Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1016 - Khiến người Vân Mộng khiếp sợ!

. . . .

Phù triện sư Huyền cấp liền có thể tiến vào thạch tháp tầng thứ hai tiếp thu nhiệm vụ.

Ở tầng thứ hai đã có thể bước đầu tiếp xúc với nhiệm vụ Vân Mộng trạch.

Bất quá còn cần Phương Khung bắt được huân chương trận pháp sư Huyền cấp ở Liên Minh Trận Pháp Sư.

Bất kể là Liên Minh Phù Triện Sư hay Liên Minh Trận Pháp Sư đều chỉ chấp nhận mang theo một hộ vệ đồng hành làm nhiệm vụ.

Đồng thời nếu Phương Khung gia nhập Liên Minh Trận Pháp Sư, có lẽ có thể tiếp xúc thêm các tin tức khác về Vân Mộng trạch.

Hai bút cùng vẽ mới có thể tăng hiệu suất tới mức lớn nhất.

Hai ngày sau.

Minh chủ hiện thân muốn thu Phương Khung làm đồ đệ.

Nhưng mà Phương Khung cũng không có đáp ứng, nói rằng mình đã có sư tôn rồi.

Cô đọng ra trận pháp Thần Vương cảnh trong thời gian không đến một chén trà nhỏ, dù cho một ít trưởng lão của Liên Minh Trận Pháp Sư cũng không cách nào làm được!

Thời điểm Phương Khung đạt tới trận pháp sư Thần hoàng cảnh liền giao vị trí minh chủ cho Phương Khung!

Khi tế ra sát trận, hơn nữa còn cô đọng trận pháp trong thời gian không đến một chén trà nhỏ đã khiến cho cả Liên Minh Trận Pháp Sư khiếp sợ!

Thanh danh của Phương Khung vang vọng khắp toàn bộ Vân Mộng thành!

Phương Khung cũng thuận lợi hoàn thành khảo hạch ở Liên Minh Trận Pháp Sư, trở thành trận pháp sư Địa cấp.

Điều này khiến minh chủ cảm thấy rất là tiếc hận, bất quá cũng cảm khái nói:

Hiện giờ uy năng của một sát trận ít nhất cũng đạt tới Thần Vương cảnh.

Bất đồng với Mục Phù Sinh chính là Phương Khung không có che giấu thực lực của chính mình.

Hơn nữa mở ra điều kiện cực kỳ phong phú.

Rất nhiều người đều đang tò mò, không biết Phương Khung này từ đâu ra, vì sao trước giờ chưa từng nghe nói tới một kẻ yêu nghiệt như vậy.

Chuyện này cũng trực tiếp kinh động đến minh chủ của Liên Minh Trận Pháp Sư.

Sau khi Mục Phù Sinh và Phương Khung đều bắt được huân chương.

"Thật sự muốn trông thấy rốt cuộc là cường giả phương nào có thể dạy dỗ ra trận pháp sư như ngươi."

Ở Vân Mộng thành.

Nhưng Trình Dao lại lấy cớ là ta cũng đi nhận nhiệm vụ.

Mục Phù Sinh cảm thấy cực kỳ bất đắc dĩ.

Nơi này là địa phương mà nhóm Phù triện sư tiến hành lấy vật đổi vật.

Mục Phù Sinh mang theo Diệp Thu Bạch đi vào tầng thứ hai thạch tháp Liên Minh Phù Triện Sư.

Bởi vì mức độ nguy của ba loại này đều không quá cao.

Diệp Thu Bạch trở thành hộ vệ của Mục Phù Sinh, còn Tiểu Hắc đi theo bên cạnh Phương Khung bước vào tầng thứ ba của trụ sở Liên Minh Trận Pháp Sư.

Chuyện này rất bình thường.

Hiển nhiên không một nhiệm vụ nào không liên quan đến Vân Mộng trạch.

Bất quá bên trên tấm bia đá còn có một ít bản vẽ đánh dấu nhiệm vụ trông có chút cũ nát, thậm chí hơi rách, hiển nhiên đã lâu không người nào đụng tới.

Chỉ là Trình Dao và Doãn Sĩ Liêm cũng theo đuôi.

Bố cáo nhiệm vụ được dán trên một tấm bia đá, đủ loại hình nhiệm vụ cả.

Giống như thỉnh cầu khắc dấu một loại phù triện nào đó hay là tìm kiếm tài liệu hoặc hộ tống người.

Ba loại nhiệm vụ này thường được tiếp nhận nhiều.

Vốn đã từ chối hai người muốn gia nhập đội ngũ.

Trong tầng này chỉ có thể nhìn thấy mấy chục người đi lại, chung quanh có nhiều bàn gỗ, trên mặt bàn bày các loại phù triện và thiên tài địa bảo.

Tầng thứ hai rõ ràng có ít hơn người tầng thứ nhất.

Doãn Sĩ Liêm thì muốn nhìn xem xem mấy người Mục Phù Sinh sẽ chọn lựa nhiệm vụ như thế nào.

Phù triện sư Huyền cấp đối ứng với Thần Tướng cảnh mà thôi, tiến vào sinh mệnh cấm khu như Vân Mộng trạch, cho dù chỉ ở khu vực ngoài rìa thôi, tỉ lệ tử vong cũng đã cực kỳ cao rồi.

Không ai đi tiếp những nhiệm vụ nguy hiểm này.

Doãn Sĩ Liêm nhìn mấy nhiệm vụ, sắc mặt ngưng trọng, nói:

"Tuy rằng Huyền cấp có thể tiếp nhận nhiệm vụ liên quan đến Vân Mộng trạch nhưng mà tính nguy hiểm cực cao, hơn nữa các thế lực ngoài thành đều thích phái người cảnh giới cao canh giữ cho nên tỉ lệ tử vong càng cao hơn nữa."

Trình Dao ở bên cạnh gật gật đầu:

"Dù sao phần lớn tài nguyên của Liên Minh Phù Triện Sư và Liên Minh Trận Pháp Sư đều thu hoạch từ Vân Mộng trạch cho nên những thế lực đó dứt khoát lựa chọn ẩn núp ở bên ngoài đầm lầy."

Nghe vậy, Mục Phù Sinh và Diệp Thu Bạch khẽ gật đầu.

Như vậy xem ra uy hiếp lớn nhất đến từ người khác.

"Vậy các ngươi muốn tiếp nhiệm vụ nào?"

Mục Phù Sinh và Diệp Thu Bạch không để ý đến Yến Huyền, trực tiếp bóc bố cáo nhiệm vụ xuống khỏi bia đá rồi đi hướng tới một lão giả đang ngồi trước bàn gỗ.

Trang phục này đại biểu cho nòng cốt của Liên Minh Phù Triện Sư.

Đột nhiên, Yến Huyền mặc đạo bào màu đen, trên ngực có thêu chữ "Phù" ở một bên đi tới.

"Các ngươi muốn tiếp nhiệm vụ này?"

Tự nhiên Diệp Thu Bạch cũng có thể nghĩ đến điểm này.

Hơn nữa Mục Phù Sinh còn có thể dùng thủ trên phù triện cảm ứng, giống như thêm thần hồn chi lực của chính mình để dò xét.

Bên dưới nhiệm vụ liền có một tấm bản đồ, trên bản đồ có đánh dấu rõ bốn chỗ cần đặt phù triện.

Phù triện cảm ứng dùng để giám sát sự biến hóa ở khu vực Vân Mộng trạch mọi lúc.

Dù sao cũng là sinh mệnh cấm khu, hệ số nguy hiểm quá cao.

Hơn nữa bên trong Vân Mộng trạch còn có sương mù với hiệu quả mê hoặc phiêu đãng, thường xuyên có ma thú ra ngoài kiếm ăn.

Cho nên phù triện cảm ứng rất quan trọng.

Mục Phù Sinh chỉ vào nhiệm vụ này rồi nhìn về phía Diệp Thu Bạch hỏi:

"Đại sư huynh, ngươi thấy nhiệm vụ này như thế nào?"

Diệp Thu Bạch gật gật đầu nói:

"Có thể, đúng lúc chúng ta cũng cần bản đồ."

"Yêu cầu bày phù triện cảm ứng ở bốn vị trí bên ngoài Vân Mộng trạch."

Đột nhiên Mục Phù Sinh thấy được một nhiệm vụ.

Bất quá, đối với Mục Phù Sinh mà nói, hắn cần phải suy xét tính nguy hiểm cùng với khả năng thực mới được.

Tuy rằng chỉ cần là nhiệm vụ có quan hệ với Vân Mộng trạch bọn họ đều có thể tiếp nhận.

Mục Phù Sinh không có trả lời mà cẩn thận quan sát các nhiệm vụ liên quan đến Vân Mộng trạch, tiến hành cân nhắc lợi và hại.

Trình Dao tò mò hỏi.

Thấy hai người căn bản không để ý đến mình.

Sắc mặt Yến Huyền trầm xuống, khi nhìn về phía Trình Dao thì chỉ thấy Trình Dao cũng theo hai người, hắn tức muốn hộc máu.

Nhìn về phía bia đá nhiệm vụ, Yến Huyền có chút do dự, bàn tay đưa lên đình chỉ giữa chừng.

Bất quá nghĩ đến bóng dáng Trình Dao, Yến Huyền cắn răng bóc nhiệm vụ thứ nhất có liên quan đến Vân Mộng trạch!

"Tiền bối, chúng ta muốn tiếp nhiệm vụ này."

Mục Phù Sinh đặt bố cáo lên bàn trước mặt lão giả.

Lão giả nâng mi nhìn, nhẹ giọng nói:

"Có biết mức độ nguy hiểm không?"

Mục Phù Sinh gật đầu.

Thấy thế, lão giả cũng không nhiều lời, đưa bốn tờ phù triện cùng với một tấm bản đồ cho Mục Phù Sinh.

"Hoàn thành bố trí phù triện thì liên minh sẽ cảm nhận được hơi thở của phù triện cảm ứng, phần thưởng sẽ tới sau đó."

Mục Phù Sinh tiếp nhận, lúc muốn cùng Diệp Thu Bạch rời đi thì Trình Dao ở bên lại thấp giọng nói:

"Có thể để ta đi cùng các ngươi, dù sao ta hiểu biết Vân Mộng trạch nhiều hơn các ngươi."

Nàng là nữ nhi của thành chủ, tất nhiên biết nhiều hơn rồi.

Mục Phù Sinh lại lắc lắc đầu:

"Chúng ta không thể bảo đảm an toàn của ngươi."

Nói xong cũng không quay đầu lại mà dời bước.

Trình Dao thấy thế vẻ mặt trở nên buồn bã, Yến Huyền đến gần nói:

"Trình Dao, bọn họ không có đủ thực lực tự nhiên không dám mang ngươi đi, nếu không thì đi cùng với ta."

Trình Dao nhanh chóng thu hồi sự ảm đạm, mỉm cười nhìn về phía Yến Huyền, sau đó lắc đầu nói:

"Không cần."

Dứt lời cũng tự bóc một tờ bố cáo nhiệm vụ liên quan đến Vân Mộng trạch đưa cho lão giả, sau đó rời khỏi nơi đây.

Yến Huyền nhìn theo bóng lưng Trình Dao, bàn tay nắm chặt, ánh mắt lập loè không biết là đang suy nghĩ cái gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận