Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1240 - Công phá cứ điểm!

. . . .

Nguyệt hắc phong cao.

Tuy rằng Tiên Đế và tiên sinh khi thiết kế chiến trường cũng có suy tính đến điểm này.

Giữa núi cao và tường thành có một bình nguyên cực kỳ rộng lớn để một khắc đối phương bước vào bình nguyên sẽ bị phát hiện, phòng ngừa đối phương đánh lén.

Nhưng nếu Tà Ma Vực cố ý che giấu hành tung khí tức của mình cũng sẽ khiến Phàm nhân giới Tiên giới ít đi thời gian chuẩn bị, tuyệt đối ảnh hưởng tới quá trình nghênh chiến.

May mà đám người Diệp Thu Bạch kịp thời phát hiện một màn này.

Trước khi xuất phát, Tiên Đế liền đưa ngọc bội truyền âm cho đám người Diệp Thu Bạch.

Xem ra sớm có tác dụng.

Trước khi xuất động bọn họ đã phái người điều tra bình nguyên, cũng không có phát hiện ra cạm bẫy! Hơn nữa đối phương đã sớm chuẩn bị nghênh chiến rồi.

Hay bên trong nội bộ xuất hiện kẻ nằm vùng, đã sớm lan truyền tin tức?

Hiển nhiên song phương đã bắt đầu giao chiến.

Chẳng lẽ nhân viên điều tra của đối phương đã điều tra được bọn họ?

Khi đại quân Tà Ma Vực bước đều trên bình nguyên, đám người Diệp Thu Bạch cũng nhanh chóng chạy về phía sau núi cao!

Lần tiến công thứ ba không thể không có thu hoạch gì, bằng không sẽ đả kích trí mạng tới sĩ khí và mặt mũi của Tà Ma Vực.

Sau khi truyền âm, người trên tường thành cũng bắt đầu chuẩn bị phòng ngự, đồng thời Tiên Đế phái người bố trí cạm bẫy trên bình nguyên bên ngoài tường thành.

Bất quá dù sự thật như thế nào thì hiện giờ đã không có thời gian cho bọn họ suy nghĩ, chỉ có kiên trì nghênh chiến.

Lúc đi tới đỉnh núi đã nghe được tiếng gào thét cùng với tiếng nổ mạnh từ bình nguyên truyền đến.

Lúc bụng cá trắng bệch, quân đội Tà Ma Vực ẩn núp trên núi cao cũng bắt đầu tăng tốc tiến quân, lần thứ ba tấn công quân đội Phàm nhân giới!

Bất kể là bố trí bẫy rập hay phòng bị trên tường thành, hết thảy đều cho thấy đối phương đã biết bọn họ muốn tiến hành đánh lén tại thời điểm nguyệt hắc phong cao!

Cho nên lần tiến công thứ ba này, đại quân Tà Ma Vực càng hung mãnh hơn, nhất định phải công phá tường thành.

Bên đại quân Tà Ma Vực, các trưởng lão nhìn cảnh tượng trước mặt cũng kinh hãi.

Đại quân Tà Ma Vực hung mãnh xung phong cũng làm cho quân Phàm nhân giới liên tiếp bại lui.

Tà Chủ và Ma Thần hạ mệnh tử lệnh.

Rõ ràng thực lực chênh lệch lớn như vậy, mạnh hơn đối phương nhiều như vậy, vì sao lại đánh gian nan như vậy?

Bất quá cảnh giới cao nhất trong quân đóng giữ nơi đây cũng chỉ nửa bước Thần Đế cảnh, có hơn trăm cường giả Luyện Ngục cấm quân đóng ở đây, nhưng bọn họ là cường giả Thần Đế cảnh, dưới sự uy hiếp của Dược lão không thể ra tay, cho nên không cần quan tâm.

Hai quân giao chiến, trừ phi một bên quá mức yếu thế không thể không dốc hết toàn bộ lực lượng tập trung phòng thủ.

Hồng Anh gật đầu nói:" Dù sao hai lần thất bại đối với Tà Ma Vực cường thế mà nói là chuyện không thể tiếp nhận."

Đám người Diệp Thu Bạch đã vượt qua núi cao, trước mắt bọn họ là từng cứ điểm thiết lập dưới chân núi.

Diệp Thu Bạch lắc đầu nói:

Trong lúc hai bên giao chiến kịch liệt.

Có được pháp bảo che giấu khí tức của Lục Trường Sinh cộng thêm năng lực không gian của Tiểu Thạch Đầu, muốn lặng lẽ không tiếng động lẻn vào không có gì khó khăn.

"Chờ cho vật tư nổ tung, chúng ta có thể trắng trợn ra tay, như vậy cũng có thể kiềm chế đại quân Tà Ma Vực ở tiền tuyến."

"Trước tiên chờ tiểu sư đệ đi tìm rõ vị trí cất giữ vật tư tiếp tế của đối phương, sau đó dán phù triện của Mục sư đệ lên chỗ tiếp tế."

Ở chỗ này vẫn có đại lượng quân đội Tà Ma Vực đóng giữ.

Tiểu Hắc đã có chút hưng phấn, trong con ngươi tràn đầy chiến ý, dù sao hắn vốn là người hiếu chiến, hai trận chiến trước đó đã cho hắn cơ hội chiến đấu sảng khoái.

"Vậy chúng ta nên hành động như thế nào? Trực tiếp xông vào sao?"

"Không nên gấp gáp."

Nếu không sẽ không phái ra tất cả lực lượng trong một lần.

"Rất bình thường."

"Xem ra chúng ta đã ép Tà Ma Vực đến nóng nảy, lần tiến công thứ ba này lại điều động nhiều lực lượng như vậy.

Diệp Thu Bạch cười nói:

Tiểu Thạch Đầu nghe xong cũng cầm lấy hơn trăm tờ phù triện mà Mục Phù Sinh đưa, sau đó trốn vào trong không gian.

Sau một nén nhang.

Thân hình Tiểu Thạch Đầu lại xuất hiện trước mặt đám người Diệp Thu Bạch.

Chỉ thấy Tiểu Thạch Đầu vui vẻ nói:

"May mắn không làm nhục mệnh."

Diệp Thu Bạch gật đầu cười, sau đó nhìn về phía Mục Phù Sinh.

"Mục sư đệ, chuyện tiếp theo giao cho ngươi."

Mục Phù Sinh ai thán một tiếng, thầm nghĩ:

"Sư tôn à, ngươi phải thấy rõ ràng nha, đây là chủ ý của đại sư huynh, một mình ta cũng không thể phản đối chư vị sư huynh sư tỷ!"

Tiếng quát lớn giống khiến không gian rung động rồi vỡ ra!

"Là bọn đạo chích phương nào! Mau hiện thân lãnh cái chết!"

Nhìn doanh trướng cất chứa vật tư hóa thành tro tàn, đám cường giả Thần Đế của Luyện Ngục cấm quân tức muốn sùi bọt mép.

Thậm chí một ít quân lính đóng giữ xung quanh cũng chịu ảnh hưởng, có kẻ trọng thương, có kẻ trực tiếp ngã xuống!

Nhất thời, từng tiếng nổ lớn vang vọng khắp khu vực cứ điểm.

Phù triện kích phát quá nhanh, trong khoảnh khắc các cường giả Thần Đế ra tay trấn áp, lôi đình chi quang đã nở rộ rồi!

Các cường giả Thần Đế lập tức phân tán ra tiến tới từng nơi có lôi đình chi lực bạo động.

Sắc của bọn họ tràn ngập sự sợ hãi và khó tin.

Tuy rằng vẫn bố trí phòng ngự ở nơi đóng quân, nhưng Phàm nhân giới bây giờ nhỏ yếu như vậy, chống đỡ đại quân tới gần đã rất vất vả, mỗi một lần phòng thủ đều phải trả giá thật lớn!

Vì sao còn có dư lực đến đánh lén cứ điểm của bọn họ?

Hơn nữa... có hơn trăm cường giả Thần Đế cảnh của Luyện Ngục cấm quân tọa trấn ở đây, sao đối phương có thể lén lút trà trộn vào, còn bố trí nhiều phù triện như vậy?

Bọn họ không thể nào biết được, cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều.

Lúc này muốn nhanh chóng trấn áp lôi đình chi lực đang bộc phát.

Một khi phù triện bộc phát, tài nguyên tiếp tế hậu cần của bọn họ sẽ tổn thất bảy tám phần! Đối với đại quân Tà Ma Vực mà nói, không chỉ là tổn thất cực lớn mà còn là một cái tát thật mạnh nề vào mặt!

Nhưng mà...

Từng tiếng gầm thật lớn liên tục vang lên trong đại quân.

"Địch tập kích! Địch tập kích!"

Các cường giả Thần Đế của Luyện Ngục cấm quân kinh hãi phản ứng!

Đại quân đang trú đóng giật mình.

Nhất thời trong một doanh trướng bắt đầu có lôi đình bạo động!

Nghĩ tới đây, nhìn thấy ánh mắt của các sư huynh sư tỷ rọi tới, Mục Phù Sinh cắn răng thúc dục hơn trăm tờ phù triện kia!

Bóng dáng đám người Diệp Thu Bạch cũng xuất hiện ở chân núi, cười khẽ một tiếng:

"Các ngươi muốn ra tay sao? Chẳng lẽ quên lệnh cấm của Dược lão tiền bối, nếu cường giả Thần Đế các dám ra tay, vậy tiêu diệt Tà Ma Vực.

Nhìn bóng dáng đám người Diệp Thu Bạch.

Đám Thần Đế Luyện Ngục cấm quân đều trợn mắt, sát ý quấn quanh người, nhịn không được muốn ra tay nhưng đúng như lời Diệp Thu Bạch... Một khi ra tay, lão giả thần bí của đối phương cũng sẽ ra tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận