Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1301 - Phong Diệp lên đài

Đệ tử thân truyền Phong Diệp chủ động khiêu chiến một tên đệ tử nội viện!

Tin tức này nhanh chóng lan truyền khắp Hỗn Linh học viện.

Chỉ có đại trưởng lão, Đàm Tông Chiếu cùng với nhị trưởng lão biết, Phong Diệp khiêu chiến Tiểu Hắc cũng không phải ngẫu nhiên, dù sao với tính cách của Phong Diệp, nàng tuyệt đối sẽ không đi khiêu chiến một tên có cảnh giới thấp hơn mình.

Không phải khinh thường, theo lời Phong Diệp thì... đánh người có thực lực thấp hơn nàng sẽ cảm thấy khó chịu.

Cho nên lần này Phong Diệp chủ động khiêu chiến một tên học viên có cảnh giới thấp hơn nàng mới đưa tới sự chú ý của các cường giả trong học viện.

Giờ đây có vô số ánh mắt rơi vào trên Thái tử đài.

Công kích của Phong Diệp đã hiện lên trước mắt Tiểu Hắc.

Tuy rằng trông nàng là một nữ tử tương đối nhu nhược, nhưng từng nắm đấm như biết phân thân tản ra trước mắt Tiểu Hắc, giống như mưa hoa.

Đây mới là trận chiến mà Tiểu Hắc khao khát!

Đây là do hấp chi hỏa diễm bản nguyên trong Luyện Thiên Tháp khiến tầng thứ nhất Vạn Cổ Ma Thể được tăng cường.

Quyền chưa tới đã làm cho làn da Tiểu Hắc cảm giác được đau đớn nóng bỏng!

Trong đó hoa văn hỏa diễm phát ra ánh sáng đỏ rực cực kỳ chói mắt.

Có thể đánh ra quyền ảnh kín không kẽ hở như thế, khiến không gian vững chắc đều thoáng vặn vẹo, đã đủ để thấy được thực lực của Phong Diệp sâu không lường được! Đây là trong tình huống áp chế cảnh giới!

Bang bang bang bang!!

Mỗi một quyền ảnh trở nên chân thật trong mắt Tiểu Hắc.

Đồng thời ma khí ngập trời cũng quấn quanh thân thể Tiểu Hắc, thân thể được cường hóa mấy lần, hắn nhanh chóng huy động song quyền nghênh đón quyền ảnh như mưa ập tới.

Tiểu Hắc cũng không nói gì, tập trung nhìn quyền ảnh ùn ùn kéo đến.

Đây cũng không phải công pháp, cũng không phải quyền pháp, chỉ đơn thuần tốc độ và lực lượng.

Bảy loại hoa văn nổi lên trên bề mặt thân thể.

Chỉ có thể nghe được tiếng nổ ầm ầm cùng với không gian không ngừng rung động!

Công kích loại này không thể tránh né, nhưng nếu có thể thì Tiểu Hắc cũng không tránh, hắn nhếch miệng cười, trong mắt tràn đầy chiến ý.

Ngọc Thành cũng không chớp mắt hỏi: "Ta nói này Hác Khương, ngươi có thể thấy rõ ràng sao?"

Tôc độ vung quyền cũng rất nhanh, từng quyền ảnh màu đen mang theo huyết khí đồng thời sinh ra va chạm với quyền ảnh của Phong Diệp.

Học viên có cảnh giới hơi yếu phía dưới đài xem mà choáng váng, bọn họ căn bản đếm không hết có bao nhiêu đạo quyền ảnh đang giao phong!

Nói rồi chỉ thấy hai tay Tiểu Hắc có từng đường huyết tuyến quấn quanh, đồng thời huyết tuyến nổi trên mặt ngoài thân thể bắt đầu thiêu đốt!

"A, không nghĩ tới thực lực của ngươi không tệ, lại có thể theo kịp tốc độ của ta."

Thấy thế, sắc mặt Phong Diệp hơi đổi, dần dần thu liễm ý cười, cũng bắt đầu tăng tốc.

E là nếu như Tiểu Hắc và Phong Diệp tùy ý công kích bọn họ, trong thời gian mấy hơi thở không biết sẽ ăn bao nhiêu quyền đi...

Chỉ nghe Phong Diệp quát lên, quyền ảnh biến mất, bóng dáng Phong Diệp cũng đột nhiên biến mất.

Hác Khương cười khổ lắc đầu: "Thấy một chút, nhưng không thể hoàn toàn thấy rõ."

Tiểu Hắc cảm giác lưng đau nhói, giống như bị một thanh kiếm sắc bén xuyên thấu!

Không có bất kỳ tiếng động nào, cũng không tiết ra một chút khí tức!

Nháy mắt kế tiếp nàng xuất hiện phía sau Tiểu Hắc, hóa quyền thành chưởng, ngón trỏ cùng ngón giữa giao nhau điểm vào lưng Tiểu Hắc.

Trên Thái tử đài, Phong Diệp thoải mái cười to.

Lúc này người phía dưới đã hoàn toàn không thể nhìn thấy rõ quyền ảnh.

Chỉ nghe từng tiếng nổ vang và loáng thoáng bóng quyền màu đỏ.

"Hảo tiểu tử!"

Tiểu Hắc cũng nhếch miệng cười to: "Theo kịp ngươi sao? Vậy bây giờ ngươi thử theo tốc độ của ta đi."

Trong lúc Phong Diệp ngây người, nắm đấm trước mặt có hỏa diễm huyết sắc vây kín, từng quyền ảnh bắt đầu tăng tốc đánh tới.

Sau khi kích hoạt huyết mạch Thánh Ma, năng lực huyết mạch của Tiểu Hắc đã mạnh hơn vài phần!

Huyết mạch quấn cộng thêm huyết mạch sôi trào!

Trong lòng có nguy cơ to lớn dâng trào.

Đệ tử thân truyền nửa bước Tổ Cảnh quả nhiên danh bất hư truyền.

Cho dù áp chế đến Thần Đế cảnh trung kỳ vẫn có thể mang đến cảm giác nguy hiểm mãnh liệt cho Tiểu Hắc.

Đây là chuyện trước kia chưa từng có, chưa bao giờ cảm nhận được trên thân đối thủ cùng cảnh giới!

Trốn tránh hay xoay người đón đánh đã không kịp.

Nhưng Tiểu Hắc có bao giờ trốn tránh đâu.

Thân thể chấn động, ma khí cuồn cuộn ngưng tụ thành một hư ảnh Ma thần cao lớ phía sau Tiểu Hắc.

Chân đạp Thái tử đài, đầu đội trời.

Trên hư ảnh cũng có huyết tuyến quấn quanh!

"Đây là chưởng pháp mà ta tự nghĩ ra, tên Lạc Hoa Chưởng."

Chỉ thấy khí tức của Phong Diệp bắt đầu ngưng tụ trong lòng bàn tay, tiên khí trong lòng bàn tay nàng hóa thành từng cánh hoa.

Tiểu Hắc gật đầu.

"Ngươi đã muốn thử toàn bộ thực lực của ta, vậy tiếp một chiêu này, nếu như ngươi có thể tiếp được ta sẽ cho ngươi thử."

Phong Diệp nhếch miệng cười nói: "Khẩu khí không nhỏ."

"Có lẽ ngươi có thể thử không áp chế cảnh giới."

Một tiếng nổ trầm đục vang vọng khắp đài cao.

Hai người một kích liền lui, chỉ là Tiểu Hắc lui về phía sau mười bước, Phong Diệp thì lui tám bước. Chênh lệch giữa hai người không lớn.

Phong Diệp đứng tại chỗ, ổn định khí huyết cuồn cuộn trong cơ thể, dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Tiểu Hắc:

"Thật sự không ngờ thực lực của ngươi lại mạnh đến mức này."

Cho dù áp chế cảnh giới, cường độ thân thể và lý giải công pháp, cảm ngộ đạo tắc vẫn còn đó.

Cho nên theo lý dù áp xuống Thần Đế cảnh trung kỳ Phong Diệp cũng sẽ mạnh hơn Tiểu Hắc nhiều mới đúng.

Nhưng hiện tại, Tiểu Hắc giao thủ với nàng mấy chiêu mà lại không rơi vào thế hạ phong!

Xem ra Tông Chiếu nói không sai.

Tiểu Hắc cũng hít sâu một hơi, cười to đáp:

Bùm!

Phong Diệp hừ lạnh một tiếng tung chưởng nghênh đón!

Giờ phút này Tiểu Hắc cũng xoay người, nắm nay nện về phía Phong Diệp.

Chỉ thấy trên than hư ảnh có thêm một lỗ thủng.

Phụt!

Phong Diệp cũng nhìn vào hư ảnh Ma thần.

Vừa dứt lời, Phong Diệp lập tức biến mất tại chỗ. Tiểu Hắc cảm thấy căng thẳng, theo bản năng nhìn lên phía trên.

Phong Diệp xuất hiện phía trên, đầu chúi xuống mặt đất, lòng bàn tay nhẹ nhàng ấn về phía Tiểu Hắc!

Không có chưởng ấn xuất hiện.

Ầm!

Tiểu Hắc đột nhiên run lên, đôi mắt trừng to, hai chân khụy xuống, suýt nữa đã quỳ!

Sàn đài chung quanh đã lún xuống một phần, nếu như từ phía trên nhìn xuống có thể phát hiện sàn đài lún xuống tạo thành hình đóa sen bao quanh Tiểu Hắc.

Còn Tiểu Hắc ở trung tâm nhụy hoa!

"Đứng vững sao? Vậy thì..."

Lời còn chưa dứt, hai tròng mắt Phong Diệp hơi ngưng tụ.

Hư ảnh Ma Thần phía sau Tiểu Hắc giơ nắm tay đánh về phía sau nàng!

Trên nắm tay có huyết khí sôi trào!

Phong Diệp vội vàng xoay người đánh ra một chưởng nữa.

Bên tai lại có tiếng nói vang lên.

"Ngươi vẫn nên dùng thực lực chân thật đi."

Phong Diệp trừng mắt, lập tức bị Tiểu Hắc đột nhiên xuất hiện đánh rơi xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận