Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 934 - Thành tựu của ta quy công Lục tiền bối

. . . .

Ngày thứ năm mươi chín trôi qua.

Thời điểm bắt đầu ngày cuối cùng.

Ở Tiên Duyên Thông Thiên Sơn.

Vị trí giữa hai chân mày của người Thảo Đường đã có một ấn ký tràn ngập tiên ý hoàn toàn rõ nét.

Đồng thời cảnh giới của mọi người lại đột phá lần nữa.

Diệp Thu Bạch đạt tới Thiên Tiên cảnh trung kỳ.

Hồng Anh đạt tới Thiên Tiên cảnh hậu kỳ.

Dù sao lợi ích mà ấn ký mang đến cho hắn không cách nào biểu hiện trực quan bằng lực lượng thân thể.

Đều là sư huynh đệ đồng môn, chung một vị sư tôn.

(Thần Binh, Thần Tướng, Thần Vương, Thần Hoàng, Thần Chủ, Thần Đế đối ứng với cảnh giới ở Tiên giới)

Bất đắc dĩ chính là nhóm người đến từ một thế lực.

Phương Khung vừa củng cố cảnh giới, đạt tới nửa bước Tiên Binh cảnh!

Một môn xuất hiện chín nhân vật yêu nghiệt cấp bậc Tiên Đế. . . . . .

Ninh Trần Tâm Nho lại có lĩnh ngộ.

Như vậy sư tôn của bọn họ là đại năng phương nào đây, rốt cuộc thực lực cường đại đến mức nào mới có thể đồng thời bồi dưỡng ra nhiều đệ tử yêu nghiệt đệ thế này.

(Cảnh giới ở Tiên giới tương đồng với Thần cảnh, chẳng qua cách nói bất đồng)

Thạch Sinh, Mộc Uyển Nhi, Mục Phù Sinh, Tiểu Thạch Đầu cũng đạt tới Thiên Tiên cảnh trung kỳ.

Một màn này cũng khiến cho những người khác cảm thấy bất đắc dĩ.

Bất quá trong ngày cuối cùng này.

Bất quá chỉ có Tiểu Hắc cô đọng tiên duyên ấn ký mà thực lực cũng không có tăng thêm nhiều.

Ở chỗ Phần Viêm cũng bắt đầu có tiên ý điên cuồng ngưng tụ!

Phải biết rằng người có thể cô đọng được tiên duyên ấn ký đều có khả năng đạt tới cấp độ như Tiên Đế bệ hạ!

Nghĩ cũng không dám nghĩ!

Nhưng không hoàn chỉnh thì vẫn là ấn ký, khí vận vẫn được tăng cường.

Bất quá, ngày cuối cùng mới bắt đầu cô đọng.

Quả nhiên.

Bọn họ là sư huynh đệ đồng môn yêu nghiệt như nhau cùng cô đọng ra tiên duyên ấn ký thì thôi.

Không xem thực lực hay thiên phú, không xem nội tình thế lực.

Khâu Tĩnh, Hàn Lộ cùng Dương Phong có chút chết lặng.

Nếu không, thiên phú của Khâu Tĩnh cao hơn hắn vì sao lại không phải có cô đọng được tiên duyên ấn ký mà lại là Phần Viêm hắn chứ?

Nếu không có duyên phận, quả quyết không cách nào cô đọng.

Chỉ phụ thuộc vào hính là một duyên tự.

Cả Phần Viêm ngươi cũng tham gia náo nhiệt!

Đối lập với người Thảo Đường, ấn ký của Phần Viêm chỉ có một nửa.

Bất quá thế này cũng đủ cho Phần Viêm cảm khái không thôi.

Tiên duyên.

Điều này có nghĩa là ấn ký mà Phần Viêm cô đọng sẽ không cách nào hoàn chỉnh.

Phần Viêm đã kết thúc cô đọng tiên duyên ấn ký.

Cách thời điểm Tiên Duyên Thông Thiên Sơn sẽ bài xích mọi người ra bên ngoài chỉ còn lại một canh giờ.

Ngay cả Phần Viêm cũng không có ngờ tới chuyện này. . . . . . .

Vậy duyên này đến từ đâu?

Phần Viêm nhìn mấy người Thảo Đường, đột nhiên trong đầu xuất hiện một ý nghĩ không thực tế nhưng mà chỉ có thể nghĩ vậy.

Có khả năng là bởi vì hắn tiếp xúc với Lục tiền bối, nhận được sự chỉ đạo của Lục tiền bối nên đã có một phần nhân quả liên luy với Lục tiền bối.

Do đó mới dẫn tới một người vốn không có khả năng cô đọng tiên duyên ấn ký như hắn lại có thể co đọng.

Càng nghĩ Phần Viêm lại càng cảm thấy đây mới là một lời giải thích hợp lý.

Diệp Thu Bạch nhìn về phía Phần Viêm, cười nói:

"Chúc mừng ngươi, Phần đại ca."

Phần Viêm cười khổ nói:

"Nhờ vào các ngươi đó."

Như vậy chuyện gia tộc diệt môn gì đó không có khả năng phát sinh. . . . . .

Nếu có thể gia nhập Tiên Cung, đại biểu cho còn đường tu luyện về sau sẽ thuận buồm xuôi gió.

Sự tồn tại của Tiên Cung đối với người Tiên giới mà nói như thần minh.

Huống hồ trước khi bái Lục Trường Sinh làm sư phụ.

Thái độ của Tiên Cung làm cho hắn không quen lắm.

Nghe lời này xong, Phương Khung sửng sốt.

Nghe được Khâu Tĩnh nói.

Hàn Lộ và Dương Phong đều nhìn.

Trực tiếp trở thành đệ tử thân truyền, hơn nữa đạt tới Tiên Hoàng cảnh liền có thể trực tiếp trở thành trưởng lão nội môn!

Phải biết rằng.

Trưởng lão nội môn của Tiên Cung không phải chỉ dựa vào thực lực cao là có thể đảm đương!

Còn có các yêu cầu khác nữa!

Trừ phi thiên phú của ngươi thật sự quá yêu nghiệt, yêu nghiệt đến mức làm cho Tiên Cung đều khó có thể không đề bạt.

Khâu Tĩnh thân là một tên đệ tử vì sao lại có tư cách nói lời này?

Không thể nói hắn có tư cách, có thể nói là Phương Khung có được tiên duyên ấn ký đủ để nhận đãi ngộ mà hắn đưa ra.

"Trước kia là những trưởng lão của Tiên Cung nhìn lầm, nếu hiện tại ta mời ngươi gia nhập Tiên Cung, hơn nữa hứa hẹn có thể trực tiếp trở thành đệ tử thân truyền, đạt tới Tiên Hoàng cảnh liền có thể trực tiếp trở thành trưởng lão nội môn, ngươi có đồng ý gia nhập hay không?"

Khâu Tĩnh nhìn về phía Phương Khung, hỏi:

Vì thế cả ba nhìn về phía mấy người Diệp Thu Bạch gật gật đầu.

Thời gian còn lại ngắn ngủi, cũng không có khả năng cô đọng được tiên duyên ấn ký.

Lúc này Khâu Tĩnh cùng với Hàn Lộ, Dương Phong cũng kết thúc tu luyện.

Mấy người Diệp Thu Bạch nghe mà cảm thấy khó hiểu, chỉ có Phần Viêm biết mình đang nói gì thôi.

Hiên giờ thiên tài Tiên Cung Khâu Tĩnh nổi danh lừng lẫy lại trực tiếp đưa ra lời mời, hơn nữa còn mở điều kiện mê người. . . . . .

Bất quá sau khi ngây người thì Phương Khung lại không có chút do dự mà mỉm cười, lắc lắc đầu nói:

"Ta không gia nhập, ta đã bái sư."

Khâu Tĩnh không cảm thấy ngoài ý muốn.

Hắn cũng không có nghĩ rằng Phương Khung sẽ đáp ứng, nếu Phương Khung trực tiếp đáp ứng hắn sẽ cảm thấy Phương Khung không xứng với tiên duyên ấn ký.

Hắn nói ra lời này bất quá chỉ muốn kết thiện duyên mà thôi.

Rút ngắn khoảng cách giữa Phương Khung cùng với Tiên Cung.

Dù sao Phương Khung quỳ bên ngoài Tiên Cung lâu như vậy mà còn bị từ chối.

Bất kỳ ai rơi vào tình cảnh tương tự đều sẽ không cảm thấy dễ chịu.

Hàn Lộ ở bên cạnh cười nói:

"Lần này các ngươi làm cho cả Tiên giới khiếp sợ, sau khi ra ngoài không chừng sẽ có không ít đại nhân vật đến nịnh bợ các ngươi, tông môn của ta cũng có khả năng tới nha."

"Sẽ không có tình huống này phát sinh."

Mục Phù Sinh đột nhiên nói.

Hàn Lộ nhìn hắn rồi hỏi: "Vì sao?"

Mục Phù Sinh cười cười, cũng không có trả lời.

Chắc chắn sư tôn đang quan sát nơi này và cũng biết chuyện gì đang phát sinh.

Nếu đã biết chuyện đang phát sinh.

Với tính cách của sư tôn, chắc chắn sẽ suy xét đến một loạt chuyện phía sau.

Nói vậy, chờ sau khi bọn họ ra ngoài sẽ bị sư tôn mang đi . . . . .

Hơn nữa là mang đi một cách thần không biết quỷ không hay, không người nào phát hiện.

Mấy người Diệp Thu Bạch nghe Mục Phù Sinh nói cũng không khỏi nhìn nhau cười.

Hiển nhiên là hiểu ý hắn.

Tiểu Hắc nhìn về phía Phần Viêm nói:

"Liền từ biệt ở đây."

Phần Viêm còn chưa kịp nói gì thì bỗng có một đạo bạch quang quét qua Tiên Duyên Thiên Trì.

Nháy mắt, đám người biến mất tại chỗ.

Khâu Tĩnh, Dương Phong, Hàn Lộ và Phần Viêm xuất hiện ở bên ngoài Tiên Duyên Thông Thiên Sơn.

Chung quanh tức khắc có vô số người chen chúc tới!

Nhưng mà bốn người nhìn quanh thì lại không thấy mấy người Diệp Thu Bạch đâu cả.

Thậm chí còn không có cảm giác được không gian dao động.

Hàn Lộ nháy mắt hiểu rõ lời mà Mục Phù Sinh nói khi nãy.

Phần Viêm không khỏi cười thành tiếng, nhìn về phía không trung, nhẹ giọng nỉ non:

"Thật sự muốn cảm tạ Lục tiền bối. . . . . ."

"Thành tựu của ta quy công Lục tiền bối. . . . . ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận