Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 897 - Tên tiểu tử Tiên Đế kia

. . . .

Tiên Cung là thế lực mạnh nhất Tiên giới.

Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì có nội tình vô cùng thâm hậu đồng thời còn một vị Tiên Đế tọa trấn.

Điều này khiến tất cả các thế lực đều không dám đi trêu chọc Tiên Cung.

Do đó Tiên Cung trở thành thế lực chí cao vô thượng ở Tiên giới.

Lúc này, bên trong Tiên Đế cung.

Một nam tử trẻ tuổi tuấn tú đang ngồi trên ghế lật xem sách cổ.

Đột nhiên khóe môi hắn cong lên, khẽ cười nói:

Lục Trường Sinh xuất hiện trước mặt Tiên Đế, trực tiếp ngồi xuống một cái ghế.

Dù sao cái ghế này không có mấy người có thể ngồi.

Dù sao nếu tiến vào Tiên Cung mà còn muốn tránh né cảm ứng của Tiên Đế, chẳng phải là vô cùng có khả năng bị xem thành kẻ xâm nhập?

Tiên Đế hơi nhướng mày, bất quá cũng không nói gì thêm.

Lục Trường Sinh vốn cũng không muốn che giấu bản thân.

Dù sao cũng là cường giả đứng đầu Tiên giới ở mặt ngoài.

"Rốt cuộc cũng tới sao?

"Nếu thời điểm ngươi tới Tiên giới mà không có nghĩ đến chuyện tới chỗ bản đế, vậy hiện giờ tiến đến e sợ là có việc."

Hoặc có thể nói là không muốn tránh khỏi cảm ứng của Tiên Đế.

Ta còn tưởng rằng ngươi vẫn luôn muốn trốn tránh bản đế đây."

Thấy một màn như vậy.

Lục Trường Sinh gật đầu nói:

Một khi Tiên Cung phát hiện, sẽ không mở khai mấy cái đại trận hộ tông hay đưa tới mấy tên thái thượng trưởng lão đang bế quan gì đó vân vân toàn lực vây giết sao?

"Là có việc, phong ấn ở thông đạo Tiên giới càng ngày càng buông lỏng, hẳn là ngươi cũng biết đi?"

Lục Trường Sinh không cảm thấy ngoài ý muốn vì Tiên Đế biết được hành tung của mình.

Ngay cả chuyện này đều không phát hiện được còn sống làm gì.

Lục Trường Sinh gật đầu:

Hiển nhiên Tiên Đế cũng vô kế khả thi.

"Đây đều là tài liệu cần để khôi phục căn nguyên thần hồn, chỉ một món thôi đã là cực phẩm, dù cho Tiên Cung cũng không cách nào tìm được hết."

Tiên Đế bỗng nhíu mày, sau đó nói:

Lục Trường Sinh nói ra ý tưởng muốn khôi phục căn nguyên linh hồn Nhân tổ bên trong Trấn Thiên Phù Đồ Tháp ra.

"Đương nhiên."

Tiên Đế mới đề cao âm lượng nói:

Cho đến khi Lục Trường Sinh nói xong.

Tiên Đế nghe mà đồng tử co lại, cảm thấy kinh hãi.

"Chỉ là ta cũng không có cách nào, ngươi cũng nhìn ra được không cách nào tăng cường phong ấn của Trấn Thiên Phù Đồ Tháp đi."

Nói tới đây, Tiên Đế ngẩng đầu nhìn về phía Lục Trường Sinh, hiếu kỳ nói:

"Ngươi muốn những thứ này để làm gì?"

"Khôi phục căn nguyên thần hồn."

"Ngươi tới là vì chuyện này?"

Tiên Đế tiếp nhận xem xong liền nhíu mày:

Nói rồi đưa ra một phần danh sách cho Tiên Đế.

"Ta cần một số tài liệu."

"Ngươi có thể khôi phục căn nguyên linh hồn Nhân tổ sao?"

Lục Trường Sinh buông tay nói:

"Không cách nào hoàn toàn khôi phục, nhưng cũng đủ để cho Trấn Thiên Phù Đồ Tháp trấn áp được một thời gian nữa."

Nghe vậy.

Tiên Đế quan sát Trường Sinh.

Linh hồn Nhân tổ dù chỉ khôi phục một ít cũng cực kỳ khó khăn, ngay cả hắn cũng quả quyết không cách nào làm được!

Mà nam tử trước mắt lại nói mình có thể.

Hơn nữa trông bộ dạng cực kỳ nắm chắc. . . . . .

Sau một lúc lâu Tiên Đế mới đè nén sự kinh hãi trong lòng.

Bỗng nhiên lại nghe lão giả kinh ngạc hô:

Lục Trường Sinh không muốn gây chú ý nên nhường nhường.

Nhưng Lục Trường Sinh còn chưa có đi xa Tiên Đế cung thì bỗng có một lão giả đi tới.

Đúng lúc nhìn xem thực lực Tiên Cung rốt cuộc mạnh như thế nào.

Nói thì nói như vậy nhưng Lục Trường Sinh vẫn thuận theo ý Tiên Đế đi hướng ra cửa chính.

"Đường đường Tiên Đế còn để ý tới mặt mũi?"

Nói nhiều như vậy làm gì?

Không biết hiện tại rất cấp bách sao?

Tiên Đế che miệng khụ một tiếng, bình tĩnh lại, nói:

"Cho ta mấy ngày."

Lục Trường Sinh xem thường nói:

"Sớm nói như vậy không phải xong việc rồi?"

Nói xong, Lục Trường Sinh đứng dậy, muốn rời khỏi đây.

Tiên Đế bất đắc dĩ nói:

"Đi cửa chính đi, ngươi cứ tùy tiện ra vào, Tiên Cung của bản đế vẫn cần chút mặt mũi nha."

Ai nha, ta nói ta có biện pháp, ngươi chỉ cần ngươi nói có thể lấy được mấy tài liệu hay không."

Lục Trường Sinh lại không kiên nhẫn nói:

Điều này dẫn tới có vài loại không cách nào dung hợp với nhau.

Phải biết rằng đây đều là các tài liệu khôi phục thần hồn đứng đầu, lực lượng chúng ẩn chứa quá mức cường đại.

Tiên Đế hỏi.

"Nhưng theo ta biết thì mấy tài liệu này cũng không cách nào sử dụng chung với nhau đi?"

"Đây không phải là Lục tiền bối sao?"

Lục Trường Sinh quay đầu.

Đây không phải là tên trưởng lão trước đó dẫn chính mình tới Tiên Cung sao?

Như thế nào lại gặp gỡ. . . . . .

Chỉ nghe Tiên Nhữ Thịnh kinh hỉ nói:

"Lục tiền bối, như thế nào mà chỗ này vậy?"

Lục Trường Sinh cười ha ha nói:

"A . . . . . Tới nói chút chuyện với Tiên Đế."

Nghe vậy, Tiên Nhữ Thịnh cũng hiểu chuyện không có hỏi thêm.

"Vậy Lục tiền bối. . . . . ."

Tiên Nhữ Thịnh tựa hồ có chút do dự.

Lục Trường Sinh đột nhiên có dự cảm không tốt. . . . . .

"Ngươi có gì cứ nói?"

Tiên Nhữ Thịnh vui vẻ:

"Có thể giúp ta xem trận pháp hay không?"

"Tiểu tử Tiên Hóa Huyền kia nói với ta tiền bối ở Tiên Tinh thành phá giải Tinh Thần Tiên Tỏa Trận, chính là chuyện mà Tiên trận sư như ta cũng không làm được nha!"

Xong đời!

Lục Trường Sinh hận không thể tự tát mình một cái, vì sao lại kêu tên này nói chứ!

Hình như sợ Lục Trường Sinh từ chối nên Tiên Nhữ Thịnh nói tiếp:

"Tiền bối yên tâm, nếu sau này có chỗ nào cần đến ta, chỉ cần không xâm phạm đến lợi ích của Tiên Cung ta đều sẽ toàn lực trợ giúp tiền bối!"

Lục Trường Sinh khe khẽ thở dài.

Thôi, dù sao cũng cần tên tiểu tử Tiên Đế kia tìm tài liệu cho ta, coi như giết thời gian đi.

Cũng đúng lúc thu mua chút nhân tâm. . . . . .

"Bất quá phải nói trước, ta cũng không nhất định có thể chỉ đạo ngươi, biết không?"

Tiên Nhữ Thịnh phất phất tay cười nói:

"Tiền bối thật sự quá khiêm tốn."

Lục Trường Sinh: ". . . . . ."

Vừa nhìn liền thấy có tư chất liếm cẩu.

"Dẫn đường đi. . . . . ."

"Được được". . . . . .

Đi vào nơi ở của Tiên Nhữ Thịnh.

Đệ tử của Tiên Nhữ Thịnh là Tiên Hóa Huyền cũng vừa kết thúc tu luyện, đang định chào hỏi sư tôn thì lại thấy được Lục Trường Sinh, không khỏi ngạc nhiên.

"Lục tiền bối?"

Tiên Nhữ Thịnh ho khan một tiếng, nói:

"Vi sư thỉnh Lục tiền bối tới chỉ đạo trận pháp, ngươi có thể quan khán, nhưng chớ có quấy rầy, hiểu rõ chưa?"

Tiên Hóa Huyền ngây ngốc gật gật đầu.

Tiên Nhữ Thịnh là Tiên trận sư của Tiên Cung.

Đồng thời cũng bởi vì một tầng thân phận này nên cực kỳ kiêu ngạo.

Nhưng cho tới bây giờ chưa từng gặp qua sư tôn cung kích với một người như thế này.

A, ngoại trừ Tiên Đế.

Ba người vòng qua phòng ốc đi đến phía sau, có một khu đất trống được rừng cây bao quanh.

Nơi này có tiên khí dao động mạnh!

Nhưng mà cảm giác có chút không quá ổn định.

Từng trận kỳ đang cắm ở bốn phía.

Tiên Nhữ Thịnh nhìn về phía Lục Trường Sinh, nghiêm mặt nói:

"Đây là trận pháp do ta tự nghĩ ra, gọi là Tiên Vân trận."

"Trong suy nghĩ của ta, sau khi triển khai trận pháp thì sẽ có mây mù che lấp làm người rơi vào trận không thể cảm ứng cũng như quan sát, dùng mây mù tiến hành chém giết."

"Nhưng mà dù cho làm thế nào cũng không thể két hợp hai mặt này, còn xin tiền bối chỉ điểm."

Cũng chính là kết hợp mê trận cùng sát trận.

Thật sự cũng có chút đồ vật.

Nhưng mà chỉ có một chút như vậy thôi. . . . . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận