Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 726 - Đặc tính của Cửu U Hoàng Tuyền

. . . . .

Sau một lúc giao phong kịch liệt với Tiểu Hắc.

Giang Thần vô cùng kinh ngạc xen lẫn tức giận, dù cho hắn sử dụng bí pháp cũng không cách nào chiếm được một chút ưu thế nào khi chiến đấu với Tiểu Hắc!

Thậm chí nếu như đón đỡ một quyền của Tiểu Hắc hắn cũng sẽ nhận phải một ít tổn thương.

Bản thân hắn chộp vào thân thể Tiểu Hắc cũng chỉ để lại trên thân thể một miệng vết thương cạn mà thôi.

Tiểu Hắc cũng không để ý chút vết thương, càng trở nên cuồng bạo hơn, công kích mãnh liệt hơn.

Một quyền nối tiếp một quyền.

Càng đánh càng khiến cho Giang Thần cảm thấy vô cùng kinh hãi.

Còn đám người Nhạc Chính Trì tuy rằng có thiên phú rất cao nhưng hiển nhiên còn không đủ để khiến cho Vô Gian Luyện Ngục phải kiêng kị.

Phan Tà liếc mắt thấy được tình huống hiện tại của chiến trường, sắc mặt trở nên âm trầm.

Trong đó có Tiểu Hắc là thân thể mà luyện ngục lão tổ muốn có!

Giờ phút này.

Cứ tiếp tục thế này, e là sẽ kéo dài tới lúc linh hồn bị thiêu đốt sạch cũng không cách nào đánh chết!

Khóe miệng Diệp Thu Bạch hơi cong lên, cười khẽ một tiếng nói:

Lực lượng thân thể thế này, dù cho cường giả Địa Tiên cảnh sơ kỳ thật sự tới cũng không thể chém giết!

Dù đã thiêu đốt ấn ký linh hồn mà cũng không thể đánh vỡ cục diện này sao?

Trận này, mục tiêu chủ yếu của Vô Gian Luyện Ngục chính là ba người Diệp Thu Bạch.

Hiện giờ hắn thiêu đốt ấn ký linh hồn, thực lực bùng nổ mà vẫn không cách nào áp chế được Tiểu Hắc nói gì tới chuyện chém giết.

Bên kia, Hoàng nghe được Giang Thần lập tức xoay người, không hề quan tâm tới đám người Nhạc Chính Trì nữa mà trực tiếp vọt về phía Tiểu Hắc!

Nghe vậy, Phan Tà hừ lạnh một tiếng, nói:

Lão tổ dục muốn dùng thân thể của tên thể tu này để tái hiện ở giới vực trung vĩ độ.

"Chỉ cần giải quyết ngươi xong, đến lúc đó bốn người đối chiến với hai người liền xong chuyện."

Hình như đoán được suy nghĩ của Phan Tà.

"Hai sư đệ của ta cũng không phải là đối tượng mà mấy kẻ mượn bí pháp gia tăng thực lực như các ngươi có thể giải quyết."

Mỗi lần chém ra một kiếm, kiếm tiếp theo sẽ cường đại hơn kiếm trước đó nhiều!

Dù là Diệp Thu Bạch cũng có thể cảm nhận được nặng nề của một kiếm hiện tại!

Kiếm ý nửa bước Kiếm Tiên hội tụ vào Tinh Vẫn kiếm khiến uy thế của Tinh Vẫn kiếm pháp càng thêm cường đại!

Diệp Thu Bạch nghe vậy thản nhiên cười một tiếng, hai tay nâng Tinh Vẫn kiếm lên.

Nếu như không được, linh hồn sẽ nhanh chóng bị thiêu đốt sạch.

"Giải quyết ta sao?"

Nghĩ đến đây.

Ngay cả cơ hội trọng sinh cũng sẽ không còn!

Đến lúc đó bọn họ sẽ bởi vì linh hồn đã bị thiêu đốt mà trực tiếp chết đi, hoàn toàn biến mất.

Hiện giờ Tinh Vẫn kiếm pháp đã tới kiếm thứ sáu mươi bốn.

Phan Tà cũng không có mở miệng trào phúng nữa.

Hắn biết rõ chỗ Mục Phù Sinh cùng Tiểu Hắc đã không cách nào thay đổi cục diện trong thời gian ngắn.

Chỉ có thể phá vỡ cục diện từ chỗ mình mà thôi.

Tinh Vẫn kiếm pháp có cấp không bằng Hỗn Nguyên Kiếm Pháp cùng với Thái Sơ Kiếm Kinh nhưng lại rất đặc biệt.

Diệp Thu Bạch chủ động công kích Phan Tà, vung kiếm chém tới!

Giờ khắc này.

Khi tới kiếm thứ sáu mươi bốn thì uy thế mang đến đã không chênh lệch bao nhiêu so với Hỗn Nguyên Kiếm Pháp!

Phan Tà ngưng trọng mở rông hai tay, linh khí màu đỏ không ngừng hội tụ trong khoảnh khắc này.

Trên năm ngón tay Phan Tà, linh khí màu đỏ lại hóa thành năm móng vuốt sắc bén.

Ngay sau đó hai bàn tay với móng vuốt sắc nhọn đồng thời chộp tới Diệp Thu Bạch!

Tinh Vẫn kiếm cùng với vuốt sắc giao phong kịch liệt.

Từng đợt sóng xung kích khuếch tán ra chung quanh!

Từng luồng linh khí màu đỏ hóa thành răng nanh lệ quỷ quấn lên trên thân Tinh Vẫn kiếm rồi leo lên bàn tay Diệp Thu Bạch.

Thấy thế, Diệp Thu Bạch không cam lòng yếu thế vận chuyển kiếm ý nửa bước Kiếm Tiên ngưng tụ trên Tinh Vẫn kiếm để ngăn trở.

Phan Tà hừ lạnh một tiếng, linh khí màu đỏ bùng nổ giống như sóng ập tới Diệp Thu Bạch.

Thấy cảnh này, Diệp Thu Bạch khẽ nhíu mày, kiếm ý bên trong kiếm vực hóa thành vô số cự kiếm cùng nghênh đón!

Hắn có thể cảm nhận được uy thế của một kích.

Diệp Thu Bạch không nói gì chỉ là mặt nghiêm túc thêm vài phần.

Một trảo này đã là một kích mạnh nhất của Phan Tà.

Phan Tà nhìn Diệp Thu Bạch, trầm giọng nói.

"Một kích, nếu ngươi còn có thể tiếp được, như vậy cuộc chiến này liền kết thúc. . . . . ."

Mây đỏ đồng thời bao trùm khiến bên trong huyết sắc lợi trảo có vô số lệ quỷ không ngừng tru lên.

Kiếm ý cấo bậc Kiếm Tiên từ thân Tinh Vẫn kiếm cùng với mũi kiếm kéo dài ra ngoài.

Tinh Vẫn kiếm vốn đã dài lại kéo dài thêm một thước!

Sắc mặt Phan Tà vô cùng khó coi.

Uy thế của một kiếm này so với kiếm trước mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Nếu như mặc kệ Diệp Thu Bạch tiếp tục vung kiếm, e là cuối cùng thất bại vẫn là chính hắn!

Nghĩ đến đây.

Phan Tà lui về phía sau vài bước, hai tay giao nhau nắm thành quyền.

Linh khí màu đỏ không ngừng bạo trướng!

Phía sau Phan Tà xuất hiện một lợi trảo sắc bén!

Một kiếm này so với kiếm trước càng nặng nề thêm vài phần!

Diệp Thu Bạch nhanh chóng điều chỉnh hơi thở thật tốt, chém ra kiếm thứ sáu mươi lăm về phía Phan Tà!

Tinh Vẫn kiếm pháp không thể ngừng thi triển được.

Đánh Diệp Thu Bạch trực tiếp bay ngược ra ngoài!

Lúc này Phan Tà lại oanh kích.

Hai bên không ngừng giao phong, dần dần Diệp Thu Bạch rơi vào thế hạ phong.

So với phía trước bất kỳ một đạo công kích đều phải cường đại, đều phải tới nguy hiểm!

Thân thể Diệp Thu Bạch khựng lại.

Trong khoảnh khắc này kiếm vực lại bắt đầu không ngừng áp súc!

Kiếm ý Kiếm Tiên không ngừng hội tụ vào Tinh Vẫn kiếm.

Phan Tà bỗng nhiên đẩy tay ra.

Lợi trảo huyết sắc có lệ quỷ bao trùm cũng chộp về phía Diệp Thu Bạch trong thời khắc này.

Trong lúc nhất thời, lấy Diệp Thu Bạch và Phan Tà làm trung tâm, trong phạm vi mười dặm có tiếng tru tréo khó nghe vang lên!

Huyết tinh chi ý giống như vòi rồng cuồng bạo thổi quét khắp đại địa!

Đám người Nhạc Chính Trì ở trong Tinh Vân thành cảm nhận được hơi thở tà dị này, sắc mặt đều trở nên ngưng trọng, tim đập nhanh không thôi.

Nếu như là bọn họ.

Dù liên thủ thì sẽ có người chết người bị thương. . . . . .

Như vậy hiện giờ Diệp Thu Bạch đã đạt tới Trọc Tiên cảnh trung kỳ, hơn nữa bước vào cảnh giới nửa bước Kiếm Tiên có thể tiếp được hay không?

Bọn họ không xác định.

Chỉ có thể nhìn chằm chằm về chiến trường giữa hai người.

Có thể nói, chiến đấu giữa Diệp Thu Bạch cùng Phan Tà sẽ là mấu chốt dẫn đến thắng lợi cuối cùng.

Thua thì Mục Phù Sinh cùng với Tiểu Hắc có thể chống đỡ bốn người Vô Gian Luyện Ngục tiến công hay không là một vấn đề.

Thắng thì dù Diệp Thu Bạch không ra tay nữa, trận chém giết này cũng nhanh chóng kết thúc.

Bốn người Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện nhìn chằm chằm cuộc chiến.

Chỉ là Khâu Căn Ngân không quá chú ý tới thắng bại, đến bên nào sẽ tồn tại tới cuối cùng.

Rốt cuộc kết quả như thế nào thì Tiểu Hắc cũng tuyệt đối không chết trong trận chém giết này.

Có thể được vị kia khâm định làm người thừa kế Cửu U Hoàng Tuyền giới vực vĩ độ thấp, chắc chắn sẽ không chết ở chỗ này.

Phải biết rằng, Cửu U Hoàng Tuyền là một nơi cực kỳ đặc thù.

Nó không giống như giới vực vĩ độ thấp, vĩ độ trung và vĩ độ cao, càng lên cao thực lực càng cường đại.

Cửu U Hoàng Tuyền chính là địa phủ.

Tất nhiên càng xuống thấp thì thực lực càng cường đại.

Cửu U Hoàng Tuyền ở giới vực vĩ độ cao có thực lực yếu nhất.

Nhưng Bích Lạc Hoàng Tuyền Điện chỉ có thể suy nghĩ gia nhập Cửu U Hoàng Tuyền giới vực vĩ độ cao.

Còn Tiểu Hắc?

Tiểu Hắc được khâm định là người thừa kế Cửu U Hoàng Tuyền giới vực vĩ độ thấp. . . . . .

Có thể thấy được sự chênh lệch giữa hai bên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận