Tất Cả Đệ Tử Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế

Chương 1323 - Lại xông bí cảnh!

Sau đó Chấp Pháp Đường triệt để thay máu, tất cả người đều bị đổi một lần.

Mọi người vốn cho rằng đại trưởng lão là người thắng lớn nhất, sẽ an bài người của mình trong Chấp Pháp Đường.

Cách làm này cũng không có gì đáng trách, dù sao đại trưởng lão là người thắng mà.

Nhưng đại trưởng lão căn bản không có quản Chấp Pháp Đường mà là một vị phó viện trưởng xuống núi tự mình chưởng quản.

Biểu hiện tốt thế này khiến cho mọi người trong học viện càng tôn sùng đại trưởng lão hơn.

Có thể nói, chỉ cần không có chuyện ngoài ý muốn, đại trưởng lão có thể thuận lý thành chương trở thành phó viện trưởng.

Còn nhị trưởng lão thì sao? Nhị trưởng lão không có rời khỏi tiểu viện của mình nửa bước, cũng không có phát ra lời thanh minh, chỉ là dặn dò Chấp Pháp Đường nhanh chóng điều tra thủ phạm giết đệ tử mình, giống như hết thảy đều chưa từng phát sinh.

Qua trận chiến đoạt thế này, không chỉ có đại trưởng lão thu hoạch nhiều mà đám người Tiểu Hắc cũng vậy.

Thật là hiếm có!

Phần Lão thấy Tiểu Hắc đi tới Luyện Thiên Tháp, cũng thầm cười.

Trải qua quá trình thực hiện nhiệm vụ, thêm Thiết Thứ Tiên của Chấp Pháp Đường rèn luyện, hôm nay cảnh giới thân thể của Tiểu Hắc cũng đến điểm giới hạn, sắp đột phá.

Dù sao lần đầu tiên đã phá vỡ ghi chép, cất bước cao như thế đương nhiên khiến người ta phải chờ mong rồi.

Thậm chí có nhiều trưởng lão công khai đầu hàng, đại môn của bọn họ có thể mở ra với đám người Tiểu Hắc bất kỳ lúc nào, trong đó bao gồm cả ngũ trưởng lão...

"Vẫn phải đa tạ tiền bối."

Ngoại trừ phần thưởng phong phú mà đại trưởng lão đưa, cả học viện một lần nữa nhận thức được thực lực và thiên phú của bọn họ.

"Tiểu tử rất tốt."

Bất quá đám người Tiểu Hắc cũng không có tới chỗ các trưởng lão mà đâm đầu tiến vào các bí cảnh truyền thừa.

Hôm nay vào tiểu viện chữ Thiên số một trú ngụ nhưng không có bất kỳ kẻ nào cảm thấy bọn họ không có tư cách, ngược lại còn cảm thấy không phải bọn họ thì không ai xứng cả.

Đồng thời, nhiều đệ tử nội viện cực kỳ tò mò, muốn nhìn xem lần thứ hai bọn họ tiến vào trong bí cảnh có thể làm tới mức nào.

"Lần này chuẩn bị ở trong Luyện Thiên Tháp bao lâu?"

Điểm này cũng làm cho đại bộ phận trưởng lão càng coi trọng bọn họ vì không có nóng lòng cầu thành mà thu lợi từ danh vọng, tâm trí vẫn kiên định vững vàng tập trung tu luyện.

Tiểu Hắc lắc đầu, nhìn tháp cao phía trước bao phủ trong ngọn lửa rồi nói:

Tiểu Hắc vẫn khom người hành lễ, nói:

Phần lão khoát tay nói: "Ta chỉ quản chuyện không quản người, những năm gần đây Chấp Pháp đường bị tên nhị trưởng lão kia nắm giữ tạo chướng khí mù mịt, lão già ta đã sớm chướng mắt."

Phần lão cúi đầu, tựa như lại ngủ thiếp đi.

"Tạ tiền bối nhắc nhở."

"Ừ, dù sao lần đầu vẫn chưa thích ứng, lần thứ hai đã thích ứng được một chút, chỉ là thời gian giữa hai lần có chút ngắn."

Phần lão gật đầu nói:

Tên của người thứ hai mươi hai bị tên Tiểu Hắc đẩy xuống!

"Ta cũng không biết, nhưng ta muốn làm hết mức có thể."

Phương Khung thăng hạng nhanh nhất, vào ngày thứ nhất mà đã tăng hai hạng, tới vị trí thứ hai mươi!

Thạch Sinh thì vọt tới vị trí thứ hai mươi.

Cả Diệp Thu Bạch cũng xuất hiện ở vị trí thứ hai mươi bốn.

"Ngươi có thực lực này, bất quá vẫn không thể quá tham lam, càng đi xuống căn nguyên chi lực càng nồng đậm, không có thích ứng được thì khó có thể thừa nhận."

"Nhìn xem, tăng ba bốn hạng cũng không tệ, bình thường chỉ tiến lên một hai hạng đã tốt lắm rồi."

Nhưng mà cho dù bọn họ suy đoán cao thấp thế nào vẫn đoán sai.

Mới ngày đầu tiên mà thứ tự của Tiểu Hắc trên bảng xếp hạng bắt đầu biến động.

"Đi thôi."

"Lần thứ hai hẳn là có thể lại xông lên ba bốn hạng đi, mặc dù nói như vậy có chút khoa trương, nhưng xem thành tích lần lần thứ nhất, vẫn có cơ hội."

Mọi người bên ngoài tháp bắt đầu suy đoán lần này hắn có thể đạt tới tầng bao nhiêu.

Trước ánh mắt của mọi người, Tiểu Hắc bước vào trong đó.

Chỉ có Mục Phù Sinh thân ở Bạo Lôi Hải vẫn không có lên bảng xếp hạng.

Không ai dám suy đoán nữa, tất cả đều kinh hãi ngẩng đầu nhìn bia đá xếp hạng.

Hạ Triều, Lương Khanh cũng lẫn vào trong đó, nhìn thứ tự của Tiểu Hắc mà mặt xám xịt.

Chỉ là... vẫn chưa xong.

Một tháng kế tiếp, toàn bộ đề tài bàn tán của học viên trong Hỗn Linh học viện đều là về đám người Tiểu Hắc.

Ngay cả đệ tử thân truyền cùng với đệ tử ngoại viện cũng đang chú ý bảng xếp hạng!

Tiểu Hắc đã tới vị trí thứ mười ba trên bảng xếp hạng ở Luyện Thiên Tháp!

Còn Diệp Thu Bạch thì đánh bại khôi lỗi kiếm đạo thứ ba mươi chín, xếp thứ mười bốn trên bảng.

Ở Tinh Thần Thạch Sơn, Thạch Sinh xếp hạng thứ mười hai.

"Chắc chắn phải phát hiện được chút chứ, thời điểm đi Cửu Long thần triều, tuy rằng hắn không có triển lộ thực lực, nhưng từ các phương diện khác xem xét, có vẻ hắn đang cố ý ẩn giấu gì đó.

Phong Diệp trợn trắng mắt, nói:

"Sao vậy, ngươi phát hiện gì nha?

Đàm Tông Chiếu mỉm cười nhìn Phong Diệp.

Phong Diệp bất đắc dĩ nói.

"Mục Phù Sinh này ẩn giấu quá sâu."

Rốt cuộc làm sao mà được đây?

Tốc độ nhanh như vậy, ngay cả các đệ tử thân truyền cũng không làm được!

"Đừng nói đệ tử thân truyền, ngay cả năm người hàng đầu trong nhóm đệ tử thân truyền cũng không làm được... Ngoại trừ quái vật kia."

"Ừm, bọn họ đã có thể so sánh với quái vật kia rồi."

"Cũng không biết đại trưởng lão tìm đâu ra mấy người này, chưa từng nghe qua tên tuổi của bọn họ ở Thiên Cơ đại lục nha!"

"Còn Mục Phù Sinh kia có vẻ ảm đạm thất sắc."

"Ừ, không thể mỗi người đều yêu nghiệt như vậy, phỏng chừng Mục Phù Sinh kia chính là người yếu nhất."

Nói thì nói như vậy, bất quá khi mọi người nghĩ tới Mục Phù Sinh đều cảm giác được hắn bình thường hơn chút...

Trong góc tối, Đàm Tông Chiếu và Phong Diệp cũng đang quan sát bảng xếp hạng.

Vấn đề không phải ở bí cảnh, mà là ở mấy người kia...

Có người thật sự đi thử nghiệm một chút, kết quả ngay cả bước vào tầng tiếp theo cũng không bước nổi.

Chẳng lẽ những bí cảnh này xảy ra vấn đề? Dễ dàng xông vào hơn?

Nhìn thấy tình huống chưa bao giờ diễn ra ở Hỗn Linh học viện, tất cả mọi người nhìn nhau, sau đó có chút chết lặng nuốt một ngụm nước bọt.

Ừm... Mục Phù Sinh vẫn chưa có tên trên bảng xếp hạng.

Phương Khung thì trực tiếp leo tới vị trí thứ mười ở Trận Đường!

Hơn nữa hắn còn muốn giáo huấn Trình Đại Hải và Ngọc Thành!"

"A?"

Đàm Tông nhìn Phong Diệp, kinh ngạc nói:

"Nói như vậy ngươi biết là ai gây nên?"'

Phong Diệp lại lắc đầu nói: "Chắc chắn Mục Phù Sinh biết, chỉ là hắn cũng không có nói cho ta biết, ta cũng không có hỏi."

Nói tới đây, Phong Diệp nhún vai.

"Hơn nữa cho dù ta biết thì như thế nào, nhị trưởng lão làm mấy chuyện như thế, sớm nên trả giá thật đắt."

Lại một tháng trôi qua.

Một tháng qua mà thứ tự trên bảng xếp hạng cũng không có thay đổi, điều này làm cho những người đang chú ý thở phào nhẹ nhõm.

Rốt cục dừng lại rồi sao...

Bất quá sao bọn họ có thể biết được... đám người Tiểu Hắc dừng lại không phải vì không có năng lực tiếp tục mà là vì vị trí hiện tại thích hợp để đột phá cảnh giới nhất.

Trong thời gian một tháng, mấy người đều đột phá cảnh giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận