Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 647 - Thiên Kiếm Phong chiến Tô gia

. . . . . . . . .

Vô Gian Luyện Ngục là thế lực ở thời kỳ thượng cổ đã làm ra vô số chuyện khiến trời oán người.

Người Vô Gian Luyện Ngục bởi vì tu vi không tăng cách nào tăng lên, thọ mệnh sắp đạt tới cuối sẽ dùng pháp môn đặc thù mà tiến hành rút hồn kẻ khác để dưỡng hồn mình.

Đồng thời vứt bỏ thân thể già nua, tìm kiếm thân thể thiên kiêu trẻ tuổi khác để dùng.

Những thiên tài của các thế lực chính là mục tiêu hàng đầu mà bọn họ tuyển chọn và nhắm tới.

Khi đó vô số thiên kiêu ở các thế lực tông môn đều sẽ bị Vô Gian Luyện Ngục theo dõi.

Không chỉ có như thế.

Đối đãi với phàm nhân thì Vô Gian Luyện Ngục sẽ tìm kiếm trẻ nhỏ còn chưa đủ trăm ngày tuổi mà lấy máu đồng tử để tu luyện công pháp tà ác!

Hiện giờ trên luận đạo đài, bốn người Vô Gian Luyện Ngục đã chủ động nhận thua nên Mục Phù Sinh cũng dừng tay.

Phan Tà âm trầm, không còn cuồng ngạo như trước nhìn thoáng qua Mục Phù Sinh.

Sự tình đã qua rất lâu.

Bởi vì lão giả giám sát trước mắt là tồn tại có tu vi Thiên Tiên cảnh.

Chỉ là cường giả Thiên Tiên cảnh thôi mà Vô Gian Luyện Ngục đã có hơn hai mươi tên rồi.

Kế tiếp còn có hai danh ngạch nữa, do Tiên Viên thôn, Thiên Kiếm Phong, Tô gia cùng với Vô Gian Luyện Ngục tới cướp đoạt.

Điều này dẫn tới rất nhiều thế lực thời kỳ thượng cổ vô cùng căm phẫn!

Ngay sau đó cùng ba người Giang Thần nhanh chóng rời khỏi luận đạo đài.

Cho nên các thế lực đã liên hợp lại, tốn cái giá rất lớn, mới hủy diệt được thế lực này!

Lúc đó Vô Gian Luyện Ngục cực kỳ cường đại.

Trong tình huống này hắn cũng không thể mạnh mẽ chém giết đối phương.

Tiểu Hắc nhìn về phía Diệp Thu Bạch hỏi:

Nhưng chỉ cần là thế lực từ nhất lưu trở lên đều biết được chuyện này từ trong cổ tịch của tông môn, được biết tới xú danh của Vô Gian Luyện Ngục.

"Sư huynh, ngươi khiêu chiến ai?"

Thánh Phù tông cũng thuận lợi bảo đảm tiến vào ba vị trí đầu.

Phía dưới.

Tô Mộ U gật gật đầu, nói:

Diệp Thu Bạch cười nói:

"Có nắm chắc sao?"

Tô Mộ U cũng đã nhận ra ánh mắt của Diệp Thu Bạch, hếch cằm nói:

Tô Lâm Độ nhìn về phía Trì Bỉnh trước mắt, trong lòng cảnh giác.

Diệp Thu Bạch suy nghĩ một lúc rồi nhìn về phía Tô gia.

Nhưng mà . . . . .

Có hồn hỏa gia trì nên cường đại hơn người tu đạo Trọc Tiên cảnh thông thường nhiều.

Đối phương cũng có tu vi Trọc Tiên cảnh sơ kỳ như hắn.

"Cá nhân chiến hay là đoàn thể chiến?"

Trì Bỉnh luôn trầm mặc ít lời không nói gì, tay cầm trường kiếm bước lên luận đạo đài!

Đối với Trì Bỉnh mà nói.

Lời thì rất ít, thông thường sẽ dùng hành động thể hiện thái độ của mình.

"Cá nhân chiến."

Diệp Thu Bạch nhìn về phía Trì Bỉnh, nhẹ giọng dò hỏi:

Tô Lâm Độ, tu vi Trọc Tiên cảnh sơ kỳ.

"Đã như vậy thì Tô Lâm Độ, ngươi lên trước đi."

Tô Lâm Độ nhưng không muốn dễ dàng nhận thua.

Hắn chính là thiên kiêu đến từ Tô gia!

Sao có thể bại bởi một tên đệ tử thế lực nhị lưu có cùng cảnh giới với mình chứ?

Nghĩ đến đây.

Trong lòng bàn tay Tô Lâm Độ xuất hiện một thanh chủy thủ.

Phía trên chủy thủ lập loè hàn mang lạnh thấu xương!

Dưới nắng gắt phản xạ trông có vẻ cực kỳ bắt mắt.

Sau khi tiếng tuyên bố vừa dứt.

Thần hình Tô Lâm Độ lập tức biến mất khỏi luận đạo đài.

Vậy thì liền dứt khoát tạm thời không sử dụng mắt thường.

Nếu mắt thường không cách nào nhìn thấy.

Chỉ thấy Trì Bỉnh chậm rãi nhắm đôi mắt.

Ngược lại bình đạm đến lạ thường!

Nhưng trên mặt hắn lại chẳng hề có một chút hoảng loạn nào.

Chỉ có thể thấy một mình Trì Bỉnh đứng lẻ loi.

Lâm Trí Nam mở quạt xếp ra, nhẹ nhàng cười cười.

"Dù biết, muốn phá giải cũng là chuyện rất khó, huống hồ Tô Mộ U cũng không phải loại nữ nhân lòng dạ hẹp hòi, nếu không sao có thể được ta coi trọng?"

Nghe đến đây.

Khóe miệng Mục Phù Sinh nhếch lên.

Rất khó phá giải sao?

Kỹ năng ẩn nấp này trong cùng cảnh giới đúng là rất khó phá giải. . . . . .

Chỉ là nếu như thần hồn đủ cường đại, muốn bắt giữ dấu vết mà đối phương để lại rồi nhanh chóng phát giác được vị trí của đối phương là chuyện rất dễ dàng.

Trì Bỉnh chính là này một người có thần hồn đủ cường đại.

Giờ phút này, trên luận đạo đài.

"Không phải muốn ta theo đuổi nữ nhân Tô gia kia chứ? Còn nói chi tiết về đối phương cho ta nghe, chẳng lẽ không sợ đối phương ghi hận ngươi sao?"

Diệp Thu Bạch cười cười, nói:

"Thông thường sẽ ẩn nấp tìm cơ hội, một kích mất mạng!"

"Tô Lâm Độ am hiểu thân pháp ẩn nấp, đồng thời lại có thể ẩn nấp hết thảy hơi thở, đối với người cùng cảnh giới mà nói, gần như không có khả năng phát hiện vị trí Tô Lâm Độ."

Lâm Trí Nam ở bên cạnh giải thích:

Mắt thường không cách nào phát hiện ra bóng dáng đối phương!

Có đôi khi hai mắt cũng sẽ lừa gạt bản thân. . . . . .

Trong khoảnh khắc nhắm hai mắt, giữa hai chân mày Trì Bỉnh có từng sợi hồn hỏa tràn ra!

Lực lượng thần hồn khổng lồ lấy bản thân Trì Bỉnh làm trung tâm khuếch tán ra chung quanh.

Thời điểm phóng thích lực lượng thần hồn, Trì Bỉnh cũng không có động.

Còn Tô Lâm Độ cũng cực kỳ kiên nhẫn, khi Trì Bỉnh chưa có lộ ra sơ hở hắn sẽ không vội vàng hành động thiếu suy nghĩ.

Hai bên bắt đầu quá trình giằng co.

Thời gian một nén nhang chậm rãi trôi qua. . . . . .

Lúc này, lực lượng thần hồn tràn ngập quanh thân Trì Bỉnh bắt đầu rồi xuất hiện sự dao động.

Mọi người bên dưới đài quan chiến cảm nhận được điều này khẽ chăm chú.

Liên tục dùng lực lượng thần hồn tìm kiếm vị trí của đối phương nên giờ tiêu hao quá lớn sao?

Trì Bỉnh khẽ nhíu mày, thân hình hơi cong xuống.

Cũng trong khoảnh khắc này đây.

Ở bên trái Trì Bỉnh bỗng có một đạo hàn quang dùng thế sét đánh không kịp bưng tai xẹt qua!

Đâm thẳng về phía bờ vai Trì Bỉnh!

Đột nhiên hai mắt Trì Bỉnh mở bừng.

Lực lượng thần hồn co rút lại trong nháy mắt!

Thần hồn khóa chặt đạo hàn quang vừa lóe lên.

Cùng lúc đó.

Thân thể lập tức đứng thẳng, trường kiếm trong tay có hồn hỏa quấn quanh chém ngang sang bên trái.

Tiếng leng keng vang lên.

Trường kiếm có hồn hỏa bao trùm va chạm với đạo hàn quang!

Đây là bẫy rập!

Mọi người đều kinh ngạc cảm thán không thôi.

Trì Bỉnh biết Tô Lâm Độ sẽ không dễ dàng lộ ra sơ hở mà phát động tiến công khi hắn đang dùng lực lượng thần hồn sưu tầm để tránh bị thần hồn khóa chặt!

Chỉ có thể chờ thần hồn của hắn bắt đầu suy yếu mới dám ra tay.

Như vậy Trì Bỉnh liền làm cách ngược lại.

Cố ý để lộ sơ hở làm cho Tô Lâm Độ chủ động xuất kích, từ đó dễ dàng khóa chặt hành tung của đối phương!

Sắc mặt Tô Lâm Độ hơi trầm xuống, sau khi giao phong với trường kiếm hồn hỏa, hắn liền rút tay nhanh chóng thối lui về sau rồi biến mất trên luận đạo đài lần nữa.

Nhưng mà lần này Trì Bỉnh lại đuổi thẳng theo hướng Tô Lâm Độ thối lui.

Trường kiếm trong tay chém ra!

Tô Lâm Độ không kịp phòng thủ điên cuồng lùi lại!

Hồn hỏa trường kiếm đã chém tới nên hắn chỉ có thể nâng chủy thủ trong tay chắn ngang.

Phanh!

Một tiếng tiếng thanh thúy vang vọng toàn bộ luận đạo đài.

Tô Lâm Độ kinh ngạc, hắn không biết vì sao Trì Bỉnh có thể tiếp tục truy tung vị trí của mình nên do chưa kịp chuẩn bị tốt.

Đỡ một kiếm mạnh mẽ của của Trì Bỉnh, chủy thủ rời khỏi tay!

Thân hình Tô Lâm Độ nửa quỳ xuất hiện trước mặt Trì Bỉnh.

"Ngươi. . . . . . . . Ngươi làm như thế nào phát hiện?"

Trì Bỉnh chỉ về phía chủy thủ nằm trên sàn đài.

Ngay sau đó duỗi tay ngoắc ngoắc.

Từ trên chủy thủ có một tia hồn hỏa mà mắt thường khó có thể nhìn thấy trôi nổi bay tới.

Thì ra trong lúc giao thủ chiêu thứ nhất, Trì Bỉnh đã dùng hồn hỏa làm dấu trên chủy thủ của Tô Lâm Độ.

Sắc mặt Tô Lâm Độ trở nên khó coi, nhưng mà không thể không phục, cúi đầu trầm giọng nói:

"Ta thua. . . . . ."

Trận đầu giữa Thiên Kiếm Phong và Tô gia.

Trì Bỉnh thắng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận