Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 654 - Chuyển hóa tiên khí

. . . . . . . .

Nhắc lại chuyện cũ.

Trong giới vực vĩ độ thấp, Hồng Anh, Ninh Trần Tâm cùng với Thạch Sinh đều đang làm nhiệm vụ.

Chính là để Vân Hoàng đế quốc triệt để thống trị toàn bộ giới vực vĩ độ thấp!

Thông qua đó giúp cho thực lực của Hồng Anh nhanh chóng tăng lên.

Ninh Trần Tâm cũng giống như vậy.

Thạch Sinh thì lại là đi theo Hồng Anh Ninh Trần Tâm, vừa trợ giúp bọn họ vừa đồng thời tìm bí cảnh có thể tu luyện Hỗn Độn Tinh Thần Lục.

Nhiều ngày trôi qua.

Nắm đấm mới là đạo lý.

Điều này còn sẽ mất rất nhiều thời gian.

Sự tiến bộ của tâm Ninh Trần thì lại tương đối chậm hơn.

Tuy nhiên muốn cho Nho đạo trở thành đạo thống của cả một cái Giới Vực thì lại sẽ rất khó khăn.

Trên con đường này, thực lực của Hồng Anh nhờ có khí đế vương không ngừng tăng lên nên lực lượng thiên đạo cũng không ngừng tăng lên.

Mà Thạch Sinh thì sao? Trong lần làm nhiệm vụ này hắn tìm được ba chỗ bí cảnh có lượng tinh thần lực rất lớn.

Hồng Anh đã truyền đến tin tức.

Cho dù có Vân Hoàng đế quốc có hỗ trợ mạnh mẽ tuyên truyền giúp cho thời gian được rút ngắn đáng kể thì cũng cần lượng thời gian không ngắn.

Cảnh giới cũng đã đột phá tới đỉnh phong Trọc Tiên cảnh!

Giới vực vĩ độ thấp hiện giờ cũng chỉ còn sót lại năm chỗ giới vực là có thể hoàn toàn chiếm lĩnh.

Đây là chân lý vĩnh viễn của Tu Tiên giới.

Lục Trường Sinh sờ sờ cằm.

Dù sao, thống trị là chỉ cần thực lực đủ cao, thêm vào thủ đoạn lược thi thì đã có thể coi là việc không khó gì.

Tốc độ tu luyện này nằm trong dự liệu của hắn.

Cho nên, sự tiến bộ Ninh Trần Tâm trông có vẻ hơi chậm.

Thực lực cũng đã thuận lợi đạt tới Trọc Tiên cảnh hậu kỳ.

"Vậy phải như thế nào mới có thể bước vào Tiên cảnh chân chính?"

Liễu Thụ hồi đáp:

"Mà bên trong Tiên giới lại là khắp nơi tràn ngập tiên khí, cho nên ngay thời điểm bọn họ đột phá, linh khí tự nhiên trong cơ thể có thể chuyển hóa toàn bộ thành tiên khí, đây cũng chính là cái gọi là Tiên cảnh chân chính."

"Chỉ là lúc ta còn tại tiên giới giống như có nghe bọn họ nói, Tiên cảnh hiện giờ của Phàm Nhân giới hình như cũng không phải là Tiên cảnh chân chính."

Cây liễu trả lời không chút do dự:

Chẳng qua, nếu như thật sự đối mặt Tiên giới thì e là nhiêu đây vẫn không đủ.

Thực lực chênh lệch quả thực có hơi lớn.

Nói như vậy.

"Nếu như suy đoán của ta không sai, Trọc Tiên cảnh của Tiên giới có thể rất nhẹ nhàng đánh bại cường giả Thiên Tiên cảnh sơ kỳ ở Phàm Nhân giới, thậm chí có thể đánh một trận với cường giả Thiên Tiên cảnh trung kỳ."

Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh nhìn về phía cây liễu, rồi lại nêu ra thắc mắc này của hắn.

Lục Trường Sinh gật đầu.

Đây chính là cái gọi là được trời ưu ái.

"Giữa hai khái niệm này có thực lực chênh lệch như thế nào?"

"Bọn họ nói không sai, hiện giờ Phàm Nhân giới mặc dù có Tiên cảnh, nhưng cũng không thể xem như Tiên cảnh chân chính trên ý nghĩa."

"Cho nên người ở Phàm Nhân giới, vô luận là đột phá Trọc Tiên hay là Địa Tiên, trong cơ thể đều không tồn tại tiên khí, chỉ trong thời điểm đột phá tới Thiên Tiên cảnh thì mới có thể chuyển hóa một bộ phận thành tiên khí."

"Đạo lý rất đơn giản, hiện giờ Phàm Nhân giới có quá ít tiên khí, gần như là không còn."

Liễu Thụ trả lời:

Lục Trường Sinh gật gật đầu, nhíu mày.

Nếu như là nhìn theo góc độ như vậy, khi cái gọi là phong ấn kia phá vỡ xong thì đám người Diệp Thu Bạch sẽ không có bất kỳ năng lực chống cự nào.

Chỉ có thể đơn phương bị đánh...

Ngay sau đó, Lục Trường Sinh tựa hồ đã nghĩ tới cái gì.

Nhưng ngay khi ý nghĩ này xuất hiện ở trong đầu, sắc mặt hắn lại có chút bất đắc dĩ.

Thời gian cây liễu làm bạn với Lục Trường Sinh coi như dài hơn bất luận kẻ nào khác.

Cho dù là chim nhỏ thì cũng là sau đó mới tới nơi này.

Cho nên bất kì một biểu hiện nào mà Lục Trường Sinh lộ ra thì đều có thể nằm trong dự liệu của cây liễu.

"Ngươi là đang suy nghĩ có nên đưa những đệ tử kia của ngươi tới Tiên giới tu luyện một đoạn thời gian hay không đúng chứ, để linh khí trong cơ thể bọn họ triệt để chuyển hóa thành tiên khí?"

Cây liễu sợ sau khi Lục Trường Sinh nghe được liền hoang mang.

Tất nhiên là Lục Trường Sinh không nghe được những lời này...

Huống chi, sau đó còn có chuyện lớn hơn nữa chờ ngươi đi xử lý...

Sẽ là của ngươi, chính là của ngươi.

Nhân quả là thứ không thể tránh khỏi.

Cây liễu lay động theo gió.

"Chỉ có đạt tới Địa Tiên cảnh, thân thể của bọn họ mới có thể chịu đựng được khi linh khí hoàn toàn chuyển hóa."

"Đây cũng mới chỉ vì thiên phú của bọn họ cường đại, chứ thiên tài bình thường thì ít nhất cũng phải đạt tới Thiên Tiên cảnh trung kỳ mới có thể đi tới Tiên giới, mới có thể gánh chịu thống khổ khi linh khí chuyển hóa."

"Hơn nữa, ngươi hiện tại cũng đã nhiễm phải một mối nhân quả lớn rồi, còn là liên quan mật thiết đến ngươi, chỉ cần có thể giải quyết một đoạn nhân quả này thì dù có liên lụy đến một ít nhân quả không đáng lo ngại khác cũng có là gì đâu?"

Nghe vậy, Lục Trường Sinh đành cười khổ gật đầu.

"Ngươi nói cũng đúng."

"Chỉ có giải quyết vấn đề trước mắt này thì mới có thể suy nghĩ chuyện tiếp theo."

"Hiện giờ ba tiểu tử Hồng Anh, Thạch Sinh cùng với Trần Tâm kia hẳn là đã đủ nhanh, đến lúc đó không bằng cứ đưa bọn họ đi Tiên giới một chuyến đi..."

Lục Trường Sinh nhìn về phía bầu trời.

"Vừa vặn, đến lúc đó cũng phải mang theo Thạch Sinh đi xem tòa Phù Đồ tháp kia, thử xem có thể tăng cường phong ấn hay không."

"Thiên phú của nhóm Diệp Thu Bạch mặc dù rất tốt, nhưng muốn đi tới Tiên giới rồi tiến hành chuyển hóa linh khí trong cơ thể thì ít nhất cũng phải đạt tới Địa Tiên cảnh."

Liễu Thụ giải thích:

Lục Trường Sinh hỏi: "Vì sao?"

"Ngươi có thể tạm thời từ bỏ ý tưởng này."

Lục Trường Sinh dùng sắc mặt bất đắc dĩ mà gật gật đầu.

"Nhưng là, dựa theo tính cách của ngươi mà nói thì hẳn là đang sợ sau khi thực hiện, chính mình sẽ cho bản thân mình nhiễm phải một đống lớn nhân quả?"

Thứ đồ chơi này vẫn phải để cho hắn chậm rãi tiếp nhận mới được.

Sau đó Lục Trường Sinh liền bắt đầu chế tạo đại trận truyền tống ở các nơi khác nhau trong các giới vực.

Là những điểm kết nối với Trường Sinh giới.

Tất nhiên là trong quá trình chế tạo đại trận truyền tống, Lục Trường Sinh cũng có lưu tâm.

Nếu đối phương muốn lợi dụng những truyền tống trận này để tiến vào Trường Sinh giới thì nhất định phải trải qua một đợt thăm hỏi của thần hồn Lục Trường Sinh.

Sau khi xác nhận không có nguy hiểm thì mới có thể truyền tống tiến vào.

Đồng thời, đối phương cũng không cách nào lợi dụng truyền tống trận để xác định vị trí cụ thể của Trường Sinh giới.

Nói đơn giản, chính là bố trí một cái trận pháp che chắn khí tức ở trong Truyền Tống trận.

Cùng với một đống sát trận khác...

Lỡ như đối phương muốn cưỡng ép tới thì sao?

Trực tiếp khởi động sát trận, chém giết bọn họ trong truyền tống trận.

Hoặc là trực tiếp lợi dụng sát trận, huỷ diệt mọi thứ kể cả đại trận truyền tống.

Như vậy là không sợ sẽ để sót lại cái gì

Lục Trường Sinh không khỏi cảm khái mà nói: "Ai, ta đúng là thiên tài."...

Đã mười bốn ngày trôi qua kể từ khi kết thúc Vạn vực thi đấu.

Trong mười bốn ngày đó, Diệp Thu Bạch, Mục Phù Sinh và Tiểu Hắc đã có được kinh nghiệm thực chiến trong việc củng cố Vạn vực thi đấu lần này.

Vạn Cổ ma thể của Tiểu Hắc thành công cô đọng ra đạo loại hoa văn thứ sáu!

Tuy rằng chỉ là bao trùm cánh tay, nhưng là thân thể cũng nhận được cường hóa cực lớn.

Mục Phù Sinh cô đọng ra một ngọn lửa màu xanh nằm ở trung tâm Bích Lân hồn hỏa.

Đây là dấu hiệu bước vào tầng thứ sáu Dưỡng Hồn thuật.

Thần hồn tiếp tục được tăng cường.

Thu hoạch của Diệp Thu Bạch trong lần so tài này tính ra còn lớn hơn.

Hắn không chỉ bước vào Biến Huyết cảnh trung kỳ.

Đồng thời hắn còn chạm đến ngưỡng cửa Kiếm Tiên.

Lúc này kiếm đạo của Diệp Thu Bạch cũng đã có một luồng tiên ý!

Cách lúc Tuyệt Hồn thành mở ra cũng chỉ còn một ngày.

Trong một ngày này, có một tin tức làm chấn động giới vực trung vĩ độ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận