Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 84 - Cầu Đạo sơn, Kiếm phong!

Thái Sơ Kiếm Kinh.

Bao hàm sinh chi ý.

Đúng là cỗ sinh chi ý này ngăn cản tất cả băng sương ở bên ngoài.

Diệp Thu Bạch không cảm giác được một chút lạnh lẽo nào!

Nữ tử tóc bạc thấy cảnh này ngơ ngác nói: "Ngươi đã làm như thế nào?"

Trừ phi là người có thực lực mạnh mẽ mới có thể miễn cưỡng tới gần nàng.

Nhưng vẫn sẽ bị ảnh hưởng!

Viện trưởng Tổng Viện, cường giả đứng thứ ba trên Võ bảng Tứ Vực tới gần nàng thì hành động cũng bị ảnh hưởng!

Hắn đốt một đống lửa.

Lại lấy thêm mấy cái bình từ nạp giới.

Nữ tử tóc bạc nhìn Diệp Thu Bạch, gật gật đầu, ánh mắt tràn ngập sự kỳ vọng!

Diệp Thu Bạch cạo vảy cá, lấy nội tạng cá ra.

"Công pháp tu luyện đặc thù?"

Trải qua nhiều ngày nấu cơm cho sư tôn, Diệp Thu Bạch cũng đã hiểu rõ những gia vị này.

Còn người này lại trông như không có chuyện gì!

Đều là bình gia vị do Lục Trường Sinh tự tay làm.

Diệp Thu Bạch gật đầu, ngay sau đó nhìn con cá nhỏ bị đông lạnh rồi nói: "Ngươi nói muốn ăn cá nướng sao?"

Diệp Thu Bạch cười nói: "Bởi vì công pháp mà ta tu luyện tương đối đặc thù."

Đương nhiên đống lửa cũng được hơi thở của Diệp Thu Bạch bao phủ, không bị băng sương ảnh hưởng.

Tiếng nữ tóc bạc vang lên.

Diệp Thu Bạch suy nghĩ chút, ngồi xổm xuống, bàn tay được sinh chi ý bao trùm, ngay sau đó nắm lấy con cá nhỏ.

Diệp Thu Bạch cười đáp: "Chờ được ăn đi."

Gọi là nước tương, bột Thì là...

"Ngươi... Ngươi biết làm sao?"

"Này, ăn đi."

Ngưởi được mùi thơm, ánh mắt nữ tử tóc bạc sáng lên, vội vàng nói: "Còn bao lâu nữa? Còn bao lâu nữa?"

"Ăn từ từ, không ai giành với ngươi."

Nữ tử tóc bạc ngồi xổm bên đống lửa, hai tay chống cằm, hai mắt chớp chớp, hàng lông mi giống quạt nhỏ phe phẩy.

"Hẳn là ngươi cũng đạt tới cảnh giới tích cốc đi?"

Làm cá xong hắn liền đặt cá trên đống lửa để nướng.

Nhìn ánh mắt cảm kích của nàng.

"Lâu rồi không được ăn... Thật sự cảm ơn ngươi!"

Mặt nữ tử tóc bạc hơi đỏ lên, nói: "Đã đạt tới cảnh giới tích cốc, Nhưng mà... Ta còn thích ăn, đặc biệt là ăn những thức ăn nóng hôi hổi!"

Một lúc sau, có mùi thơm bốc lên.

Nữ tử tóc bạc vừa thổi vừa nói: "Ăn ngon, lâu lắm rồi ta không được ăn đồ nóng."

Nghe lời này, Diệp Thu Bạch không khỏi sửng sốt.

Ngay sau đó nghĩ đến vấn đề thể chất của nữ tử, hắn không khỏi im lặng.

Diệp Thu Bạch thấy đã chín vừa rồi nên giơ tay đưa cá cho nàng.

Diệp Thu Bạch xem mà buồn cười.

"Phù phù phù - nóng nóng."

Nữ tử tóc bạc nhận lấy, không thể chờ mà nhanh chóng cắn một cái.

Diệp Thu Bạch cười cười: "Về sau muốn ăn thì cứ tới tìm ta."

Nữ tử tóc bạc nghe xong liền vui vẻ nhưng sắc mặt lập tức ảm đạm.

"Ta không thể tùy tiện ra ngoài... Cần phải có Cầu Đạo sơn trấn áp cỗ băng sương này."

Diệp Thu Bạch nhìn thoáng qua trước người kia tòa Cầu Đạo sơn, nói: "Không có việc gì, ngươi muốn ăn liền đưa tin cho ta, ta tới đây làm cho ngươi ăn."

"Thật sao?"

"Thật."

Nữ tử tóc bạc gật đầu.

"Ngươi muốn đi Cầu Đạo sơn sao?"

Diệp Thu Bạch gật gật đầu.

Hắn rời đi thì lão giả mới mở mắt ra.

Diệp Thu Bạch khẽ lắc đầu, cúi người lần nữa rồi mới đi vào Cầu Đạo sơn.

1000 tích phân mà chỉ có nửa ngày?

Lão giả lấy 1000 tích phân xong liền trả lại cho Diệp Thu Bạch, nói: "Thời hạn nửa ngày, hết thời gian sẽ tự động truyền tống ra ngoài."

Diệp Thu Bạch sửng sốt, ngay sau đó phản ứng lại, giao Tích phân thạch cho lão giả.

Cũng không có nói gì.

"Hẳn là không thành vấn đề, hắn cảm giác không có chuyện mà sư tôn không thể làm."

"Khi về sẽ hỏi một chút."

Đi tới chân Cầu Đạo sơn.

Diệp Thu Bạch cảm giác được một tầng cấm chế ẩn ẩn hiện hiện!

Nếu tự tiện xông vào chắc sẽ bị cấm chế oanh sát thành tro.

Nơi này cũng không có binh lính canh gác.

Chỉ có một lão giả ngồi trên cái ghế, hai mắt khép hờ.

Diệp Thu Bạch đến gần, cúi người ôm quyền nói: "Tiền bối, ta là Diệp Thu Bạch Tàng Đạo thư viện Nam Vực, muốn tiến vào Cầu Đạo sơn tu luyện."

Lão giả giơ tay.

"Cũng không biết sư tôn có thể giải quyết vấn đề thể chất của nàng hay không."

Diệp Thu Bạch biết được nữ tử tóc bạc tên là Mộ Tử Tình.

Sau đó hai người trao đổi tên họ.

Nữ tử tóc bạc nhoẻn miệng cười: "Đương nhiên, mau đi đi."

Diệp Thu Bạch nghe mà sửng sốt,"Ngươi hiểu rõ Cầu Đạo sơn sao?"

Nữ tử tóc bạc nói: "Ngươi là kiếm tu đi, vậy thời điểm ngươi vào nhớ đến sau Kiếm phong, nơi đó có một vách đá, trên vách ghi lại một cảm ngộ kiếm đạo, có thể đạt được hay không phải xem cơ duyên của ngươi."

"Đại Kiếm Sư, tu luyện công pháp thần bí, thiên phú không tồi, xem ra thư viện nhận được hạt giống tốt..."

"Đại tranh chi thế thật sự sắp tới..."

Nói xong lại khép mắt. ...

Vào Cầu Đạo sơn.

Diệp Thu Bạch cảm nhận được một hơi thở kỳ diệu.

Dù hoa cỏ hay cây lá đều có đạo ý lưu động.

Diệp Thu Bạch không khỏi cảm khái, trách không được người Tổng Viện mạnh hơn người Nam Vực nhiều như vậy.

Diệp Thu Bạch cũng không dừng ở chỗ này mà là hướng về Kiếm phong mà Mộ Tử Tình nói.

Diệp Thu Bạch chỉ chuyên tâm với kiếm đạo.

Kiếm đạo chính là đạo tu hành của hắn.

Tu luyện kiếm đạo đến đỉnh cũng có thể đặt chân đến đỉnh cao!

Trong lúc Diệp Thu Bạch suy nghĩ thì Thanh Vân kiếm bỗng phát ra tiếng kiếm minh mờ ảo!

Đồng thời có từng hơi thở kiếm đạo lặng yên không lưu động trong cơ thể Diệp Thu Bạch nhưng Diệp Thu Bạch không hề cảm giác được.

Kiếm phong.

Đúng như tên gọi, cả ngọn núi tựa như một thanh kiếm đâm thẳng vào trời xanh.

Diệp Thu Bạch đặt chân vào bên trong liền cảm nhận được một cỗ sắc nhọn chi ý!

Đây là kiếm ý!

Diệp Thu Bạch kinh ngạc tiếp tục đi tới.

Phía bên trái có một nam tử đứng ôm kiếm nhìn vách đá trước mắt mà không nhúc nhích!

Dù Diệp Thu Bạch đi tới cũng không có một chút dao động nào.

Diệp Thu Bạch cũng không quấy rầy, bắt đầu quan sát vách đá.

Trên vách đá không có tranh hay chữ gì cả.

Chỉ có từng vết kiếm!

Cạn cạn sâu sâu.

Mỗi một vết kiếm đều có kiếm ý với cường độ khác nhau lưu lại!

Diệp Thu Bạch nhìn qua từng vết kiếm rồi nhắm hai mắt.

Kiếm ý trong mấy vết kiếm bắt đầu chảy về phía Diệp Thu Bạch!

Từng đạo kiếm ý như tơ mỏng vờn quanh Diệp Thu Bạch.

Nam tử bên cạnh cảm nhận được liền nhìn sang.

Trong mắt tràn ngập sự khiếp sợ!

Diệp Thu Bạch cũng không biết chuyện này.

Phỏng chừng chỉ có Lục Trường Sinh mới biết được, đây là tác dụng của Hỗn
Bạn cần đăng nhập để bình luận