Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 762 - Bức bách

. . . .

Mặc kệ là trong chỗ tối hay ở ngoài sáng.

Tông chủ Thánh Phù Tông cảm ứng được những cỗ hơi thở này, sắc mặt tức khắc ngưng trọng

Tổng cộng mười hai tên cường giả Thiên Tiên cảnh.

Mấy chục cường giả Địa Tiên cảnh.

Sắc mặt cung phụng Tô gia Hoàn Thuận, đại trưởng lão Linh Tiên Cung Chương Quan cùng với phong chủ Thiên Kiếm Phong Hoắc Chính Hành đều chùng xuống.

Hiển nhiên bọn họ cũng đã cảm ứng được điểm này.

Tràng diện này, e là hơn hơn phân nửa cường giả giới vực trung vĩ độ đều tu đến.

Quyền lực sao? Chỉ là vật nằm trong lòng bàn tay mà thôi, không mới mẻ.

Dù cho tu luyện tới Thiên Tiên cảnh đỉnh thì thọ mệnh vẫn có điểm chung kết.

Đối với Thiên Tiên cảnh đỉnh cường giả mà nói, chuyện phàm trần như quyền lực đã không có bất kỳ sức hấp dẫn.

Đó chính là thọ mệnh hoặc có thể nói là trường sinh!

Quả nhiên bọn họ suy đoán cũng không sai.

Chỉ là giới vực trung vĩ độ không cách nào chống đỡ cho bất kỳ ai trong bọn họ đột phá. .

Thậm chí bên trong còn có hai đạo hơi thở mãnh mẽ hơn bốn người bọn hắn.

Muốn kéo dài thọ mệnh nhất định phải đột phá đến cảnh giới cao hơn.

Những lão quái vật đó rốt cuộc không nhịn được.

Thiên Tiên cảnh đỉnh là cường giả đứng hàng đầu giới vực trung vĩ độ.

Đối với bọn họ mà nói, chỉ có một việc số chuyện có thể làm bọn họ cảm thấy hứng thú.

Những lão quái vật này xuất sơn cũng không phải chuyện gì kỳ quái.

Tài phú? Duỗi tay liền có vô số thế lực phía sau nối tiếp phía trước đưa tới.

E là ở nơi tối tăm còn có một ít lão quái vật đang âm thầm quan sát, chỉ chưa có ai phát hiện thôi!

Bọn họ muốn đột phá đến cảnh giới mà ở giới vực trung vĩ độ chưa bao giờ có người đạt tới, một cảnh giới hư vô mờ mịt.

Như vậy tin tức liên quan tới giới vực vĩ độ cao tự nhiên là một chuyện cực kỳ trọng đại đối với bọn họ rồi!

Mọi người vừa thấy liền cười, sôi nổi hạ xuống.

Quanh bàn tròn to lớn có thêm mười sáu cái ghế dựa tinh xảo.

Nhưng ở trước mặt các đại lão Thiên Tiên cảnh.

"Thánh Phù tông hoan nghênh các vị tới tham gia tru tà đại hội."

"Được rồi, đừng nói mấy lời khách sáo gì đó."

Tông chủ Thánh Phù Tông nhìn về phía đám cường giả Thiên Tiên cảnh trên trời, chắp tay, nghiêm mặt nói:

"Mục đích chúng ta tới nơi này các ngươi cũng rõ ràng, không cần vòng vo dài dòng."

Cũng không đợi đám người tông chủ Thánh Phù Tông mở miệng liền không kiên nhẫn vẫy vẫy tay nói:

Tông chủ Vô Cực Nguyên Dương Tông tông Liệt Tiêu có tính cách nóng nảy nhất.

Nói tới đây, tông chủ Thánh Phù Tông phất tay.

Đối phương lật tay một cái liền có thể nhẹ nhàng chém giết bọn họ.

Giống như giết một con kiến nhỏ vậy!

Nói trực quan một chút, Địa Tiên cảnh đối mặt với Thiên Tiên cảnh chỉ có thể xếp càng.

"Xin mời các vị ngồi xuống."

Bên ngoài bọn họ là cường giả Địa Tiên cảnh được người người tôn trọng, sùng bái và sợ hãi.

Vẫn còn dư ghế dựa nhưng những cường giả Địa Tiên cảnh cũng không dám ngồi xuống.

Đương nhiên những cường giả Thiên Tiên cảnh giấu trong chỗ tối cũng không có hiện thân.

Tông chủ Thanh Mộc Tông Dư Khánh Diễn cũng gật đầu nói:

"Tính cách Liệt lão ma nóng nảy nhưng mà nói cũng không sai."

Lão tổ Phúc Thiên Đao Tông Kinh Chi Đàm còn thẳng thừng hơn: "

Đám người trẻ tuổi kia đâu? Để cho bọn họ ra giải thích chút đi."

"Tin tức về giới vực vĩ độ cao thay vì để bọn họ che giấu còn không bằng nói ra, cho đám lão gia hỏa chúng đi dò đường trước."

Lúc này.

Đại trưởng lão Linh Tiên Cung Chương Quan cười cười nói:

"Chư vị, lần này chính là tru tà đại hội, mọi người chẳng lẽ quên mất hai chữ tru tà đại biểu cho điều gì ở giới vực trung vĩ độ sao?"

Hoàn Thuận cũng gật đầu nói:

Uy hiếp!

"Có nhiều đồng liêu ở đây thế này đối với các ngươi mà nói rất áp lực, vậy nên cứ nhanh chóng để đám người trẻ tuổi kia ra đi."

"Chúng ta tới tru tà đại hội này chỉ có một mục đích, các ngươi phải rõ."

"Các ngươi cũng nên biết chúng ta có ý gì."

Vì thế gọn gàng dứt khoát nói:

Kinh Chi Đàm là một tên đao tu, tính cách tự nhiên cũng thẳng thắn, không che che giấu giấu.

"Dù sao lần đó cũng phải khiến bọn họ nhớ kỹ chứ."

Nghe được Dư Khánh Diễn nói.

Sắc mặt tông chủ Thánh Phù Tông trở nên khó coi nói:

"Với tâm tư của Vô Gian Luyện Ngục hay tính cách của Tề Sát Đạo, ngươi cảm thấy bọn họ có thể không dám trả thù sao?"

Ý nghĩ của mấy tên này đám người tông chủ Thánh Phù Tông đều hiểu rõ.

Chính là không kẻ nào muốn làm chim đầu đàn mà thôi.

Không muốn làm người tích cực dẫn đầu đi đối phó với Vô Gian Luyện Ngục, chính diện giao thủ với Tề Sát Đạo.

Bọn họ không muốn để cho thế lực của mình bị tổn thất một chút nào.

Cũng có thể nói là bọn họ muốn trước nhìn bọn họ này đó đứng đầu thế lực trước tổn thất một chút, sau đó ngồi làm ngư ông đắc lợi.

"Có khả năng đối phương cũng không có tâm tư nhấc lên gió tanh mưa máu ở giới vực trung vĩ độ đâu?"

"Không cần sốt ruột sao, không phải Vô Gian Luyện Ngục còn chưa có chính thức lộ diện trước mặt chúng ta sao?"

Dư Khánh Diễn lại cười cười nói:

Nghe đến đây.

"Nếu như không kịp thời xử lý, e là thảm trạng diễn ra ở thời kỳ thượng cổ sẽ tái diễn lần nữa, có khả năng càng thêm thảm thiết!"

"Vô Gian Luyện Ngục trở về, Tề Sát Đạo trọng sinh đã gõ vang một hồi chuông cảnh báo."

Uy hiếp một cách trần trụi, không thèm che giấu!

Sắc mặt tông chủ Thánh Phù Tông, hay là đại trưởng lão Linh Tiên Cung Chương Quan, Tô gia cung phụng Hoàn Thuận hay là phong chủ Thiên Kiếm Phong Hoắc Chính Hành đều hơi đổi trong khoảnh khắc này.

Đúng là trong tình huống này, nếu như đối phương thật sự muốn muốn ra tay thì Thánh Phù tông sẽ phải trả giá lớn để ngăn cản. . . . . .

Tông chủ Thánh Phù Tông vừa định nói gì.

Bỗng cảm ứng được đám người Diệp Thu Bạch, Mục Phù Sinh, Tô Mộ U, Lâm Trí Nam cùng nhau từ sau đi tới.

Chỉ nghe Diệp Thu Bạch nhàn nhạt cười nói:

"Các vị tiền bối chỉ muốn nghe xem rốt cuộc chúng ta ở bên trong Tuyệt Hồn thành có thật sự nhận được tin tức như bên ngoài lan truyền có đúng hay không?"

Kinh Chi Đàm, Dư Khánh Diễn, Liệt Tiêu cùng một đám cường giả Thiên Tiên cảnh đều dời ánh mắt nhìn về phía Diệp Thu Bạch.

Nhìn về phía người trẻ tuổi không kiêu ngạo không siểm nịnh khi đối mặt với bọn họ.

Mấy ánh mắt Thiên Tiên cảnh mang đến cho Diệp Thu Bạch áp lực rất lớn.

Giờ phút này Diệp Thu Bạch chỉ có thể toàn lực bộc phát ra kiếm vực, kiếm ý nửa bước Kiếm Tiên phun trào!

Cùng với Thái Sơ Kiếm Kinh điên cuồng vận chuyển cộng thêm đám người Hoắc Chính Hành âm thầm tương trợ mới miễn cưỡng chống đỡ uy áp của đám cường giả Thiên Tiên cảnh này.

"A?

Kiếm ý nửa bước Kiếm Tiên?

Tuổi còn trẻ mà đã đạt tới một bước này, thiên phú cực kỳ yêu nghiệt nha."

Dư Khánh Diễn có chút kinh ngạc.

Những lời này cũng không phải khách sáo mà là thật lòng.

Ngay cả những cường giả Thiên Tiên cảnh còn lại cũng không khỏi kinh ngạc.

Diệp Thu Bạch cười, chắp tay nói:

"Vận khí tốt thôi."

"Nói đi, ngươi muốn hiện tại nói ra hay để chúng ta bức bách một trận?"

Liệt Tiêu nhíu mày nói.

Diệp Thu Bạch cười cười.

"Nếu chúng ta xuất hiện ở nơi này mà không chạy trốn, tự nhiên là chọn chủ động nói ra rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận