Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 666 - Giết Trang Tử Đống

. . . . . .

Nhân lúc hắn bệnh lấy mệnh hắn.

Trong khi bị vạn kiếm liên tục công kích.

Nếu Trang Tử Đống không có phương pháp thoát thân giống như Diệp Thu Bạch chắc chắn sẽ chịu nhiều hạn chế.

Giờ khắc này cũng chính là thời cơ tốt cho Diệp Thu Bạch ra tay.

Hắn tính toán giết chết Trang Tử Đống đã bị đoạt xá ở chỗ này.

Nhìn thấy Diệp Thu Bạch trực tiếp thoát thân khỏi nguy hiểm.

Nhạc Chính Trì, Khâu Lộc cùng với Tô Hách đều cảm thấy hơi kinh hãi.

Trong tay Diệp Thu Bạch thế mà có một phù triện độn thuật rồi?

Trang Tử Đống vừa chống đỡ công kích của những thanh kiếm vừa âm trầm hỏi.

Cho nên hắn tính toán động thủ ở thời khắc này nhưng mà lại không như mong muốn.

"Ngươi bắt đầu hoài nghi ta từ khi nào?"

Dù sao thiên phú mà Diệp Thu Bạch thể hiện ra, thậm chí hắn còn có thể cảm nhận được thể chất bất phàm của Diệp Thu Bạch.

Chắc là phải thừa dịp vạn kiếm khảo nghiệm giúp sức tiêu diệt tên đoạt xá này rồi.

Sắc mặt Trang Tử Đống càng trở nên khó coi hơn.

Diệp Thu Bạch lại không có trả lời.

Nếu như đoạt được thân thể của Diệp Thu Bạch thì có lẽ hắn sẽ khôi phục nhanh chóng hơn, thậm chí còn có thể tiến thêm một bước.

Hắn vốn định chuyển sang đoạt xá Diệp Thu Bạch.

Hơn nữa trông có vẻ là đã sớm chuẩn bị!

Hỗn Nguyên Kiếm Pháp, kiếm thứ nhất.

Ai có thể nghĩ đến.

Kiếm ý hóa thành một con cự long phóng thẳng đến Trang Tử Đống đang bị vạn kiếm công kích.

Trong lúc này còn phải nói gì nữa?

Sau đó Diệp Thu Bạch liền đâm ra một kiếm!

"Họ Diệp, Tô gia chúng ta cực kỳ thân thiện với ngươi, giờ ngươi lại lấy oán báo ơn sao?"

Đối với chuyện muốn thông qua khảo nghiệm mà nói là không thể thiếu!

Đúng như Nhạc Chính Trì suy nghĩ.

"Diệp huynh, thời điểm này còn xin quên đi thù hận."

Còn Tô Hách, Tô gia thân thiện với hắn là do Tô Mộ U thay mặt, cũng không phải Tô Hách hắn.

Nhưng mà lúc này Khâu Lộc lại ngưng trọng nói:

Trang Tử Đống không có nói thêm nữa, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Nhưng mà Tô Hách thì không.

Nếu như Tô Mộ U ở chỗ này, có lẽ Diệp Thu Bạch còn suy xét một chút.

Lúc này thiếu một người thì trông có vẻ cũng không có gì thay đổi nhưng mà sự thật là sẽ mất đi một đối tượng làm giảm áp lực công kích.

Diệp Thu Bạch cũng không có vì lời hai người nói mà dừng tay.

Chết sống của bọn họ có liên quan gì tới hắn?

Cũng không thân không quen.

Tô Hách cũng tức giận quát:

Thay vì nói lời vô nghĩa còn không bằng tập trung tinh thần đối kháng vạn kiếm.

Bởi vì hắn biết sống chết của bản thân có liên quan gì tới Diệp Thu Bạch đâu?

Nhạc Chính Trì vẫn yên lặng.

Một chưởng đánh bay đám trường kiếm vừa bắn tới xong thì chân phải bước tới một bước nghiêng người né tránh một thanh kiếm công kích.

Lúc này mới vỗ một chưởng về phía kiếm long!

Chưởng ấn của Trang Tử Đống trống rỗng xuất hiện!

Chưởng ấn mang theo ngọn lửa mãnh liệt giống như muốn đốt cháy cả không gian này, nhanh chóng chụp lấy kiếm long.

Một chưởng này không thuộc về Trang Tử Đống.

Loại chưởng pháp cao thâm thế này Trang Tử Đống không thể thi triển được.

Chưởng ấn hỏa diễm va chạm với kiếm long phát ra tiếng ầm ầm.

Kiếm long vỡ vụn trong khoảnh khắc này!

Chưởng ấn cũng tiêu tán theo.

Điều này cũng dẫn tới lực lượng bản thân đang không ngừng giảm bớt.

Hắn gặp phải từng đợt công kích mạnh mẽ của Diệp Thu Bạch đồng thời còn phải ứng đối vạn kiếm trên không.

Nhưng còn Trang Tử Đống thì thế nào?

Từng đạo kiếm mang không ngừng chém về phía Trang Tử Đống.

Diệp Thu Bạch vẫn như người tản bộ trong sân vắng, vung Hỗn Nguyên Tiên Kiếm trong tay.

Hai bên không ngừng công kích.

Trang Tử Đống cũng không có kịp thời phát ra công kích mà sau khi xử lý xong những thanh kiếm không ngừng đâm tới mới kinh hãi đánh ra một chưởng.

Đồng thời bước chân đang vốn không ngừng tiến tới cũng trở nên chậm lại.

Ngay cả Khâu Lộc và Tô Hách vốn đi ở cuối đều đã lướt qua hắn trăm thước!

Diệp Thu Bạch tính toán hoàn toàn kéo hắn chết ở chỗ này mà!

Vẻ mặt Trang Tử Đống tràn đầy oán hận.

Nhưng mà lại không có một chút biện pháp nào có thể phá vỡ cục diện hiện giờ.

Trong vạn kiếm còn có cả những thanh kiếm công kích vào thần hồn!

Hơn nữa hiện giờ Diệp Thu Bạch đang không ngừng công kích.

Trang Tử Đống vốn chưa có khôi phục càng khó có thể chống đỡ hơn!

Bên kia.

Âm Dương Diệt Thế Lôi Thuật!

Còn có hai loại lôi đình một âm một dương giống như hai con giao long bám vào công kích.

Đồng thời, một kiếm này không chỉ có mỗi sinh chi ý.

Thái Sơ Kiếm Kinh, Bình Sơn Hà!

Chỉ là một kiếm tiếp theo của Diệp Thu Bạch mang theo sinh chi ý đã chém tới!

Rốt cuộc bước chân Trang Tử Đống phải hoàn dừng lại.

Không cách nào hoàn toàn né tránh trường kiếm đang không ngừng đâm đến, trường kiếm không ngừng cắm vào thân thể Trang Tử Đống!

Lực lượng bị rút đi!

Điều này khiến cho sự oán hận trên mặt Trang Tử Đống chuyển biến thành sợ hãi sâu sắc!

Bị cột đá trấn áp lâu như thế.

Hiện giờ vất vả lắm mới thành công đoạt xá, chỉ cần khôi phục thực lực liền có thể hoàn toàn thoát khỏ Tuyệt Hồn thành đáng chết này.

Thoát đi khỏi nơi thị phi này!

Nhưng hiện tại lại rơi vào hoàn cảnh xấu, có khả năng tử vong!

Sao "Trang Tử Đống" có thể chấp nhận chuyện như thế này chứ?

Trong tình thế cấp bách, Trang Tử Đống rống to:

"Diệp Thu Bạch, ngươi buông tha ta, sau này ngươi và ta không liên quan gì nhau, ta cũng sẽ không ra tay với ngươi nữa, ngươi thấy thế nào?"

Diệp Thu Bạch cười lạnh nói:

"Ra tay sao? Ta chém giết ngươi ở đây tự nhiên cũng sẽ khiến ngươi không còn cơ hội ra tay."

Trang Tử Đống biết mình nôn nóng nói sai rồi.

Trong tình huống này mà nói chuyện không bao giờ ra tay với Diệp Thu Bạch thì có tác dụng cái rắm?

"Ta rất hiểu Tuyệt Hồn thành, ngươi cũng nên biết bổn tọa bị trấn áp ở đây một thời gian dài, tự nhiên sẽ có nhiều tin tức, đến lúc đó bổn tọa nói hết cho ngươi, hơn nữa còn trợ ngươi lấy được càng nhiều thiên tài địa bảo hơn, ngươi thấy như thế nào?!"

Diệp Thu Bạch lại chém ra một kiếm.

Còn thi triển thêm cả kiếm vực hóa thành vô số cự kiếm cùng vạn kiếm trên không tấn công Trang Tử Đống.

"Ta sẽ dựa vào thực lực của mình mà giành lấy truyền thừa, thiên tài địa bảo ta cũng không có hứng thú quá lớn."

"Huống hồ ngươi giết Trang Tử Đống, Thiên Kiếm Phong có ân với ta, giờ ngươi có tung ra điều kiện gì thì ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi."

Nghe đến đây.

Sắc mặt Trang Tử Đống tái nhợt.

Không còn một chút máu!

Nếu như không có Diệp Thu Bạch ở bên quấy nhiễu thì đây chỉ là một khảo nghiệm mà thôi.

Muốn thoát thân rất dễ dàng.

Dù sao hắn là một lão quái vật tồn tại nhiều năm rồi.

Sao có thể không một chút nội tình chứ?

Nhưng Diệp Thu Bạch này dầu muối không ăn khiến hắn bó tay bó chân.

"Ngươi không phải kiếm tu sao?

Ta có thể giúp ngươi lĩnh ngộ Kiếm Tiên chi cảnh!"

Lại tung ra bánh ngon.

Ngay cả Nhạc Chính Trì cũng phải ghé mắt nhìn.

Kiếm Tiên là cảnh giới mà tất cả các kiếm tu đều tha thiết ước mơ!

Nhưng còn Diệp Thu Bạch thì thế nào?

Lại không muốn nói thêm bất kỳ lời nào nữa, lại tung ra âm Dương Diệt Thế Lôi Thuật!

Hóa thành hai đầu lôi long một âm một dương phóng về phía Trang Tử Đống!

Giờ khắc này.

Rốt cuộc Trang Tử Đống cũng không cách nào chống đỡ nữa.

Bị từng thanh kiếm ghim chặt trên mặt đất.

Lực lượng thần hồn không ngừng bị rút ra.

Gương mặt tràn đầy sự hối hận dần dần mất đi hết sinh cơ!

Lúc này Diệp Thu Bạch mới thu hồi kiếm nhìn sang bên cạnh.

Nhạc Chính Trì, Khâu Lộc cùng với Tô Hách đã tới nơi.

Sắc mặt tái nhợt, hơi thở không ổn định.

Nhưng may mắn là miễn cưỡng kiên trì thông qua khảo nghiệm này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận