận bàn nha. . . . . .

Lục Trường Sinh tự nhiên hiểu rõ.

Đối phương muốn kiến thức bản lĩnh của mình từ trên người đám Diệp Thu Bạch.

Bất quá.

Nhưng mà luận đạo luận bàn kiểu này cũng hoàn toàn không có chuyện hạ tử thủ cùng với kết thù kế oán.

Đồng thời cũng có thể cho đám tiểu tử Diệp Thu Bạch hiểu rõ bọn họ sự chênh lệch giữa mình với người tu đạo ở Tiên giới.

Có thể nói là trăm lợi mà không hại.

Vì thế Lục Trường Sinh liền gật gật đầu đồng ý.

Cốc chủ cười nói:

"Vậy các vị nghỉ ngơi trước đi, hay hiện tại có thể bắt đầu rồi?"

Lúc này không đợi Lục Trường Sinh mở miệng thì Diệp Thu Bạch phía sau liền dẫn đầu đáp:

"Không cần nghỉ ngơi!"

Hồng Anh cũng nói:

"Ta cũng muốn nhìn một chút xem chênh lệch lớn đến mức nào."

Mấy người Tiểu Hắc, Thạch Sinh cũng nhẹ nhàng gật gật đầu.

Trong mắt tràn đầy chiến ý!

Lục Trường Sinh không khỏi nhíu mày.

Vẫn là cái tính này. . . . . .

"Một khi đã như vậy thì xin cốc chủ cứ an bài."

Nghe vậy.

Cốc chủ cao giọng cười to:

"Người tu đạo đúng là phải có tinh thần tranh đua!"

"Được! Phần Viêm, ngươi an bài đi, cử hành ở Phần Viêm đài!"

Phần Viêm gật đầu lập tức rời khỏi an bài chuyện này.

Chuyện luận bàn nhanh chóng truyền khắp toàn bộ Phần Viêm cốc!

Trong lúc nhất thời.

Lục Trường Sinh cùng với mấy đệ tử khiến cho người Phần Viêm cốc chú ý và bàn tán sôi nổi. . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận