Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1039 - Biết trước vạn năm, hắc thủ phía sau màn

. . . .

Sau khi hoàn toàn hấp thu nội hạch ảo cảnh.

Cuộc đối thoại giữa Phương Khung và Tương Liễu cũng kết thúc theo.

Sau khi khôi phục ý thức, Phương Khung ngưng trọng thuật lại lời Tương Liễu nói cho ba người Diệp Thu Bạch nghe.

Lòng mấy người đồng thời nổi sóng lớn.

Vạn năm trước đã có đại năng biết trước tình huống bây giờ sao?

Mục Phù Sinh lại lắc đầu nói:

"Biết trước vạn năm quá mức thái quá, với thực lực của sư tôn sao có thể để cho đối phương đoán xa như thế này?"

Tiểu Hắc nhìn về phía Phương Khung nói:

"Hắn nói như vậy."

Diệp Thu Bạch ngưng trọng nói:

Phương Khung gật đầu:

Bất quá chuyện này cũng rất mơ hồ.

Bởi vì đầm lầy chi chủ bị Quỷ tộc nhằm vào, Quỷ tộc không cách nào phá vỡ ảo cảnh cho nên Đồ Văn Hằng mới ở chỗ này chờ trận sư tới trợ hắn phá vỡ ảo cảnh?

Không phải đoán trước mà là an bài trước.

Mục Phù Sinh sờ sờ cằm sau đó nhìn về phía chỗ sâu, nơi đó có một loạt dấu chân không cạn, là Đồ Văn Hằng lưu lại. . . . . .

"Không đề cập tới việc này, lúc sau cần nói cho sư tôn biết, do sư tôn định đoạt, đây không phải chuyện mà mấy người chúng ta có thể nhúng tay."

Chỉ có an bài từng bước thỏa đáng mới mang lại hiệu quả.

"Đầm lầy chi chủ yêu cầu chúng ta trợ giúp hắn thanh trừ người Quỷ tộc, đồng thời từ bên ngoài phá vỡ Quỷ viêm trận và giúp hắn trị liệu thương thế sao?"

Dùng ma thú miệng rộng để khảo nghiệm thực lực người tiến vào.

"Hiện tại chúng ta cần phải giúp đỡ đầm lầy chi chủ."

Đồng thời đưa người thông qua khảo nghiệm tới nơi đánh dấu đỏ.

"Chẳng lẽ hắn là người Quỷ tộc?"

Ma thú miệng rộng kia cũng có khả năng là Đồ Văn Hằng hoặc là Quỷ tộc làm ra.

Nhìn thấy bốn người cùng nhau đi hướng vào chỗ sâu.

"Một khi đã như vậy chúng ta liền đi thôi."

"Không có đi nhầm, chúng ta còn chuyện chưa hoàn thành, cho nên ba vị tiền bối cứ trở về trước đi."

Tất cả chỗ còn chưa rõ nối nhau tạo thành chân tướng!

Nơi đó không chỉ có ma thú đầm lầy càng mạnh mẽ hơn, còn có đầm lầy chi chủ cấp bậc Thần Chủ!

Nghĩ tới đây hết thảy đều trở nên rõ ràng.

Lạc Phong cũng bất đắc dĩ nói:

Vân Trạch trầm mặt nhìn bóng lưng bốn người đang thu nhỏ và dần dần biến mất trước mắt.

"Không phải là đi chịu chết sao?!"

Mục Phù Sinh hít sâu một hơi, nói:

"Sao có thể!"

Lời Diệp Thu Bạch nói làm ba người cảm thấy hoảng sợ!

Lại tiến vào sâu hơn chắc chắn sẽ là cục diện phải chết không thể nghi ngờ.

Ba người Diệp Thu Bạch gật đầu.

Diệp Thu Bạch quay đầu lại nói:

"Này, các ngươi đi nhầm phương hướng rồi, lối ra không ở phía đó."

Ba người Lạc Phong đều sửng sốt.

"Chúng ta cũng không có biện pháp, lại tiếp tục tiến sâu vào e là thật sẽ mất mạng."

Hứa Lạc nhíu mày:

"Chuyện Vân huyễn đan không được xảy ra vấn đề, chúng ta mạnh mẽ đưa bọn họ ra ngoài đi?"

Vân Trạch và Lạc Phong gật gật đầu.

Ba người nhanh chóng đuổi theo đám Diệp Thu Bạch.

Nhưng mà hình như đã dự kiến được chuyện này nên mấy người Diệp Thu Bạch đã biến mất tăm.

Sử dụng Thiên lôi độn phù. . . . . .

Điều này khiến lòng ba người Hứa Lạc nóng như lửa đốt, sau khi tìm kiếm không có kết quả và Vân Huyễn đan hết tác dụng, ba người chỉ đành tạm thời trở về Vân Mộng thành tìm thành chủ và hai vị tháp chủ thương lượng đối sách. . . . . . . . . . . .

Bốn người Diệp Thu Bạch nhanh chóng tiến đến vị trí mà đầm lầy chi chủ cung cấp.

Mấy người nhanh chóng hành động.

Dưới sự dò xét từ thần thức cường đại của Mục Phù Sinh, chín tòa trận cơ nhanh chóng lộ ra.

Bắt đầu tìm kiếm trận cơ chung quanh!

Thần thức toàn lực triển khai!

Chỉ là ở bên trong hồn hỏa màu trắng này lại có chút sắc đỏ. . . . . .

Mục Phù Sinh gật gật đầu giữa mày có một đóa hồn hỏa màu trắng hiện lên.

Bốn người Diệp Thu Bạch dừng lại ngẩng đầu nhìn.

Có chín tòa núi cao trước mắt, trên chín tòa núi cao đều có một đầu rắn to lớn quấn quanh.

Mỗi một đầu rắn đều bị hắc viêm quỷ dị vây khốn.

Đó là đầm lầy chi chủ, Tương Liễu!

"Xem ra đã bắt đầu rồi."

Phương Khung ngưng trọng nói:

"Trước hết chúng ta cần phá vỡ Quỷ viêm trận, nhanh chóng tìm kiếm trận cơ chung quanh thôi."

Nếu như là trận sư bình thường, dù cho có đạt tới Thần Hoàng cấp cũng khó có thể phá vỡ Quỷ viêm trận.

Nhưng mà Phương Khung có được Tạo Hóa Trận Linh Thể cùng với Thánh Trận Ngục Thể Công lại có thể hấp thu trận linh bên trong trận cơ làm cho Quỷ viêm trận mất đi tác dụng.

Đồng thời có từng luồng quỷ viêm màu đen phóng lên cao.

Toàn bộ mặt đầm lầy đều giống như sóng biển trào dâng giống nhau, bắt đầu kích động.

Đầm lầy bắt đầu cuộnr trào nổi sóng, cổ thụ chung quanh cũng bay tán loạn.

Bỗng có một tiếng rống kinh thiên động địa vang vọng toàn bộ Vân Mộng trạch!

Một đường rất là thông suốt, dễ dàng.

Sau khi Phương Khung hấp thu nội hạch ảo cảnh, hình như ma thú trong đầm lầy đều cảm ứng được hơi thở của đầm lầy chi chủ nên đều lựa chọn ở xa xa quan sát, không có tấn công bốn người.

Ba người Diệp Thu Bạch hộ pháp cho Phương Khung thi triển Thánh Trận Ngục Thể Công hấp thu trận linh khí từ trận cơ.

Trong thời gian gần một nén nhang, một trận cơ tan vỡ!

Cảnh giới của Phương Khung cũng được gia tăng.

Sau khi một trận cơ tan vỡ thì hắc viêm bám trên một đầu rắn to lớn kia cũng bắt đầu tiêu tán!

Một nam tử áo đen nhận thấy được điểm này sắc mặt thay đổi, ngay sau đó ánh mắt tràn ngập sát ý nhìn về phía chỗ trận cơ vừa tan vỡ.

"Là ai dám phá hư chuyện tốt của Quỷ tộc ta?!"

Dứt lời liền bay thẳng tới chỗ trận cơ đã vỡ.

Thời điểm nam tử áo đen tới nơi thì Phương Khung đã phá tới trận cơ thứ ba rồi.

"Là các ngươi?"

Sắc mặt nam tử áo đen cực kỳ khó coi nhìn chằm chằm bốn người, nói:

"Các ngươi, vì sao phải các ngươi phải nhúng tay vào chuyện của tộc ta?

Chúng ta cũng không có thù oán gì."

Nam tử tự nhiên là Đồ Văn Hằng.

Diệp Thu Bạch ngẩng đầu nhìn về phía Đồ Văn Hằng, cười nói:

"Chịu người nhờ vả, huống hồ thật là không oán không thù sao?"

Thời điểm ở giới vực trung vĩ độ.

Tà tộc ngoại vực dùng phương pháp hàng thần mời tới Quỷ tộc đại năng hiện thân.

Tuy rằng bị Lục Trường Sinh đánh tan nhưng cũng đã kết thù.

Đồ Văn Hằng nhíu mày, tuy rằng hắn biết chuyện này nhưng không biết thân phận của bốn người Diệp Thu Bạch.

"Mặc kệ như thế nào, nếu các ngươi dám can đảm ngăn cản Quỷ tộc hành sự, như vậy cũng chỉ có con đường chết. . . . . ."

Đồ Văn Hằng vừa dứt lời, hơi thở ầm ầm bùng nổ!

Hơi thở nửa bước Thần Chủ cảnh hoàn toàn triển lộ.

Thấy một màn như vậy.

Diệp Thu Bạch nhìn về phía Mục Phù Sinh, cười nói:

"Hẳn là Mục sư đệ còn có che giấu thực lực đi?

Cho nên lần này đừng làm phiền sư tôn. . . . . ."

Tránh cho đại sư huynh hắn đây phải cõng nồi.

Mục Phù Sinh bất đắc dĩ nhìn thoáng qua Diệp Thu Bạch.

Cũng không còn cách nào khác.

Đúng lúc quanh thân cũng không có người lạ, chỉ có kẻ địch.

Bất quá cũng không thể không cẩn thận một chút.

Ngay sau đó Mục Phù Sinh vừa bước tới vừa tiện tay vung ra một đám phù triện kết giới, hơi thở áp chế trong cơ thể bắt đầu quay cuồng mãnh liệt.

Trước ánh mắt kinh hãi của Đồ Văn Hằng, hơi thở của Mục Phù Sinh thế mà tăng lên tới nửa bước Thần Chủ cảnh!

Điều này làm Đồ Văn Hằng phải thất thanh nói:

"Ngươi không phải Thần Vương cảnh?!"

Mục Phù Sinh cười cười:

"Con người của ta trời sinh liền không cảm thấy an toàn bao giờ cho nên thích che giấu thực lực, bất quá dù che giấu cũng chưa ổn thỏa nha."

Nói rồi Mục Phù Sinh lại dán một tờ Tạo Hóa Thần Phù lên trên ngực mình. . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận