Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1112 - Phá Hồng kiếm pháp, Trường hồng quán nhật!

. . . .

Thiên phú kiếm đạo của Trình Vinh Chỉ có thể nói là đứng đầu trong thế hệ trẻ ở giới vực vĩ độ cao.

Tuy rằng hắn xuất thân từ thế lực nhị lưu nhưng hắn vẫn vượt mọi chông gai trổ hết tài năng, trở nên nổi bật trên kiếm đạo.

Kim Vô Tẫn không được Thần Đế tán thành.

Tưởng Thanh Loan cũng không được tán thành.

Cả hai đều là đệ tử thiên kiêu từ thế lực nhất lưu.

Thế nhưng Trình Vinh Chỉ lại được tán thành.

Điều này đủ để nói rõ thiên phú của hắn hơn người.

Trình Vinh Chỉ một tay nắm chặt trọng kiếm, khẽ gật đầu với Diệp Thu Bạch.

Tuy rằng trọng kiếm rất nặng nhưng thoạt nhìn không có ảnh hưởng đến tốc độ của hắn!

Nếu như không có một ngọn núi cao như vậy, Trình Vinh Chỉ cảm thấy con đường tu kiếm của mình không có ý nghĩa.

Vừa dứt lời, Trình Vinh bước một bước về phía Diệp Thu Bạch.

Trong mắt hắn, Diệp Thu Bạch giống như một ngọn núi cao trong nhóm kiếm tu trẻ!

Chỉ có một kiếm bình bình đạm đạm.

Chỉ tiếc là Trình Vinh Chỉ gặp phải Diệp Thu Bạch.

Một bước tiến vô cùng đơn giản, Trình Vinh Chỉ đã xuất hiện trước người Diệp Thu Bạch, trọng kiếm chém ra!

Hắn phải leo lên, phải đuổi theo.

Đương nhiên, Trình Vinh Chỉ sẽ không cho rằng gặp phải Diệp Thu Bạch là bất hạnh của hắn hoặc là do hắn sinh không gặp thời.

"Xin chỉ giáo."

Sắc mặt Diệp Thu Bạch trở nên ngưng trọng.

Đối với hắn mà nói, nếu mỗi một giai đoạn không có mục tiêu cần theo đuổi, như vậy nhân sinh thật quá nhàm chán...

Một kiếm có lĩnh vực trọng kiếm gia trì làm cho hắn cảm giác hít thở không thông.

Không có kiếm kỹ xảo đoạt thiên công, cũng không có kiếm pháp cao cấp gì cả.

Trọng kiếm vô phong, kiếm ý nặng tới vạn cân giống như một ngọn núi lớn đè ép Diệp Thu Bạch!

"Xem ra tu luyện trọng kiếm tới cảnh giới nhất định có thể ứng phó vương giả chi kiếm của Diệp Thu Bạch. . ."

Thanh kiếm do kiếm ý hóa thành vỡ nát trong khoảnh khắc va chạm.

Ngay cả tên Thần Đế lúc trước truyền thừa cho Trình Vinh Chỉ cũng ngẩng đầu nói:

Cả kiếm ý Kiếm Thần trong kiếm vực cũng hóa thành từng thanh kiếm sắc bén nghênh đón trọng kiếm!

"So với Phá Hồng kiếm của tiền bối thì sao?"

Canh Kim thần kiếm trong tay đâm ra!

Sau khi Diệp Thu Bạch giao phong một chiêu với Trình Vinh Chỉ liền lui về phía sau vài bước.

Một câu hỏi bình thản của Phá Hồng Kiếm Đế lại giống như vạn kiếm xuyên qua trái tim tên Thần Đế dùng trọng kiếm...

"Ngươi xếp thứ mấy ta xếp thứ mấy?"

Ầm ầm ầm!

"Ha ha, người thừa kế ta không tệ chứ Phá Hồng tiền bối.

Từ pho tượng thứ hai bên tay phải, hư ảnh Phá Hồng Kiếm Đế hiện lên, gật đầu nói:

"Trọng kiếm của ngươi vẫn có chỗ xuất sắc."

Đỗ Vân nhìn một màn này, sắc mặt nghiêm túc nói:

Mặc kệ phía trước là ai, chỉ cần một kiếm!

Nhưng lại có ý cảnh vô chiêu thắng hữu chiêu!

Trọng kiếm vô phong có phương thức công kích cực kỳ đơn giản.

Bản thân trọng kiếm cộng thêm lĩnh vực trọng kiếm đã đạt tới một mức độ cực kỳ thái quá!

Nhưng khi bước chân Diệp Thu Bạch lùi lại.

Thân hình Trình Vinh Chỉ giống như quỷ hồn đánh úp lại! Bám sát thân hình Diệp Thu Bạch mà động!

Rất khó tưởng tượng, đây là tốc độ mà Trọng Kiếm Kiếm Tu có thể có được.

Diệp Thu Bạch không lùi lại mà vung kiếm trong tay, hàn quang nổi lên bốn phía!

Từng đạo kiếm ý giống như cuồng phong long quyển sôi trào.

Giờ phút này trên Canh Kim thần kiếm có một tầng kiếm ý Kiếm Thần dày đặc bao bọc.

Theo kiếm ý, không gian chung quanh không ngừng phát ra tiếng két két.

Kiếm ý nồng đậm bao phủ Canh Kim thần kiếm bắt đầu chuyển thành màu đỏ rực!

Nếu trong tình huống bình thường, Tưởng Thanh Loan nói ba chữ "trượng phu ngươi" thì Mộ Tử Tình sẽ đỏ mặt.

"Toàn lực đối đầu thì trượng phu ngươi nhất định sẽ bị thương đi!"

Tưởng Thanh Loan ngưng trọng nhìn một màn này, kéo tay áo Mộ Tử Tình, gấp gáp nói:

Không gian xung quanh trọng kiếm bắt đầu vặn vẹo không ổn định, thậm chí bắt đầu có từng mảnh vỡ rơi xuống!

Mỗi một mảnh nhỏ giống như một ngôi sao.

Xung quanh thanh trọng kiếm có những mảnh nhỏ đen như mực tràn ngập.

Giờ khắc này, không chỉ Trọng Kiếm Kiếm Đế, Hành Đạo Kiếm Đế cùng với mấy vị Kiếm Đế còn lại đều tỏ vẻ kinh ngạc.

Không ngờ Phá Hồng Kiếm Đế lại đánh giá cao như thế?

Đỗ Vân thấy kiếm trong tay Diệp Thu bắt đầu cháy rực, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng.

Kiếm ý vốn sắc bén sau khi ma sát với không gian nóng rực, cảm giác sắc bén, cường thịnh thêm vài phần!

Giống như có thể xuyên thấu hết thảy!

Trình Vinh Chỉ cười to một tiếng:

"Vậy đến xem rốt cuộc là ai nắm giữ truyền thừa sâu hơn!"

Nói rồi áp lực trên người Diệp Thu Bạch chợt giảm xuống, thân thể nhẹ đi.

Lĩnh vực trọng kiếm vốn không có bất kỳ sắc thái chậm rãi áp súc, ngưng tụ vào trọng kiếm của Trình Vinh Chỉ!

"Nếu như hắn sinh ra cùng thời kỳ với chúng ta, có lẽ hắn thật sự có thể tu luyện kiếm đạo tới Tổ Cảnh, vượt qua ta trở thành kiếm đạo đệ nhất nhân thật sự..."

"Đúng vậy, hắn là kiếm tu có thiên phú cao nhất, thích hợp tu kiếm nhất mà ta từng thấy."

Ngay cả Phá Hồng Kiếm Đế hiếm khi khen ngợi người khác cũng mỉm cười nói.

"Người này không hổ có Hỗn Nguyên kiếm thể, nhanh như vậy đã nắm giữ Trường hồng quán nhật của Phá Hồng tiền bối!"

Trọng Kiếm Kiếm Đế thấy một màn như vậy kinh hãi, thán phục nói:

Một cỗ cảm giác nóng rực thiêu đốt cả không gian!

Nhưng thời điểm hiện tại nàng chỉ nhìn chằm chằm Diệp Thu Bạch.

Theo kiếm ý bắt đầu sôi trào, trái tim của nàng cũng bị treo lên thật cao.

Bất quá nàng cũng không có đi khuyên can.

Nàng biết luận bàn giữa kiếm tu mà phát triển đến mức hiện tại, đã không thể dừng lại.

Huống hồi mấy vị Kiếm Đế còn đang quan chiến.

Bọn họ cũng sẽ không để cho người thừa kế của mình xảy ra chuyện.

Vào lúc này, Trình Vinh chỉ bước một bước dài lao ra!

Vẫn nhanh nhẹn như trước.

Trước sau như một bước tới gần Diệp Thu Bạch, lập tức vung trọng kiếm trong tay.

Đám sao đen nho nhỏ theo thân kiếm ập tới Diệp Thu Bạch!

Két két két!

Cùng với tiếng gió rít.

Không gian không ngừng xuất hiện vết rách, vết rách lan rộng.

Diệp Thu Bạch thấy thế cũng không lùi bước.

Hắn rùng mình một cái, kiếm ý trên Canh Kim thần kiếm đã ngưng tụ đến cực hạn!

Không gian bắt đầu vặn vẹo, tan rã.

Đột nhiên một kiếm đâm nhanh tới thanh trọng kiếm kia!

Trường hồng quán nhật!

Đây là một kiếm tinh túy nhất trong Phá Hồng kiếm pháp của Phá Hồng Kiếm Đế!

Truyền thừa của hai vị Thần Đế dùng một phương thức khác, vượt qua vô số thời đại va chạm với nhau.

Trước mắt bao người.

Kiếm của hai người trong phút chốc chạm vào nhau!

Thế nhưng lại không có bất kỳ thanh âm tinh thiết tương giao nào vang lên.

Ngược lại trọng kiếm trong tay Trình Vinh dừng lại, bị kiếm ý nóng rực xuyên qua!

Trình Vinh Chỉ nhìn thấy cảnh này mà cười khổ.

Hắn biết khi Diệp Thu Bạch giao thủ với hắn đã áp chế kiếm ý Kiếm Thần của bản thân.

Nếu không hắn đã sớm bại rồi.

Diệp Thu Bạch đang dùng truyền thừa để luận bàn với hắn.

Kết quả trước mắt, hắn thảm bại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận