Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 153 - Hoàng Thiên Minh mưu tính: Chỉnh hợp Bắc Vực

"Người tới là ai, dám tự tiện xông vào hoàng cung!"

Người áo đen xốc mũ đen lên.

Để lộ gương mặt bên trong.

Đám cấm vệ vừa nhìn thấy liền sửng sốt, ngay sau đó sợ hãi lui về phía sau, sôi nổi thu hồi trường thương, quỳ một gối xuống đất!

"Đại hoàng tử, thuộc hạ không biết là ngài, xin thứ tội!"

Thấy cảnh này, khóe miệng "Hoàng Thiên Minh" cong lên, cười nói: "Người không biết không có tội, đứng lên đi."

"Bẩm báo phụ hoàng, nói Thiên Minh cầu kiến."

Cấm vệ lập tức tuân lệnh, chạy vào trong hoàng cung.

"Hoàng Thiên Minh" bắt chước giọng điệu của Hoàng Thiên Minh và tính cách trong trí nhớ, cúi người nói: "Tham kiến phụ hoàng."

Hoàng Thiên Minh cười nói: "Đến bí cảnh ở hoang mạc Nam Vực."

Hắn lạnh nhạt nói: "Không tồi, ít nhất là còn sống."

Hoàng Nhất Thống phất phất tay, nói: "Trong thời gian qua đã làm gì, dưỡng thương sao?"

"Hoàng Thiên Minh" được triệu kiến.

Dù sao Lạc Nhật vương triều cũng không có phái người đến bí cảnh.

Không có ai nhìn thấy trong mắt Hoàng Thiên Minh có một chút lạnh lẽo. ...

"A?"

Hoàng Nhất Thống ngồi trên vương tọa, rũ mắt nhìn Hoàng Thiên Minh đi đến.

Không bao lâu.

"Đứng lên đi."

Hoàng Nhất Thống quan sát Hoàng Thiên Minh từ trên xuống dưới, sau đó nói: "Xem ra ngươi có thu hoạch?"

Hiển nhiên, Hoàng Nhất Thống còn chưa nhìn ra điểm khác thường.

Hoàng Thiên Minh gật đầu,"Đúng là có chút thu hoạch, ta nhận được truyền thừa."

Nhắc tới bí cảnh, Hoàng Nhất Thống liền thấy hứng thú.

Hiện tại Lạc Nhật vương triều đang âm thầm lên kế hoạch làm một chút chuyện.

Dù là Hoàng Nhất Thống cũng cảm giác được sự bất phàm.

Nghe đến đây, Hoàng Thiên Minh vươn tay ra, có từng sợi hắc khí xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.

Hoàng Nhất Thống nhìn trúng chính là tâm cảnh kiêu hùng của Hoàng Thiên Minh.

Hoàng Nhất Thống tán thưởng nói: "Xem ra cũng không uổng công đi."

Nghe lời này.

Nghe Hoàng Thiên Minh xác nhận.

Muốn hoàn toàn xóa đi linh hồn trong cơ thể "Hoàng Thiên Minh", đoạt xá hoàn mỹ thì cần phải hoàn thành ý nguyện của ký chủ.

Hoàng Thiên Minh gật gật đầu, nói: "Tất nhiên, việc này do ta mà ra thì phải do bản thân ta kết thúc."

Hoàng Nhất Thống nhướng mày,"Như thế nào, ngươi còn muốn tiếp nhận việc này?"

"Ngươi được truyền thừa thế nào?"

Lần này nhận được truyền thừa, có vẻ thực lực tăng lên không ít.

Có thể nói là nhờ họa mà được phúc.

Lúc này, Hoàng Thiên Minh nói ra ý đồ của mình: "Phụ hoàng, không biết chuyện về Diệp Thu Bạch do ai đang tiếp quản?"

Hắc khí tản ra hơi thở khiến người ta giật mình!

Thiên phú tu luyện của Hoàng Thiên Minh cũng không phải quá cao.

"Chuyện trước đó, tuy rằng kết quả chẳng ra làm sao nhưng ngươi có thể học được một bài học, giờ còn đạt được truyền thừa, thật sự khiến trẫm lau mắt mà nhìn."

Hoàng Nhất Thống cười nói: "Không tồi."

Như vậy mới khiến hồn phách của Hoàng Thiên Minh an ổn.

Nếu không thì sẽ hình thành tai hoạ ngầm.

Phải biết rằng, linh hồn không ổn định có khả năng gây ra nhiều vấn đề lớn trong quá trình tu luyện.

Hoàng Nhất Thống không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm Hoàng Thiên Minh.

Khí thể vương giả như có như không ép lên người Hoàng Thiên Minh.

Sắc mặt "Hoàng Thiên Minh" cũng không có chút thay đổi, chỉ khẽ cười.

Giống như cực kỳ thong thả.

Sau một lúc lâu.

Hoàng Nhất Thống mới nói: "Xem ra lần này ngươi nắm chắc mười phần."

Trên cảnh giới đã sắp đuổi đuổi kịp mình?

Chỉ là một cái truyền thừa mà có thể khiến thực lực của hắn tăng lên nhiều như vậy?

Giờ phút này, cảnh giới của Hoàng Thiên Minh đạt tới Càn Nguyên cảnh hậu kỳ!

Sắc mặt Hoàng Nhất Thống thay đổi.

Có thể ảnh hưởng tâm thần người ta!

Trong khí đen tràn ngập tiếng rít!

Hoàng Nhất Thống sửng sốt.

Chỉnh hợp Bắc Vực?

Tuy rằng thực lực của Lạc Nhật vương triều mạnh nhất Bắc Vực nhưng Bắc Vực có rất nhiều thế lực.

Nếu các thế lực liên hợp lại, Lạc Nhật vương triều cũng sẽ tổn thương nguyên khí.

Huống hồ hiện giờ Tu La Thiết Kỵ đã bị tiêu diệt.

Cung phụng cũng bỏ đi hơn nửa.

Còn lực lượng bí ẩn, không đến mức bất đắc dĩ thì không thể xuất động.

Nghĩ đến đây, Hoàng Nhất Thống nhíu mày nói: "Ngươi tự tin như vậy?"

Hoàng Thiên Minh cười cười, một cổ khí đen từ trong cơ thể bùng nổ!

Hoàng Thiên Minh cười nói: "Đầu tiên, chỉnh hợp Bắc Vực trước đi."

"Vậy ngươi muốn làm như thế nào?"

Hình như sau khi trờ về từ bí cảnh, hắn đã khác trước...

Giọng điệu cũng rất quả quyết, như đã nắm chắc thắng lợi giống nhau.

Khi nói lời này, sắc mặt Hoàng Thiên Minh không chút biến hóa.

"Đương nhiên."

"Nhưng chỉ thế này cũng không đủ khả năng chỉnh hợp Bắc Vực."

Vừa dứt lời.

Trước mặt Hoàng Thiên Minh có thêm một cái quan tài!

Hoàng Thiên Minh vỗ một chưởng vào quan tài.

Nắp quan tài phóng lên cao!

Có thi khí từ trong quan tài truyền ra, tràn ngập toàn bộ đại điện!

Bên trong quan tài là ba bộ thi khôi!

Điều khiến Hoàng Nhất Thống kinh hãi không phải thi khí ngập trời mà là cảnh giới của ba bộ thi khôi!

Đều là nửa bước Hư Thần!

Ba thi khôi nửa bước Hư Thần sao?

Hoàng Nhất Thống kinh ngạc nói: "Đây... Đây cũng là đạt được từ truyền thừa sao?"

Hoàng Thiên Minh gật gật đầu.

Hoàng Nhất Thống nghe xong cười to,"Tốt! Tốt! Như vậy liền nghe theo lời Thiên Minh, chỉnh hợp Bắc Vực trước!"

Có ba thi khôi nửa bước Hư Thần này cộng thêm bản thân Hoàng Nhất Thống hắn và Hoàng Thiên Minh.

Toàn bộ Bắc Vực, không có thế lực nào là đối thủ của bọn họ!

Ngay sau đó, Hoàng Nhất Thống ném một tấm Hổ phù ra.

Hoàng Thiên Minh tiếp nhận.

"Hổ phù này là vật chưởng quản binh quyền, hành động ngay trong hôm nay, chuyện này giao cho ngươi."

Hoàng Thiên Minh cười cười, cúi người một cái rồi ra khỏi đại điện.

Tuy rằng lúc này "Hoàng Thiên Minh" có thể chém giết Hoàng Nhất Thống, huỷ diệt Lạc Nhật vương triều, sau đó tự mình làm những việc này.

Nhưng sẽ có khả năng khiến cho linh hồn còn sót lại trong cơ thể phản kháng.

Làm như vậy, mất nhiều hơn được.

Dù sao cũng không tốn bao nhiêu thời gian.

Đúng lúc khôi phục chút thực lực, đồng thời hoàn thành ý nguyện của Hoàng Thiên Minh.

Sau khi xong thì hủy diệt Lạc Nhật vương triều này là được.

"Hoàng Thiên Minh" đi tới Lê viên.

Vì nữ nhân này mà đắc tội Diệp Thu Bạch kia sao?

Chỉ vì một nữ nhân làm ra chuyện ngu ngốc như thế.

"Hoàng Thiên Minh" không khỏi khinh bỉ.

Muốn đi lên vô thượng đại đạo, há có thể để chuyện nhi nữ ràng buộc?

Nhưng khi hắn gặp được nữ nhân trong Lê viên thì lại sửng sốt.

Ngay sau đó mừng như điên!

Hắn biết vì sao Hoàng Thiên Minh lại làm ra chuyện ngu ngốc rồi.

Khương Thiền đang ngồi, mặt đầy ưu sầu, nàng cũng phát hiện Hoàng Thiên Minh đang đi tới, liền đứng lên chắp tay hành lễ: "Đại hoàng tử."

Hoàng Thiên Minh mỉm cười bước vào, giơ tay ra.

Sắc mặt Khương Thiền thay đổi, vừa định trốn tránh thì bị một hơi thở khóa chặt, không cách nào nhúc nhích!

Nàng dùng ánh mắt tuyệt vọng nhìn hai tay "Hoàng Thiên Minh" chạm vào mình.

Một bàn tay sờ vào trán Khương Thiền, một bàn tay đặt vào chỗ đan điền.

Sau khi cảm thụ một lúc.

"Hoàng Thiên Minh" mừng rỡ!

"Thật sự là trời cũng giúp ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận