Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 953 - Bên trong nhà giam, càng chiến càng mãnh liệt

. . . .

Một tên Thần Binh cảnh sơ kỳ cùng một tên Thần Binh cảnh trung kỳ lại cứng rắn trọng thương một đầu ma thú cấp Thần Tướng đã được ma khí cường hóa!

Cảnh tượng này hiển nhiên đã làm đám tướng sĩ thủ thành cảm thấy vô cùng kinh hãi.

Tướng quân thủ thành cũng kinh hãi nhưng vẫn còn tỉnh táo, bắt lấy thời cơ rống to.

"Các vị, chỉ cần kiên trì thêm một thời gian nữa bọn họ liền có cơ hội đánh chết súc sinh cấp Thần Tướng kia!"

"Lúc đó chính là lúc mà chúng ta phản công!"

Nghe được tiếng rống của tướng quân thủ thành.

Chúng tướng sĩ tỉnh táo lại, đồng thanh hét lớn, sĩ khí tăng vọt!

Nó đã không còn linh trí, trong óc chỉ có một lựa chọn duy nhất, một mục tiêu duy nhất.

Chỉ cần không có hoàn toàn mất đi sự sống, dù cho chỉ còn có một hơi thì ma thú dạng hổ cũng sẽ không ngừng công kích, không ngừng vọt về phía mục tiêu.

Hiển nhiên, một kích của Diệp Thu Bạch cùng với Phương Khung đã tạo ra cho nó tổn thương không nhỏ.

Không phải ngươi chết chính là ta vong!

Ma thú dạng hổ phát ra từng tiếng gầm nhẹ, không ngừng lui về phía sau, cái đầu lắc qua lắc lại.

Tiếp tục sử dụng chiêu số cũ.

Bầu không khí tràn đầy tuyệt vọng cũng bị cọ rửa không ít.

Lúc này tứ chi của ma thú dạng hổ lại chuyển động lần nữa, nó cấp tốc vọt về phía Diệp Thu Bạch cùng Phương Khung!

Máu màu đen như thác nước không ngừng chảy ra từ miệng nó.

Giờ phút này bên trong nhà giam lôi đình.

Chính là xé nát những con kiến đang vờn trước mặt!

Từ vị trí giữa trán ma thú bỗng nhiên có một cỗ ma khí đen nhánh điên cuồng tuôn ra!

Nhưng mà chịu ảnh hưởng từ ma khí cho nên ma thú dạng hổ cũng không có lựa chọn tránh lui, cũng không có lựa chọn giữ lại sức lực hay là quan sát nhược điểm của đối thủ.

Vết thương ở đầu cùng với cằm nó thế mà dùng một tốc độ mắt thường có thể thấy được bắt đầu khôi phục.

Diệp Thu Bạch và Phương Khung thấy nó hành động liền liếc nhau, sau đó gật gật đầu.

Nhưng mà thời điểm ma thú dạng hổ sắp sửa xông đến gần hai người.

Móng vuốt to lớn giống như một ngọn núi từ trên không trung rơi xuống, che đậy hết tất cả.

Sau đó giơ móng vuốt to lớn vỗ về phía Diệp Thu Bạch và Phương Khung!

Thấy một màn như vậy, Diệp Thu Bạch cùng Phương Khung biến sắc.

Tốc độ di chuyển tăng lên, nhanh hơn trước đó mấy lần.

Phương Khung thì lợi dụng lực lượng sát trận lấy công làm thủ, tung ra một quyền!

Đồng thời thân thể cũng to thêm một vòng nữa.

Một tiếng gầm rú thật lớn vang lên.

Khi móng vuốt của ma thú dạng hổ giống như núi cao rơi xuống hung hăng vỗ vào tầng phòng ngự của hai người!

Nhưng mà chung quy vẫn là công kích vội vàng, hai người không có chuẩn bị kỹ càng.

Thế cho nên chỉ trong nháy mắt nó đã xuất hiện trước người Diệp Thu Bạch và Phương Khung.

Ma thú đột nhiên gia tốc làm cho hai người đều không kịp phản ứng lại.

Vốn đang ở thế tiến công phải cưỡng ép xoay chuyển thân hình hấp tấp phòng ngự.

Diệp Thu Bạch nâng Hỗn Nguyên Tiên Kiếm trong tay chắn ngang trước ngực, kiếm vực bỗn nhiên thu hẹp phạm vi bao phủ trong khoảnh khắc, kiếm ý nồng đậm hội tụ trên thân Hỗn Nguyên Tiên Kiếm hình thành một bức tường kiếm ý.

Trong thị giác của Diệp Thu Bạch cùng Phương Khung, giống như có một bóng ma to lớn đang nhanh chóng bao phủ lấy bọn họ.

Không gian cũng không ngừng vặn vẹo!

Cảm giác áp bách nặng nề ập đến.

Tiếng gió gào thét hung hăng quét qua thân thể hai người.

Thế công nặng nề khiến cho hai người từ trên không trung rơi xuống!

Giống như hai viên đạn pháo bắn mạnh vào mặt đất.

Ầm!

Mặt đất nháy mắt lún xuống, nứt nẻ!

Từng cái khe giống như mạng nhện lấy chỗ lún xuống làm trung tâm lan ra bốn phương tám hướng!

Thấy một màn như vậy, tướng quân thủ thành căng thẳng.

Nơi xa, Chung Yến và Tề Văn nhìn thấy mà lòng buông lỏng.

Quả nhiên dùng tu vi Thần Binh cảnh ứng phó với ma thú Thần Tướng cấp vẫn là chuyện quá mức miễn cưỡng.

Thật sự mà đánh chết được.

Mục Phù Sinh nhanh chóng giơ một ngón tay điểm tới.

Hai chi trước đập tới!

Ma thú dạng hổ rống to, không hề ngừng lại mà điên cuồng đánh vào chỗ lún.

Lúc này.

Hơi thở sinh mệnh của đại sư huynh cùng Phương sư đệ vẫn còn tràn đầy, chẳng qua hơi thở có chút không ổn định, xem ra đã bị thương rồi.

Mục Phù Sinh thấy thế nhẹ nhàng thở ra, nhíu mày nhìn về phía nhà giam lôi điện.

Khi ngươi không có đủ thiên phú thì thế lực phía sau sẽ không muốn trả một cái giá lớn giúp ngươi đi đòi công đạo.

Khi ngươi có đủ thiên phú, như vậy tông môn sẽ vì ngươi mà động!

Bên trên tường thành, các tướng sĩ thấy cảnh này mà lòng chùng xuống.

Tiểu Hắc nhíu mày, tiến lên trước một bước, trên thân thể bắt đầu xuất hiện hoa văn.

Còn may Mục Phù Sinh lập tức hét lớn to:

"Sư huynh, không cần hành động thiếu suy nghĩ!

Sẽ không có vấn đề."

Nghe được Mục Phù Sinh nhắc nhở.

Lúc này Tiểu Hắc mới thả lỏng, hoa văn bắt đầu mờ đi.

Chuyện rất bình thường.

Dù cho có cách xa thì tông môn bên kia cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Rốt cuộc hai tên yêu nghiệt có thiên phú chết ở chỗ này.

Nếu mấy tên này là dạng yêu nghiệt này thì cách làm của bọn họ có khả năng dẫn đến chiến tranh giữa hai tông môn!

Chỉ có mấy yêu nghiệt đứng đầu tông môn, thậm chí là yêu nghiệt đứng đầu ở giới vực vĩ độ cao mới có thể làm được.

Vậy thì thiên phú cùng với năng lực thực chiến sẽ yêu nghiệt đến mức nào?

Nhà giam lôi điện nháy mắt có lôi đình hóa thành xiềng xích, quấn quanh thân thể ma thú dạng hổ.

Làm thân hình to lớn của ma thú đình trệ.

Chỉ là thời gian đình trệ cũng không có dài.

Thời điểm ma thú dạng hổ phát lực lần nữa thì xiềng xích lôi đình bắt đầu tan rã!

Nó tục công kích chỗ đất đã lún xuống!

Ầm!

Một tiếng nổ lớn vang lên!

Chỗ đất vốn đã lún xuống trong khoảnh khắc này càng lún sâu hơn, bắt đầu sụp đổ!

Các tướng sĩ thấy một màn như vậy đều âm thầm thở dài trong lòng.

Xem ra vẫn không có cơ hội. . . . . .

Chung Yến cùng Tề Văn vui vẻ, hô to với Trọng Trường Công:

"Trọng đại ca, bọn họ không được rồi, chúng ta phải nhanh chóng giải quyết đầu ma thú này, nếu không ma thú khác để ý đến chúng ta liền khó làm!"

Trọng Trường Công đang triền đấu với một ma thú cấp Thần Tướng khác, tay cầm quyển trục trận pháp áp chế.

Nghe được hai người nói, Trọng Trường Công gật đầu:

"Đã biết."

Nhưng đang lúc bọn họ cho rằng Diệp Thu Bạch và Phương Khung đã chết rồi.

Đột nhiên Mục Phù Sinh lại giơ ngón tay điểm tới một lần nữa.

Vô số xiềng xích lôi đình tiếp tục quấn quanh ma thú dạng hổ!

Lúc ma thú dạng hổ rống giận muốn tránh thoát khỏi xiềng xích thì có hai bóng dáng chợt xuất hiện trên đỉnh đầu nó.

Rõ ràng là Diệp Thu Bạch cùng với Phương Khung!

Kiếm vực bỗng nhiên ngưng tụ!

Dưới sự trợ giúp của kiếm hồn, kiếm vực đã áp súc tới cực hạn!

Hỗn Nguyên Tiên Kiếm có có kiếm ý áp súc từ kiếm vực bọc trở nên sắc nhọn hơn!

Hai tay Phương Khung thò ra.

Sát trận đã được chuẩn bị ổn thoả.

Trực tiếp vây quanh ma thú dạng hổ!

Một cỗ hơi thở hủy diệt khổng lồ tràn ngập nhà giam lôi đình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận