Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế - Chương 1671: Dị thường (7/7) (length: 8322)

Cầm trong tay đại pháo!
Không sai.
Đây chính là thứ mà Lục Trường Sinh nghĩ đến.
Không giống với loại đại pháo bày ra trên mặt đất trong quân sự chiến tranh, nó giống với khẩu súng pháo mà một nghề tên là Pháo Sư dùng trong một trò chơi nào đó ở kiếp trước hơn.
Nếu là như vậy, hai tay đều cầm một khẩu pháo, đều có thể tùy ý phóng xuất ra các loại sức mạnh bản nguyên đại đạo khác nhau.
Đến thời khắc mấu chốt còn có thể hợp hai cánh tay pháo thành đại pháo vác vai, dùng để bắn ra đạn pháo dung hợp các loại sức mạnh bản nguyên đại đạo.
Há không phải quá tuyệt vời sao?
Hơn nữa, chẳng lẽ không cảm thấy đại pháo loại này thích hợp cho việc trút năng lượng oanh tạc hơn so với mấy loại vũ khí lạnh như trường kiếm sao?
Nghĩ đến thôi cũng đã thấy kích thích.
Ngày đó Lục Trường Sinh cũng xem như một nửa dân quân sự, bây giờ có thể tự mình chế tạo đại pháo đồng thời sử dụng, há không phải quá tuyệt vời sao?
Nói là làm.
Lục Trường Sinh để phòng vạn nhất.
Trước dùng vật liệu khác thử chế tạo súng pháo.
Dù sao đồ chơi này hắn chưa từng làm qua, mà Thế Giới Thụ chỉ có một cây, vạn nhất hỏng thì xong.
Bất quá nỗi lo của Lục Trường Sinh hoàn toàn thừa thãi.
Một bộ phận thân cây của Thế Giới Thụ mà có thể dễ dàng bị phá hủy như vậy, thì làm sao mà gánh chịu được ngàn ngàn vạn vạn thế giới?
...
Một bên khác.
Thương Huyền Học Viện.
Diệp Thu Bạch và Hứa Dạ Minh về đến trong tiểu viện.
Mặc dù trước đó Diệp Thu Bạch đã phô bày thiên phú kiếm đạo kinh thiên động địa trước mặt đám học viên Thương Huyền Học Viện, nhưng sau đó vẫn có một vài học viên tìm đến đòi luận bàn.
Chỉ có điều.
Những người này đều bị Kỳ Ngộ đánh cho trọng thương, nặng đến mức phải mất vài năm mới có thể hoàn toàn hồi phục loại thương thế này.
Dần dần, cũng không ai dám đến tìm nữa.
Tiểu viện cũng khôi phục sự yên tĩnh và bình yên vốn có.
Nghe Kỳ Ngộ kể lại những chuyện xảy ra trong hai ngày này, Diệp Thu Bạch và Hứa Dạ Minh đều gật đầu nhẹ, mọi chuyện đều nằm trong dự liệu của bọn họ.
Hiện tại không có những học viên đó quấy rầy, vậy bọn họ cũng có nhiều thời gian và sức lực hơn để điều tra sự việc của Hứa Thương Hải.
"Đúng rồi, bên chỗ Xích Viêm Thân Vương và Dương Viêm Thân Vương có tin tức gì chưa?"
Trước khi bị viện trưởng triệu kiến, Hứa Dạ Minh đã sắp xếp hai vị Thân Vương trước khi chia tay đi bí mật giám thị nơi ở của Tam trưởng lão và Tứ trưởng lão.
Kỳ Ngộ lắc đầu nói: "Vẫn đang giám thị, hai ngày nay dường như không có gì bất thường."
"Nhưng cụ thể thì ngươi vẫn nên tự mình hỏi bọn họ một chút."
Hứa Dạ Minh gật đầu, "Bảo họ báo cáo lại tất cả những chuyện đã xảy ra gần đây đi, không thể bỏ qua bất cứ dấu vết nào."
Sau sự kiện Giám Huyết Điện trước đó, chắc chắn Tứ trưởng lão muốn tiếp tục nghi ngờ cũng không thể công khai như trước đây nữa, muốn điều tra cũng chỉ có thể âm thầm lặng lẽ không để ai biết mà thôi.
Nghĩ đến đây, Hứa Dạ Minh tiện thể nói: "Trọng điểm là bên chỗ Tam trưởng lão."
Tam trưởng lão, người vẫn luôn không có động tĩnh gì ở bên ngoài, hiện giờ mới là mục tiêu chủ yếu mà Hứa Dạ Minh chú ý đến.
Kỳ Ngộ gật đầu nhẹ, "Được, ta sẽ nói với họ, trước hết để họ ghi chép lại tình hình hai ngày nay."
Nói xong, liền truyền âm cho hai vị Thân Vương.
Không lâu sau.
Hai cuốn trục liền được đưa đến.
Lần lượt là của Tứ trưởng lão và Tam trưởng lão.
Hứa Dạ Minh nhìn về phía Diệp Thu Bạch, hỏi: "Đại sư huynh, Tứ trưởng lão giao cho ngươi giúp ta xem một chút nhé?"
Diệp Thu Bạch cười nhận lấy: "Không vấn đề gì."
Lập tức, hai người liền cầm cuốn trục bắt đầu xem xét cẩn thận.
Ngoài dự liệu, trong khoảng thời gian này Tứ trưởng lão không có bất kỳ động thái nào, ngoài việc biết đệ tử của mình tu luyện ra, thì không hề rời khỏi phủ đệ.
Ngay cả những hành động nhỏ nhặt cũng không có.
Chẳng lẽ lại đúng là đã hoàn toàn gỡ bỏ sự nghi ngờ với Hứa Dạ Minh?
Hứa Dạ Minh cầm cuốn trục, xem những gì được ghi chép liên quan đến những việc Tam trưởng lão đã làm trong hai ngày này.
Cũng không có gì khác biệt.
Chỉ là, tần suất Tam trưởng lão ra ngoài hình như hơi cao.
Nhưng theo sự theo dõi của Xích Viêm Thân Vương, việc ra ngoài chỉ là làm một vài việc lặt vặt, giải quyết chút công việc của học viện.
Sau đó liền quay trở về phủ đệ của mình.
Cũng không có hành động gì đặc biệt.
Chẳng lẽ là do cảm giác của mình sai rồi?
Hứa Dạ Minh không khỏi ngẩn người.
Lúc này, Diệp Thu Bạch đi tới, chỉ vào chữ viết phía trên chau mày nói: "Luôn có cảm giác có điểm gì đó kỳ lạ..."
Hứa Dạ Minh khẽ ngẩn người.
"Có gì không đúng?"
Diệp Thu Bạch cầm lấy cuốn trục ghi chép của Tứ trưởng lão, so sánh với cuốn trục của Tam trưởng lão trong tay Hứa Dạ Minh, trầm giọng nói: "Theo như ta được biết, những chuyện thường ngày của Tam trưởng lão và Tứ trưởng lão đều không khác nhau mấy, nhưng khi bị giám sát thì lại làm những chuyện hoàn toàn khác nhau."
Hứa Dạ Minh gật đầu.
Điểm này bọn họ mới vừa nghe được từ Thương Huyền viện trưởng.
"Nhưng... Ngươi cảm thấy hành động của ai là bình thường nhất?" Diệp Thu Bạch bất ngờ hỏi.
Hứa Dạ Minh cũng như bị đánh thức, toàn thân chấn động, lập tức vội vàng bắt đầu đối chiếu hai cuốn trục.
Ngay sau đó nói: "Những chuyện Tam trưởng lão làm là bình thường nhất, còn Tứ trưởng lão thì những ngày này lại chỉ ở trong phủ đệ không làm gì cả."
Điều này cũng nói rõ, Tứ trưởng lão chỉ sợ đang mưu đồ điều gì đó.
Diệp Thu Bạch nghiêm trọng nói: "Xem ra phải cẩn thận với Tứ trưởng lão này."
Hứa Dạ Minh gật đầu, nhìn về phía Kỳ Ngộ.
Kỳ Ngộ cũng lập tức hiểu ra, liền cầm ngọc bội thông báo cho Dương Viêm Thân Vương.
Bảo hắn càng thêm cẩn thận, không thể để đối phương thoát khỏi tầm mắt theo dõi của hắn.
"Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn." Diệp Thu Bạch vỗ vai Hứa Dạ Minh, cười nói: "Huống chi, chúng ta bây giờ cũng không cần quá sợ những chuyện này, dù sao viện trưởng và Huyền Chủ tiền bối chắc chắn đứng về phía chúng ta, có viện trưởng giúp đỡ, đoán chừng đối phương cũng không thể lật nổi sóng gió gì."
Hứa Dạ Minh gật đầu.
Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đã đến.
Viện trưởng triệu kiến lại đến.
Hứa Dạ Minh nhíu mày: "Có chuyện gì không thể nói một lần luôn sao? Lúc nãy mới vừa tách ra."
Diệp Thu Bạch cười nói: "Có lẽ là đột nhiên có chuyện gì quan trọng, đi đừng có oán trách, chúng ta qua đó đi."
Khi Diệp Thu Bạch, Hứa Dạ Minh và Kỳ Ngộ ba người đi vào trong đại điện của viện trưởng.
Thấy Thương Huyền viện trưởng đang ngồi ở vị trí chủ vị, trên mặt dù treo nụ cười nhàn nhạt, lại thu hồi sự tùy ý lúc trước tại Thương Huyền đỉnh, lộ ra rất uy nghiêm.
Mà đại trưởng lão, nhị trưởng lão, Tam trưởng lão và Tứ trưởng lão giờ phút này đều đang ngồi ở vị trí bên dưới, hoặc tò mò hoặc âm trầm nhìn vào ba người Diệp Thu Bạch.
"Được rồi, đã đến đông đủ cả rồi, vậy chúng ta cùng hỏi ý kiến của bọn họ một chút xem sao?" Thương Huyền viện trưởng cười nói.
Ý kiến?
Ý kiến gì?
Diệp Thu Bạch và Hứa Dạ Minh nhìn nhau.
Đây lại là trò gì nữa?
Bất quá hai người cũng không lo lắng.
Dù sao Thương Huyền viện trưởng hiện tại đang ở đây, cũng không thể để cho bọn họ chịu thiệt được.
Không cho bọn họ chịu thiệt, đến lúc đó thiệt chính là Thương Huyền viện trưởng.
Chỉ nghe Tứ trưởng lão thản nhiên nói: "Hai học sinh trao đổi của Thanh Tiêu Học Viện cũng đã đến không ít ngày, mà cũng đã tham quan Thương Huyền Học Viện rồi, ta nghĩ cũng đến lúc đưa bọn họ trở về rồi."
============= PS: Bảy chương nhé... Từ hôm qua viết đến trưa hôm nay viết năm chương cuối cùng chịu không nổi đã đi ngủ.
Thế này nhé, trong bảy chương này thì chương bốn xem như chương của ngày hôm qua và hôm nay vốn định sẽ cập nhật, sau đó ba chương còn lại chính là bù.
Như vậy là bù 3 chương còn thiếu Chương 22:...
Bạn cần đăng nhập để bình luận