Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 274 - Tiếp thu nhiệm vụ, ra khỏi thành

Đêm tối dần tàn.

Ngày mới lại bắt đầu.

Ba người Diệp Thu Bạch sớm đi tới cửa Dong Binh công hội.

Mấy người Lân Giáp Dong binh đoàn do Hách Lân cầm đầu cũng chậm rãi đi tới.

Trong mắt tràn ngập sự châm chọc.

Cười nói: "Tiểu tử, cuối cùng khuyên các ngươi một câu, với thực lực hiện tại của các ngươi không cần tự rước lấy nhục."

"Ta cũng có thể xem ở phần các ngươi là người mới mà không so đo chuyện nhiệm vụ."

"Có lẽ còn có thể mang theo các ngươi trong một nhiệm vụ khác."

Hách Lân thì nhanh chóng ngăn cản nam tử gầy này, nói: "Chỉ là mấy tiểu bối mà thôi, đáng để chúng ta so đo sao? Có thể có chút cách cục của người tu đạo hay không?"

Cho rằng ba người chỉ là tiểu bối mà thôi.

Nghe được nam tử nói.

Lời Hách Lân nói hiển nhiên cũng tràn ngập sự khinh thường ba người Diệp Thu Bạch.

Một nam tử cao gầy rắn chắc đứng phía sau Hách Lân quát to: "Đừng cho mặt mũi mà không cần! Một đám người mới mà thôi, may cho các ngươi là tính tình đoàn trưởng còn tốt, nếu gặp phải đoàn trưởng Dong binh đoàn khác thì các ngươi cảm thấy mình còn có thể thực hiện quy củ Dong Binh công hội?"

Mấy người Lân Giáp Dong binh đoàn dẫn đầu đi về hướng đông, về Vân Khởi thành.

Diệp Thu Bạch cười cười, lắc đầu nói: "Mang theo chúng ta? Chẳng phải sẽ cần phân chia thù lao sao?"

"Được rồi, đi thôi."

"E là ngay cả cửa Dong Binh công hội cũng không ra được!"

Hiển nhiên Diệp Thu Bạch đang từ chối Lân Giáp Dong binh đoàn.

Nam tử cao gầy nghe xong bĩu môi, lui về sau một bước.

Bên dưới phủ Thành chủ chính là ba thế gia.

Tiểu Hắc tiến lên một bước, phát re một cổ sát ý mãnh liệt!

Dương gia, Lý gia cùng với Khang gia.

Nói xong.

Thế lực đó lớn nhất Vân Khởi thành chính là phủ Thành chủ.

Chỉ là hộ vệ mà đã có như thế rồi.

Cảnh giới của hộ vệ đều ở vào Càn Nguyên cảnh hậu kỳ.

Ở trước cửa lớn có một nam tử trẻ tuổi nhìn thấy đám người Hách Lân đến liền nhíu mày nói:

Khi đoàn người tiến đến Dương gia thì đã có hai chiếc xe ngựa ở cửa chờ đợi.

Dương Tề tò mò hỏi: "Chuyện gì, còn có thể quan trọng hơn nhiệm vụ sao?"

Dương gia là cố chủ lần này.

Diệp Thu Bạch tự nhiên sẽ không yên lặng, hắn tiến lên, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói: "Nhiệm vụ là do chúng ta tiếp nhận trước, dựa theo quy củ thì tự nhiên do chúng ta đến hộ tống rồi."

Đồng thời nói: "Chuyện này cần Dương thiếu gia tới phán đoán, rốt cuộc muốn Lân Giáp Dong binh đoàn chúng ta hộ tống hay là muốn mấy người mới kia."

Hách Lân nghe hỏi nên nói ngắn gọn chuyện phát sinh giữa Dong binh đoàn Thảo Đường và dong binh đoàn của mình cho Dương Tề biết.

Bên cạnh xe ngựa có mười tên hộ vệ.

"Làm sao mà bây giờ mới đến? Hiện tại hiệu suất của Dong Binh công hội đã thấp thế này?"

Hách Lân cũng không có tức giận, buông tay tiến lên cười nói: "Dương thiếu gia thứ lỗi, bởi vì trên đường đến có một chút chuyện nên chậm trễ."

Hiển nhiên Hách Lân nhận biết tên Dương thiếu gia này.

Trong đó một tên lão giả có tu vi nửa bước Hư Thần.

Không thẹn là giới vực đứng đầu ở vĩ độ thấp.

Có thể thấy được sự chênh lệch giữa Man hoang giới vực và Vô biên giới vực lớn đến mức nào.

Huống hồ Dương gia này chỉ là thế gia trong một thành nhỏ ở rìa Vô biên giới vực mà thôi.

"Đương nhiên, cũng không cần lo lắng về thực lực của ba người chúng ta."

Nghe vậy.

Dương Tề hơi quan sát Diệp Thu Bạch từ trên xuống dưới rồi cười lạnh nói: "Tu vi Càn Nguyên cảnh sao có thể không lo lắng chứ? Không bằng cả hộ vệ Dương gia chúng ta."

"Được rồi, cho các ngươi mười viên Nguyên tinh, rời đi đi ..."

Hách Lân cũng mỉm cười.

Diệp Thu Bạch thì nhún vai, chuẩn bị dẫn Tiểu Hắc và Thạch Sinh rời khỏi nơi này.

Nếu đối phương đã nói như thế thì bọn họ cũng không thể mặt dày cầu xin đối phương tiếp nhận bọn họ.

Lúc Dương Tề chuẩn bị móc Nguyên tinh ra thì có một giọng nữ dễ nghe từ bên trong xe ngựa truyền ra.

"Đại ca, thôi bỏ đi, để cho bọn họ cùng nhau hộ tống, càng nhiều người thì khả năng an toàn cũng càng cao hơn."

Cũng vì như thế nên Dong Binh công hội mới có nhiệm vụ hộ tống.

Bọn chúng chuyên chặn đường thương nhân đi ra từ Vân Khởi thành hoặc là thương nhân muốn tiến Vân Khởi thành.

Bên ngoài Vân Khởi thành có một ít thế lực đạo tặc.

Tuy rằng Vô biên giới vực được công nhận là giới vực đứng đầu vĩ độ thấp nhưng vẫn có đạo tặc hay sát thủ gì đó.

Đoàn người xuất phát hướng ra bên ngoài Vân Khởi thành. ...

"Được rồi. xuất phát đi."

Nhưng mà hiện giờ không thể để người mới như ba người Diệp Thu Bạch chế giễu, vì thế hắn liền gật gật đầu cười nói: "Dương tiểu thư có kế sách tốt."

Diệp Thu Bạch thấy thế cũng gật gật đầu.

Dương Tề cũng rất hài lòng với kết quả này.

Có thêm ba tên hộ vệ miễn phí cũng không tệ.

Tuy rằng không đủ thực lực nhưng ít nhất là ở thời khắc mấu chốt có thể để cho bọn họ xông lên trước nha.

Nghĩ tới đây, Dương Tề cười lạnh nói:

"Nếu đã gật đầu đồng ý, như vậy đến lúc thời điểm tiến hành hộ vệ nhất định phải nghe mệnh lệnh và sự an bài của chúng ta, hiểu rõ chưa?"

Ba người Diệp Thu Bạch không có trả lời.

Dương Tề coi như bọn họ đáp ứng rồi.

Đây không phải là để cho dong binh bọn họ lao động miễn phí sao?

Đùa cái gì vậy.

Nếu trong tình huống bình thường thì Hách Lân tự nhiên sẽ không chấp nhận điều kiện này.

Hiển nhiên, câu cuối cùng này là đang dò hỏi Diệp Thu Bạch và Hách Lân.

"Ai cống hiến lớn thì nhận được một trăm viên Nguyên tinh, các ngươi cũng không có ý kiến gì chứ?"

Dương Tề nhíu mày đi đến cạnh xe ngựa, nói: "Tiểu muội, tuy là như thế nhưng thù lao phải tính như thế nào?"

Nhưng mà Dương gia cũng không phải thương nhân, bọ họ là thế gia tu đạo.

Bọn họ cũng không sợ hãi đám đạo tặc.

Mà là sợ các gia tộc khác ra tay cản trở.

Mục đích chuyến đi này của bọn họ là tiến đến Long Khải thành kế cận Vân Khởi thành.

Dương gia và phủ Thành chủ Long Khải thành, cũng chính là Long gia muốn liên hôn.

Một khi Dương gia và Long gia liên hôn thì sẽ dẫn tới thực lực của Dương gia tăng mạnh!

Thực lực của Long gia có thể xếp thứ hai trong tất cả thành trì ở khu vực rìa giới vực.

Chắc chắn các thế gia cạnh tranh với Dương gia sẽ ngăn cản cuộc liên hôn này.

Tất nhiên sẽ tiến hành chặn giết bên ngoài Vân Khởi thành.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao mà thân là thế gia tu đạo như Dương gia còn cần phải thuê người Dong Binh công hội.

Bên trong Vân Khởi thành thì có phủ Thành chủ cùng với Dương gia chiếu cố nên tự nhiên sẽ không có người ở trong thành động thủ.

Sau khi ra khỏi thành.

Tất cả các hộ vệ đều tiến vào trạng thái khẩn trương.

Tuy rằng ngày thường Hách Lân khá cuồng ngạo nhưng hắn là một tên dong binh hợp cách.

Vừa ra khỏi thành hắn liền tiến vào trạng thái chiến đấu.

Sáu người Lân Giáp Dong binh đoàn đều vận chuyển linh khí, đề phòng bị kẻ địch đánh lén.

Chỉ có ba người Diệp Thu Bạch vẫn bình tĩnh như thường.

Thậm chí còn trò chuyện với nhau, nhắc tới sư tôn Lục Trường Sinh.

"Cũng không biết sư tôn thế nào rồi?"

"Chắc chắn là đang nhớ tới chúng ta."

"Ta cũng nghĩ như vậy..."

Hách Lân thấy một màn như vậy, cười lạnh một tiếng.

Quả nhiên là người mới.

Dương Tề nhìn thấy cảnh này lại phẫn nộ quát: "Các ngươi đang làm gì đó? Các ngươi làm dong binh như vậy sao? Lỡ như có người đánh lén thì phải làm sao? Các ngươi có gánh nổi trách nhiệm!"

Diệp Thu Bạch thì lại nhìn về phía Dương Tề, bình tĩnh trả lời: "Trước mắt thì chung quanh không có mai phục."

Tuy rằng ba người Diệp Thu Bạch đang trò chuyện nhưng Diệp Thu Bạch đã lợi dụng kiếm vực điều tra xem xung quanh còn có hơi thở nào đang ẩn giấu hay không.

Cho nên mới có vẻ nhẹ nhàng như thế.

Dương Tề tức giận nói: "Nếu để xảy ra vấn đề, cẩn thận đầu các ngươi khó mà giữ được!"

Cả đoàn cứ một đường đi tới như vậy.

Màn đêm dần dần buông xuống...
Bạn cần đăng nhập để bình luận