Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 614 - Cây liễu ra tay, chiến Lục Trường Sinh

. . . . . . . . . .

"Ngươi làm như thế nào?"

Thấy Lục Trường Sinh buông bút xuống, cây liễu lên tiếng hỏi.

Lục Trường Sinh buông tay: "Cứ như vậy mà làm thôi."

"Suy xét mình cần cái gì, thiếu cái gì, hướng tới phương diện đó bổ túc là được."

"Nhưng đúng là rất khó, lần này thế mà tốn hết mấy tháng thời gian của ta!"

Cây liễu: ". . . . . ."

Nàng muốn lặp lại một câu mà Lục Trường Sinh từng.

Thăng cấp Cửu U Hoàng Tuyền đại trận.

Đều chỉ là tốn mấy ngày mà thôi.

Nhưng hồi tưởng lại những chuyện kinh thiên động địa mà trước đó Lục Trường Sinh làm ra.

Còn có luyện đan gì đó nữa.

Mấy tháng liền tạo ra công pháp huyền diệu như thế.

Lục Trường Sinh bỗng nghĩ.

Ngươi không trang bức sẽ chết sao?

Mấy tháng đối với biến thái không theo lẽ thường như Lục Trường Sinh này mà nói đúng là có chút quá dài.

Ngươi còn muốn thế nào?

Mấy tháng hả?

Bày ra đại trận xuyên qua giới vực.

Bước tiếp theo là phải xem thử uy lực cùng tính kiêm dung thiên địa quy tắc chi lực như thế nào.

Giống như bố trí Cửu U Hoàng Tuyền đại trận.

Hiện giờ vẫn đang còn trên lý luận, chưa có kết quả thực tiễn.

Lúc này.

Công pháp đã sáng tạo ra rồi.

Trên mặt Lục Trường Sinh nở rộ nụ cười, hai mắt cong thành hai vầng trăng non.

"Sao. . . . . . Làm sao?"

"Ta đột nhiên nhớ tới hôm nay còn chưa có bắt đầu tu luyện!

Đột nhiên, Lục Trường Sinh quay đầu nhìn về phía Liễu Tự Như đang nhàn rỗi không có việc gì duỗi người bên cạnh.

Lập tức giơ tay phải thò về hướng Liễu Tự Như, năm ngón tay khép lại.

Phải tìm ai tới thử đây?

Còn Liễu Tự Như ra sao?

Hình thành một cái lồng giam, Liễu Tự Như bị vây ở trong đó.

Tức khắc không gian quanh thân Liễu Tự Như bắt đầu điên cuồng đè ép!

Nhận ra ánh mắt của Lục Trường Sinh, sắc mặt Liễu Tự Như cứng đờ.

Giống như tới biên giới đột phá rồi cho nên phải nhanh chóng đi bế quan!"

Nói xong thì lòng bàn chân giống như có bôi thêm mỡ vội vàng chạy!

Nhưng mà Lục Trường Sinh há có thể dễ dàng cho Liễu Tự Như chạy thoát?

Làm sao trong lòng có dự cảm không tốt?

Nhìn nét cười quỷ dị của Lục Trường Sinh, toàn thân Liễu Tự Như run lên, mồ hôi lạnh thấm ướt tấm lưng.

"Tự nhiên là thấy hình như ngươi không có chuyện gì làm, đang rãnh rỗi."

Trông. . . . . . Có chút. . . . . . Quỷ dị?

Ngay cả phản kháng cũng không muốn nghĩ tới.

Trong đầu xuất hiện một suy nghĩ cũng là suy nghĩ cuối cùng.

Xong đời rồi!

Sau đó liền bị Lục Trường Sinh bắt trở về.

Lúc này cây liễu bỗng lên tiếng.

"Hắn không chịu được, dù cho ngươi có thu lực, e là hắn không chết cũng trọng thương."

"Huống hồ công pháp mới vừa sáng tạo, ngươi cũng khống chế được lực độ công kích."

Liễu Tự Như vừa nghe cây liễu nói liền muốn khóc òa.

Chuyện gì đây nha!

Hoàn toàn không có ai bằng Liễu Tự Như!

Thực lực của người tu đạo ở giới vực vĩ độ thấp hắn đã sớm đã thăm dò rõ ràng.

Rốt cuộc nên tìm ai thử công pháp đây?

Lục Trường Sinh có chút buồn rầu.

Quá khi dễ người. . . . . .

Thật sự muốn khóc. . . . . .

Thứ nhất chính là Lục Trường Sinh.

Thứ hai đó là cây liễu.

Còn chim nhỏ, dù cho có được huyết mạch Thần hoàng.

Tuy rằng thực lực của Liễu Tự Như không bằng nhưng vẫn có thể cảm nhận được rốt cuộc nàng cường đại đến mức nào, chênh lệch lớn bao nhiêu!

Lời cây liễu nói hoàn toàn có lý.

Lục Trường Sinh nghe xong liền thả Liễu Tự Như xuống.

Sau đó ghét bỏ nhìn thoáng qua rồi nói:

"Chăm chỉ tu luyện đi, cái bao cát như ngươi thế mà không theo kịp tiến độ luyện quyền của ta."

Liễu Tự Như: ". . . . . ."

Chỉ có hai tồn tại khiến hắn không cách nào thấu.

Lăn lộn ở trong Thảo Đường đã một thời gian.

Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng Liễu Tự Như vẫn hoàn toàn tin tưởng cây liễu.

Lời này quá sỉ nhục người ta mà!

Công pháp gì mà ngay cả thu lực mà hắn cũng có thể chịu được?

Chỉ trong mấy tháng mà đã nghiên cứu ra công pháp mới?!

Dù là giới vực trung vĩ độ cũng như thế!

Miễn bàn tới chuyện có người có thể làm bao cát cho hắn.

Còn ở giới vực vĩ độ cao.

Bản thân hắn còn không rõ có bí mật nào ẩn giấu không.

Có hay thế gia hay tông môn lánh đời linh tinh gì đó không.

Cho nên thôi. . . . . .

Lúc này, cây liễu nói:

"Nếu không, ta giúp ngươi thử đi?"

Đúng lúc nàng cũng muốn thử xem môn công pháp tên "Thái Sơ".

Công pháp có thể khiến nàng cảm thấy khiếp sợ rốt cuộc có uy lực lớn thế nào trong tay Lục Trường Sinh.

Tăng phúc bao nhiêu phần!

Lục Trường Sinh vừa nghe xong, hai mắt tức khắc sáng lên.

"Vậy thử thôi!"

Nói xong.

Cành liễu chung quanh cây liễu không gió mà lay động!

Giống như tóc của ma đầu bay phất phới!

Mỗi một cây cành liễu, thậm chí lá liễu trên cành đều tản ra lực lượng chân lý trong phiến thiên địa này.

Liễu Tự Như nhìn thấy một màn này mà sắc mặt ngưng trọng.

Hăn chưa bao giờ gặp qua cỗ lực lượng thế này!

Dù ở trên người Lục Trường Sinh cũng không có.

Loại này lực lượng này giống như là bắt nguồn từ vũ trụ.

Không.

Có thể nói chính là cỗ lực lượng này thúc đẩy vũ trụ hình thành!

Lục Trường Sinh thấy thế nắm chặt bàn tay.

Tức khắc có một thanh kiếm do kiếm chi đạo tắc hóa thành một xuất hiện trong tay Lục Trường Sinh.

Đồng thời theo Lục Trường Sinh thúc giục công pháp Thái Sơ.

Bên trong kinh mạch và đan điền hắn có các loại thiên địa quy tắc chi lực đồng thời bùng nổ.

Sau đó đều bao phủ lấy thanh kiếm!

Ánh sáng đủ màu sắc từ trường kiếm phát ra.

Nhìn thoáng qua thì không có gì ghê gớm nhưng mà chỉ cần tiếp cận liền có thể phát hiện.

Trong phạm vi mười dặm quanh Lục Trường Sinh, không gian đang không ngừng bị chia cắt!

Từng sợi không gian chi lực từ những cái khe rất nhỏ thẩm thấu ra.

Nhưng nếu chỉ là như vậy thì lại căn bản không cách nào thể hiện ra chỗ huyền diệu của công pháp Thái Sơ này.

Sự chú ý của cây liễu vẫn luôn dừng trên thanh trường kiếm trong tay Lục Trường Sinh.

Thanh trường kiếm này được ngưng tụ và áp súc tới mức cực hạn.

Các loại thiên địa quy tắc chi lực ngưng tụ diễn hóa thành một lực lượng mới.

Loại lực lượng mới không biết tên giống như lực lượng hỗn độn, có tính hủy diệt rất lớn.

Điều này khiến cây liễu cũng không thể không cảm thấy ngưng trọng.

Chỉ thấy cành liễu chung quanh đều bắn về phía Lục Trường Sinh trong khoảnh khắc này.

Giống như vạn tiễn cùng phát!

Mỗi một cành liễu đều xuyên thấu không gian.

Thế mà sinh chi ý cành liễu mang theo lại tu bổ không gian trong nháy mắt.

Có vẻ cực kỳ mâu thuẫn nhưng lực phá hoại lại khiến cho người ta phải cực kỳ sợ hãi!

Liễu Tự Như lập tức ôm lấy Tiểu Thạch Đầu nhảy dựng lên, trực tiếp thoát khỏi ngọn núi Thảo Đường, sắc mặt ngưng trọng, đứng ở xa xa nhìn cảnh tượng chiến đấu.

Cốt Dực Xà Hổ cũng bừng tỉnh trong nháy mắt, kêu ô ô một tiếng rồi vung cánh lớn bay xa.

Lúc này, Lục Trường Sinh cũng ra tay.

Trường kiếm do kiếm chi đạo tắc ngưng tụ thành được nâng qua đỉnh đầu.

Giờ khắc này sắc mặt Lục Trường Sinh bình đạm, ánh mắt u tĩnh.

Trong miệng quát nhẹ:

"Thái Sơ, Vạn vật tịch diệt."

Tiếng nói giống như lôi âm vang vọng khắp toàn bộ Trường Sinh giới!

Chém ra một kiếm khiến cả Trường Sinh giới chấn động!

Nếu không phải Lục Trường Sinh và cây liễu tăng cường không gian của Trường Sinh giới, e là nơi đây đã sớm sụp đổ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận