Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 971 - Một câu định sinh tử

. . . .

Giờ phút này, Thần Hàng Tinh Vực rơi vào một mảnh tĩnh mịch.

Tiếng gió gào thét.

Ngoại trừ tiếng gió còn có tiếng thở thô nặng vì kinh hãi, có thể nghe được một cách rõ ràng.

Tiểu Hắc dùng tu vi Thần Binh cảnh dũng mãnh triền đấu với một cường giả Thần Vương cảnh, vượt qua hắn hai đại cảnh giới.

Tuy rằng mới đầu rơi vào hạ phong, nhưng mà có mấy người có thể chiến đấu trong tình huống chênh lệch hai đại cảnh giới, còn kiên trì lâu như vậy?

Tới Thần cảnh rồi, vượt một đại cảnh giới đều sẽ có ưu thế tuyệt đối nói gì tới vượt đến hai đại cảnh giới?

Nếu là người khác, phỏng chừng đã bị một cái tát chụp chết.

Trong lòng càng là có chút bồn chồn.

Âm Dương Thần Chủ và Hoang Chủ nghe Hạo Thiên Thần Chủ nói chuyện xong, hừ lạnh một tiếng trực tiếp biến mất ở Thần Hàng Tinh Vực.

Hơn nữa lần này càng thêm yêu nghiệt.

Như vậy lúc hắn khôi phục thực lực tới thời kỳ đỉnh cao chính là lúc bọn họ kết thúc.

Tuyên cáo một chuyện cực kỳ quan trọng.

Hạo Thiên Thần Chủ nhìn về phía Ma Kỷ, cười nói:

Tiểu Hắc không chỉ chống đỡ được thế công ban đầu, còn ở trong chiến đấu gia tăng cường độ thân thể thuận lợi đột phá đến Thần Tướng cảnh sơ kỳ.

Tức khắc linh khí ở Thần Hàng Tinh Vực linh khí bạo động, cảm giác áp bách nhanh chóng tan biến.

Vị Ma Chủ kinh tài tuyệt diễm làm cho cả giới vực vĩ độ cao đều khiếp sợ đã trở lại.

Sau đánh bại cường giả Thần Vương cảnh.

Nếu thật sự không có biện pháp nào bắt lấy Tiểu Hắc, không cách nào bóp chết ở giai đoạn này.

Hạo Thiên Thần Chủ chuyển giọng, hài hước nói:

Sắc mặt Ma Kỷ, Ma Qua và Ma Lạp đều trầm như nước.

"Nếu là Ma Chủ đời trước, có lẽ còn có thể giao thủ hai ba chiêu với ta, còn ngươi. . . . . . Không cần uổng công chịu chết."

Có Hạo Thiên Thần Chủ ở đây sao bọn họ có thể có cơ hội ra tay chứ?

"Như thế nào, ngươi muốn thử ra tay dưới mí mắt ta sao?"

"Nếu Hạo Thiên Thần Chủ đã lên tiếng, như vậy chúng ta tự nhiên sẽ nghe theo."

Nhưng đối mặt với cường giả có thực lực áp chế tuyệt đối, Ma Kỷ cũng chỉ có thể chắp tay, thấp cúi đầu.

Nhưng mà hắn lại không cách nào bùng nổ, chỉ có thể cố nén lửa giận.

Bên khóe mắt bên có từng sợi gân xanh không ngừng mấp máy như con giun.

Ma Qua và Ma Lạp biến sắc, vội vàng hỏi:

Hạo Thiên Thần Chủ nói một câu trào phúng khiến sắc mặt Ma Kỷ cực kỳ khó coi.

"Trở về lại nói!"

Ma Kỷ phất phất tay, dùng tay lau máu bên miệng, trầm giọng quát:

"Ngươi không có việc gì đi?"

Ma Qua và Ma Lạp liếc mắt nhìn nhau, bọn họ biết vảy ngược của Ma Kỷ chính là người khác nói tới thân phận hiện tại của hắn.

Hắn phải nhịn, lúc này có máu tươi từ khóe miệng chảy ra!

Mạnh mẽ áp chế lửa giận nên tâm cảnh dao động.

"Ma Chủ!"

Cắn răng đè nén phẫn nộ, mạnh mẽ làm cho giọng nói của mình trở nên bình tĩnh, giống như sợ đắc tội Hạo Thiên Thần Chủ.

Lời châm chọc lạnh băng của Hạo Thiên Thần Chủ như những cái gai sắc bén hung hăng chọc vào lòng Ma Kỷ.

"Tới nước này mà còn không dám nói ra một câu chí khí, ngươi không thích hợp đi con đường này, sớm ngày từ bỏ đi, được rồi cút đi."

Hạo Thiên Thần Chủ vẫy vẫy tay, nói:

Vừa dứt lời thì hình chiếu biến mất.

Ma Qua và Ma Lạp liếc nhau, sắc mặt trầm trọng hạ lệnh cho người Ma Vương vực bắt đầu lần lượt rời đi.

Tiểu Hắc lạnh mặt nhìn bọn họ rời đi, nói:

"Ở Ma Vương vực chờ ta, là của ta, ta sẽ đoạt lại."

Ma Qua và Ma Lạp hơi khựng lại, sau đó cũng không nói gì, nhanh chóng rời khỏi Thần Hàng Tinh Vực.

Còn Thần Thể Tông cùng với Thần Trận Tông. . . . . .

Không có Hạo Thiên Thần Chủ gật đầu, bọn họ lại nào dám rời đi?

Rời đi không phải là bất kính với Thần Chủ sao?

Trong đó, kẻ thấp thỏm nhất tự nhiên là tông chủ Thần Thể Tông, Thần Thể Tông đã hoàn toàn đắc tội mấy người Tiểu Hắc.

Cường giả có thực lực có quyền lực cao cao mà còn hạ tư thái nói mấy lời này.

Hơn nữa cũng sẽ khiến mấy người Diệp Thu Bạch cảm thấy thoải mái.

Một câu liền khiến kéo gần quan hệ với mấy người Diệp Thu Bạch.

Nhưng đầu óc cũng không phải chỉ có gân, hắn có thể thống trị toàn bộ Hạo Thiên thần vực làm sao mà đầu óc có thể đơn giản?

Tuy rằng Hạo Thiên Thần Chủ có phương thức chiến đấu điên cuồng lỗ mãng.

"Hiện tại ta ra tay bất quá là chiếm tiện nghi thôi, sau đó Lục tiền bối cũng có thể chỉ đạo ta nhiều hơn!"

Hạo Thiên Thần Chủ "Ừ" một tiếng.

Ngay sau đó hắn nhìn về phía bốn người Tiểu Hắc, cười nói:

"Thiên phú huyết mạch của ngươi thật sự khiến ta phải giật nảy mình, Lục tiền bối vẫn là Lục tiền bối, vẫn sâu không lường được như vậy.

Nếu đồ đệ của hắn mà không đạt tới một bước này e là sẽ khiến ta cảm thấy kỳ quái."

"Tiền bối quá khen."

Tiểu Hắc ôm quyền nói:

"Còn phải cảm tạ Hạo Thiên tiền bối trợ giúp, nếu không thì hôm nay chúng ta khả năng gặp phiền toái."

Hạo Thiên Thần Chủ cười to nói:

"Dù cho ta không ra tay hỗ trợ, các ngươi cũng sẽ không có việc gì, chắc chắn Lục tiền bối có thủ đoạn bảo hộ các ngươi."

"Mệnh lệnh của Thần Chủ, tự nhiên phải toàn lực mà làm."

Đông Thành Vạn chắp tay nói:

"Làm tốt lắm."

Hạo Thiên Thần Chủ không có liếc nhìn hai thế lực nhị lưu mà hạ xuống tiến tới trước mặt bốn người Tiểu Hắc. nhìn về phía Đông Thành Vạn nói:

Hiện giờ, Thần Thể Tông còn có thể tiếp tục tồn tại ở Thần Hàng Tinh Vực hay không còn chưa biết được. . . . . .

Lại còn muốn giết người đoạt bảo.

Dù mấy người Diệp Thu Bạch biết rõ ý của Hạo Thiên Thần Chủ thì cũng sẽ bất giác thông thuận.

Đây là nhân chi thường tình, không có gì lạ.

Người Thần Thể Tông và Thần Trận Tông nghe được cuộc đối thoại của bọn họ, trong lòng vô cùng khiếp sợ.

Lục tiền bối?

Sư tôn của bọn họ?

Là tồn tại có thể chỉ điểm Hạo Thiên Thần Chủ?!

Chắc chắn là một vị có cảnh giới rất cao thâm!

Thần Chủ cảnh đỉnh?

Hay là cảnh giới trong truyền thuyết kia, Thần Đế cảnh?

Bọn họ không dám suy nghĩ nhiều nữa.

Sắc mặt Trọng Trường Công trở nên xám xịt dị thường.

Nghe được những lời này, hắn còn dậy nổi ý niệm báo thù sao?

Huống hồ hắn không phải là đối thủ của đối phương!

Lúc này, tông chủ Thần Thể Tông vội vàng chạy đến trước mặt Tiểu Hắc, đôi tay nâng một cái nhẫn không gian, trông cực kỳ quý trọng.

Chỉ thấy tông chủ Thần Thể Tông nịnh nọt cười nói:

"Các vị đạo hữu, Thần Chủ đại nhân, trước đó là chúng ta có mắt không thấy Thái Sơn, cho nên mới làm ra nhiều chuyện sai lầm như vậy."

"Còn hy vọng các vị đại nhân có đại lượng, tha thứ cho sai lầm phía trước, trong nhẫn không gian này là bảy phần nội tình của Thần Thể Tông!"

Bảy phần!

Người Thần Thể Tông đều kinh ngạc nhìn.

Tông chủ Thần Trận Tông thì lại không có chút biểu cảm.

Tông môn sắp không còn, còn nói gì mà nội tình, dù cho hết toàn bộ mà có thể đổi lấy sự tồn tại cũng xem như kiếm lời.

Hạo Thiên Thần Chủ thản nhiên cười, không nói gì.

Ba người Diệp Thu Bạch cũng nhìn Tiểu Hắc.

Tiểu Hắc thấy thế lắc lắc đầu.

Sắc mặt tông chủ Thần Thể Tông trắng bệch!

Hạo Thiên Thần Chủ phất phất tay, nói: "Diệt đi."

Đông Thành Vạn gật đầu: "Lĩnh mệnh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận