Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 983 - Mục Phù Sinh, có đôi khi đầu óc dùng tốt cũng là một cái tội

. . . .

Giao long, thường thường sẽ có chứa một tia huyết mạch Long tộc.

Nhưng mà nếu như không có kỳ ngộ thật lớn, giao long không cách nào lột xác thành long.

Bất quá dù là như thế thì cũng đã có một ít quan hệ với Long tộc.

Đầu giao long này cực kỳ cường thế!

Ngô Hằng cùng Đặng Chuẩn ngưng trọng nói:

"Tìm cơ hội, cùng nhau công kích!"

Dứt lời, Ngô Hằng và Đặng Chuẩn đồng thời lấy ra một vòng cái vòng bạc.

Nghe tên là biết chuyện dùng để khắc chế Long tộc.

Sinh vật phát triển bên trong Long mạch đều có quan hệ với Long tộc.

Hơi thở nó phát ra cũng bị áp chế một phần trong khoảnh khắc này.

Nếu hoàn toàn là huyết mạch Long tộc thì Thúc long hoàn liền mất đi tác dụng.

Từng luồng lực lượng trấn áp bắt đầu bao trùm lấy thân thể giao long.

Thân thể to lớn đồng thời càn quét người của hai thế lực!

Ngay sau đó ném lên không trung phía trên giao long.

Thúc long hoàn ít nhiều gì cũng sẽ có chút tác dụng.

Tức khắc, giao long không ngừng vặn vẹo thân thể to lớn, mở cái miệng rộng phát ra tiếng rít gào chói tai.

Chỉ thấy hai vòng vòng bạc đồng thời dừng lại, bắt đầu to ra.

Nhưng thực tế chỉ có thể đối phó với sinh vật có huyết mạch Long tộc mỏng manh không cường thịnh như giao long mà thôi.

Chỉ với hơi thở nó tản ra thôi đã khiến một ít người phải toàn lực ứng phó!

Thúc long hoàn.

Ngô Hằng tươi cười rút một thanh trường kiếm ra, Đặng Chuẩn tay cầm trường thương bùng nổ thực lực Thần Vương cảnh đỉnh.

Bất quá, giao long bị trói buộc bắt đầu bạo nộ.

Từng tiếng rít vang lên, tuy rằng nó đã bị suy yếu nhưng vẫn có thực lực Thần Hoàng cảnh!

Chung quanh giao long, phù triện bùng nổ, từng tia lôi đình chi lực bắt đầu trút xuống!

Đối mặt một đầu giao long Thần Hoàng cảnh mà nương tay, không phải đang tìm chết sao?

Ngay sau đó hắn liếc nhìn Ngô Hằng, giống như đang thị uy.

Các đệ tử còn lại thấy thế cũng cùng tiến công!

Phù triện cùng với trận pháp của hai người này đều hạn chế giao long.

Một thương đâm thẳng về phía thân thể giao long.

Có thể bị phá cách thu làm đệ tử, hơn nữa vừa tiến vào trong đó liền có thể trở thành đệ tử hạch tâm, quả thực không đơn giản.

Hai bên nhìn thấy thực lực của hai người đều có chút kinh hãi.

Phải biết rằng hai người nhưng đều có thực lực Thần Tướng cảnh nha!

Giờ khắc này, tất cả mọi người không dám nương tay.

Xem đi, đệ tử Thiên Thần Tông chúng ta mới thu yêu nghiệt đến mức nào.

Lúc này, Phương Khung cũng phóng thích một sát trận, hơi thở hủy diệt bắt đầu tràn ngập quanh thân giao long, công kích thân thể giao long.

Ngô Hằng thấy thế cũng liếc nhìn Đặng Chuẩn một cái, nhướng mày.

Phía sau, Mục Phù Sinh bắt lấy thời cơ chính xác, từng tờ phù triện được hắn ném về phía giao long.

"Mục sư đệ bắt lấy thời cơ không tồi!"

Đặng Chuẩn thấy một màn như vậy, rống to tiếng:

Giống như tạo thành một tòa lôi ngục!

Không nghĩ tới giờ phút này Mục Phù Sinh cùng Phương Khung cũng không có chú ý mấy chuyện này.

Ngược lại cả hai đang âm thầm truyền âm giao lưu.

Phương Khung:

"Mục sư huynh, nghịch lân này trông không tồi nha."

Mục Phù Sinh cũng gật đầu trả lời:

"Đúng vậy, hình như rất thích hợp với Tiểu Hắc sư huynh."

Nhưng mà sau khi nói tới đây, Mục Phù Sinh lại đột nhiên phát hiện có gì đó không thích hợp, một dự cảm bất hảo. . . . . .

Quả nhiên.

Chỉ nghe Phương Khung nói ra một câu có thể hù chết người không đền mạng.

Ta làm người hầu, là kẻ lập mưu?

Giờ phút này Mục Phù Sinh thật sự muốn bổ cho Phương Khung một đao.

Còn chớp đôi mắt??

Được lắm, được lắm, thì ra là chơi như thế này.

Mục Phù Sinh: ". . . . . ."

???

Không bằng nói là đoạt!

". . . . . . Có thể bàn bạc kỹ hơn hay không?"

Phương Khung lại nói:

"Thứ này mà rơi vào trong tay bọn họ thì khó có thể lấy được."

Đúng vậy, chí bảo như nghịch lân mà rơi vào tay, chắc chắn bọn họ sẽ bảo hộ thỏa đáng.

Mục Phù Sinh đột nhiên cảm giác đầu mình có chút đau. . . . . .

"Vậy ngươi có biện pháp hả?"

Phương Khung dùng ánh mắt mờ mịt nhìn Mục Phù Sinh, chớp đôi mắt, truyền âm:

"Không phải cần Mục sư huynh suy nghĩ sao?"

Nhiều người như vậy, trước mắt bao người làm thế nào trộm?

Trộm đi?

Đây là học hư từ mấy người đại sư huynh sao?

Mục Phù Sinh muốn câm nín.

Đến lúc đó sẽ giúp cho thực lực của Tiểu Hắc sư huynh tăng lên rất nhiều đi."

"Sao chúng ta không trộm đi nghịch lân này?

Sống chết gì đều muốn ta làm.

Mục Phù Sinh đột nhiên muốn trở về nhà. . . . . .

Quản một đám sư huynh sư đệ như thế này, Mục Phù Sinh cảm giác đầu óc sắp hỏng rồi. . . . . .

Bất quá tới nước này cũng chỉ có thể nghĩ cách trộm thôi.

Hắn vừa ném phù triện trong tay vừa làm bộ ngưng trọng mặt nhìn chằm chằm giao long cùng với đám người Đặng Chuẩn, phòng ngừa bị hoài nghi.

Bắt đầu suy nghĩ biện pháp.

Qua một lúc lâu, Mục Phù Sinh truyền âm nói:

"Phương sư đệ, ảo trận của ngươi có tác dụng với Ngô Hằng cùng Đặng Chuẩn sao?

Còn nữa, hẳn là bọn họ không biết ngươi có khả năng tạo ảo trận đi?"

Phương Khung hơi sửng sốt, sau đó khẽ gật đầu.

"Hẳn là không có vấn đề, bọn họ hiện giờ không phòng bị chúng ta, đợi đến khi bọn họ đánh chết giao long tiến vào giai đoạn suy yếu, sử dụng Tiên duyên ảo trận hẳn là có thể giữ chân trong thời gian năm nhịp thở."

"Bọn họ không biết đến Tiên duyên ảo trận."

Mục Phù Sinh gật đầu nói:

"Thời gian năm nhịp thở. . . . . . Vậy cũng đủ rồi."

"Chờ ngươi sử dụng ảo trận xong ta sẽ dùng Thiên lôi độn phù mang nghịch lân đi, sau đó lại độn trở về."

"Chắc chắn bọn họ sẽ hoài nghi đến chúng ta, chỉ cần biểu tình không lộ ra sơ hở, đại khái không có vấn đề."

Bất quá vì phòng ngừa lộ ra sơ hở.

Mục Phù Sinh vẫn chuẩn bị độn phù phòng thân. . . . . .

"Còn lý do, đến lúc đó ngươi cứ nói không biết là được."

Dù sao nơi này chỉ có mình Phương Khung biết sử dụng trận pháp, tự nhiên sẽ nghi ngờ hắn.

Bất quá nếu có thể khiến cả Thần Vương cảnh đều rơi vào trong ảo cảnh.

Phương Khung chỉ là Thần Tướng cảnh sao có thể không trúng chiêu chứ?

Tuy rằng sẽ hoài nghi nhưng nói không biết cũng hợp tình hợp lý.

Phương Khung gật đầu.

"Ta hiểu rồi, không hổ là sư huynh, đầu óc thật tốt nha!"

Mục Phù Sinh: ". . . . . ."

Có đôi khi đầu óc dùng tốt cũng là một cái tội. . . . . . . . . . . .

Trận chiến cùng giao long kéo dài ước chừng ba ngày.

Hai bên Ngô Hằng, Đặng Chuẩn gần như đã dùng hết tất cả tuyệt chiêu rồi.

Thậm chí Thiên Thần Tông cùng Xích Viêm Trai đều có một cường giả Thần Vương cảnh hậu kỳ không cẩn thận trọng thương, đã không còn sức chiến đấu!

Trải qua quá trình chiến đấu cực kỳ gian nan.

Cuối cùng, dưới công kích của Ngô Hằng cùng Đặng Chuẩn.

Giao long to lớn đã bị đánh chết.

Sau khi giao long bỏ mình, nghịch lân bên dưới thác nước cũng trôi nổi bay lên, lơ lửng trước mặt mấy người.

Giờ khắc này.

Mấy người đều thở dài một hơi, thần kinh căng chặt bắt đầu lơi lỏng.

Nhưng mà cũng chính trong khoảnh khắc lơi lỏng này, nghe Mục Phù Sinh nhắc nhở, Phương Khung lặng yên phóng thích Tiên duyên ảo trận đã chuẩn bị sẵn!

Ngay lập tức, đám người Đặng Chuẩn cùng Ngô Hằng đều bị kéo vào trong ảo cảnh!

Mục Phù Sinh cũng ra tay nhanh như chớp lấy nghịch lân cho vào nhẫn không gian, dùng phù triện che giấu hơi thở rồi thi triển Thiên lôi độn phù mang đi.

Sau đó lại Thiên lôi độn phù định vị trở về vị trí cũ.

Lúc này thời gian còn lại là hai nhịp thở.

Hai người đồng thời chủ động tiến vào Tiên duyên ảo trận.

Tỏ vẻ như chính mình cũng rơi vào trong ảo cảnh. . . . . .

Hết thảy hành động không hề để lại chút dấu vết . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận