Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 246 - Lấy tên Tiểu Hắc, chưởng quản Cửu U!

Hai mắt lão giả trở nên trống rỗng.

Hắn nhìn một vòng chung quanh, trong miệng lẩm bẩm: "Hết thảy không còn..."

Lục Trường Sinh cúi người xuống, bàn tay phát ra một luồng sáng trắng nhu hòa bao trùm lấy gương mặt của lão giả.

Khiến cho cảm xúc của hắn ổn định lại.

"Lão nhân gia, ngài chậm rãi nói ta nghe, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."

Lão giả nhìn về phía Lục Trường Sinh, hai mắt rưng rưng, chua xót nói: "Mọi chuyện bắt nguồn từ tảng đá màu đen kia."

Nghe lão giả kể lại mọi chuyện.

Lục Trường Sinh và Tiểu Hắc đều hiểu rõ có chuyện gì.

Cuối cùng toàn bộ đều tử vong, chỉ còn lại lão thôn trưởng này không có bị giết chết.

Lục Trường Sinh nhìn về phía Tiểu Hắc nói: "Ngươi muốn xử lý như thế nào?"

Sao những phàm nhân này có thể chống lại ma tính chứ?

Thôn trưởng khóc than: "Sớm biết như vậy, ban đầu ta nên kiên quyết một chút quăng tảng đá màu đen đem ra bên ngoài!"

Sau đó, bất hạnh liền bắt đầu ập tới.

Dù sao nếu không có sự xuất hiện của hắn thì tảng đá đen cũng sẽ không rơi xuống vùng núi này.

Người trong Dư Huy thôn này ngoại trừ đi cày ruộng còn ra bên ngoài săn bắn dã thú.

Tiểu Hắc cúi đầu.

Ma tính từ bên trong tảng đá màu đen dù là người tu đạo bình thường cũng không thể chống cự.

Lúc ra ngoài săn thú gặp phải tảng đá màu đen, cảm thấy nó rất bất phàm nên vận chuyển trở về thôn.

Bởi vì hắn đã giết sạch những người khác với đôi lợi trảo của mình...

Nếu là những người tu đạo khác.

Ma tính xâm nhập vào linh hồn mọi người trong thôn, khiến cho bọn hắn bắt đầu giết hại lẫn nhau.

Bọn họ sẽ không quan tâm.

Hắn hiểu rõ, nếu thật muốn tính toán thì sẽ tính lên đầu hắn.

Đồng dạng cũng sẽ không phát sinh loại chuyện bi thảm này.

Loại lực lượng này không thể nói rõ nhưng lại không thể không coi trọng.

Vì sao một ít người tu đạo hoặc là những cường giả hàng đầu kia đều không hỏi thế sự, sẽ chặt đứt thất tình lục dục, cố gắng không tiếp xúc với người khác?

Tiểu Hắc không suy nghĩ nhiều, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, nói: "Sư tôn, có biện pháp nào có thể cứu bọn họ sống lại sao?"

Bởi vì bọn họ không coi trọng nhân quả.

Lục Trường Sinh nói xong liền đứng lên, mang theo Tiểu Hắc xé rách không gian, biến mất tại chỗ.

Sống chết của phàm nhân có liên quan gì đến bọn họ đâu?

Chỉ là cái trán vốn nên đổ máu vì liên tục dập mạnh lại không tổn thương chút nào.

Dù hai người Lục Trường Sinh đã rời đi rồi nhưng thôn trưởng vẫn không ngừng dập đầu.

Thôn trưởng nhìn Lục Trường Sinh rời đi, không ngừng dập đầu nói: "Cầu xin tiên sư, cầu xin cứu vớt bọn họ!"

Người có thực lực càng mạnh thì càng xem trọng vấn đề nhân quả.

Lục Trường Sinh cười cười.

Quả nhiên mấy tên đệ tử ngoại trừ có năng lực gây chuyện quá cường đại thì không có khuyết điểm nào khác...

"Tất nhiên có."

Bởi vì một khi có gì đó mà liên lụy đến thì sẽ dính phải nhân quả chi lực.

Nguyên nhân thứ hai, chuyện này quyết định con đường ngày sau của hắn, là đại đạo vô tình hay là sống có máu có thịt.

Thứ nhất, chuyện này bắt nguồn Tiểu Hắc, vậy cũng nên do hắn giải quyết.

Lục Trường Sinh nhìn về phía Tiểu Hắc, giao quyền lựa chọn cho hắn.

Đây cũng là bởi vì đan dược của Lục Trường Sinh cải thiện thể chất của thôn trưởng...

Sau khi con người chết đi.

Thông thường linh hồn sẽ tiến vào trong luân hồi.

Mà luân hồi nơi đây chính là ở trong Cửu U.

Bẹn trong Cửu U có vô số linh hồn, từng linh hồn nối tiếp nhau thông qua cầu Nại Hà.

Dưới cầu Nại Hà đó là nước Hoàng Tuyền.

Trước kia Lục Trường Sinh từng tới đây "mượn" Hoàng Tuyền chi linh.

Dùng nó để bố trí Cửu U Hoàng Tuyền đại trận!

Tiểu Hắc quan sát xung quanh, hỏi: "Sư tôn, tới nơi này có thể cứu sống thôn dân trong Dư Huy thôn sao?"

Từng luồng ma khí ngập trời lao ra từ trong thân thể Tiểu Hắc!

Tiểu Hắc gật gật đầu.

Lục Trường Sinh nhìn về phía Tiểu Hắc rồi nói: "Phóng thích lực lượng của ngươi đi."

"Hắn tuyệt đối thích hợp."

Chỉ cường giả cấp độ này mới có tư cách tọa trấn Cửu U này.

Phải biết rằng Lục Trường Sinh chính là tồn tại có được đạo tắc.

Trở thành Cửu U chi chủ!

Cửu U của Man hoang giới vực trước mắt còn không có chủ nhân tọa trấn.

Lục Trường Sinh cười nói: "Đúng là có ý định này, nhưng mà không phải ta."

Ba đạo người áo đen nhìn nhau.

Hiển nhiên không hiểu ý của Lục Trường Sinh.

Lục Trường Sinh biết bọn họ không hiểu nên chỉ chỉ Tiểu Hắc bên cạnh, cười nói: "Do đồ đệ của ta tới tọa trấn Cửu U."

"Đồ đệ của các hạ?"

Một người người áo đen dùng ánh mắt có chút hoài nghi nhìn về phía Tiểu Hắc.

"Đồ đệ của ngươi có năng lực này tọa trấn Cửu U sao?"

Trước đó, khi Lục Trường Sinh mượn đi Hoàng Tuyền chi linh, đối phương đưa ra điều kiện là phải tới tọa trấn Cửu U.

"Lần này tiến đến là để tọa trấn Cửu U sao?"

"Các hạ lại tới nữa."

Bỗng có ba bóng người áo đen xuất hiện trước mặt Lục Trường Sinh.

Hình như có tồn tại bên trong Cửu U bên cảm nhận được sinh linh tiến vào nơi đây.

Lục Trường Sinh buông tay nói: "Chỉ cần bọn họ còn chưa tiến vào luân hồi, theo lý thì vẫn có thể."

Sau khi tảng đá màu đen bổ khuyết bộ phận ký ức bị thiếu hụt của Tiểu Hắc thì phong ấn trong cơ thể hắn cũng buông lỏng thêm.

Hiện tại Tiểu Hắc đã có thể sử dụng một phần ma ý mà không rơi vào trạng thái điên cuồng!

Có thể nói, thực lực của Tiểu Hắc đã tăng lên một mảng lớn.

Ba bóng người áo đen cảm nhận được ma ý tản ra từ trên người Tiểu Hắc.

Sắc mặt đều đã có sự biến hóa.

Tuy rằng ma ý cùng Cửu U chi khí bên trong Cửu U có chỗ khác nhau.

Nhưng lại cực kỳ gần nhau.

Cỗ ma ý bá đạo này dùng để trấn áp Cửu U càng thích hợp hơn kiếm chi đạo tắc của Lục Trường Sinh.

Chỉ xét về thực lực dôn thuần thì lục Lục Trường Sinh càng thích hợp hơn.

Nhưng mà Lục Trường Sinh rõ ràng không muốn tọa trấn Cửu U...

Một bóng người áo đen gật đầu nói: "Có thể thì có thể nhưng có lẽ thực lực hiện tại của hắn còn không đủ để trấn áp Cửu U Minh Phủ."

Lục Trường Sinh lắc đầu: "Thực lực tăng lên là chuyện sớm hay muộn, hiện tại các ngươi không có gấp rút gì đi?"

"Có thể nhưng mà chúng ta yêu cần thương lượng một chút."

Lục Trường Sinh gật gật đầu.

Ba bóng người áo đen lập tức biến mất khỏi nơi đây.

Khi bọn họ quay lại cũng mang theo đáp án.

"Có thể."

"Đợi cho hắn có được thực lực chống lại nửa bước Đế cảnh thì mới đủ chưởng quản Cửu U Minh Phủ."

Lục Trường Sinh gật đầu: "Tất nhiên, nhưng cũng sẽ nhanh chóng thôi."

Hiện giờ, Tiểu Hắc đã có thể nghiền ép Hư Thần cảnh trung kỳ.

Nửa bước Đế cảnh chỉ là vấn đề thời gian.

"Ta còn có một điều kiện."

"A? Không ngại nói nói xem."

Lục Trường Sinh nhìn về phía Tiểu Hắc.

Ra hiệu cho hắn nói.

Tiểu Hắc gật gật đầu, bước ra một bước nói: "Ta muốn mang một số phàm nhân sắp sửa đi vào luân hồi rời khỏi đây."

"Không được!"

Ba người áo đen lập tức phản đối.

"Không thể đưa linh hồn người đã chết ra khỏi Cửu U, sẽ phá hư trật tự Cửu U!"

Tiểu Hắc lắc lắc đầu nói: "Sau đó ta sẽ trở thành Cửu U chi chủ, cần gì phải để ý chuyện này?"

"Huống hồ những người chết này có liên quan đến ta, hơn nữa cũng chỉ là một ít phàm nhân mà thôi."

"Chuyện này..."

Ba người áo đen nhìn nhau.

Trong lúc ba người đang do dự thì bỗng có một nam tử xuất hiện giữa hai bên.

Lục Trường Sinh nhìn thấy người này liền nhận ra.

Đây chính là người đã giao Hoàng Tuyền chi linh cho hắn.

Chỉ thấy nam tử cười nói: "Đã như vậy thì cho Cửu U chi chủ tương lai lễ gặp mặt đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận