Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 956 - Đều mang ý xấu

. . . .

Lại đi hai ngày trôi qua.

Khoảnh khắc thái dương dâng lên, ánh mặt trời xuyên phá tầng mây.

Ma khí đen nhánh mới chậm rãi thu nạp về đầu nguồn.

Thú triều cũng dần dần rút theo ma khí đen nhánh.

Tường thành phía tây đã bị tàn phá bất kham.

Bất quá tổn thất tương so với đợt trước lại không nhiều vì có phù triện của Mục Phù Sinh chống đỡ.

Kiếm vực của Diệp Thu Bạch và sát trận của Phương Khung đều có phạm vi sát thương lớn.

Dù cho bản thân họ cực kỳ mệt mỏi, thân thể chồng chất vết thương.

Cũng không có người chỉ huy, cũng không có người phát ra mệnh lệnh.

Vậy mà có thể bảo đảm chiến tích như bây giờ đã nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Giống như muốn xua tan tất cả ghẹn khuất, tất cả tuyệt vọng dồn nén trước đó ra khỏi cơ thể.

Bất quá nhồi vậy mà tường thành vốn được cho rằng sẽ bị phá trong đợt thú triều này không có bị hư hao thêm.

Ngay sau đó tất cả thu hồi sự mừng rỡ trên gương mặt, thần sắc nghiêm túc cúi mình với mấy người Diệp Thu Bạch.

Đồng thời lôi đình chi lực của Mục Phù Sinh cũng khắc chế ma khí, cả ba gộp lại có thể nói là tính sát thương càng tăng mạnh.

Các tướng sĩ thủ thành đều đứng lên đối mặt với bốn người Diệp Thu Bạch, Tiểu Hắc, Mục Phù Sinh, Phương Khung.

Tướng sĩ thủ thành đã suy giảm một số.

Còn Tiểu Hắc thế nào, bởi vì không thể bùng nổ thực lực nên chỉ có thể đánh chết những ma thú bò lên trên tường thành.

Trong tình huống này vẫn kéo thân thể tàn tạ rống to.

Đây là sự cảm tạ bé nhỏ không đáng kể của bọn họ.

Giờ khắc này, tất cả các tướng sĩ thủ thành đều bắt đầu hoan hô.

Bởi vì có mấy người Diệp Thu Bạch nên tường thành phía tây mới được bảo vệ.

Dù chân bị đứt bị gãy cũng sẽ được đồng bọn nâng dậy.

Trong đó bao gồm cả tên tướng quân thủ thành.

Phương Khung liếc nhìn người một cái, không chút khách khí, lạnh mặt nói:

"Cảm giác làm anh hùng như thế nào?"

"Ngươi có thể nói sự tình đã đáp ứng cho chúng ta trước sao?"

Lúc này.

"Chúng ta không có một chút hứng thú với Thần Thể Tông các ngươi."

Mới có thể giúp sinh linh trong Hưng Ninh thành sống sót, không có bị ma thú tàn sát.

Sở dĩ cho Mục Phù Sinh hỏi chuyện là vì Mục Phù Sinh cẩn thận hơn, sẽ không vô tình làm bại lộ ra mục đích của bọn họ.

"Nói một chút xem bên trong ma khí có cái gì đi."

Mục Phù Sinh tiếp lời Diệp Thu Bạch, lắc lắc đầu, ngay sau đó nói:

Trọng Trường Công đã đi tới, cười nói:

Diệp Thu Bạch cười tủm tỉm nói.

Trọng Trường Công lập tức gật đầu.

"Đây là chuyện tất nhiên rồi, nếu đã đáp ứng các ngươi chắc chắn sẽ làm được, hỏi đi, chỉ cần chuyện ta biết đến, chỉ cần không có liên quan tới cơ mật của Thần Thể Tông."

Trong quá trình thủ thành, ba người Trọng Trường Công đánh chết ma thú cấp Thần Tướng xong cũng không xuất lực giúp đỡ.

"Hiện tại cần xem tình huống bên Lam Hải kia như thế nào, nếu bọn họ mà đánh chết ba ma thú cấp Thần Tướng thì như vậy toàn bộ khen thưởng của nhiệm vụ sẽ thuộc về bọn họ."

Nghe vậy, sắc mặt Trọng Trường Công cứng lại, ngay sau đó thu hồi nụ cười, nói:

"Ngươi cũng không cần phải giả mù sa mưa."

Mà bọn họ cũng rõ ràng, Thần Thể Tông mời người Ma Vương vực tới, hơn nữa trước mắt vẫn chưa biết được bên trong có vật gì.

Hỏi như vậy cũng chỉ là tung hỏa mù mà thôi.

Nếu không, để cho đối phương biết mục đích của bọn họ là điều tra Ma Vương vực, như vậy xong đời rồi.

"Chúng ta cũng không biết."

Trọng Trường Công lắc đầu.

"Thần Thể Tông cùng Thần Trận Tông liên hợp mời người Ma Vương vực tới giúp đỡ, nhưng mà đến bây giờ người Ma Vương vực vẫn chưa có manh mối gì về vật sâu bên trong ma khí."

"A?"

Mục Phù Sinh làm bộ khó hiểu nói:

"Vậy Ma Vương vực không suy xét cầu viện sao?"

Nhìn vẻ mặt của Mục Phù Sinh, Trọng Trường Công không có tìm được điểm nào khác thường, lúc này mới thu hồi ánh mắt.

"Ma Vương vực cách Hạo Thiên thần vực xa xôi như thế nhưng nếu có cơ hội chúng ta cũng thật sự muốn tiến đến đó học hỏi kinh nghiệm."

Mục Phù Sinh thản nhiên nói:

"Bất quá mấy người Diệp huynh chỉ tới rèn luyện, làm sao có thể liên quan gì đến Ma Vương vực chứ? Ha ha ha ha!"

Trọng Trường Công cười ha ha nói đùa:

"Đương nhiên, trong đó cũng bao gồm các ngươi."

Tề Văn giận dữ, muốn tiến lên một bước lại bị Trọng Trường Công duỗi tay ngăn lại.

"Không cần xúc động, bất quá là một ít tin tức mà thôi."

Trọng Trường Công cười nói:

"Huống hồ thực lực của mấy người Diệp huynh cường đại như vậy, cũng nên biết một ít tin tức."

Bất quá thời điểm nói những lời này.

Trong mắt Trọng Trường Công có hàn ý lóe lên.

Diệp Thu Bạch nhạy bén phát giác được.

Trọng Trường Công tiếp tục nói:

"Nói trở về chính đề, không lâu trước đây ta đã nhận được tin tức Ma Vương vực không chỉ có gia tăng số người chi viện mà còn đang trên đường tiến đến Thần Hàng Tinh Vực, ra lệnh cho chúng ta tăng cường giám thị người từ bên ngoài tiến vào tinh vực."

"Ngươi!"

"Ta tin rằng bên Lam Hải nguyện ý nói cho chúng ta biết càng nhiều tin tức hơn."

Diệp Thu Bạch dùng ánh mắt sắc bén quét qua, nói:

"Vấn đề của các ngươi có phải hơi nhiều rồi không?"

Tề Văn nhíu mày nói:

"Dù sao Ma Vương vực cũng tu luyện ma khí, hẳn là vật bên trong phải có sức hấp dẫn to lớn với bọn họ mới đúng."

"Mấy vị còn cần tình báo gì sao?"

Mục Phù Sinh cười nói:

"Cho chúng ta một phần bản đồ Thần Hàng Tinh Vực cùng với bí cảnh, phân chia thế lực và một ít cơ sở tình báo đi, thân là nhi tử của trưởng lão, hẳn là ngươi sẽ có đi?"

Những lời này cũng là hỏa mù dùng để cường điệu mục đích rèn luyện của bọn họ.

Trọng Trường Công nghe xong tự nhiên sẽ không từ chối, lấy một quyển trục từ trong nhẫn không gian ném cho Mục Phù Sinh, nói:

"Việc nhỏ, cái này ngươi ở nơi nào cũng có thể dễ dàng thu hoạch, chỉ cần bỏ ra chút."

"Đương nhiên, của ta thì càng kỹ càng tỉ mỉ hơn."

Mục Phù Sinh tiếp nhận xong, cười cười:

"Ta cũng không nói cảm tạ, dù sao là hai bên cùng có lợi."

Trọng Trường Công gật đầu nói:

"Tự nhiên rồi, chỉ cần các ngươi có thể trợ giúp ta hoàn thành nhiệm vụ trước Lam Hải, tình báo không thể thiếu."

Tiểu Hắc ở phía sau nghe được tin tức lại nhíu nhíu mày.

Nếu Ma Vương vực tăng cường phòng thủ.

Có phải đã có thể khẳng định hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội mà tiến đến nơi đây hay không?

Hay là nói bọn họ đã biết hắn đang ở Thần Hàng Tinh Vực?

Tựa hồ là đoán được suy nghĩ của Tiểu Hắc, Diệp Thu Bạch tiến lên vỗ vỗ bả vai, truyền âm nói:

"Không cần lo lắng, nếu bọn họ tăng cường giám thị, vậy đại biểu còn không có phát hiện ra ngươi, chờ nhận được tình báo sung túc chúng ta liền có thể tiến tới đó xem xem tình huống như thế nào."

Tiểu Hắc gật đầu. . . . . . .

Lúc sau.

Trọng Trường Công cũng về trong phủ Thành chủ.

Thành chủ cùng Lam Hải cũng trở về cùng một thời gian.

Khi nhìn thấy đám người Diệp Thu Bạch, thành chủ không khỏi cười to nói:

"Ha ha ha, thật sự là thiếu niên anh hùng, ta đã nghe tướng quân thủ tường thành phía tây nói qua chiến tích của các ngươi, Hưng Ninh thành chúng ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi các ngươi!"

Nghe được chiến tích của mấy người Diệp Thu Bạch xong.

Sắc mặt đám người Lam Hải cũng có chút âm trầm.

Bọn họ cũng không nghĩ tới.

Nhóm người Thần Binh cảnh từ bên ngoài đến này thế mà có thể đánh chết một đầu ma thú cấp Thần Tướng!

Phải biết rằng bọn họ dùng hết toàn lực, trong tình huống đủ nhân thủ cấp Thần Tướng mới miễn cưỡng đánh chết hai đầu!

Lại còn có thụ thương, trả một cái giá không nhỏ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận