Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1000 - Chuyện ở đây xong rồi, tới Ám vực trước

. . . .

Ba thế lực bị hủy diệt hết.

Chuyện này gây sóng to gió lớn ở Thiên Hà tinh vực.

Vô số thế lực phát hiện chỗ tọa lạc của ba thế lực bị san thành bình địa, không còn một chút sinh cơ nào, đều là bắt đầu rồi điên cuồng suy đoán.

"Chẳng lẽ là Dao Trì Tiên Cung cùng Kim Sí Đại Bàng tộc làm?"

"Hẳn là không có khả năng, năm thế lực lớn không chênh lệch nhiều, huống hồ hiện giờ Ngân Long Sơn Trang, Xích Viêm Trai cùng Thiên Thần Tông như chấu chấu trên một sợi dây, sao có thể bị Dao Trì Tiên Cung và Kim Sí Đại Bàng tộc tiêu diệt được chứ?"

"Nói như vậy, hẳn là bọn họ đắc tội cao nhân nào rồi."

Cũng có cường giả lẻn vào khu vực ba thế lực tiến hành điều tra, muốn nhìn xem còn có nội tình tàn lưu hay là dấu vết có thể chứng minh việc làm của thế lực nào hay không.

Chỉ là điều khiến cho bọn họ cảm thấy khó hiểu chính là nếu thế lực cấp Thần Chủ ra tay, vì sao phải hủy diệt tất cả dấu vết?

Thực lực đã tới trình độ mà ở giới vực vĩ độ cao này, chuyện có thể tạo thành uy hiếp cho bọn họ càng ngày càng ít.

Có thể tiêu diệt cả ba thế lực nhất lưu đồng thời không hề lưu lại một chút dấu vết nào.

Đối với bọn họ mà nói, làm bất kỳ chuyện gì cũng có thể cao điệu hành sự, không cần che che giấu giấu.

Hoàn toàn không cách nào kết luận là ai ra tay.

Ở trong một thế lực cấp Thần Chủ.

Nhưng mà lại không có một chút manh mối.

Cần gì phải mất công xóa đi dấu vết?. . . . . .

Điều này khiến cho các cường giả tiến vào khu vực của ba thế lực để điều tra kinh ngạc xen lẫn nghi ngờ.

Giống như hết thảy dấu vết đều đã được xóa sạch.

Vì sao phải che giấu hành tung của mình?

"Ngươi nói là ba thế lực phái đến Thiên Hà tinh vực đều bị một người không rõ thân phận tiêu diệt sao?"

E là chỉ có mấy thế lực cấp Thần Chủ mới có thể làm được đi?

Phía dưới.

Cùng lúc đó.

Một nữ tử trông nhỏ xinh nhưng lại không người nào dám khinh thường âm trầm hỏi.

Bên trong hồn bài có một tia thần hồn.

Lão giả lắc đầu, trầm giọng trả lời nói:

Có thể thấy được kết giới phải cực kỳ cường đại mới có thể làm được.

"Đúng vậy, hơn nữa không hề lưu lại bất kỳ dấu vết nào, người của chúng ta căn bản không có cách nào điều tra ra manh mối."

Lão giả bên dưới đổ mồ hôi lạnh, toàn lực chống đỡ cỗ hơi thở này, trông cực kỳ gian nan.

Một lão giả quỳ một gối trên mặt đất, vùi đầu trước ngực nói:

Âm Dương Thần Chủ hỏi.

"Có phát hiện mấy thế lực cấp Thần Chủ khác có động tĩnh gì không?"

Phải biết rằng hắn cũng là cường giả nửa bước Thần Chủ cảnh.

"Hồn bài cũng không có lưu lại hơi thở?"

"Đã như vậy thì chỉ có có thể là việc làm của mấy thế lực cấp Thần Chủ khác."

Sắc mặt âm Dương Thần Chủ càng âm trầm hơn, lửa giận bừng bừng trong lòng, căn bản không cách nào đè nén nữa.

Thế cho nên không gian chung quanh nàng bắt đầu không ngừng vỡ vụn.

"Không có, hồn bài thậm chí còn không kịp vỡ vụn."

Trực tiếp ngăn cách cảm ứng giữa thần hồn.

Đương nhiên, trận pháp có thể ngăn cách hồn bài cảm ứng thật sự quá hiếm thấy, dù cho thế lực cấp Thần Chủ cũng không có trận pháp dạng này.

Bất quá, nếu như hoàn toàn ngăn cách, cho người nọ thân chết thì hồn bài cũng không cách nào phản ứng trước.

Lão giả lắc đầu:

"Sau khi chuyện ở Thiên Hà tinh vực xảy ra, ta liền phái người điều tra, sáu thế lực cấp Thần Chủ khác đều không có hành động nào liên quan."

Âm Dương Thần Chủ cắn răng nói:

"Không phải mấy lão đông tây bọn họ làm ra thì còn có thể là kẻ nào?"

Đồng thời tiêu diệt ba nhất lưu thế lực, lại còn dùng trận pháp kết giới cường đại thái quá.

Sau đó tiến hành xóa đi hết thảy dấu vết.

Mấy huyện này, nếu không phải cường giả Thần Chủ cảnh thì căn bản không cách nào làm được!

"Đi tra!"

Âm Dương Thần Chủ vỗ một chưởng vào vương tọa của chính mình, vương tọa cùng với tòa cung điện nháy mắt sụp đổ!

Lục Trường Sinh hài lòng gật đầu.

Hiện giờ xem ra phương pháp này rất chính xác.

Hơi thở của nàng tiếp tục tăng lên.

Quý Thiên Dao đang thử dung hợp Hồng Mông Tử Khí với Dao Trì Tâm Kinh.

Ở Thiên Hà tinh vực.

Quá dễ lựa chọn . . . . . . . . . . .

"Nếu để bổn tọa phát hiện là kẻ nào, đừng trách âm Dương Thần Tông ta vô tình. . . . . ."

Nhưng bọn họ nào có biết rằng.

Với thủ đoạn của âm Dương Thần Tông, chắc chắn không cách nào tra được tới Lục Trường Sinh.

Miễn bàn tới chuyện đến Ám Vực mua tin tức.

Không đề cập tới Ám Vực có biết chuyện này đúng là do Lục Trường Sinh làm hay không.

Dù cho bọ họ biết cũng sẽ từ chối bán tin tức cho âm Dương Thần Tông.

Bởi vì bọ họ biết thực lực của Lục Trường Sinh.

Ám Vực vốn chính là thế lực buôn bán tin tức, nếu buôn bán tin tức thì sẽ theo đuổi ích lợi, lợi ích hàng đầu.

Ủng hộ bên nào mang đến nhiều lợi ích hơn chứ!

Không trung có mây đen phủ kín, sấm sét ầm ầm!

Nhìn lão giả rời đi, sắc mặt âm Dương Thần Chủ vẫn chưa hết âm trầm, đưa mắt nhìn về phía chân trời.

"Đã hiểu rõ, ta đây liền đi."

Lão giả đưa tay che ngực, thống khổ gật đầu:

Bị hơi thở mãnh liệt trấn áp, chỉ là dư ba của một chưởng tùy ý mà lão giả đã không nhịn được phun một ngụm máu tươi.

"Tra không ra vậy thì tới Ám Vực mua tin tức!"

Lúc này Quý Liễu Chi đi tới, khom người với Lục Trường Sinh:

"Đa tạ Lục tiền bối chỉ đạo đồ nhi."

Lục Trường Sinh vẫy vẫy tay, nói:

"Các ngươi giúp mấy tên đệ tử thích gây chuyện của ta cũng nhiều, ta đây nên trả lễ."

"Gậy ông đập lưng ông, xem như đây là thù la cho các ngươi thù lao đi, nếu còn chưa đủ thì nội tình của ba thế lực trong nhẫn không gian này đây, các ngươi xem rồi phân chia đi."

Ý của Lục Trường Sinh rất rõ ràng.

Các ngươi trợ giúp đệ tử của ta, đây là ân tình.

Hiện giờ ta giúp các ngươi diệt ba thế lực, đưa hết tài nguyên của ba thế lực cho các ngươi, còn dạy dỗ đệ tử của ngươi.

Như vậy coi như đã trả hết ân tình.

Quý Liễu Chi là người đứng đầu một thế lực nhất lưu, tự nhiên hiểu rõ ý của Lục Trường Sinh.

Trong lòng không khỏi thở dài.

Xem ra Thiên Dao muốn tiếp cận Lục Trường Sinh vẫn còn khó như lên trời. . . . . .

Hiện giờ cũng không thể không gật đầu nói:

"Yên tâm đi Lục tiền bối, chúng ta hiểu rõ ý ngài."

Kim tộc trưởng cũng cười phụ họa:

"Yên tâm đi Lục tiền bối, ân tình đã xong."

Lúc này Lục Trường Sinh mới gật gật đầu.

Sau đó nhìn về phía bốn người Diệp Thu Bạch.

Trừng mắt nhìn Diệp Thu Bạch rồi nói:

"Ngươi là đại sư huynh phải dùng đầu óc cho tốt, đừng có mang theo các sư đệ gây chuyện!"

Diệp Thu Bạch: "Ta không có. . . . . ."

"Còn giảo biện?"

Lục Trường Sinh trừng mắt.

Diệp Thu Bạch: "Ta đã hiểu. . . . . ."

"Bất quá. . . . . . Sự tình ở Tiên giới không còn bao nhiêu thời gian, để bảo đảm an toàn, tận lực ít liên lụy nhân quả, đồng thời mau chóng gia tăng thực lực đi."

Lục Trường Sinh đột nhiên nghiêm túc nói:

"Ta yêu cầu các ngươi ít nhất phải có năng lực tự bảo vệ mình, hiểu rõ chưa?"

Bốn người Diệp Thu Bạch nhìn nhau, ngay sau đó ngưng trọng gật đầu.

Phân phó xong, Lục Trường Sinh liền biến mất tại chỗ.

Chỉ là hắn cũng không có trực tiếp trở lại Trường Sinh giới mà nhanh chóng tiến đến Ám Vực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận