Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 662 - Ta và ngươi ước đoán lẫn nhau

. . . . .

Rừng cây quá mức yên tĩnh, vốn phải có tiếng gió và tiếng ve nhưng giờ đây đều không còn nữa.

Cổ mộc che trời, che cả ánh sáng.

Chỉ có ánh sao thưa thớt xuyên thấu qua tán cây chiếu xuống trên mặt đất tạo thành từng điểm từng điểm sáng.

Trông có vẻ cực kỳ quỷ dị.

Bên trong rừng cây này tràn ngập thần hồn chi lực, không chỗ nào mà không có!

Nhưng giờ phút này không ai chú ý tới sự quỷ của dị rừng cây.

Có một nhóm bốn người đang ở nơi đây.

"Không phải hai người bọn họ ở cùng một tông môn sao? Vì sao hiện giờ lại muốn giết hại lẫn nhau?"

Giờ phút này.

Hai người Mục Phù Sinh và Ninh Tập đều cùng tham dự Vạn vực thi đấu.

"Suy nghĩ nhiều như vậy làm gì, để cho hai người bọn họ tàn sát lẫn nhau đối với chúng ta mà nói không phải cơ hội rất tốt sao?"

Hai người đều là đệ tử thiên kiêu của Thánh Phù tông, bốn người đang xem biết rõ chuyện này.

Mục Phù Sinh nhẹ nhàng cười, nói:

Trước mặt bọn họ có hai tên phù sư tay cầm phù bút, cả hai đứng đối diện nhau, bầu không khí giương cung bạt kiếm căng thẳng!

Ninh Tập nhìn Mục Phù Sinh, nở nụ cười dữ tợn nói:

Dù sao Thánh Phù tông là thế lực đứng đầu giới vực trung vĩ độ.

Đúng là hai người Mục Phù Sinh và Ninh Tập!

"Không rõ ràng lắm, có khả năng muốn độc chiếm bí cảnh truyền thừa đi."

Ninh Tập một tiếng hừ lạnh, nói:

Cho nên ít nhiểu sẽ được mọi người chú ý tới.

"Xem ra ngươi đã biết được bí mật ở thành trì bên ngoài?"

"Ngươi làm thế nào mà nhận ra được?"

"Không thể không nói, ngươi bị trấn áp lâu như vậy nên khả năng diễn cũng xuống dốc theo đi nha?"

Nhưng mà lại có điểm không đúng.

Mục Phù Sinh quan sát trên dưới một lượt.

"Đều là đồng môn với nhau, ta ghi hận làm gì chứ?"

Hắn cực kỳ đề phòng tất cả những người chung quanh mình, cẩn thận vạn phần.

Nhưng mà trong thời gian gần đây tiếp xúc khá nhiều, Mục Phù Sinh đã sớm thăm dò rõ tính cách của Ninh Tập.

Sau khi Mục Phù Sinh biết được chuyện thành trì trấn áp linh hồn thể.

Nhưng khúc mắc trong lòng sẽ không dễ dàng biến mất như thế.

Sau khi nhìn thấy thiên phú của Mục Phù Sinh hắn đồng dạng cũng chùn bước.

Ninh Tập sẽ nhường nhịn vì đại cục, việc chung.

Khi hắn tiến vào bí cảnh thần hồn này, Ninh Tập cũng đồng dạng xuất hiện.

Mục Phù Sinh khẽ gật đầu, chính là với một câu đơn giản này đã giúp cho Mục Phù Sinh xác định Ninh Tập bị đoạt xá rồi.

Câu trả lời nghe có vẻ không hề bất thường, không hề có chút dối trá.

Bản thân Ninh Tập mà nghe hắn hỏi câu này, không chừng cũng sẽ nói ra lời tương tự.

Quả nhiên, tuy rằng Ninh Tập vẫn duy trì thói quen vốn có và giọng điệu khi nói chuyện không khác gì.

Ninh Tập lắc đầu cười nói:

"Trước đó ta chiếm mất một danh ngạch cho đệ đệ ngươi tiến vào Thánh Phù Tổ Địa, ngươi vẫn còn ghi hận trong lòng sao?"

Trên đường, Mục Phù Sinh bắt đầu dò hỏi:

Tuy rằng sẽ trả lời tương tự nhưng biểu tình cũng không quá mức tự nhiên.

Đương nhiên biểu tình tự nhiên cũng là giả vờ.

Chắc chắn linh hồn thể đoạt xá Ninh Tập rồi cũng có được hết tất cả ký ức của Ninh Tập.

Có ký ức này.

"Ninh Tập" tự nhiên sẽ cẩn thận hơn, tránh cho mình bị phát hiện trước khi thực lực hoàn toàn khôi phục.

Như vậy hắn sẽ thật cẩn thận, cẩn thận một cách dị thường khi hành sự.

Trước khi Mục Phù Sinh hỏi cũng đã đoán được câu trả lời của Ninh Tập.

Nhưng mà giọng điệu khi trả lời cùng với những biểu cảm rất nhỏ mới là điểm mà Mục Phù Sinh muốn chú ý trọng điểm.

Quả nhiên.

Con đường thứ ba đó là cắn nuốt thần hồn của những người khác.

Còn đường thứ hai là lẳng lặng tu luyện để dần dần khôi phục, cần hao tốn một thời gian dài mới được.

Con đường thứ nhất chính là cắn nuốt thiên tài địa bảo có ích cho thần hồn hoặc là cướp lấy bảo vật truyền thừa bên trong bí cảnh.

Muốn nhanh chóng khôi phục chỉ có ba con đường.

Sau khi đoạt xá, linh hồn thể vốn suy yếu mà còn vật lộn với linh hồn của Ninh Tập, đã tiêu hao một ít rồi.

Rất rõ ràng,"Ninh Tập" này coi trọng thần hồn của Mục Phù Sinh.

Đồng thời chuẩn bị khởi động phù triện phòng ngự dán toàn thân trên dưới giống như một bộ quần áo.

Cũng đúng lúc này.

"Ninh Tập" cắn câu, bắt lấy cơ hội, muốn đánh lén Mục Phù Sinh.

Mục Phù Sinh trực tiếp sử dụng một ít phù triện phòng ngự chống đỡ công kích của Ninh Tập đồng thời dự đoán xem Ninh Tập bị đoạt xá sẽ có thực lực như thế nào, chỉ dừng lại cảnh giới vốn có của Ninh Tập hay tăng, giảm đi.

Khoảnh khắc xác định Ninh Tập bị đoạt xá rồi vẫn giữ nguyên thực lực, chỉ là có thần hồn càng cường đại hơn thì Mục Phù Sinh nhanh chóng thối lui về phía sau.

Vì thế nên có cảnh tượng hiện tại.

Ninh Tập nhìn về phía Mục Phù Sinh, ánh mắt tràn ngập sự tham lam, cười dữ tợn nói:

"Thần hồn của ngươi rất không tồi, ở giai đoạn này mà đã tu luyện ra hồn hỏa, dù cho bổn tọa lúc ở cảnh giới như ngươi cũng không thể làm được."

"Nhưng mà ngươi còn không cách nào phát huy ra uy lực lớn nhất của hồn hỏa, hay là giao cho bổn tọa đi."

Tay cầm lấy một tấm Thiên lôi độn phù, tay trái nắm một phù triện sát phạt Địa Tiên cấp.

Nhưng vì bảo đảm an toàn nên hắn cũng không có vội vàng vạch trần.

Suy luận tới đây, Mục Phù Sinh đã có thể xác định thân phận của Ninh Tập.

Khi mà ngươi có khúc mắc với một người nào đó thì biểu hiện như thế là bình thường.

Nếu như là Ninh Tập thật sự, lúc nói lời này vẻ mặt phải hơi mất tự nhiên, hoặc là có động tác nhỏ nào khác.

Vì cẩn thận nên Ninh Tập tỏ vẻ cực kỳ rộng lượng, làm bộ không có bất kỳ thù hận gì khi đáp lời.

Hiển nhiên lúc "Ninh Tập" đối mặt với Mục Phù Sinh đã lựa chọn con đường thứ ba.

Mục Phù Sinh nghe được lời này liền cười cười:

"Nếu là thời kỳ ngươi toàn thịnh, có lẽ ta thật sự không có cách nào chống lại, dù sao hiện giờ ngươi đã suy yếu mà lực lượng thần hồn vẫn cường đại thế này."

"Chỉ là đáng tiếc, ngươi còn chưa hoàn toàn khôi phục."

"Ninh Tập" không quan tâm cười nói:

"Đủ dùng, tuy rằng ngươi cô đọng ra hồn hỏa nhưng ngươi cũng không có thăm dò rõ ràng phương pháp sử dụng lực lượng thần hồn chính xác."

Dứt lời.

Giữa hai chân mày Ninh Tập có lực lượng thần thần hồn tràn ra!

Ngay sau đó hắn lấy lực lượng thần hồn làm tay cầm lấy phù bút, bắt đầu khắc dấu phù triện.

Đồng thời vài luồng lực lượng thần hồn còn lại hóa thành kim châm, từ các phương hướng khác nhau xỏ xuyên qua đầu Mục Phù Sinh!

Hai mắt Mục Phù Sinh hơi co lại.

Năng lực khống chế thần hồn của đối phương đúng là mạnh mẽ hơn hắn rất nhiều.

Vừa khống chế khắc dấu phù triện vừa có thể thi triển công kích.

Thấy thế, Mục Phù Sinh cũng không dám khinh thường, lực lượng thần hồn bùng nổ bao bọc quanh thân mình, hình thành một lá chắn.

Ngay sau đó mở ra phòng ngự bằng phù triện, một tầng lôi thuẫn bao trùm chung quanh Mục Phù Sinh!

Ninh Tập nhẹ nhàng cười nói:

"Phù triện phòng ngự được chuẩn bị rất sung túc, nhưng mà số lượng cũng không phải mấu chốt để thủ thắng."

"Huống hồ, sư tôn ngươi không có dạy ngươi phù triên không đặc thì thì không cách nào chống đỡ công kích thần hồn sao?"

Nhưng mà khi mấy cây kim thần hồn muốn xuyên thấu qua lôi thuẫn thì lại không cách nào trực tiếp xuyên qua!

Ngược lại bị lôi thuẫn ngăn cản bên ngoài!

Ninh Tập thấy thế hơi sửng sốt.

Ngay sau đó đã nhận ra phía trên lôi thuẫn thế mà có lực lượng thần hồn bao trùm!

Mục Phù Sinh cười nói:

"Trước khi tiến vào Tuyệt Hồn thành ta đã suy xét tới khả năng sẽ có bí cảnh lợi dụng lực lượng thần hồn công kích mà đưa ra khảo nghiệm này kia vân vân, cho nên khắc dấu một đống phù triện chuyên đối kháng thần hồn chi lực, hẳn là không dư thừa đi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận