Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1055 - Thiên Đồ chi kiếm, Băng Thần Điện trở mặt

. . . .

Trong năm ngày này.

Diệp Thu Bạch hoàn thành lĩnh ngộ Thái Sơ Kiếm Kinh kiếm thứ năm.

Sau khi bước vào Kiếm Thần chi cảnh hắn đã đạt tới yêu cầu cơ bản để thi triển kiếm thứ năm, nhưng muốn vận dụng trong thực chiến vẫn cần phải cảm ngộ sâu.

Nếu không phải có nền tảng vững chắc cùng với Hỗn nguyên kiếm thể gia trì.

E là thật sự không cách nào thi triển trong trận chiến này.

Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người.

Kiếm ý Kiếm thần không ngừng vòng quanh thân Ngân Long kiếm.

Uy thế của một kiếm này tự nhiên đã đạt tới Thần Hoàng cảnh.

Tại thời điểm này băng trùy đã đến gần mi tâm Diệp Thu Bạch.

"Chỉ là một kiếm này có thể phá vỡ thế công của Trần Dục Ninh hay không thì phải nhìn xem tiếp."

Nhưng so sánh giữa hai người, với cảnh giới của Thẩm Phó Niên thì hắn dễ dàng nhìn ra sự chênh lệch.

" Đây quả là chiêu thức mà người tu đạo Thần Vương cảnh có thể thi triển ra sao. . ."

Lưỡi kiếm ầm ầm va chạm với băng trùy.

Nhưng lại không hề tiết ra ngoài chút nào!

Vẻ mặt của Diệp Thu Bạch vẫn không một chút gợn sóng.

"Chịu ảnh hưởng từ huyết mạch Băng Thần của Trần Dục Ninh mà vẫn còn có thể phản công, Phiêu Tuyết Tông quả nhiên che dấu rất tốt."

Giống như tất cả lực lượng đều nội liễm trong Ngân Long kiếm để mà bộc phát ra thế công mạnh nhất.

Tuy rằng Trần Dục Ninh triển khai huyết mạch Băng Thần có thể đạt tới hiệu quả vượt bên tác chiến.

Ầm ầm!

Điện chủ Băng Thần Điện Thẩm Phó Niên nhìn thấy một kiếm này mà trong lòng lại có cảm giác không lành.

Kiếm ý thu liễm trên thân kiếm hoàn toàn bộc phát!

Khi kiếm ý Kiếm Thần hội tụ đến đỉnh phong hắn liền vung một kiếm!

"Thiên Đồ. . ."

Mà là đại biểu cho Trần Dục Ninh thất bại.

Trần Dục Ninh khó có thể tưởng tượng được trong tình huống bản thân toàn lực ra tay, thậm chí còn vận dụng băng thần hàng lâm mà vẫn rơi vào cục diện giằng co thế này.

Từng luồng thần quang màu lam chói mắt nở rộ từ những đường vân màu lam trên thân thể Trần Dục Ninh.

Hai cỗ lực lượng oanh kích lẫn nhau khiến cho không gian chung quanh bắt đầu nứt ra.

"Lại có thể bức ta đến mức này."

Trên băng trùy đồng dạng nở rộ từng đóa băng hoa sắc bén cực hàn!

Theo ánh sáng xanh lam nở rộ, phía trên Diệp Thu Bạch bắt đầu có từng đóa hoa băng màu lam chậm rãi rơi xuống.

"Mới cảnh giới này mà đã . . . Ngươi hãy mang theo sự kiêu ngạo chết trong băng giới của ta đi . . ."

Gương mặt Trần Dục Ninh đã hoàn toàn bị hoa văn màu lam bao trùm, hắn trầm giọng quát:

Trong lúc nhất thời, bão tuyết trong thiên địa cũng không cách nào xâm nhập vào khu vực tịch diệt này.

Thần quang hội tu thành một đóa hoa băng!

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt Thẩm Phó Niên cũng chậm rãi trầm xuống.

Một chiêu này sẽ gây tổn hại lớn đến tinh khí thần của Trần Dục Ninh, sau khi sử dụng xong sẽ bị cắn trả cực kỳ nghiêm trọng.

Điều này không có nghĩa là một trận hòa, cả hai có thực lực ngang nhau.

Sắc mặt Trần Dục Ninh trở nên cực kỳ khó coi, hai tay đẩy mạnh, hắn giận dữ rống một tiếng kinh thiên động địa!

Sao Trần Dục Ninh có thể chấp nhận được chứ?

Bởi vì bất kể là cảnh giới, huyết mạch hay bối cảnh nội tình của hắn đều vượt xa đối phương, thế mà vẫn không cách nào nghiền ép.

Chúng nó rơi rất chậm.

Nhưng trong chớp mắt đã có hàng ngàn hoa băng lơ lửng xung quanh thân thể Diệp Thu Bạch!

Ngàn vạn hoa băng khiến không gian ngưng kết!

Bỗng nhiên tất cả hoa băng đồng thời phóng to, mang theo hơi thở hủy diệt cường đại.

Cảm nhận được hơi thở này, sắc mặt Diệp Thu Bạch lại không chút gợn sóng, sinh chi ý quấn lấy thân kiếm.

Một cỗ khí tức cổ xưa huyền diệu trào ra từ trong Ngân Long kiếm.

Băng trùy chạm vào kiếm nhanh chóng bị chém nát!

Đồng thời động tác của Diệp Thu Bạch cũng không dừng lại, nhìn những hoa băng đang to dần quanh mình.

Ngân Long kiếm trong tay bắt đầu xoay tròn!

" Đã như vậy, dựa theo ước định vừa rồi, Băng Thần Điện các ngươi lui sao?"

Bằng không với tình huống Trần Dục Ninh đang bị phản phệ hiện tại sao có thể ngăn cản chứ?

Diệp Thu Bạch ngược lại không có ý kiến gì, cũng đã sớm đoán được đối phương nhất định sẽ ra tay ngăn cản một kích này.

Thẩm Phó Niên thản nhiên nói.

"Thắng bại đã phân, không cần phải tiếp tục đánh nữa."

Là Thẩm Phó Niên.

Trần Dục Ninh nhìn thấy một màn này mà hoảng hốt.

"Không thể nào!"

"Với thực lực của ngươi làm sao có thể phá vỡ băng giới của ta?!"

Diệp Thu Bạch không trả lời câu hỏi của Trần Dục Ninh mà thản nhiên hỏi:

"Còn muốn đánh sao?"

Trong mắt Trần Dục Ninh, bộ dạng lạnh nhạt của Diệp Thu Bạch cùng với câu hỏi bình thản này lại giống như một thanh đao nhọn đâm sâu vào trong nội tâm cao ngạo của hắn.

"Đánh!"

Diệp Thu Bạch khẽ gật đầu, Ngân Long kiếm trong tay chợt lóe hàn mang, một đạo kiếm mang thật lớn chém về phía Trần Dục Ninh!

Nhưng lúc Trần Dục Ninh muốn ngăn cản thì đột nhiên có một bóng người chắn ở phía trước hắn búng ngón tay, kiếm mang tan biến.

Trong tình huống vượt qua một đại cảnh giới mà còn có thể đánh bại thiên kiêu đứng đầu Cực Hàn tinh vực."

"Thực lực của tên này yêu nghiệt như vậy?

Phía dưới, Tưởng Thanh Loan mừng rỡ, nhưng ánh mắt nhìn về phía Diệp Thu Bạch tràn đầy sự cổ quái:

Một lúc sau, tất cả hoa băng hoàn toàn biến mất, không lưu lại một chút dấu vết!

Chỉ thấy trong cơn lốc kiếm khí, từng đóa hoa băng lặng yên tan biến.

Một cơn lốc kiếm khí xuất hiện bao quanh Diệp Thu Bạch, Thiên Đồ chi kiếm, ngay cả Thiên cũng có thể tùy ý tàn sát, há là chiêu thức mà huyết mạch Băng Thần này có thể chống nổi?

Thẩm Phó Niên nhìn về phía Diệp Thu Bạch, ánh mắt có ánh sáng sắc lạnh chợt lóe.

"Người trẻ tuổi, đây chẳng qua là lời nói lung tung từ nhi tử bất thành khí của ta, từ đầu đến cuối ta chưa từng đáp ứng."

Thẩm Phó Niên cười nhạt nói:

"Nếu hắn là nhi tử của, là người kế thừa Băng Thần Điện tương lai, hết thảy tự nhiên phải lấy tông môn làm trọng."

"Liên hôn với thánh nữ Phiêu Tuyết Tông là một chuyện quan trọng đối với sự phát triển của tông môn cho nên ta cũng không có đồng ý, không kịp thời ngăn cản chỉ là vì muốn nhìn xem thực lực của người trẻ tuổi các ngươi thế nào mà thôi."

Nói nhiều nhưng tóm lại là không muốn tuân thủ.

Điều này cũng nằm trong dự liệu của Diệp Thu Bạch.

Tông chủ Phiêu Tuyết tông tiến tới trước người Diệp Thu Bạch, nhìn Thẩm Phó Niên, thản nhiên nói:

"Thẩm Phó Niên, thật không ngờ ngươi không biết xấu hổ như vậy, dĩ nhiên chơi chữ với một tiểu bối."

Tuy rằng tông chủ Phiêu Tuyết tông đánh mặt thẳng thừng.

Bất quá Thẩm Phó Niên cũng không có tức giận, ngược lại cười nói:

"Khi thực lực của hắn đạt tới cấp độ như ta, hắn cũng có tư cách."

"Từ xưa đến nay, kẻ yếu tuân thủ quy tắc, cường giả chế định quy tắc."

"Hiện giờ tuy rằng thiên phú của hắn không tệ nhưng cũng chỉ có thể tuân thủ quy tắc mà thôi."

Nói đến đây, nụ cười trên mặt Thẩm Phó Niên dần dần biến mất.

"Nếu món khai vị đã xong rồi, nên lên món chính đi."

Chỉ thấy Thẩm Phó Niên cầm Thiên băng kỳ mạch trong tay đưa ra, bay tới trước mặt tông chủ Phiêu Tuyết.

" Là nhận lấy và liên hôn với Băng Thần Điện, cùng nhau phát triển. . . . Hay là cự tuyệt, trở mặt với Băng Thần Điện ta đây?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận