Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 177 - Áp chế

Bên trong kiếm vực.

Diệp Thu Bạch là chúa tể kiếm đạo.

Tất cả kiếm tu, đều sẽ bị kiếm đạo của Diệp Thu Bạch áp chế.

Giờ phút này.

Kiếm của Diệp Thu Bạch kiếm tựa như thanh kiếm của vương giả!

Dòng sông kiếm ý quay cuồng mãnh liệt trong không trung.

Diệp Thu Bạch đạp trên dòng sông kiếm ý.

Ám Ma kiếm trong tay chém ra!

Nếu bị một kiếm tu trẻ tuổi Thủy Dật cảnh bức lui, như vậy thì hắn nên làm như thế nào đây?

Cuồng phong nhanh chóng ngưng tụ hòa với kiếm ý tạo thành một thanh cự kiếm!

Nam tử mặc giáp không hề có ý định rút lui.

Một luồng cuồng phong từ mũi kiếm tràn ra, thổi quét.

Ma khí quấn quanh Ám Ma kiếm như một dòng nước cuồn cuộn chảy xiết.

Tốc độ cùng sự sắc nhọn đều mạnh hơn kiếm khí thông thường rất nhiều.

Kiếm thứ bảy, ma lâm!

Cự kiếm cuồng phong!

Một đạo kiếm mang màu đen vượt qua hư không chém về nam tử mặc giáp!

Một cổ ma khí mang theo hơi thở muốn làm chúng sinh thần phục tuôn ra.

Trường kiếm trong tay nam tử mặc giáp đâm thẳng ra.

Không biết có bao nhiêu người cùng cảnh giới ăn thiệt thòi trong tay nam tử mặc giáp.

Cảnh giới chênh lệch không cho phép nam tử mặc giáp lui về phía sau!

Từ khi động thủ đến giờ.

Do phong chi ý cảnh dung hợp với kiếm ý mà thành!

Dưới một kiếm này.

Chẳng phải đầu óc có vấn đề sao?

Không phải luận bàn có quy củ.

Tức khắc!

Đồng dạng hắn cũng không cho rằng cảnh giới Diệp Thu Bạch thấp hơn mình nhiều như vậy nên cần thủ hạ lưu tình.

Bắt đầu có sự áp chế!

Nam tử mặc giáp không có nghĩ tới chuyện nương tay.

Tất nhiên Diệp Thu Bạch cũng sẽ không cho rằng có thể dựa vào kiếm thứ bảy Thiên Ma Cửu Kiếm liền giải quyết được đối phương.

Dưới cảnh giới kiếm đạo bị áp chế, linh khí bắt đầu tản ra xung quanh.

Ma lâm.

Đây là chiến tranh.

Linh khí điên cuồng sôi trào!

Khí đen vô tận tán loạn.

Cự kiếm cuồng phong cũng có uy lực vô cùng lớn, lúc trảm vào nhau.

Kẻ mà trong chiến tranh thủ hạ lưu tình, giữ lại thực lực.

Ngay sau đó, kiếm mang màu đen và thanh kiếm va chạm.

Không gian phảng phất như bị từng trận cuồng phong xé rách!

Dưới cự kiếm cuồng phong.

Chênh lệch về mặt cảnh giới rất khó đền bù.

Chỉ có vũ khí, công pháp, ý cảnh cùng với cấp bậc kiếm kỹ đủ cao mới đủ đền bù chênh lệch.

Đương nhiên.

Bốn nhân tố này Diệp Thu Bạch đều có đủ.

Vũ khí?

Trước đó Ám Ma kiếm dung hợp với hàn băng kiếm linh, từ Bảo Khí thiên giai đỉnh thuận lợi tiến giai thành Linh kiếm!

Công pháp, Thái Sơ Kiếm Kinh, không rõ cấp bậc.

Nhưng cũng không phải công pháp của người tu hành ở thế giới này có thể so sánh được.

Ý cảnh?

Ninh Trần Tâm khống chế thiên tướng.

Bên kia.

Sắc mặt nam tử mặc giáp âm trầm, cầm trường kiếm trong tay tiếp túc phóng về phía Diệp Thu Bạch.

Cảnh giới của hắn cao hơn Diệp Thu Bạch một đại cảnh giới!

Đây là vì sao?

Hiển nhiên, đối phương cũng không chịu chút thương thế nào!

Lúc này, dòng sông kiếm ý này cũng cuốn về hướng cự kiếm cuồng phong.

Trước khi kiếm mang hoàn toàn tiêu tán thì bổ sung công kích.

Cự kiếm cuồng phong bị kiếm vực áp chế khi va chạm với dòng sông kiếm ý mãnh liệt.

Hoàn toàn tiêu tán, biến mất khỏi không gian này.

Nam tử mặc giáp thấy cảnh này hơi sửng sốt.

Có thể nói là một kích này hắn đã dùng toàn lực.

Nhưng không chỉ không chém giết được Diệp Thu Bạch mà còn bị hắn ngăn cản?

Gương mặt Diệp Thu Bạch không một chút biến hóa.

Dao động linh khí vẫn ổn định.

Hơn nữa, mỗi một lần vượt cấp chiến đấu đều có thể giành được thắng lợi.

Có mấy thứ này gia trì mới giúp Diệp Thu Bạch có thể vượt cấp mà chiến.

Huống hồ Thiên Ma Cửu Kiếm còn trải qua sư tôn Lục Trường Sinh cải tiến.

Dù Thiên Ma Cửu Kiếm hay là kiếm vực đều là truyền thừa từ Kiếm Thánh thượng cổ.

Còn kiếm kỹ, không cần nhiều lời.

Cảnh giới kiếm ý của Diệp Thu Bạch đã đạt tới nửa bước Kiếm Tông.

Thiên tướng thân khoác thần khải, tay cầm Kim Lân Thần Thương!

Chiến đấu với tên nam tử mặc giáp bên trái.

Trải qua vài lần gột rửa đạo tâm, thực lực của Ninh Trần Tâm đã đủ để chống lại tồn tại Càn Nguyên cảnh hậu kỳ.

Thực lực của nam tử mặc giáp này còn không đạt tới nửa bước Hư Thần.

Cho nên Ninh Trần Tâm đối kháng rất nhẹ nhàng thong dong.

Đối phương không có biện pháp làm gì hắn.

Điều này khiến nam tử mặc giáp cảm thấy kinh hãi.

Rõ ràng trên người đối phương không có chút dao động linh khí nào.

Chỉ dựa vào tu vi Nho đạo mà làm đến mức này.

Rốt cuộc người này là đệ tử thần thánh phương nào?

Chiến đấu giữa Hồng Anh và nam tử mặc giáp khiến tất cả mọi người nghẹn họng nhìn trân trối.

Suốt toàn bộ quá trình chiến đấu.

Nam tử mặc giáp đều bị Hồng Anh áp chế gắt gao!

Đây là áp chế tuyệt đối trên thực lực!

Luân Hồi thương trong tay Hồng Anh lúc thì quét, lúc thì trảm, lúc thì đâm.

Vô số bóng thương không ngừng công kích nam tử mặc giáp.

Nam tử mặc giáp căn bản không có cơ hội chủ động khởi xướng công kích.

Chỉ có thể bị động phòng thủ.

Rất nhiều lần, nếu không phải có một cổ thi khí bảo hộ thì nam tử mặc giáp đã bị trường thương trong tay Hồng Anh đâm xuyên qua người rồi.

Sẽ cứ ngã xuống như vậy.

Hồng Anh khẽ quát một tiếng, luân hồi chi ý bao quanh Luân Hồi thương.

Thi triển Luân Hồi Thương Pháp!

Nàng không tính kéo dài thời gian.

Phải nhanh chóng giải quyết đối thủ mới có thể kết thúc trận chiến tranh này!

Cảm nhận được hơi thở tản ra từ trường thương của Hồng Anh.

Sắc mặt nam tử mặc giáp biến đổi!

Cỗ hơi thở này.

Không cách nào nghi ngờ, chỉ cần bị đánh trúng, dù phòng ngự thế nào hay có thi khí bảo hộ thì sẽ bị chém giết trong nháy mắt!

Linh hồn mai một!

Vĩnh thế không vào luân hồi!

Trong mắt nam tử mặc giáp bắt đầu có sự hoảng sợ.

Hắn vốn cho rằng chiến lực đỉnh cao trong đội ngũ người tu đạo là phó viện trưởng Tổng viện Tàng Đạo thư viện, Đinh Vân Hạc.

Nhưng nào có ngờ.

Nữ tử tuyệt mỹ trước mắt này có thực lực sánh được với cường giả nửa bước Hư Thần!

E là cường giả nửa bước nửa bước Hư Thần cảnh thông thường cũng yếu hơn nàng vài phần!

Chỉ cần Hư Thần không ra.

Không ai là đối thủ của nữ tử tuyệt mỹ này!

Nhưng ma mà hắn là một trong ba thống soái quân đội Lạc Nhật vương triều.

Hắn không thể lui bước.

Dù tính đối mặt với nguy cơ tử vong cũng không cách nào lui bước!

Vì sao chứ?

Bởi vì một khi hắn lui.

Như vậy, sĩ khí đội quân vương triều sẽ nhanh chóng suy giảm.

Khi đó, bước ngoặt khiến trận chiến tranh này thất bại sẽ xuất hiện!

Sĩ khí ảnh hưởng đến thực lực của một đội quân!

Những lời này không hề khuếch đại.

Chỉ có tinh thần dũng mãnh không sợ chết thì một quân đội mới có thể đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi!

Cho nên hắn không thể lui.

Một khi lui chính là kết thúc trong sự thất bại.

Sắc mặt nam tử mặc giáp trở nên hung ác, lấy một lá cờ ra, thứ này tên là Hồn kỳ.

Bên trong Hồn kỳ có vô số âm hồn.

Đây là vật mà đại hoàng tử cho ba thống soái bọn hắn.

Cũng nói,"Chỉ ở thời khắc sinh tử tồn vong mới có thể cắn nuốt âm hồn bên trong đó."

Hiện giờ đã tới thời khắc sinh tử tồn vong rồi.

Nam tử mặc giáp không chút do dự, hung ác cắn nuốt vô số âm hồn đang không ngừng gào thét.

Tức khắc!

Dưới làn da của nam tử có âm hồn bạo động, vùng vẫy!

Nam tử mặc giáp phát ra tiếng kêu thảm thiết!

Ánh mắt bắt đầu trắng dã, huyệt Thái Dương có khí đen tràn ra.

Đồng thời, khải giáp trên người nam tử mặc giáp tan vỡ!

Lộ ra làn da đang dần dần hóa thành màu xám.

Mái tóc màu đen cũng bắt đầu được nhuộm lên một màu xám tịch mịch!

Chỉ là hơi thở của hắn bắt đầu tăng mạnh.

Cảnh giới đột phá.

Đạt tới nửa bước Hư Thần cảnh!

Hồng Anh thấy một màn như vậy, ánh mắt sắc lạnh,"Bí pháp của âm Thi Lão Nhân sao..."

Khi thi triển bí pháp tế, thực lực sẽ tăng mạnh.

Nưng sau nửa canh giờ, bí pháp sẽ hoàn toàn cắn nuốt linh hồn cùng với sinh cơ trong cơ thể!

Người thi triển sẽ hóa thành thi khôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận