Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1314 - Cửu Long Hoà Thị Bích

Trở lại với đoàn người.

Diệp Thu Bạch nhìn về phía Mục Phù Sinh nhíu mày, dường như đang hỏi đã giải quyết chưa.

Mục Phù Sinh cười khổ một tiếng, thuật lại chuyện xảy ra trước đó cho các sư huynh đệ.

Điều này khiến cho đám người Diệp Thu Bạch không khỏi nhìn thoáng qua căn nhà gỗ nhỏ trên lưng hổ.

Tàn nhẫn như thế, không hổ là người của hoàng thất.

Ngay sau đó đám người Diệp Thu Bạch không khỏi đồng loạt nhìn Mục Phù Sinh.

Mục Phù Sinh sửng sốt, lập tức đen mặt nói:

"Ta đây không muốn kế thừa ngôi vị hoàng đế, nhìn ta làm gì? Hơn nữa quan hệ giữa ta và các hoàng huynh hoàng tỷ rất hòa thuận."

"Báo cáo mà cần rời đi lâu như vậy?"

Mà sau khi nói xong lời này, Cửu hoàng tử vẫn nhìn chằm chằm Mục Phù Sinh.

"Ban ngày Mục huynh đã đi đâu?"

"Cần gặp Trình huynh mới được sao?"

Cửu hoàng tử vẫn quyết định nghỉ ngơi một lần nữa, đến cuối cùng vẫn không thể lơ là.

Cửu hoàng tử khẽ gật đầu, có vẻ không nghi ngờ gì vịn đầu gối đứng dậy, cười nói:

Không có xung đột lợi ích, mới có tình bạn chân chính. ...

Sắc mặt Mục Phù Sinh lại không chút biến hóa nào, cười nhạt một tiếng nói:

Bất quá Cửu hoàng tử không cần ẩn núp trong nhà gỗ, hắn đi tới cạnh đám người Mục Phù Sinh rồi ngồi xuống, sau đó nhìn Mục Phù Sinh, cười nói:

Đêm cuối cùng rồi, ngày mai có thể đến Cửu Long thành.

Cửu hoàng tử nhìn về phía Mục Phù Sinh, khóe miệng vẫn tươi cười, hai mắt híp lại:

Cửu hoàng tử nói xong liền trở lại nhà gỗ.

Mục Phù Sinh cười nói: "Chỉ là đi báo cáo chuyện hoàn thành nhiệm vụ cho học viện mà thôi."

Khi Cửu hoàng tử trở lại nhà gỗ, Thiên Tùng Kiếm Tổ đang ở bên trong.

"Đương nhiên không cần, ta và hắn không cùng một lập trường, chỉ là vừa vặn có sư huynh khác ở gần đây, ta gặp hắn nói một tiếng rồi giao quyển trục nhiệm vụ cho hắn mà thôi."

"Được rồi, qua đêm nay liền đến Cửu Long thành, đến lúc đó ta sẽ mở tiệc chiêu đãi các vị và đưa phần thưởng."

Kiếm Tổ gật đầu, hắn không hoài nghi ánh mắt của Cửu hoàng tử, nói:

Nếu như đám người Mục Phù Sinh đều cảm thấy kinh ngạc vì câu hỏi của Cửu hoàng tử, như vậy Cửu hoàng tử còn có chút hoài nghi suy đoán của mình sai lầm.

"Có hai loại khả năng, một là người phía sau bọn họ tự mình ra mặt, hai là trên người Mục Phù Sinh có vật hộ thân của vị cường giả kia. Bất quá ta tin tưởng khả năng thứ hai hơn."

"Chín chín phần mười."

Kiếm Tổ do dự một chút nói: "Nhưng hắn đã thấy ta giết bọn Trình Đại Hải."

Chỉ nghe Kiếm Tổ nói: "Là hắn sao?"

Kiếm Tổ thở phào nhẹ nhõm.

"Nếu hắn là người thông minh, sẽ làm bộ như không biết."

Cửu hoàng tử lộ ra nụ cười cao thâm:

Cửu hoàng tử cười cười nói:" Tuy rằng biểu tình sư huynh đệ bọn họ không có biến hóa, bất quá hình như không có thông đồng tốt với Diệp Phong kia, dẫn đến Diệp Phong có chút kinh ngạc, tuy rằng nàng nhanh chóng che giấu nhưng ta đã phát hiện."

"Người phía sau bọn họ chẳng lẽ là mấy lão gia hỏa Hỗn Linh học viện kia?"

Cửu hoàng tử lắc đầu nói: "Theo ta được biết, lai lịch của bọn họ không rõ, do đệ tử thân truyền của đại trưởng lão từ đột nhiên mang vào Hỗn Linh học viện."

"Bất quá không có ảnh hưởng gì tới ta, dù sao không có xung đột lợi ích."

Nhưng chỉ có một người có biểu tình kinh ngạc, vậy thì không thích hợp.

Cửu hoàng tử mỉm cười ngồi xuống ghế, thả lỏng thân thể, nhắm mắt lại nói:

"Chủ nhân của cỗ khí tức này phỏng chừng đã đạt tới cảnh giới Bán Thần, thậm chí..."

"Nếu quả thật là hắn, vậy ẩn giấu quá sâu rồi, mặc dù chỉ cố ý lộ ra chút khí tức nhưng đã khiến cho ta có cảm giác không cách nào chống đỡ, hoàn toàn không phải đối thủ."

Hắn cũng không muốn bị mấy lão gia hỏa Hỗn Linh học viện đuổi giết.

Giết một tên đệ tử thân truyền sẽ khiến Hỗn Linh học viện tức giận.

"Được rồi, tiền bối vất vả, tạm thời nên mai danh ẩn tích một thời gian."

Cửu hoàng tử cười nhìn về phía Thiên Tùng Kiếm Tổ, nói:" Đến lúc đó ta sẽ giới thiệu ngươi với Mặc gia."

Thiên Tùng Kiếm Tổ vui vẻ chắp tay rồi biến mất khỏi nhà gỗ.

Cửu hoàng tử nhắm mắt lại, ngâm nga tiểu khúc, lẩm bẩm lẩm bẩm: "Xem ra cần phải xây dưng mối quan hệ tốt với hắn rồi."

"Trông không có thực lực, phỏng chừng người ẩn giấu sâu nhất trong đám người kia chính là hắn..."...

Ánh mặt trời chói chang chiếu xuống đại địa.

Nơi Trình Đại Hải và Ngọc Thành tử vong có bốn nam tử vây quanh, sắc mặt khó coi nhìn hai cỗ thi thể.

Mới cẩm trong tay thôi đã có thể cảm nhận được từng đớt tiếng long ngâm cùng với khí tức long hồn!

Cửu hoàng tử đóng con dấu của mình lên quyển trục nhiệm vụ rồi giao cho Phong Diệp, đồng thời còn kèm theo một ngọc bội hình rồng.

Đồng thời đám người Diệp Thu Bạch cũng tới nơi này.

Dưới sự nghênh đón của các đại thần, Cửu hoàng tử trở về Thanh Long biệt viện của mình ở Cửu Long thành.

Đợi đến khi đám học viên đặc tuyển kia trở về mới hỏi đến. ...

Nhưng hiện tại còn chưa có kết luận, nhị trưởng lão chỉ đành hạ lệnh đưa thi thể Trình Đại Hải và Ngọc Thành trở về học viện.

Một trưởng lão khác nhìn kiếm khí quấn quanh mi tâm thi thể phán đoán.

Cường giả kiếm đạo Tổ Cảnh ở Thiên Cơ đại lục cũng không nhiều, bất quá muốn điều tra cũng cực kỳ khó khăn.

Dù sao cường giả kiếm đạo Tổ Cảnh đều là thần long thấy đầu không thấy đuôi.

Nhị trưởng lão trầm mặt nói:

"Bọn họ tiếp nhiệm vụ liên quan đến Cửu Long thần triều sao?"

Ba tên trưởng lão Chấp Pháp Đường đều lắc đầu.

Thấy thế, nhị trưởng lão cũng biết tiếp tục tìm kiếm cũng sẽ không có kết quả, hơn nữa cho dù có manh mối, cường giả đạt tới loại cảnh giới này cũng sẽ không sơ sẩy mà lưu lại.

Nghĩ tới đây, nhị trưởng lão bỗng nhiên nghĩ tới đám học viên đặc tuyển, trong đó có một tên tu luyện kiếm đạo.

Chẳng lẽ là người phía sau bọn họ?

"Dấu vết đã bị hung thủ xóa đi, hơn nữa chung quanh cũng không có dấu vết cho thấy hai người Trình Đại Hải phản kháng, có thể nói rõ thực lực đối phương vượt xa bọn họ... Ít nhất là cường giả Tổ Cảnh."

Một tên trưởng lão Chấp Pháp Đường quỳ một gối cúi người dò xét thi thể Trình Đại Hải và Ngọc Thành, nhíu mày.

Mặt nhị trưởng lão âm trầm như muốn nhỏ nước.

"Có phát hiện ra là ai giết không?"

Sau khi Trình Đại Hải chết, hồn bài vỡ vụn, nhị trưởng lão liền mang theo người của Chấp Pháp Đường tới nơi đây.

Người cầm đầu là nhị trưởng lão, ba người còn lại là trưởng lão Chấp Pháp đường.

Cửu Long Hòa Thị Bích!

Cửu hoàng tử cười nói: "Nếu không gấp thì để sau hẵn nghiên cứu, ta sẽ mở tiệc chiêu đãi các ngươi, xem như cảm tạ mấy ngày nay đã hộ tống."

"À đúng rồi, đến lúc đó sẽ có rất nhiều thanh niên tài tuấn trình diện, cũng có thể luận bàn một chút."

Phong Diệp vốn định từ chối nhưng sau khi nghe được lời này, hai mắt sáng ngời, lập tức gật đầu đáp ứng.

Đám người Diệp Thu Bạch bất đắc dĩ nhìn nhau.

Phỏng chừng Cửu hoàng tử đã điều tra Phong Diệp thấu đáo rồi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận