Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1024 - Lấy thân ngự trận, cơn lốc phù triện

. . . .

Ở khu vực trung đoạn Vân Mộng trạch.

Ảo cảnh do sương mù tạo ra gây ảnh hưởng lớn hơn lên người tu đạo.

Dù cho cường giả Thần Vương cảnh cũng chỉ chống đỡ ảo cảnh sương mù trong một khoảng thời gian hữu hạn.

Người tu đạo Thần Vương cảnh sơ kỳ của Huyết Lang Phái cùng Ma Vương vực đã bắt đầu tiêu hao linh khí nhanh chóng.

Bất quá Ma Lạp cũng không có quản mấy chuyện này.

Đối với hắn mà nói, chuyện quan trọng nhất lúc bây giờ chính là diệt trừ Tiểu Hắc.

Tuyệt đối không thể để cho Ma chủ tiền nhiệm sống sót!

Lôi đình chi lực cường đại hoàn toàn đánh chết đám Thần Vương cảnh sơ kỳ đã tiêu hao linh khí vì chống đỡ sương mù ảo cảnh.

Sau đó thi thể vô lực ngã xuống đầm lầy, dần dần bị đầm lầy nuốt hết. . . . . .

Thì có vô số tia lôi đình li ti từ chín cột sáng quay chung quanh bọn họ tản ra, không ngừng bắn vào thân thể đám người tu đạo!

Điện lưu xuyên qua với gân cốt phá hủy sinh mệnh lực, khiến tất cả hóa thành thi thể.

Từng tia lôi đình ngưng tụ thành hóa thành chín cột sáng lớn vây quanh đám người Ma Lạp.

Ma Lạp âm trầm nhìn một màn này, cắn răng nói:

Nhưng mà trong một khắc này.

Ma Lạp cùng đám cường giả Thần Hoàng cảnh cũng nhanh chóng ra tay.

Không đợi bọn họ phản ứng.

Phía trước đám người Ma Lạp bỗng có từng tờ phù triện dán trên chạc cây đột nhiên phát ra lôi đình dày đặc!

Thân thể bọn họ bị cháy đen, tản mát mùi khét gay mũi.

"Nhưng mà hình như quá coi thường ta rồi. . . . . ."

Ầm!

Dứt lời Ma Lạp nhìn sang một tên Thần Hoàng cảnh bên cạnh.

Phát động công kích đánh nát phù triện!

"Xem ra. . . . . . Là muốn dẫn chúng ta đi loanh quanh, trong quá trình đi loanh quanh sẽ bị giết dần, khiến tất cả chúng ta lưu lại nơi đây."

Thần thức toàn bộ khai hỏa rút tất cả phù triện mai phục phía trước ra, hơn năm mươi tờ.

Hắn chậm rãi bay lên không trung, đôi cánh quạt quạt, cuồng phong thổi quét cả khu vực.

Tên cường giả Thần Hoàng cảnh làm xong cũng nhanh chóng quay về bên người Ma Lạp, trầm giọng nói:

"Ta hiểu rõ."

Tên cường giả Thần Hoàng cảnh này hét to một tiếng, cánh màu đen sau lưng bắt đầu phóng đại.

"Chắc chắn phía trước bọn họ còn bố trí các bẫy rập tương tự."

Người tu đạo Thần Vương cảnh đều cảm giác nhẹ nhõm hơn hẳn.

Trong lúc nhất thời.

Phá tan tán cây cổ thụ rậm rạp xung quanh, vây tất cả mọi người ở bên trong!

Tên cường giả Thần Hoàng cảnh này gật gật đầu, ngay sau đó hơi thở bùng nổ, phía sau xuất hiện một đôi cánh to lớn màu đen.

"Trong phạm vi thần thức có thể dò xét đã không còn phù triện nữa."

"Kế tiếp ta sẽ dùng toàn lực hộ tống các ngươi đi tới, đến lúc đó liền giao cho ngươi."

Ma Lạp gật đầu.

Thân thể cũng dẫn đầu phóng về phía trước.

Rốt cuộc nội tình thâm hậu đến mức nào!

Chỉ có một đoạn ngắn mà mai phục hơn năm mươi tờ phù triện. . . . . .

Ma Lạp cùng với Lang Vương nhìn thấy số lượng phù triện đều không khỏi nhíu mày.

Không chỉ thân thể càng thêm uyển chuyển nhẹ nhàng mà lực cản cũng không còn.

Đồng thời nồng nộ sương mù cũng bắt đầu nhanh chóng hạ thấp!

Tựa như đôi cánh màu đen to lớn này này thật lớn màu đen giúp bọn họ chống đỡ phần lớn sương mù.

Bất quá phạm vi lớn chống đỡ lớn như thế cũng làm cho linh khí của tên cường giả Thần Hoàng cảnh này nhanh chóng xói mòn.

Vì vậy nên đám người Ma Lạp bắt đầu tăng tốc!

Khoảng cách với đám người Tiểu Hắc càng ngày càng ngắn. . . . . . .

Đám người Tiểu Hắc đang di chuyển phía trước tự nhiên cũng chú ý tới điểm này.

Doãn Sĩ Liêm quay đầu nhìn thoáng qua, nhìn thấy đôi cánh màu đen to lớn thấp thoáng, vội vàng hỏi:

"Chúng ta làm sao bây giờ?

Tiểu Hắc ngẩng đầu nhìn Ma Lạp, thương thế trên người đã hoàn toàn khôi phục, cường độ thân thể đã gia tăng không ít.

"Thật sự có chút thủ đoạn, xem ra bên cạnh ngươi cũng có trợ lực đó, chỉ tiếc là không đủ lực thực."

Ma Lạp cười lạnh nói:

Hoàn toàn vây quanh!

Vô số bóng dáng từ trong đôi cánh màu đen bay ra chắn hai bên đám người Tiểu Hắc, tạo thành một vòng vây kín không kẽ hở.

Đột nhiên một đôi cánh màu đen đã xuất hiện phía trên đầu đám người Tiểu Hắc!

Yến Huyền tiếp nhận phù triện, có chút thấy khó hiểu.

Mục Phù Sinh liếc mắt, dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc mà nhìn Yến Huyền.

"Hiện tại các ngươi bỏ chạy, bọn họ sẽ nghi ngờ liền."

Mấy chục tờ phù triện trước đó là Mục Phù Sinh cố ý bố trí, cũng không che giấu quá kỹ.

Bắt đầu từ Lôi ngục chấn phù, mục đích thật sự của Mục Phù Sinh là muốn cho Ma Lạp hoài nghi phía trước có mai phục.

Sau đó lại dùng mấy chục tờ phù triện làm mồi cố ý cho bọn họ rút ra.

Như vậy có lẽ sẽ khiến cho Ma Lạp nghĩ rằng nguy hiểm đã bị thanh trừ.

Chỉ cần bọn họ phấn khởi tiến tới là được.

"Các ngươi còn muốn chạy hướng nào?!"

"Vì sao phải đợi tới lúc đó mới bỏ chạy?"

"Đến lúc khởi động trận pháp, các ngươi trực tiếp sử dụng phù triện này bỏ chạy."

Đột nhiên Mục Phù Sinh ngừng lại, ném ba tờ Thiên lôi độn phù cho ba người Trình Dao rồi nói:

"Hẳn là còn có biện pháp nào khác."

Trình Dao nhìn thấy Mục Phù Sinh vẫn bình đạm nên nhẹ giọng nói:

Không chỉ có phù triện bày ra bị thanh trừ hơn phân nửa mà hiện tại phỏng chừng không bao lâu bọn họ sẽ đuổi kịp chúng ta!"

Điều này khiến cho Ma Lạp phải nhíu mày.

Loại năng lực huyết mạch này vì sao trước đó hắn chưa từng nhận biết?

Chẳng lẽ là tên này có cơ duyên nào khác?

Tốc độ khôi phục nhanh như vậy, còn có thể chuyển biến thành lực lượng thân thể, huyết mạch năng lực thật nghịch thiên, đã hoàn toàn vượt quá nhận thức của Ma Lạp!

Dù cho huyết mạch của mấy tên Thần Chủ kia cũng không có khủng bố đến mức này!

"Có lẽ ngươi chủ động đi theo ta, không phản kháng, ta còn có thể tha cho mấy tên sư huynh đệ của ngươi một mạng."

Ma Lạp chủ động đưa ra điều kiện.

Bắt sống Tiểu Hắc so với trực tiếp chém giết Tiểu Hắc có tác dụng lớn hơn.

Bất quá một khi không có cách nào khác thì hắn cũng chỉ có thể chém giết thôi.

"Có lẽ còn có một lựa chọn khác."

Phương Khung đột nhiên cười nói.

Ma Lạp nhìn về phía Phương Khung mà nhíu mày, kinh nghiệm sa trường và trực giác để cho hắn cảm giác có gì đó không ổn.

Một lát sau cảm giác không ổn liền chuyển biến thành hiện thực.

Lấy bọn họ lấy bọn họ làm trung tâm, chung quanh có chín cây trận kỳ phóng lên cao!

Đồng thời Phương Khung cũng giống như thần minh chậm rãi bay lên đứng giữa chín cây trận kỳ.

Giờ khắc này Phương Khung trở thành trận linh của sát trận trận!

Hai tay hắn không ngừng niết ấn.

Hơi thở hủy diệt bắt đầu không ngừng tản khắp khu vực, khắp không gian.

Nháy mắt không gian liền tràn trở nên u ám.

Hơi thở hủy diệt hóa thành lốc xoáy cuốn lấy đám người Ma Lạp!

Ba người Trình Dao cũng lập tức bóp nát Thiên lôi độn phù trốn khỏi nơi đây.

Lấy thân ngự trận.

Sát trận tịch diệt!

Giờ khắc này, bên dưới Thần Hoàng cảnh căn bản không cách nào chống đỡ sát trận!

Sắc mặt Ma Lạp trở nên âm trầm khi thấy cảnh này.

Không chỉ có sát trận mà còn thêm phù triện.

Từng tờ Lôi ngục chấn phù tạo thành cơn lốc bao phủ lấy đám người!

"Không biết lựa chọn thế này các ngươi có thể tiếp nhận hay không đây?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận